Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 34: Nam phụ cuối cùng, Hướng Trần Viễn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Nam phụ cuối cùng, Hướng Trần Viễn


Lực cũng không mạnh.

Hướng Trần Viễn nhíu mày theo bản năng, quả nhiên là phong thái của một học giả.

Cô... Chuẩn bị muốn tránh xa anh, nhưng tại sao lại có chút khó chịu chứ.

-

Câu tiếp theo, Nguyên Lạc Sâm không nói ra.

Ly hôn! Ly hôn!

Đột nhiên Nguyên Lạc Sâm càng thêm khó chịu. Chẳng lẽ lại là vì tên nhóc con họ Hạ của công ty cô? Lông còn chưa mọc đủ còn muốn quyến rũ vợ người khác?

“Hả?”

Chỉ nhìn sườn mặt kia cô cũng cảm giác rất quen thuộc.

“Ừ không được, để Trình Dương đưa anh về công ty trước đi, ở đây tôi còn có chút việc nên không về công ty nữa. Trên đường các anh nhớ chú ý an toàn.”

“Cô nhìn tôi như vậy làm gì?” Nguyên Lạc Sâm nhướng mày thản nhiên nói.

Cô có thể đoán được Hạ An Dịch muốn hỏi gì.

Thực ra cô cũng muốn biết.

“Không quen. Nhưng tôi có chút hứng thú với vị giáo sư này.” Cố Từ Dư nhìn Hạ An Dịch, thản nhiên thừa nhận.

Cô dùng tay phải hất chiếc túi về phía sau, có chút uể oải cùng bực bội hỏi: “Này, giờ này anh không ở công ty à, sao lại chạy đến đây?”

Sau khi chiếc xe hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của Cố Từ Dư, nụ cười vốn còn trên mặt cô dần dần nhạt đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vẻ mặt Cố Từ Dư không thay đổi, đáy lòng lại thầm châm chọc.

***

Nhưng nếu như cô nhớ không lầm, ngay từ đầu Lâm Thụy Lạp đã có tâm tư mập mờ với vị giáo sư này, dù sao thì khí chất của Hướng Trần Viễn cũng thuộc dạng thượng thừa, hơn nữa tuổi còn trẻ mà đã là giáo sư đại học Khinh Thành rồi.

“Không lên xe sao?” Hạ An Dịch khó hiểu khẽ nhíu mày.

Bị gõ một cái không mạnh không nhẹ, Cố Từ Dư vô thức đưa tay lên che trán, sau đó cô nói với giọng điệu phẫn nộ, còn có chút ý chơi xấu, nói: “Anh… anh vậy mà lại đánh tôi?”

“Dẫn cô đến một nơi.” Nguyên Lạc Sâm trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà ngay khi Cố Từ Dư đang suy nghĩ về những việc gần đây trong đầu, đúng lúc này, một chiếc ô tô đột nhiên dừng lại bên cạnh cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, hệ thống cũng yên lặng không dám nói thêm lời thừa thãi nào.

Nguyên Lạc Sâm thấy Cố Từ Dư chỉ ngây người nhìn mình, cũng chỉ cau mày mà không lên tiếng, nhìn cô một lát, sau đó anh xuống xe đi đến trước mặt Cố Từ Dư, lông mày nhẹ nhàng nhếch lên, kinh ngạc hỏi: “Sao cô lại ở đây một mình?”

Hạ An Dịch ở bên cạnh vẫn luôn nhìn chăm chú Cố Từ Dư, tất nhiên cũng thấy được một màn vừa rồi, con ngươi tối lại.

Nghĩ tới đây, đột nhiên bước chân Cố Từ Dư khựng lại.

Bây giờ chắc chưa có gì.

Đến khi cô đến gần cẩn thận nhìn lại, quả nhiên, trên áo sơ mi của anh ta cài một tấm bảng đeo ngực, trên đó viết giáo sư Hướng Trần Viễn.

“…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hướng Trần Viễn, nam phụ cuối cùng ngoài Hạ An Dịch và Phó Thời Diên, giáo sư tại đại học Khánh Đại.

Lời vừa ra khỏi miệng, Hạ An Dịch lập tức hối hận. Sự tồn tại của Cố Từ Dư đối với anh ta mà nói là ở một vị trí cực kỳ đặc thù. Anh ta không thể cứ vì một ít ý nghĩ không nên tồn tại như vậy mà làm cho người này khó xử.

Lông mày Nguyên Lạc Sâm giật giật dữ dội.

Cô muốn cách người này thật xa, không để anh ảnh hưởng đến cô nữa!

Bây giờ Cố Từ Dư có chút ghét Nguyên Lạc Sâm.

Có lẽ cô chưa từng gặp anh ta, ngay cả trong trí nhớ của nguyên chủ hầu như cũng không có ấn tượng gì với Hướng Trần Viễn. Vì sao mà mới vừa mới gặp đã thù cô rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Từ Dư hỏi.

Cố Từ Dư nghiêng đầu nhìn sang, lúc này cô nhìn thấy người đàn ông ngồi ở ghế sau đang yên lặng nhìn cô, ánh mắt nhàn nhạt, lông mày hơi nhíu lại, nhìn kỹ, dường như còn có chút lo lắng.

Trình Dương vừa nhìn bộ dạng khí thế hùng hổ của cô thì khóe miệng giật giật.

Hả...? Đánh... Đánh ai? Nói lại xem?

Chương 34: Nam phụ cuối cùng, Hướng Trần Viễn

Nguyên Lạc Sâm bị cảm xúc khó hiểu này của cô làm cho cả kinh không nói nên lời, nhưng dường như anh đã nhận ra điều gì đó, lại nhìn về phía cô, thản nhiên giải thích: “Ra ngoài làm chút chuyện, cho nên, cô…”

Bên kia Hạ An Dịch cũng đã thảo luận xong với thầy hướng dẫn của mình, sau đó liếc nhìn Hướng Trần Viễn, rồi đi qua, giải thích ngắn gọn tình hình cho Hướng Trần Viễn.

Tuy rằng không rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng Cố Từ Dư có thể cảm giác được Hướng Trần Viễn, nam phụ cuối cùng, hình như có chút ghét mình.

Thấy hai người đã đặc biệt thay quần áo, Hạ An Dịch cười dẫn bọn họ đi qua.

Nghĩ đến câu nói vừa rồi của Hạ An Dịch, Cố Từ Dư xách túi, không có mục đích đi khắp đường

Cố Từ Dư cảm giác giống như thấy được ánh dương để hoàn thành hết các nhiệm vụ của mình.

“Đến đó cô sẽ biết. Về vấn đề còn lại, tôi là tổng giám đốc tập đoàn Nguyên thị, ngay cả chút thời gian rảnh rỗi cũng không có sao?” Nguyên Lạc Sâm thản nhiên nói.

Cũng không biết thái độ và lập trường của Hướng Trần Viễn với Lâm Thụy Lạp ra sao.

“??? Anh làm gì vậy?” Cố Từ Dư mơ hồ hỏi.

Cái loại người lạnh lùng như Nguyên Lạc Sâm cũng không phải là loại người vô cùng thờ ơ với tình cảm, không biết làm sao cho vừa lòng người, đương nhiên cô nhất định phải chuẩn bị tâm lý tránh xa anh.

Nguyên Lạc Sâm bị ánh mắt này của cô nhìn thì có chút khó chịu, đi vài bước đến trước mặt cô, giơ tay gõ trán cô một cái.

Sau khi ra khỏi đại học Khinh Thành.

Tuy rằng thỏa thuận ký kết giữa cô và Nguyên Lạc Sâm là bí mật, nhưng xét từ thái độ của Hạ An Dịch, có vẻ như những người trong giới đã từng nghe qua chuyện của cô và Nguyên Lạc Sâm, dường như đều đoán được cuối cùng hai người bọn cô nhất định sẽ ly hôn.

Dù sao thì… Quan hệ cũng không được tốt cho lắm.

Sau khi Cố Từ Dư giải thích xong với thầy hướng dẫn của Hạ An Dịch thì lại thấy Hướng Trần Viễn bên kia liếc nhìn cô.

Hai tay Hạ An Dịch nắm chặt: “... Không có gì, tôi nói nhầm thôi.”

Cố Từ Dư không lên tiếng.

Anh dừng một lát, hình như nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên mở miệng.

“Lên xe đi.”

Rõ ràng là một người lạnh lùng, tại sao lại để ý đến cảm nhận của cô chứ.

Nguyên Lạc Sâm dứt lời trực tiếp kéo Cố Từ Dư lên xe, đẩy cả người lẫn túi của cô vào trong xe.

Nguyên Lạc Sâm nghĩ đi nghĩ lại, nhưng không thể kiểm soát suy nghĩ của mình nghĩ theo hướng u tối, anh nhanh chóng ngăn chặn loại ý nghĩ này trước khi nó không thể vãn hồi.

Những tổng giám đốc khác sao có thể giống với người cuồng công việc hận không thể tranh thủ làm việc 24 giờ như anh.

Gọi tên cô một tiếng.

Nhưng sau đó khi nghĩ đến tin lúc trước vô tình nghe được từ Trình Dương, con ngươi tối sầm lại, mở miệng hỏi: “Cô Từ Dư, cô và tổng giám đốc tập đoàn Nguyên thị, hai người…”

Tựa hồ là nhận ra ánh mắt hơi nóng rực vẫn đặt ở trên người mình, Hướng Trần Viễn hơi nhíu mày, vô thức nhìn theo tầm mắt.

“Nếu có việc... Thì cũng đừng gọi điện thoại cho tôi! Hôm nay tôi muốn nghỉ phép!”

Cũng không biết tại sao lúc này anh không ở công ty mà lại xuất hiện ở chỗ này.

Hạ An Dịch dừng lại một chút, suy nghĩ hồi lâu, có chút không được tự nhiên chậm rãi nhắc nhở: “Cô Dư, người này không có đơn giản như cô thấy đâu, cô…”

Sau khi trở lại xe, Cố Từ Dư cũng không lên xe.

Buổi chiều, sau khi Hạ An Dịch quay xong, Trình Dương lái xe đưa hai người đến đại học Khinh Thành.

“Đi đâu? Không phải, giờ này anh không đi làm sao?”

Ngay sau khi chiếc xe kia hoàn toàn dừng lại, không đợi Cố Từ Dư kịp phản ứng đã nghe thấy một giọng nói lạnh nhạt quen thuộc.

Nghe được lời giải thích và trêu chọc của Cố Từ Dư, Hạ An Dịch lập tức lúng túng, trong lúc nhất thời có chút xấu hổ ngượng ngùng, thậm chí ngay cả tay cũng không biết nên hạ xuống thế nào.

Cố Từ Dư bị phản ứng này của anh ta chọc cười, thấy trên mặt Hạ An Dịch có chút xấu hổ, đoán được chắc chắn là anh ta hiểu lầm rồi.

Cố Từ Dư cũng không nói thêm gì nữa, chỉ cười cười.

Là Nguyên Lạc Sâm.

Lời nói của anh ta rất bình thường nhưng có cảm giác giống như đang cố ý đánh trống lảng chuyện vừa rồi.

“Cố Từ Dư.”

Theo diễn biến của cốt truyện, cái kết cuối cùng của Hướng Trần Viễn chính là dưới thái độ mập mờ của Lâm Thụy Lạp, anh ta bị lộ quan hệ yêu đương với chính học sinh của mình, bị đuổi khỏi đại học Khinh Thành, thậm chí còn bị đuổi khỏi nhà họ Hướng.

Thấy tư thế của Nguyên Lạc Sâm như muốn nhào tới cắn cô bất cứ lúc nào, Cố Từ Dư rốt cục cũng thu hồi giọng điệu vừa rồi.

Cố Từ Dư nghe nói như thế, nụ cười trên mặt vốn còn đang có ý trêu chọc lập tức cứng đờ, chẳng mấy chốc đã biến thành vẻ mặt vô tâm vô phế, hỏi lại: “Hả? Chúng tôi có chuyện gì sao?”

Lúc Cố Từ Dư đến đã thấy ở cửa phòng làm việc đằng xa có một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng ngồi gần cửa sổ.

Nhưng mà cũng không nói gì, tuy rằng ở chung với Cố Từ Dư chưa được bao lâu nhưng hai người vẫn cực kì ăn ý với nhau. Thấy vẻ mặt Cố Từ Dư rồi lại còn nói lời này, đại khái cũng đoán được cái gì đó. Vì vậy, anh ta không trêu chọc như thường ngày nữa, chỉ dặn dò Cố Từ Dư chú ý an toàn rồi lái xe chở Hạ An Dịch đi.

Bởi vì quan hệ hiện tại giữa cô và Nguyên Lạc Sâm có chút khó nói.

“Hạ An Dịch, anh đang nghĩ gì vậy, hiện tại tôi là người đã kết hôn, vẫn biết mình nên làm gì hay không nên làm gì. Tôi tìm anh ta đương nhiên là vì chuyện khác.”

Dù sao mấy vị muốn gây chuyện kia đều chuẩn bị ra đại chiêu rồi.

Cố Từ Dư có chút kinh ngạc, còn có chút khó chịu. Nhưng trên mặt lại không lộ ra vẻ bất mãn, từ đầu tới cuối cũng chỉ là khi nhận ra ánh mắt của Hướng Trần Viễn, gật đầu chào giống như người quen sau đó lập tức rời đi với Hạ An Dịch.

Hạ An Dịch nhanh chóng thu lại cảm xúc vừa rồi, sau đó giả vờ thoải mái tự nhiên như thường ngày, nói: “Từ Dư, chuyện xin nghỉ lần này đã làm phiền cô rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, lát nữa còn có hoạt động khác, chúng ta về trước đi, có lẽ thầy Chu đang ở công ty chờ tôi.”

Phía sau cách đó không xa hẳn là cổng Tây của đại học Khinh Thành, cô đến đại học Khinh Thành làm gì. Nghĩ đi nghĩ lại, hình như là nghĩ tới cái gì đó.

Hạ An Dịch do dự hồi lâu, cuối cùng cũng hỏi khúc mắc trong lòng: “Từ Dư... Cô quen giáo sư Hướng Trần Viễn sao?”

Theo thói quen Cố Từ Dư nở một nụ cười tao nhã.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34: Nam phụ cuối cùng, Hướng Trần Viễn