Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 48: Chương 48

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Chương 48


Nghĩ tới gì đó, ánh mắt Kiều Tịch sáng lên, cô giống như đang có ý đồ xấu gì đó, “Hoặc Hoặc nhỏ, em thích cô gái như thế nào.


Lục Hoặc nhỏ đang nói dối! Cậu có tiêu chuẩn để thích!



” Cô dỗ cậu, “Em tốt như vậy, đương nhiên chỉ có thể xứng đôi với thứ tốt nhất, chị là tiêu chuẩn thấp nhất.

” Nói rồi, bạn nữ phía trước còn trộm quay đầu lại, liếc mắt nhìn Lục Hoặc đang xem sách một cái, cũng không biết đối phương có nghe thấy hay không.


Nghĩ đến ánh mắt Kiều Tịch đầy ấm ức lại oán giận lên án cậu quên cô, Lục Hoặc vươn tay, chỉ về vị trí ngực mình, “Xăm ở đây.

Kiều Tịch duỗi tay chỉnh sửa đầu tóc trên trán cậu, “Chị không thuộc về nơi này, chờ đến khi chị rời khỏi, em sẽ quên chị ngay.

Nhân viên đưa các kiểu dáng đồ án cho Lục Hoặc chọn lựa.

Cho nên, đối với yêu cầu c*̉a Lục Hoặc, thợ xăm hình c*̃ng nhìn quen không trách.

Trên xe lăn, hốc mắt thiếu niên ửng đỏ, ký ức trong đầu cậu về Kiều Tịch đang dần dần trở nên mơ hồ.

Trong phòng làm việc, thợ xăm hình đeo lên bao tay, chuẩn bị tốt tất cả đạo cụ.

Triệu Vũ Tích nhìn chằm chằm phiên âm trên tờ giấy trắng, vẻ mặt cô ta khó tin, ngực lại tràn đầy sự vui sướng, thế mà Lục Hoặc lại xăm tên cô ta lên trên người?

Kiều Tịch có chút ảo não, cô còn chưa xem đủ nha, cô muốn biết Lục Hoặc đi cửa hàng xăm hình làm gì!

Cô ấy nói với Triệu Vũ Tích, “Chính là phiên âm này.


Lúc tan học, Kiều Tịch và Lục Hoặc nhìn thấy Trương Đồ kia và một cậu con trai cao gầy đang đánh nhau ở ngoài cổng trường, đứng bên cạnh là Trịnh Oánh Oánh, đối phương muốn khuyên can, bảo vệ ở cách đó không xa chạy tới, xung quanh có rất nhiều người đang vây xem.

Lúc này đây, lá mầm non không hiện ra.

Triệu Vũ Tích nhìn thấu suy nghĩ c*̉a đối phương, cô ta tiếp tục viết: Bạn c*̉a tôi chỉ là một học sinh trung học, gia đình quản cậu ấy rất nghiêm, cậu ấy không thể xăm hình lung tung, nếu cậu ấy xăm hình gì quá mức thì tôi phải vào ngăn cản cậu ấy, nếu không để người nhà cậu ấy phát hiện thì chắc chắn sẽ làm loạn lên, cửa hàng c*̉a mấy người cũng không muốn xảy ra chuyện gì chứ?

Thợ xăm hình nhìn ra tuổi Lục Hoặc còn nhỏ, anh cười hỏi: “Đây là tên bạn gái?”



Tịch Tịch đang ôm cậu.

Cậu rất kiên nhẫn, cũng sẽ không cảm thấy phiền, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên cậu bị bệnh mà có người quan tâm cậu, lo lắng cho cậu.

Kiều Tịch tiếp tục dặn dò: “Cũng phải uống nhiều nước ấm.

Cô cố ý dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng gãi vào lòng bàn tay cậu, giây tiếp theo, tay Lục Hoặc run lên, sau đó gắt gao nắm chặt.

Kiều Tịch hừ một tiếng, đôi mắt nhỏ oán giận nhìn cậu, “Nhưng em chắc chắn sẽ quên nha, em đã quên thật nhiều lần.

Đối phương thật đúng là bám riết không tha.

Lục Hoặc chủ động cầm cổ tay của cô, dần dần nắm chặt, e sợ giây tiếp theo cô sẽ phải biến mất, “Khi nào?”

“Được.

Lục Hoặc rũ xuống mi mắt, nhẹ giọng đáp lời: “Ừ, không có.

Lục Hoặc cũng không quen người tối hôm qua, cậu cảm giác được Tịch Tịch không thích đối phương, “Được, em sẽ tránh xa đối phương.


Cô biết không phải cậu sai, là hệ thống xóa sạch ký ức c*̉a cậu, nhưng cô vẫn hy vọng cậu sẽ đột nhiên nhớ tới cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong mắt cậu mang theo sự hoảng loạn, muốn nắm chặt cái gì đó, “Tịch Tịch, không đi.

Cô ta lập tức vực dậy tinh thần, nhanh tìm xe đuổi theo.


Ngón tay Kiều Tịch hơi lạnh, cô căn bản không dùng sức véo lỗ tai cậu.

Lá mầm non xanh xanh không ngừng loạng choạng.

“Xăm hình ở chỗ tôi rất hiệu quả, sau khi xăm xong, mấy chục năm sau thậm chí cả đời này, hình xăm trên người cậu sẽ chỉ hơi phai màu, cậu chắc chắn sẽ xăm phiên âm này, không thay đổi? Rốt cuộc sau này xóa hình xăm c*̃ng rất phiền phức.

Bàn tay lật sách c*̉a Lục Hoặc ngừng lại, cậu xụ mặt, lắc đầu, cậu nghiêm túc nói với Kiều Tịch, “Em không thích cô ấy.

Phía sau, Kiều Tịch thu hồi lỗ tai, cô ghé sát vào Lục Hoặc, trực tiếp mở miệng hỏi cậu: “Hoa khôi trường đến với người khác, em hối hận à?”

Cô cắn chặt răng, bàn tay duỗi qua, trực tiếp nắm lỗ tai c*̉a thiếu niên, cô hung dữ răn dạy bên tai cậu, “Không được yêu sớm, bây giờ em còn nhỏ, không thể thích người khác!”

Triệu Vũ Tích vẫn luôn đứng canh ngoài cửa lớn, sau khi cô ta bị đuổi ra Lục gia vẫn không rời khỏi.


Tịch Tịch không thích, cậu đều sẽ tránh xa ra.

“Vậy tức là không có tiêu chuẩn để thích?” Đôi mắt Kiều Tịch ngập tràn ý cười, cũng tốt, không có tiêu chuẩn, tức là Lục Hoặc nhỏ còn chưa nghĩ tới phương diện yêu đương.

Kiều Tịch cười cong mắt, chủ động cúi người qua, ôm lấy Lục Hoặc, “Nhóc con Hoặc thật ngoan.

” Trong mắt Lục Hoặc có vài phần cầu xin và khát vọng, “Tịch Tịch có thể không đi không?”

Thợ xăm hình nhìn thấy cậu thiếu niên không rên một tiếng, mặt căng cứng, vẻ mặt bình tĩnh, giống như không biết đau, mạnh hơn nhiều so với một số người đàn ông trưởng thành.

Anh bắt đầu làm việc.

Lúc Lục Hoặc đi ngang qua, cũng không biết có phải bị Lý Hạo thấy được hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vốn dĩ Lục Hoặc là người c*̉a Lục gia nhưng cậu lại ở trong căn nhà nhỏ hẻo lánh, hiển nhiên cậu không được coi trọng, chịu rất nhiều đau khổ, nhóc đáng thương có bề ngoài lạnh lùng như vậy, thực tế lại yếu ớt, cần sưởi ấm hơn bất cứ ai khác.

Buổi chiều, Kiều Tịch nghe thấy hai bạn nữ phía trước đang nhỏ giọng tám chuyện.

Kiều Tịch trừng mắt nhìn Lục Hoặc nhỏ một cái, cậu nhóc này bên ngoài thì nghe lời đồng ý, đáy lòng còn nghĩ chuyện yêu đương!

Quả nhiên, Lục Hoặc đã tới thời kỳ phản nghịch.

Bên tai, Kiều Tịch thấp giọng nói: “Hoặc Hoặc nhỏ, hẹn gặp lại lần sau.

Kiều Tịch cảm thấy mới lạ và thú vị, Lục Hoặc nhỏ bây giờ quả thực rất ngây ngô.

Ôi, nhóc con Hoặc thật ngoan.

Tịch Tịch có thể không biến mất không?

Lúc này, một chiếc xe từ Lục gia lái ra, xuyên qua cửa sổ xe kéo xuống một nửa, Triệu Vũ Tích liếc mắt một cái đã nhìn thấy Lục Hoặc ngồi trong xe.

Hiển nhiên, ba người đang trình diễn màn cuộc chiến tình yêu đầy cẩu huyết.


“Không phải hôm qua cậu ấy mới nhờ cậu đưa thư tình cho Lục Hoặc à?” Bạn ngồi cùng bàn khϊếp sợ.


Lúc trở về căn phòng nhỏ, Kiều Tịch lại giơ tay kiểm tra độ ấm c*̉a trán Lục Hoặc, “Đã không nóng nữa, nhưng em phải uống hết thuốc mới có thể hoàn toàn khỏi hẳn.

Kiều Tịch dặn dò mỗi một câu, Lục Hoặc đều sẽ cười gật đầu.

Cô vừa nói xong, cái cốc trong tay Lục Hoặc gần như muốn rơi xuống mặt đất.

Lục Hoặc nằm trên ghế tựa, cậu lên tiếng: “Ừ.

Tịch Tịch đột nhiên xuất hiện, là món quà chỉ thuộc về cậu, cậu khát vọng cô vĩnh viễn ở bên cạnh mình.

Triệu Vũ Tích biết, chỉ cần cô ta kiên trì đi đến bên người Lục Hoặc, bảo vệ cậu, sưởi ấm cậu, Lục Hoặc nhất định sẽ bị cô ta cảm động, thậm chí sinh ra tình cảm với cô ta.

Ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cô gái, mặt cậu bắt đầu nóng lên, trong mắt cậu rất sáng, “Tịch Tịch.

Khóe môi Lục Hoặc lặng lẽ cong lên, lỗ tai đều đỏ ửng, cậu cảm thấy cơ thể c*̉a Tịch Tịch rất mềm, rất mềm, cảm giác hoàn toàn không giống với cơ thể cứng đờ c*̉a cậu.

……

Đối phương nói ba hoa: “Đứng nhất toàn khóa và hoa khôi trường, tôi đều cần.


Kiều Tịch:……


Ở nơi Kiều Tịch không nhìn thấy, trong màn hình, nhân viên tiến lên tiếp đãi Lục Hoặc, đối phương hỏi: “Xin hỏi cậu muốn xăm hình gì? Tính toán xăm ở chỗ nào trên cơ thể?”

Bên tai Lục Hoặc ửng đỏ, cậu ngoan ngoãn gật đầu, “Ừ.

Cô nói với Lục Hoặc: “Người phụ nữ tối hôm qua kia, sau này chị ta xuất hiện tiếp thì em phải cách xa chị ta ra.



Dưới ánh hoàng hôn, trong đôi mắt đen nhánh c*̉a Lục Hoặc ngập tràn ý cười, cậu đều nghe Kiều Tịch, “Ừ.

Triệu Vũ Tích lặng lẽ đi theo Lục Hoặc, phát hiện cậu đi vào một cửa hàng xăm hình, cô ta xuống xe.

Kiều Tịch suy đoán, có phải đối phương có nhiệm vụ giống cô hay không, đều cần hấp thu năng lượng vàng c*̉a Lục Hoặc.

Thứ cậu khát khao không nhiều lắm, rốt cuộc thứ cậu thích khi còn nhỏ, phần lớn chỉ chớp mắt sẽ mất đi.

Triệu Vũ Tích vội viết: Không cần, cậu ấy tới xăm hình à?

Cũng không biết qua bao lâu, Lục Hoặc từ trên xe xuống, cậu đi vào một cửa hàng.


Thiếu niên nhìn chằm chằm cô, giọng nói khàn khàn có vài phần cầu xin, “Em sẽ không để mình bị bệnh, em sẽ uống nước ấm, em sẽ không quên chị.

Mặt Lục Hoặc có chút nóng lên: “Ừ.

Đây là hạnh phúc mà cậu cầu không được.

Triệu Vũ Tích rất tò mò, vì sao Lục Hoặc đột nhiên tới xăm hình, cô ta viết: Bạn tôi muốn xăm hình gì?


Kiều Tịch cũng không biết cô lấy tự tin ở đâu ra, thế mà lại dám giáo d·ụ·c một học thần, thủ khoa thi đại học.

Cô muốn tiếp tục xem nhưng mà màn hình lớn đã đến giờ, trong nháy mắt, màn hình biến mất trước mắt cô.


“Thật xin lỗi.

Lông mi cong dài c*̉a Lục Hoặc khẽ run, cậu nhìn về phía cô, nghiêm túc gật đầu, “Ừ.

Miệng nhỏ c*̉a Kiều Tịch mím chặt, con ngươi đen nhánh chứa đầy ý cười.

Vì sao không nói với cô, là vì xấu hổ ngại nói à?

Thợ xăm hình gật đầu, “Vậy được.


Bây giờ Lục Hoặc quá đơn thuần, quả thực quá dễ ức h·i·ế·p.

Cô không biết Triệu Vũ Tích làm sao xuyên qua được, tiếp xúc với Lục Hoặc là có ý đồ gì, nhưng đối phương vẫn luôn biện giải cho mình rằng cô ta tới cứu vớt Lục Hoặc.

” Khách hàng tới đây đương nhiên là để xăm hình.

Lần này cô tiêu trừ được 10%, tức là, cô hoàn thành thêm nhiệm vụ tiếp theo, tiêu trừ thêm 10% năng lượng đen nữa thì chân c*̉a Lục Hoặc có thể động đậy.


“Được.

Nhân viên lễ tân hỏi cô ta có yêu cầu gì, Triệu Vũ Tích cầm lấy một tờ giấy trắng ở trên bàn lễ tân, cô ta viết: Thiếu niên ngồi xe lăn đi vào lúc nãy là bạn c*̉a tôi.


Ngực cậu nóng lên, cảm giác đau đớn làm cậu nhớ kỹ Tịch Tịch.

Kiều Tịch cũng không biết lần tiếp theo gặp cậu là vào lúc cậu mấy tuổi, đột nhiên cô cảm thấy có chút may mắn, mỗi lần Lục Hoặc đều sẽ quên cô, nếu không, cậu vẫn luôn chờ cô, một lần đợi là mấy năm, quá gian nan.

Kiều Tịch không còn cách nào khác, cô chỉ có thể đưa ra yêu cầu, “Nếu sau này em yêu đương, phải lấy chị làm tiêu chuẩn, chỉ có thể đẹp hơn chị, không thể xấu hơn chị. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô cười nhéo lỗ tai c*̉a Lục Hoặc, nhắc nhở cậu: “Đứng nhất toàn khóa là c*̉a em, hoa khôi trường là c*̉a đối phương, em không thể ngu ngốc giống bọn họ, không chỉ yêu sớm mà còn đánh nhau.


Nhân viên lễ tân tự hỏi trong chốc lát, cô ấy nói: “Cô yên tâm, không phải hình gì quá mức khoa trương, chỉ là một phiên âm.

Trừ việc Lục Hoặc yêu sớm, Kiều Tịch càng để ý chính là thứ phiền toái Triệu Vũ Tích này.

Kim xăm từng chút từng chút đâm thủng làn da trên ngực Lục Hoặc, cảm giác đau đớn rậm rạp truyền đến.

Nhân viên lễ tan không giấu giếm gì nữa, cô ấy viết xuống trên tờ giấy trắng: xi


Lá mầm non lại hiện ra, còn kiêu ngạo lắc lư trái phải.

Lông mi cong dài hơi rung động, mi mắt rũ xuống che đậy cảm xúc trong mắt Lục Hoặc.

Kiều Tịch đứng trước màn hình lớn, mày nhíu lại, cô không biết vì sao Lục Hoặc đột nhiên đi cửa hàng xăm hình? Chẳng lẽ lại bởi vì thời kỳ phản nghịch c*̉a thiếu niên? Cho nên cậu tính đi xăm mình?

“Có điều, tớ nghe nói, sau khi Trương Đồ biết hoa khôi trường đến với Lý Hạo, cậu ta đã đi cảnh cáo Lý Hạo, bảo đối phương tan học đừng về.

Đôi mắt đen nhánh c*̉a Lục Hoặc gắt gao nhìn chằm chằm cô, giọng cậu khàn khàn: “Sẽ không quên Tịch Tịch. (đọc tại Qidian-VP.com)

” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cơ thể c*̉a thiếu niên thon chắc lại to rộng, vòng eo thẳng tắp c*̉a cậu căng thẳng, cứng đờ.


Đôi mắt cô gái sáng ngời, trong suốt, phảng phất có thể nhìn thấu trái tim con người, cổ c*̉a Lục Hoặc đều đỏ rực, cậu vô thức dời ánh mắt, “Không biết.

Kiều Tịch lắc đầu, cô dỗ dành cậu, “Sau này chúng ta sẽ còn gặp lại.


Lỗ tai Lục Hoặc nóng đốt, lại ngoan ngoãn đáp lời: “ n.

Kiều Tịch thấy thời gian còn lại không nhiều lắm, cô cảm thán nói: “Chờ đến khi chị rời khỏi, em lại sẽ quên chị.

Kiều Tịch rót một cốc nước ấm cho Lục Hoặc, giám sát cậu uống xong, cô biết cậu không thích uống nước, chờ đến khi cô rời khỏi, cậu khẳng định lại giống nhưu lúc trước như vậy, rất ít uống nước.

Kiều Tịch gật đầu, “Em ấy không đủ xinh đẹp, tính cách cũng không tốt, thành tích học tập cũng không tốt, em không thích em ấy là đúng.

Nhân viên lễ tân gật đầu, “Nơi này c*̉a chúng tôi là cửa hàng xăm hình.


Chớp mắt, trong ngực cậu trống rỗng, không có gì cả.

Chương 48: Chương 48

Lục Hoặc ngoan ngoãn bưng cái cốc, một ngụm một ngụm uống hết, rõ ràng nước không có bất cứ hương vị gì, thế nhưng lại bị cậu nếm được vài phần ngọt ngào.


Lục Hoặc sửng sốt, cô gái trong ngực dần dần trở nên trong suốt, tay cậu vội vàng ôm lấy cô, gắt gao ôm chặt, ánh sáng trong mắt tan vỡ, “Tịch Tịch.


Giây tiếp theo, trên đỉnh đầu cậu, lá mầm non xanh xanh hiện ra.


Bạn nữ ngồi cùng bàn lắc đầu, “Con trai chính là ấu trĩ, động tý là dùng nắm đấm nói chuyện.



Kiều Tịch “Phụt” một chút, cười ra tiếng, cậu bạn thật đúng là trẻ trâu.

“Vừa rồi hoa khôi trường Trịnh Oánh Oánh tỏ tình với Lý Hạo có thành tích đứng thứ hai toàn khóa.

Lúc về Lục gia, ở ngoài cổng lớn, Kiều Tịch thấy được Triệu Vũ Tích đứng ở ven đường, đối phương còn chưa rời đi, đoán chừng cô ta đang muốn tìm cách tiếp cận Lục Hoặc.

Triệu Vũ Tích viết trên tờ giấy trắng: Là cái gì?


“Hoa khôi trường thật sự thích người có thành tích học tập tốt nha, Lý Hạo đồng ý rồi?”

Kiều Tịch cực kỳ buồn bực, cô nhìn đường cong c*̉a cậu bắt đầu trở nên cứng rắn, ý thức được Lục Hoặc nhỏ đã trưởng thành.

Cô tùy ý thiếu niên gắt gao nắm lấy cổ tay của mình, cô lừa gạt cậu, “Rất nhanh.

Anh tiếp qua rất nhiều khách hàng, học sinh trung học và học sinh cấp 3 tới xăm hình cũng không thiếu, đại đa số đều là xăm một ít hình ảnh liên quan đến cặp đôi, hoặc tên c*̉a đối phương vào cánh tay hoặc chân, thậm chí là sườn eo.

Trước mũi chỉ còn lại mùi hương nhàn nhạt c*̉a cô gái.

Nhân viên lễ tân cũng không muốn tiết lộ.


Cô không nhịn được giáo d·ụ·c cậu: “Hoặc Hoặc nhỏ, bây giờ em còn nhỏ, phải chuyên chú đi học, không thể yêu sớm, đó là không đúng, học sinh tốt thì trong lòng chỉ nên có học tập.

Ngay khi cô ta còn muốn nói gì đó, trong giây phút nhân viên lễ tân xoay người đi thì Triệu Vũ Tích biến mất, con đường đã đóng cửa.




“Lục Hoặc từ chối cậu ấy trước mặt nhiều người như vậy, tớ nghe nói lúc Trịnh Oánh Oánh trở về phòng học đã khóc, cậu ấy khẳng định rất buồn, cho nên muốn muốn tìm người đứng thứ hai toàn khóa để trả thù Lục Hoặc.

Nhân viên lễ tân nói: “Cần tôi giúp cô thông báo là cô tìm cậu ấy à?”

Cậu nhìn về phía cô, trong mắt mang theo vài phần xin tha, cậu thấp giọng kêu cô: “Tịch Tịch.


Kiều Tịch:……

Cô ta đứng canh một ngày, mệt mỏi lại chật vật, mắt thấy mặt trời sắp xuống núi, cô ta cắn chặt răng, tiếp tục chờ đợi, không rời đi.

Đôi mắt Lục Hoặc đen nhánh, “Không thay đổi.

Triệu Vũ Tích đợi ở bên ngoài trong chốc lát rồi mới đi theo vào.

Kiều Tịch có chút vui vẻ, cô nhớ rõ lúc trước Bạo Phú từng nói, cô tiêu trừ thêm 20% năng lượng đen nữa thì chân Lục Hoặc có thể động đậy.

Dù sao chớp mắt cậu sẽ quên cô đi.

Trên đỉnh đầu, lá mầm non loạng choạng.

Kiều Tịch biết, Lục Hoặc đây là đồng ý rồi.

Bây giờ Lục Hoặc tương đối đơn thuần dễ lừa, cô muốn lừa gặt cậu nói ra tiêu chuẩn kén vợ kén chồng.


“Chủ nhân, lần này đây tiêu trừ được 10%, bây giờ trên người Lục Hoặc chỉ còn lại 40% năng lượng đen, chủ nhân cố lên!”



Anh ngồi bên cạnh Lục Hoặc, nhắc nhở: “Lát nữa sẽ có cảm giác đau đớn, mỗi vị trí trên cơ thể sẽ có mức độ đau khác nhau, cậu chọn ngực là nơi có mức độ đau rất cao, lát nữa cậu phải nhịn một chút.


Cô hỏi Bạo Phú, “Lần này tiêu trừ được bao nhiêu năng lượng đen?”

“Khẳng định sẽ đồng ý nha, hai cậu ấy đến với nhau rồi, hoa khôi trường rất đẹp nha, sau khi Lục Hoặc biết tin này chắc chắn sẽ hối hận.



Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 48: Chương 48