Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 154
Quan Cường nhìn đám thây ma và quái vật gào thét đuổi theo nhưng không đuổi kịp, trong lòng cảm thấy rất sảng khoái.
Không thấy ngay cả quái vật và thây ma cũng không dám tiến lên, chỉ dám ở cách đó vài km mà kêu gào sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ những cuộc trò chuyện của những người đại diện này, có thể thấy rằng chúng là sự tồn tại của thế giới cao hơn, nhưng chỉ số thông minh không hề vượt trội.
Liệu có phải 0-023 và 0-053 chính là gặp phải cô?
“Con ngựa.” đang đi êm đột nhiên xóc nảy, ngay sau đó con quái vật biết bay lao thẳng xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 154 (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn một nửa số người trong lâu đài Lạc Thần đều là dị năng giả, trong đó cấp B chiếm năm mươi phần trăm, còn có một hệ Lôi điện cấp A đã công bố ra bên ngoài.
Quan Cường cũng không ngốc, lập tức phản ứng lại: “Anh Tống, có thể nơi đó là căn cứ an toàn của thành phố C, người anh muốn tìm có thể ở đó.”
Bên dưới là vô số quái vật thây ma há to miệng háo hức chào đón sự xuất hiện của anh ta.
Và sau khi ra đời thành công, chúng có thể nhanh chóng đến thành phố nơi con người sinh sống.
Nhiều nhất mười phút nữa là có thể đến khu vực thành phố C.
Ngay cả khi biết rằng điều kiện là ký kết khế ước chủ tớ.
Những thành phố khác hẳn đã mất điện từ lâu.
Hơn nữa, cuộc sống bên trong lâu đài Lạc Thần thực sự là, quá đỗi hấp dẫn!
“Nơi đó sáng quá.” Quan Cường nhìn vào một nơi nào đó, có thể nhìn ra ngay đó là do điện tạo thành: “Thành phố này vẫn có điện sao?"
Tuy nhiên, như Quan Cường đã nói, tòa nhà có điện trên hồ Thanh Dương rất có thể là căn cứ an toàn của thành phố C.
Khóe miệng người đàn ông cong lên một vòng cung chế giễu.
Qua đối chiếu, khu vực đó hẳn là địa giới thượng nguồn hồ Thanh Dương, vốn là công viên du lịch, không có bất kỳ nhà ở nào.
Trong bóng tối nếu có ánh sáng, chắc chắn sẽ rất nổi bật.
Đêm xuống.
[Có phải do con người làm không?]
Hình ảnh của người phụ nữ trong đó có hơi mờ nhưng cũng đủ để nhìn rõ khuôn mặt của cô.
Nhưng ở thượng nguồn của Hồ Thanh Dương, để có thể xây dựng lâu đài đẹp và hoành tráng, tất cả những thứ khác xung quanh đều đã được dọn sạch.
Hay là Tống Thác đang lo lắng về kết quả bói toán của anh ta?
Bản đồ ba chiều có thể phóng to thu nhỏ, Tống Thác nhẹ nhàng lướt qua, khoảng cách đến thành phố C ngày càng gần.
Kể từ khi danh tiếng của lâu đài Lạc Thần lan truyền ở Thành C, đã có rất nhiều người sống sót liên tục muốn vào lâu đài Lạc Thần để tìm nơi trú ẩn.
Những dị năng giả có thiên phú bẩm sinh có thể dò xét một số tình hình bên trong lâu đài Lạc Thần.
Quan Cường: "???!!!"
Các người đại diện vẫn đang thảo luận sôi nổi trong “nhóm”
Chúng cũng sẽ sợ hãi, hoảng sợ.
Thời buổi này, sống sót mới là quan trọng nhất, tôn nghiêm chẳng là gì cả.
Tống Thác hờ hững đáp một tiếng “Ừ.”
chọn đến hồ Thanh Dương.
Anh ấy dự định đến Đại học Minh Đồng trước, sau đó đến Nguyệt Quang Tiểu Trúc.
Tống Thác v**t v* tấm gỗ trên vòng tay, đầu ngón tay xoa nhẹ chữ “Lạc.” trên đó, im lặng một lúc rồi nói: “Không vội.”
Anh ta thậm chí không cần phải bói toán.
Trong nền tảng giao lưu nội bộ, trong số những người đại diện không thảo luận ra được lý do, có một người đưa ra ý kiến:
Không khác gì ký sinh trùng.
Vì vậy, một số người sống sót đã nảy ra một ý, họ không vào được lâu đài Lạc Thần nhưng họ có thể đến gần lâu đài Lạc Thần hơn.
Quan Cường không kịp trở tay, trực tiếp ngã từ trên lưng nó xuống.
Bói sớm, cũng có thể sớm biết được người anh ấy muốn tìm đang ở xó xỉnh nào chứ.
Nó phát ra hình ảnh mà 0-053 đã ghi lại lúc đó.
Nếu không tìm thấy Tống Lạc ở hai nơi này, anh ấy sẽ lật tung cả thành phố C. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng có những người hầu của lâu đài Lạc Thần ra ngoài “Săn bắt", gặp những người sống sót khác, so sánh với nhau, dù là tinh thần hay ăn mặc, cả hai bên đều có sự chênh lệch rất rõ ràng.
Anh ta sờ sờ trán, tự nghĩ, nếu Tống Thác không vội thì không thể nào lại bay suốt đêm để đến thành phố C.
Tống Thác tách ra một luồng ý thức chú ý đến giao lưu nội bộ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những người này không còn cách nào khác, người ta không nhận, làm sao có thể xông vào?
Sao lại không vội nữa rồi.
Nhưng Tống Thác đã nói như vậy, Quan Cường cũng không tiện nói gì thêm.
Tống Thác vẫn luôn theo dõi màn hình, khi nhìn thấy hình ảnh, đồng tử của anh ấy đột nhiên co lại.
Đang tiếc.
Tống Thác mở bản đồ ba chiều của khu vực thành phố C.
Danh tiếng của lâu đài Lạc Thần muốn không nổi tiếng cũng khó.
Nhưng có thể trở thành chủ nhân của lâu đài Lạc Thần, chắc chắn sẽ không yếu hơn hệ Lôi điện cấp A đó.
Quan Cường: “???”
Rõ ràng là đang dắt chúng đi chơi~
Trong chớp mắt, anh ta đột nhiên hiểu ra.
Còn về chủ nhân của lâu đài Lạc Thần “Lạc Thần”, thực lực mạnh đến mức nào, những người bên ngoài không rõ.
Anh ta có ý định nhân cơ hội này g.i.ế.c vài con thây ma để lấy tinh hạch nhưng không tiện lắm, anh ta đang ngồi trên con quái vật biết bay, cách đám thây ma và quái vật bên dưới hơn mười mét.
Nhưng Quan Cường vẫn nghe ra được một số cảm xúc khác biệt.
“Anh Tống, đến thành phố C rồi sao?" anh ta hỏi.
Người đàn ông trầm ngâm hai giây,
Quái vật và thây ma trên đường phố chú ý đến con quái vật biết bay trên đỉnh đầu, ngửi thấy mùi m.á.u tươi mới, chúng bắt đầu náo động, ô ạt kết thành một nhóm đuổi theo.
Quan Cường đã nói với Tống Thác, nếu mục tiêu bói toán đã c.h.ế.t thì anh ta không bói ra được bất kỳ tình huống nào.
[0-053 không phải đã nói có một người phụ nữ loài người rất đáng sợ sao, chúng ta gặp phải thì tránh đi.]
Tuy nhiên, lâu đài Lạc Thần ngoài việc lúc đầu sẽ nhận những người sống sót đến tìm nơi trú ẩn thì sau đó sẽ không nhận nữa.
Cho đến bây giờ, anh ta vẫn không biết Tống Thác đến thành phố C để tìm ai, lúc này đã đến nơi, anh ta dứt khoát hỏi thẳng: “Anh Tống, anh muốn tìm ai? Tôi sẽ giúp anh bói một quẻ xem đối phương ở đâu."
Căn cứ có điện nhưng mỗi ngày đều giới hạn.
Tống Thác lại mở bản đồ Đại học Minh Đồng và Nguyệt Quang Tiểu Trúc- chúng đều nằm trong bản đồ ba chiều.
Khả năng này của anh ta tuy hơi vô dụng nhưng chỉ cần có được thông tin càng chi tiết thì tình hình bói toán ra càng chi tiết.
Cùng lúc đó.
Đây có phải là càng gần quê thì tình càng nồng không?
Quan Cường bị gió mạnh thổi đến nỗi không mở nổi mắt, dần dần cảm thấy gió nhỏ đi, anh ta cẩn thận mở mắt ra, nhìn thấy thành phố bên dưới.
Với đội hình như vậy, ai dám xông vào?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.