Sau Khi Tôi Lấy Nhầm Mèo Ba Lần
Châu Phủ Tiểu Thập Tam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 92
Chỉ cần bị ảnh hưởng thôi anh đã vô cùng day dứt, huống chi bây giờ lại bị Vũ Dữ đâm sau lưng, xảy ra chuyện như thế này.
Cảm thấy cô co vai lại, người phụ nữ đang bôi thuốc ngước mắt nhìn cô: “Đau không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hợp đồng chính của Trình Thanh Giác nằm trong tay Hoàng Minh, hợp đồng phụ mới ở Vũ Dữ, nên tiền bồi thường vi phạm hợp đồng không nhiều, chỉ vài chục triệu tệ, nhưng lại mất đi hơn mười hợp đồng đại diện bị ràng buộc với Vũ Dữ.
Lê Vụ: “Vậy nên thật sự cũng ổn.”
“Hơn nữa sau khi đồng ý hẹn hò với anh, trong lòng em cũng đã lường trước.” Cô đã tìm hiểu rất kỹ, hiếm có ngôi sao đang nổi nào mà không bị chụp ảnh. Nếu sau này ở bên nhau lâu dài, chắc chắn sẽ không tránh khỏi những chuyện này. Chỉ là lúc đó cô không nghĩ kỹ xem Trình Thanh Giác sẽ làm gì. Bây giờ nhìn thấy, cô hơi kinh ngạc trong lòng.
Anh làm được, và cũng sẽ xử lý tốt.
[Tôi không tin!!]
Trình Thanh Giác: “Ừ?”
Trình Thanh Giác: “Thời gian gấp gáp nhưng anh đã cố gắng chọn khu chung cư gần chỗ làm việc của ba mẹ em, môi trường cũng tốt. Nếu họ không thích, sau này có thể mua lại.”
Trương Dương lại nhìn Hoàng Minh, Hoàng Minh gật đầu, ra hiệu cho cậu ấy làm theo.
“Là tôi theo đuổi cô ấy, cũng là tôi tỏ tình.
[Chắc chắn là thật rồi, trời ơi]
Hoàng Minh biết anh muốn làm gì, cũng biết anh đang sợ điều gì.
Mặc dù lúc nãy đúng là cô bị giẫm mấy cái, nhưng có nhiều nền tảng trông khá chính thống tìm cô đặt vẽ. Cô mơ hồ cảm thấy hình như mình đã kiếm được lợi…
Thông báo thứ hai là vào chiều thứ năm, phòng làm việc của Trình Thanh Giác tuyên bố công khai chính thức hủy hợp đồng với Vũ Dữ.
Thông báo đầu tiên đưa ra ngay tối hôm đó, đính kèm văn bản của luật sư và giấy báo tiếp nhận đơn kiện, tuyên bố sẽ truy cứu trách nhiệm Văn Tinh. Tài khoản chính thức của phòng làm việc còn ghim bình luận, cho biết quy trình kháng cáo tiếp theo cũng sẽ được công khai trên Weibo. Bên phía Trình Thanh Giác sẽ phối hợp với cảnh sát truy cứu trách nhiệm Văn Tinh vì tội phỉ báng, hủy hoại danh dự và xâm phạm an toàn cá nhân vô thời hạn.
Nhưng ánh sáng tối, lại là góc nghiêng, cô tạm thời coi những người nói cô xấu đều là antifan.
Tiếng tút trong ống nghe vang lên hai tiếng, đối phương lập tức bắt máy.
“Không nghiêm trọng.” Lê Vụ nhìn chỗ vừa bôi cồn sát trùng, suy nghĩ một chút, “Bôi thuốc muộn hơn chút nữa vết thương cũng liền lại rồi.”
……
Tối hôm đó, phòng làm việc lại một lần nữa gửi thư luật sư cho Vũ Dữ, đồng thời tuyên bố tương tự như với Văn Tinh, quy trình kháng cáo tiếp theo cũng sẽ được đăng tải trên Weibo, truy cứu trách nhiệm đến cùng.
Lê Vụ: “Có điều phần lớn đều đang mắng anh.”
“Anh đang nghĩ em đúng là có tâm lý rất tốt, dù gặp chuyện gì cũng luôn suy nghĩ lý trí. Nhưng cũng sợ em chịu ấm ức, trong lòng không thoải mái, mà không nói cho anh biết.” Giọng Trình Thanh Giác chậm rãi.
[Bản thân Trình Thanh Giác đã là một thương hiệu sống rồi. Mấy năm trước mấy công ty liên kết lại chèn ép anh ấy, nhưng nhìn xem có dìm được anh ấy xuống không.]
“Ừm…” Cô vẫn nhìn trần xe, nói chậm rãi, “Nên dưới góc nhìn của em, anh đã giải quyết rất tốt rồi. Em thực sự không cảm thấy quá ấm ức gì đâu.”
[Ôi, có nên nói không nhỉ, sao tôi lại thấy ghen tị quá huhu…]
Lê Vụ ngửa mặt ra sau nhìn trần xe: “Em thấy anh đã xóa một số bình luận bàn tán về em, chỉ giữ lại những lời mắng anh. Còn cả chuyện phẫu thuật của ba em, mua nhà mới cho gia đình em, có lẽ là vì thấy những việc anh làm này… Anh sẽ làm rõ mọi chuyện đúng không?”
Đầu tiên là like vài video của các tài khoản marketing nói về việc anh lái xe xuyên đêm từ Bắc Thành đến Án Thành đón bạn gái, sau đó liên tục đưa ra ba thông báo.
Ít nhất là những ngôi sao bị chụp ảnh kia, chắc không có ai làm được như Trình Thanh Giác.
[Tôi là người qua đường, fan cứ tin vào việc giải quyết bê bối của công ty là được rồi, đừng lôi ra nói nữa]
Lê Vụ suy nghĩ, thành thật trả lời: “Thực ra vẫn ổn.”
[Là anh ấy đấy, tôi thấy tay anh ấy kéo cửa, dù chỉ là ảnh chụp nghiêng tôi cũng nhận ra idol của tôi huhu]
Lê Vụ nói xong vài giây, đối phương vẫn im lặng, có vẻ như đang suy nghĩ.
Trình Thanh Giác: “Anh cũng mua thêm một căn nhà ở khu chung cư gần đó. Nếu sau này ở nhà cũ không tiện, mọi người có thể chuyển đến đó.”
Lúc nãy đi đường cô không kìm được xem qua tin tức trên mạng, thật ra phần lớn đều mắng Trình Thanh Giác.
[Mẹ ơi, đúng là xe của Trình Thanh Giác. Anh ấy tới làm gì vậy, đón bạn gái à??]
[Tôi nhớ tối qua anh ấy vẫn còn ở Bắc Thành mà, lái xe xuyên đêm qua đó à??]
Cô rất dịu dàng, nhưng từ trước đến nay luôn là một người có nội tâm vô cùng vững vàng.
Anh dường như muốn kéo hết hướng dư luận về phía mình.
Trương Dương lắp bắp: “Hủy… hủy hợp đồng ạ? Như thế sẽ mất rất nhiều hợp đồng đại diện đấy?”
Hai người im lặng vài giây, Trình Thanh Giác xoa xoa đầu ngón tay: “Em sợ không?”
Trình Thanh Giác do dự một chút, mới đặt điện thoại bên tai.
Chiều thứ sáu, tài khoản cá nhân của Trình Thanh Giác đăng bài Weibo cuối cùng như báo hiệu tạm thời kết thúc chuỗi hot search kéo dài gần một tuần.
Mấy năm qua ở trong giới, thực chất anh cũng coi như là nhà đầu tư. Anh có nhiều mối quan hệ và nguồn lực, còn có cả cổ phần của hai công ty con của Vũ Dữ. Vì vậy lúc nãy anh mới nói sẽ đưa người của Vũ Dữ đi hết, thành lập công ty mới.
Trong suốt tuần lễ sau đó, ekip và phòng làm việc của Trình Thanh Giác liên tiếp đăng tải nhiều thông báo.
[Cũng được thôi, anh ấy vốn không phải idol, mà là ca sĩ mà.]
Trình Thanh Giác tập trung suy nghĩ, vẫn đang nghĩ xem còn chỗ nào sơ suất không thì đột hiên nghe thấy người bên kia gọi anh: “Trình Thanh Giác.”
[C·h·ế·t tiệt, tôi thích, quá gắt, trước đây bạn gái tôi thích anh ấy, tôi còn thấy cô ấy quá đáng.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Trình Thanh Giác nuốt khan, lo lắng bóp chặt điện thoại.
Hai chiếc xe cách nhau năm mét, sợ có tình huống bất ngờ xảy ra nên vẫn chưa thể xuống xe gặp mặt.
Hoàng Minh nhìn anh hai giây, dùng điện thoại của mình gọi cho Lê Vụ, sau đó đưa điện thoại cho anh, vỗ vai anh một cái, rồi cùng Trương Dương xuống xe.
Nhưng giới giải trí quá phức tạp, sự dơ bẩn và tệ hại trong giới xâm nhập vào mọi ngóc ngách. Chỉ cần Lê Vụ bị ảnh hưởng trong quá trình xử lý, anh sẽ vô cùng day dứt.
Cô sờ mũi, giọng nhẹ nhàng: “Nên về mặt lý thuyết mà nói… mặc dù lúc nãy em bị giẫm hai cái, nhưng hình như vô tình em đã ké được sức ảnh hưởng của anh, dẫn tới tài khoản phát triển.”
Trình Thanh Giác có vẻ cũng nghe thấy câu hỏi của nhân viên y tế vừa hỏi cô. Anh im lặng vài giây, giọng khàn khàn hỏi: “Có nghiêm trọng không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Không biết có phải do sự chỉ đạo của Trình Thanh Giác hay không, các bình luận thảo luận về cô liên tục bị xóa. Còn những lời mắng chửi Trình Thanh Giác lại không can thiệp, đều được giữ lại.
Cô suy nghĩ thêm một giây, nghiêm túc bổ sung: “Tám mươi phần trăm đều đang mắng anh.”
Lê Vụ: “Vì có ảnh chụp nên dù ánh sáng rất tối nhưng vẫn có bạn nhận ra là em. Bây giờ Wechat của em đang bị kh*ng b* rồi, em cũng đã xem qua các bình luận trên mạng, đúng là có rất nhiều bàn tán, còn có người nói em xấu nữa…”
Bài Weibo rất đơn giản, chỉ có hai câu. Anh viết:
“Rồi….” Cô sờ tai, nhớ đến chuyện vừa thấy trong tin nhắn riêng, “Tài khoản họa sĩ của em tăng rất nhiều người theo dõi. Có lẽ họ nghĩ em có mức độ ảnh hưởng nên có rất nhiều tin nhắn mời em vẽ với giá cao.” (đọc tại Qidian-VP.com)
[Thực ra tôi thấy anh ấy vốn không phải kiểu người bịa đặt đâu. Bạn tôi làm trong giới giải trí từng tiếp xúc rồi, nó bảo anh ấy là dòng nước trong hiếm thấy trong giới.]
Nếu không, chuyện sáng nay đã không xảy ra.
Hai chiếc xe nối đuôi nhau chạy đi, cuối cùng các phóng viên bên ngoài cũng phản ứng lại.
Họ xông tới muốn chặn xe lại, nhưng rất tiếc là không đuổi kịp, chỉ nhìn thấy khói xe.
Mười phút sau, xe dừng lại ở một nơi kín đáo ở ngoại ô.
Lê Vụ nheo mắt, giọng điệu nhẹ nhàng: “Em cũng vậy.”
Cô ấy là bạn gái của tôi.”
[Nhưng nói vậy thì chuyện hẹn hò là thật à, còn bắt Vũ Dữ xin lỗi cô gái kia nữa.]
Khác với tuyên bố công khai của Vũ Dữ, cô không phải là cô gái “quấy rối”, mà là chính Trình Thanh Giác anh chủ động theo đuổi tình yêu này.
Trình Thanh Giác: “Vậy thì tốt.”
Lê Vụ vội vàng lắc đầu, thực ra không đau chút nào, chỉ bị tấm bảng quảng cáo cứa rách một ít, trầy da mà thôi.
Chắc chắn là anh không ngủ, sau khi bàn bạc xong mọi chuyện, anh đi thẳng từ Bắc Thành qua đây, sau đó sắp xếp những việc này trên đường.
[Mẹ ơi, quá gắt, kiện hết, ngay cả Mỹ Thịnh cũng kiện luôn. Trời ơi, ông anh này không định lăn lộn trong giới nữa à?]
“Lê Vụ.” Trình Thanh Giác nghiêng đầu sang một bên, ánh mắt xuyên qua cửa sổ, dừng lại trên ánh mặt trời không xa, “Gặp được em là may mắn của anh.”
Lê Vụ: “Với cả em biết trước đây fan cuồng còn leo cửa sổ nhà anh nữa, nên là giới này quá hỗn loạn, hình như có nhiều chuyện không thể tránh khỏi hoàn toàn được.”
Phần bình luận không khác gì một nồi lẩu thập cẩm:
Vô thời hạn có nghĩa là không kiện đến cùng sẽ không bỏ qua.
Đồng thời cũng kiện công ty Âm nhạc Mỹ Thịnh vì đã chỉ đạo Văn Tinh tung tin đồn thất thiệt.
[Trời sập rồi, tôi không thể chấp nhận được]
Trình Thanh Giác hơi yên tâm, anh nói: “Anh đã liên hệ với bệnh viện ba em nằm, tiền thuốc và tiền phẫu thuật đều đã thanh toán. Anh cũng đã sắp xếp đội an ninh qua đó, nếu có tình huống bất ngờ xảy ra, sẽ đảm bảo họ không bị ảnh hưởng gì.”
Song lúc nãy cô thực sự đã bị hoảng sợ.
Người hâm mộ trên con đường mà Trình Thanh Giác luôn theo đuổi đều khá lý trí. Mặc dù cũng có một số bình luận không hay, nhưng không tìm kiếm lỗi lầm trên diện rộng, phần lớn là đang suy đoán mối quan hệ của họ và một số đánh giá của người qua đường về cô.
Trình Thanh Giác nán lại một lúc rồi mới đi, cũng là để những người bên ngoài nhìn thấy, biết rằng anh chính là người đã đón Lê Vụ đi.
Chương 92
Trình Thanh Giác: “Ừm?”
Chuỗi bằng chứng của Trình Thanh Giác quá đầy đủ, dư luận trên mạng đảo ngược 180 độ.
Những lời Vũ Dữ nói về cô, đương nhiên anh sẽ làm rõ: “Đúng vậy, mấy ngày này anh sẽ tiến hành thủ tục hủy hợp đồng với Vũ Dữ, Hoàng Minh có ghi âm với họ.”
……
Tiếp theo, phòng làm việc lại liên tục đăng ba bài Weibo, giải thích bằng văn bản tổng hợp theo dòng thời gian cùng với bằng chứng ghi âm và video. Tuyên bố rằng thông tin về hình tượng độc thân và những phát ngôn nhắm vào Lê Vụ đều là sai sự thật, yêu cầu Vũ Dữ công khai xin lỗi Lê Vụ.
“Họ lén lút đăng tin bôi nhọ Lê Vụ như thế, anh không thể tiếp tục ở lại Vũ Dữ.” Trình Thanh Giác im lặng, sau đó nói thêm một câu “Không sao đâu.” Anh ra hiệu cho Trương Dương bảo tài xế lái xe đi.
Cô vừa xem thời gian tin tức bị lộ, là một giờ sáng, bây giờ chưa đến tám giờ, chỉ khoảng sáu bảy tiếng đồng hồ.
Tuy nhiên một số bên trong số các hợp đồng đại diện này đã liên hệ riêng với phía Trình Thanh Giác, bày tỏ ý muốn ký hợp đồng lại với cá nhân anh.
Cô phát âm chậm rãi, rõ ràng, nói ra từng câu từng chữ suy nghĩ của mình.
Lê Vụ thực sự cảm thấy như vậy: “Anh hành động nhanh quá…”
“Trình Thanh Giác?” Lê Vụ gọi khẽ một tiếng.
Quả nhiên chỉ vài phút sau đã có phóng viên đăng tải những bức ảnh vừa chụp được lên mạng.
Một lát sau, giọng điệu của người bên kia hơi trầm xuống: “Vẫn quá muộn.”
Lê Vụ dựa lưng ra sau: “Sao anh không nói gì?”
Cô thực sự nói thật, quả thực là không nghiêm trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.