Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25


---

Hoàng đế nghe tin, long nhan đại duyệt, lập tức quên hết những bất mãn trước đây đối với Giang Uyển Như, vui vẻ cười lớn:

"Ta nhớ Hoài Dật."

Thôi vậy, cũng không mất đồ gì quý giá. Đợi thân thể nàng khỏe hơn rồi từ từ điều tra cũng chưa muộn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thị vệ canh cửa tuy không biết nha hoàn này là ai, nhưng cũng không phải kẻ ngốc. Vội cúi đầu nói:

“Tại nơi này còn có thể có mấy Lục đại nhân? Chủ nhân của ta là chỉ huy sứ Cấm Long Ty, Lục đại nhân, Lục Phụng!”

Dù Kim Đào và Thúy Châu đã hết lời khuyên ngăn, Giang Uyển Như vẫn chỉ nói:

Nhân tiện thương lượng với Lục Phụng, cho Hoài Dật trở về phủ học chữ. Đứa trẻ mới năm tuổi, ngày nào cũng chạy đi chạy lại, ăn không đủ, ngủ không ngon, sao có thể lớn lên khỏe mạnh được?

Phu nhân bình thường dịu dàng, hiền hậu với tất cả mọi người, nay mang thai, các nàng không thể nhẫn nhịn và chiều chuộng nàng hơn một chút sao?

Lục Phụng đang cùng các đại nhân của bộ hình nghị sự, Giang Uyển Như không tiện làm phiền. Còn Lục Hoài Dật, vốn đang ngoan ngoãn luyện chữ, không cẩn thận làm sứt một góc nghiên mực, bị Lục Phụng nghiêm khắc ra lệnh: “Tự gây họa, tự giải quyết.”

Một nha hoàn mặc áo lục đang cố gắng vào bên trong nhưng bị thị vệ cầm đao ở cửa chặn lại. Hai bên đang giằng co.

Nghe lời ngây thơ của Thúy Châu, Giang Uyển Như không khỏi bật cười. Đừng nói đến chuyện mời nam nhân vào nội viện có hợp lý hay không, là đương gia phu nhân của phủ Lục gia, chuyện trong nhà nên giữ trong nhà, đâu cần làm rùm beng ra ngoài, khiến người ngoài nghĩ nàng không biết quản gia thì sao?

Giang Uyển Như nhíu đôi mày thanh tú, buông chiếc khăn tay che mũi. Đi xe ngựa đã làm nàng chóng mặt, khó khăn lắm mới tới được đây, sao có thể bỏ về tay không? Nàng ra ngoài là để giải sầu, chứ không phải chịu khổ ngồi xe ngựa.

"Không cần phiền phức, ta muốn hỏi cô nương này vài câu."

Hai nha hoàn tâm phúc đã từng lén bàn luận với nhau rằng gần đây tính tình của phu nhân có chút thay đổi vi diệu. Kim Đào hầu hạ từ khi phu nhân mang thai Lục Hoài Dật, khi đó phu nhân giống như một khối bột mềm mại, gặp ai cũng nở nụ cười, chưa từng than vãn một câu. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi là ai?”

Hiện tại, ai cũng chiều theo ý phu nhân, thứ nàng không muốn ăn sẽ không ai dám ép, thuốc an thai đắng quá bị hất đi thì đại phu sẽ phải giả vờ như không biết, âm thầm đổi bài thuốc để nàng dễ uống hơn.

Pussy Cat Team

Nàng hỏi:

“Quân Trì, thê tử của ngươi là người tốt. Thưởng! Thưởng lớn!” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hay là có trộm?"

Nha hoàn kia quan sát Giang Uyển Như một lượt, thấy nàng phúc hậu, dung mạo xinh đẹp, ăn mặc lại quý phái, liền nghĩ rằng đây là phu nhân nhà quyền quý nào đó. Nàng ta lùi lại một bước, căm phẫn nói:

Giang Uyển Như lập tức dừng bước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

"Chúng ta ra ngoài đi dạo một chút, thay đổi không khí."

Nha hoàn trong phủ có đến hàng trăm, dù là người mới vào, từ ngoại viện quét dọn hay nội viện hầu hạ, đều phải trình diện qua trước mặt nàng. Giang Uyển Như nhớ rất rõ, tuy không gọi được hết tên nhưng ai là người trong phủ nàng đều nhận ra.

Thế là Hoài Dật dẫn theo hai hộ vệ, ra ngoài mua nghiên mực mới.

Còn năm tháng nữa mới đến ngày sinh, trong khoảng thời gian này không thể thiếu sự giúp đỡ của hai người tẩu muội. Lúc cơ thể không khỏe thì không thể mặc kệ mọi chuyện, nhưng đến lúc khỏe mạnh cũng không thể vội vàng trách tội. Chuyện này không thể làm như vậy, dù sao thì Châu thị và Dao thị cũng không thể gây ra sóng gió gì lớn trước mặt nàng, mà nhị gia và tam gia lại là huynh đệ ruột thịt của Lục Phụng, với tính cách của Lục Phụng, chắc chắn không muốn chia gia tài. Sau này, tẩu muội gặp nhau hàng ngày, hòa thuận thì tốt, ai cũng đỡ phải bận lòng.

Càng nghĩ, Giang Uyển Như càng cảm thấy phiền muộn. Thời kỳ mang thai cơ thể không thoải mái, lại thêm sổ sách trong phủ làm nàng phát hỏa. Chỉ mới hơn một tháng không quản chuyện, trong phủ đã bắt đầu rối ren. Kho hàng mỗi tháng lại thiếu mất một ít đồ, nhưng nàng lại khó mà lên tiếng.

Trước đây, nàng vẫn nghe người khác khuyên nhủ, nhưng bây giờ, mang theo bụng bầu lớn, hít thở cái mùi m.á.u tanh nồng nặc của Cấm Long Ty mà nàng vẫn cố chịu đựng, cuối cùng chỉ muốn nôn.

Thúy Châu đang xoa bóp chân nàng, liền cười nói:

Kim Đào lo lắng đỡ lấy nàng, nhẹ nhàng nói:

Hai cha con tốt thật đấy! Nàng thực không biết nên nói gì nữa.

Giang Uyển Như bật cười:

Kim Đào và Thúy Châu nhìn nhau, đều thấy sự bất lực trong ánh mắt đối phương.

"Chuyện đó chẳng phải đơn giản sao? Phu nhân quên mất đại gia của chúng ta làm gì rồi à? Chỉ cần mời người của Cấm Long Ty đến, bất kể là yêu ma quỷ quái gì, cũng đều không thể trốn thoát."

Trên mặt nha hoàn lộ ra vẻ đắc ý: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Phu nhân, hay là chúng ta về đi? Trong viện có hoa nghênh xuân mới trồng đang nở rất đẹp. Hay là phu nhân muốn nghe kịch? Lần trước, vở Ma Cô hiến thọ trong tiệc mừng thọ của lão tổ tông, phu nhân đã khen hay mà."

Giang Uyển Như không tự nhận ra rằng, vì Lục Phụng ít khi ở phủ, còn bản thân nàng đang mang thai một "bảo vật", lại được mọi người cưng chiều, tâm trạng nhất nhất phải theo ý nàng. Vô tình, nàng đã trở nên khó chiều hơn trước.

Cả hai người đều có bí mật riêng, nhưng cùng dành cho sinh mệnh bé nhỏ sắp tới một sự mong đợi chân thành. Giang Uyển Như được bảo vệ nghiêm ngặt, mọi việc trong tay nàng đều giao lại cho Châu thị và Dao thị, nàng chỉ việc quyết định, động miệng chỉ huy. Thúy Châu thậm chí đến việc rót nước cũng sợ nàng mệt, ngày thường nàng chỉ nằm nghe hí khúc, không ai dám trách móc.

"Không, ta muốn vào trong."

So với sự nhanh nhẹn, lanh lợi của Thúy Châu, Kim Đào ít nói nhưng lại thông minh. Khi phu nhân chê đắng và hất đổ mấy lần thuốc an thai, Kim Đào bỗng hiểu ra: Làm sao một người phụ nữ mười tháng mang thai lại không thấy khổ chứ?

“Phu nhân, bọn chúng đúng là mắt c·h·ó coi thường người. Xin phu nhân làm chủ cho ta! Đợi khi gặp được Lục đại nhân, chủ tử của ta nhất định sẽ trọng tạ phu nhân!”

Mùi m.á.u tanh ở Cấm Long Ty quá nặng, khiến Giang Uyển Như đứng một lát đã cảm thấy choáng váng, muốn nôn. Thúy Châu lo rằng sát khí ở đây sẽ ảnh hưởng đến nàng và đứa bé trong bụng, bèn khuyên bảo đủ điều, cuối cùng mới đưa được nàng ra khỏi nơi này. Nhưng ngay lúc sắp ra đến cửa, các nàng lại bắt gặp một chuyện lùm xùm.

Gần đây, tính khí của Giang Uyển Như đến nhanh mà đi cũng nhanh, nghĩ gì làm nấy. Mùa đông lạnh lẽo âm u dần trôi qua, nhìn ánh nắng ấm áp ngoài cửa sổ, những bông hoa đỏ và cành liễu xanh mềm mại, cảnh xuân tràn đầy sức sống, nàng bỗng nhiên nói:

https://monkeydtruyen.com/sau-nhieu-nam-ga-thay/chuong-25.html

Chương 25

Nàng quay lại, cẩn thận đánh giá nha hoàn kia. Người này ăn mặc không tầm thường, nhưng nàng chưa từng thấy qua.

Chỉ là khi ấy, phu nhân không thể và cũng không dám nói ra mà thôi.

"Chủ tử nhà ta là nội quyến của Lục đại nhân! Ta đã từng đến đây một lần, mở to mắt c·h·ó của ngươi mà nhìn cho rõ!"

“Lục đại nhân nào hả?”

Cấm Long Ty chính là nơi mà nàng đến để "thay đổi không khí".

.]

Giang Uyển Như: “……”

Thế nhưng, lần này không phải lúc thích hợp. Trải qua bao nhiêu khổ cực đến đây, cả con trai Lục Hoài Dật lẫn Lục Phụng đều không gặp được.

“Lục đại nhân?”

Người ngoài thì ngưỡng mộ thân phận cao quý của phu nhân, nhưng họ chỉ nhìn thấy vẻ bề ngoài, Kim Đào theo phu nhân nhiều năm, biết rõ những vinh quang đó là cái giá mà nàng xứng đáng được hưởng.

"Phu nhân thứ tội, thuộc hạ sẽ lập tức đuổi kẻ nói năng bừa bãi này ra ngoài..."

Nàng lẩm bẩm, Châu thị và Dao thị quản chuyện trong phủ, nhưng thẻ mở kho vẫn luôn nằm trong tay nàng. Mỗi tháng đều kiểm lại sổ sách mà không khớp, nếu nói là có trộm, thì những món bị mất cũng không phải đồ quý giá, chỉ là những vật dụng của nữ nhân như lụa là gấm vóc hay phấn son.

Lần mang thai này còn có vẻ nhẹ nhàng hơn trước, nhưng tại sao phu nhân lại trở nên khó chiều đến vậy?

Chuyện này vốn chẳng liên quan đến Giang Uyển Như, nhưng nha hoàn kia bị dồn ép đến mức sốt ruột, cao giọng nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ăn nói bậy bạ."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25