Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 88: 88: Từ Hôn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: 88: Từ Hôn


Dù mới chỉ đi được vài bước ở trong phòng thôi, nhưng đầu đã chảy ra toàn mồ hôi lạnh, thở d0c liên hồi.

- Cửu nương có chuyện muốn nói với huynh...

Thuốc này ngừng từ đây thôi.

- Cực khổ cho a huynh đã quan tâm.

Nhi tử rất muốn quay về Lạc Dương một lần.

Nói được hai câu, Kỳ thập nhị lang mệt mỏi không chịu nổi nữa.

Cũng may mà tiểu nương tử này cũng là người trọng tình trọng nghĩa.

Chỉ là mấy năm rồi chưa từng nhìn thấy a huynh, trong lòng Cửu nương khó mà yên tâm được... (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ thì chẳng cần phải chống đỡ nữa.

Bên trong họ nói chuyện rất nhỏ, nên không nghe rõ được hai người nói gì.

Hắn dừng một chút, lại tiếp:

Hà Uyển Huệ đơn độc đến thăm khiến tất cả mọi người trên dưới Kỳ gia đều ngạc nhiên.

Một vị tỳ nữ đáp:

Hắn vội vàng ngưng thần nín thở, dùng hết sức lực chống đỡ, cố gắng không để cho bản thân ngã quỵ xuống.

Kỳ thập nhị lang lắc đầu:

Vốn dĩ nàng cũng có mấy phần không đành, lúc này tâm ý lại trở nên kiên quyết, liền hạ bái nói:

Hà Uyển Huệ lúc này mới giật mình nhận ra bản thân đã thất thố, vội vàng thu liễm lại vẻ sợ hãi, ôn nhu nói:

Hà cửu nương cũng đỏ cả vành mắt, mỉm cười nói:

- Ta cũng có chuyện muốn nói với Hà Cửu nương.

Hắn chỉ cảm thấy buồn bã thê lương, nhưng vẫn cố mỉm cười nói:

Kỳ thập nhị lang nghe vậy liền giật mình.

Đợi tới khi chuẩn bị xong xuôi, mới đỡ hắn đi ra bên ngoài bình phong.

Nhi tử ngày ngày đều ngóng trông có thể gặp được người trong lòng, chỉ là nam nữ đã đính hôn rồi nếu gặp mặt nhau sẽ không hay cho lắm, cũng không tốt cho thanh danh của nữ tử.

- Con còn có một việc nữa, xin a nương thành toàn.

Bà tò mò quan sát, chỉ thấy Hà Cửu nương mặc một thân nhu áo mỏng màu đỏ, bên dưới là váy kim úc, nhẹ nhàng thanh thoát mà bước nhanh vào đại sảnh.

Kỳ tam phu nhân nghe xong liền xiết chặt khăn tay:

Kỳ tam phu nhân rất muốn truy rõ ngọn nguồn, nhưng lại sợ chạm vào nỗi đau sâu trong lòng nhi tử khiến hắn xúc động, nên cũng không dám hỏi nữa.

Hắn ngừng một chút mới nói tiếp:

Từng nếp nhăn trên khuôn mặt giống như đang mang theo chua xót:

Hắn chưa từng nghe qua lời đồn đại nhảm nhí gì cả, nghĩ nghĩ một chút liền hiểu ra.

Hà cửu nương tiến về phía trước, đâu gối phải quỳ xuống đất, luôn miệng nói mấy lời bái chúc phổ thông.

- Ta biết rồi..

Ta có chút mệt mỏi rồi, xin từ biệt.

Kỳ thập nhị lang nhận lấy, giao tới tận tay Hà Uyển Huệ:

Kỳ tam phu nhân giật mình, vội vàng đứng dậy đỡ nàng:

- Được, a nương mang con trở về...!

Kỳ tam phu nhân đang sợ nếu như bản thân ở đó, thì nàng và Kỳ thập nhị lang sẽ không tiện nói chuyện.

* Áo mũ vua ban cho người thi đậu.

Trong lòng Hà Uyển Huệ biết đây là bà tìm cớ thôi.

- A huynh...

Edit: Hà Thu

Nghĩ đến còn có Hà cửu nương đang ở đây lại vội vàng im bặt, nói với người tỳ nữ kia:

Lời còn chưa dứt đã khóc không thành tiếng.

- Không sao, không sao...

Kỳ thập nhị lang bị bệnh, xương cốt rã rời, không thể ra gió nên không có cách nào đi được tới bên trong từ đường, Hà Uyển Huệ chỉ còn cách đến phòng hắn để gặp mặt.

Hắn đã mang bộ dáng này rồi, ngượng ngùng là điều chẳng cần thiết nữa.

- Từ Trường An tới đông đô cũng không xa, lên xe cũng có giường nằm, không sao đâu.

- Cửu nương vạn phúc, dạo này muội vẫn tốt chứ?

- Chỉ là cái gì?

- Đứa trẻ ngoan, ngươi có suy nghĩ này, quả thực là ta có cầu còn chẳng được.

- Tại sao lại đọc sách? Đã nói bao nhiêu lần là đọc sách rất hao tâm tổn trí, vậy mà chẳng thèm nghe lời khuyên...

Rõ ràng là một tiểu lang quân mới qua tuổi nhược quán, vậy mà bây giờ còn chẳng bằng người già cao tuổi.

Nói rồi liền lệnh cho nô tỳ dọn chỗ dâng trà.

- Việc hôn nhân này là ta muốn lui, không liên quan gì tới muội.

Nàng khóc thêm một tiếng, tiếng khóc đó tựa như những khối băng tuyết nhét thêm vào tim Kỳ thập nhị lang một lần.

Hai người trò chuyện câu được câu không.

Chỉ là cảm thấy rất có lỗi với ngươi.

Tỳ nữ nhận mệnh lui ra ngoài, chỉ chốc lát sau liền trở về bẩm:

Dứt lời liền ra hiệu cho tỳ nữ dìu hắn đứng dậy.

Vị chua chát xen lẫn mùi máu tanh lan tràn trong không khí.

Nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên của năm mới, bà không dám rơi lệ ở trước mặt hắn, cố gắng nuốt lệ vào trong:

- Tiểu lang quân mới uống thuốc xong, lúc này đang ngồi tựa ở trên đầu giường đọc sách. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tỳ nữ đáp:

Sau khi bọn hắn đính hôn, mỗi năm vào dịp Tết Đoan Ngọ, nàng sẽ làm một sợi dây trường mệnh rồi đưa cho hắn, cho tới bây giờ đã được bảy năm.

Ta hiểu hết, chỉ khổ cho ngươi thôi.

Bản thân hắn cố gắng tồn tại trong mấy năm vừa qua, ngoại trừ khổ sở thì cũng chỉ có đau đớn không ngừng.

Cửu nương mọi thứ đều tốt cả.

- Muôi đừng suy nghĩ lung tung.

- Tiểu lang quân không thể lại mất sức được.

Hà Uyển Huệ lấy khăn ra lau nước mắt, kiên quyết nói:

Giống như vừa rũ bỏ được một cái áo choàng dính đầy nước bùn bẩn, vừa ướt lại vừa nặng.

Bộ dáng này của hắn, thực tế cũng chẳng cần phí nước bọt để giải thích làm gì nữa.

Hà Uyển Huệ đỏ mặt, rũ mắt thấp xuống, nói khẽ:

Huống chi chỉ có huỷ hôn, nàng mới có thể mau chóng cùng biểu huynh kết thành phu thê, sớm chiều bên nhau, quấn quýt không rời.

- Cùng vui, Cửu nương không cần đa lễ.

- Mấy ngày nay con thường xuyên nhớ tới ngôi nhà cũ có vườn mẫu đơn ở Lạc Dương, rừng...!Nếu trước khi c·h·ế·t có thể quay lại ngắm nhìn một lần, con cũng không còn gì để hối tiếc nữa.

Qua Tết nguyên tiêu, đem việc hôn nhân này hủy bỏ đi thôi.

Kỳ thập nhị lang thấp giọng nói:

Kỳ tam phu nhân phải gần ba năm rồi chưa nhìn thấy Hà cửu nương, bây giờ nghe thấy nàng tới đây một mình, lập tức cảm thấy hồ nghi.

Ta chưa từng nghe nói chuyện gì cả, cũng chưa từng nghi ngờ muội.

Những chuyện như thế này người nhà đương nhiên sẽ hiểu, nhưng lúc đó Hà cửu nương cùng lắm mới chỉ là một tiểu nương tử mới mười mấy tuổi, cho dù mọi người có lén lút bàn tán, cũng chưa từng trách tội lên đầu nàng.

Hắn nhìn Hà Uyển Huệ một chút rồi nói:

Nay chỉ có thể cô phụ ý tốt của Hà nương tử, hôn sự của ta và muội, coi như bỏ đi thôi.

- Thập nhị lang, chuyện này là sao?

- A nương, bây giờ bộ dạng nhi tử đã thành ra như thế này rồi, sống tiếp còn có ích gì? Xin người thứ lỗi cho nhi tử bất hiếu...

Bây giờ con đã thành ra thế này rồi, cũng không thể cứ bám lấy người ta mãi không buông được.

Kỳ thập nhị lang đáp:

Kỳ tam phu nhân miễn cưỡng mỉm cười một tiếng:

Kỳ tam phu nhân hoảng hốt:

Kỳ phu nhân xấu hổ day dứt, khóe miệng đắng chát, nụ cười trên mặt còn khó coi hơn khóc.

- Ngươi mang tiểu nương tử Hà gia đi tới viện của tiểu lang quân đi.

Đi tới cửa, chưa đợi tỳ nữ vén màn long lên, đã có mùi thuốc đắng chát xông thẳng vào mũi.

Kỳ tam phu nhân gật gật đầu:

- Xin phu nhân cho phép Cửu nương gặp a huynh một lần...!Cửu nương cũng biết việc này là không hợp với cấp bậc lễ nghĩa, nên cũng rất khó để mở miệng.

Tất nhiên sẽ không khiến Hà nương tử phải khó xử.

- Cửu nương mạo muội đến đây, vì có một thỉnh cầu hơi quá đáng, xin phu nhân thành toàn cho...

- Bá mẫu không cần khách khí với Cửu nương.

- Con còn đang mang bệnh, sao có thể chịu được mệt nhọc nữa?

Kỳ tam phu nhân ngồi thêm ở bên giường một lúc, lại vén góc chăn thay cho nhi tử.

Kỳ thập nhị lang nói:

Kỳ tam phu nhân gật đầu:

Hà cửu nương với biểu huynh Thái tử là thanh mai trúc mã từ nhỏ.

Lúc này liền đứng lên nói xin lỗi không tiếp được, rồi đi theo tỳ nữ Kỳ gia tới tiền viện.

Kỳ thập nhị lang lại nói:

- Nhi tử không sao.

Ta đã làm muội lỡ dở nhiều năm, cũng may lúc này ngộ ra thì thời gian cũng chưa tới mức muộn màng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần a huynh nói một câu, ta sẽ...!ta sẽ...

* biểu tượng của sự may mắn và cuộc sống bình yên.

Kỳ thập nhị lang liền nói với bọn hạ nhân:

Nàng vốn đã nghĩ ra hàng ngàn hàng vạn lý do để thoái thác, cũng nghĩ chắc phải tốn rất nhiều miệng lưỡi để giải thích một phen.

- Được, đều nghe con hết...

Sau khi vén màn cửa lên, tỳ nữ bảo Hà Uyển Huệ đợi trong chốc lát, nói xong liền đi tới trước giường bẩm báo.

Nước mắt Hà Uyển Huệ rơi như mưa, liền nói:

Kỳ tam phu nhân thấy nàng chỉ dẫn theo một người tỳ nữ, liền biết nàng đang giấu diếm người nhà.

Nói rồi nàng cúi gục đầu xuống, không nói thêm được nữa.

- Có chuyện gì thì cứ việc nói ra, không cần phải hành lễ lớn như vậy...!

Kỳ thập nhị lang nói:

Nôn ra rồi cũng không sao, để a nương sai bọn hắn đi sắc lại.

Cha mẹ dạo này vẫn khỏe chứ?

- Đúng ra là ta nên đi cùng với ngươi, nhưng mà ở chỗ này còn đang bận chút chuyện.

A huynh...!thế nào rồi?

- Các ngươi ra bên ngoài chờ đi.

Một lát sau, hộp gỗ kia được đem tới.

- Đừng khóc.

- Đây là chủ ý của nhi tử, nàng chưa hề nói gì hết.

- Đa tạ Hà nương tử đã ban tặng, Kỳ mỗ cảm kích khôn cùng.

Dù đã cố gắng đứng thẳng lưng, nhưng phía sau lưng vẫn hơi còng xuống.

- Đừng sợ, đại phu đã nói rồi, uống thuốc này là sẽ có triệu chứng đau đầu, choáng váng, buồn nôn.

Hà Uyển Huệ cũng đang đánh giá Kỳ tam phu nhân, trong lòng âm thầm kinh hãi.

Tự biết bản thân mình đuối lý, Hà cửu nương bày ra vẻ mặt xấu hổ:

Dứt lời liền cười một tiếng, hình ảnh này hình như có chút tương tự với cậu thiếu niên năm đó.

- Ngươi đem cái hộp gỗ để ở đâu giường ta tới đây.

- Đi xem xem lúc này tiểu lang quân đang tỉnh hay đã ngủ rồi.

Khóe miệng Kỳ thập nhị lang khẽ run lên, ôn nhu nói:

Nhìn những đồ vật cũ này, trong lòng nàng dâng lên cảm giác vô cùng khó chịu.

Bên trong là bảy sợi dây trường mệnh* được đặt chỉnh tề ngay ngắn, còn có một chiếc túi thơm thêu hình con hạc nhỏ.

Hành động này vừa vặn đúng như nàng mong muốn, liền nói ngay:

Trong lòng thầm nghĩ Hà gia toàn người nghèo khó, lúc nào cũng một mực muốn con gái trèo lên cành cao.

Bộ dáng này của nàng vô cùng xinh đẹp, bất kì nam tử nào mà nhìn thấy hai mắt mông lung đẫm lệ này một lần, chỉ hận không thể móc tim mình ra để đưa cho nàng.

Nếu Kỳ thập nhị lang mà kéo dài hơi tàn sống thêm mấy chục năm nữa, bà sớm chiều phải đối mặt với bệnh nhân, e là chẳng được mấy năm nữa cũng sẽ giống như nhi tử.

Uống xong một cốc trà xanh s·ú·c miệng, lại lệnh cho đồng bộc đem nước tới để rửa mặt.

Cho dù nữ quyến của hai nhà có tình cờ gặp mặt, cùng lắm cũng chỉ hàn huyên hai ba câu chứ không còn thân thiết như trước nữa.

Sắc mặt hắn bây giờ vàng như sáp nến, bờ môi khô nứt nẻ, hai gò má lõm sâu vào trong, mí mắt thì sưng lên rất kì dị.

Kỳ thập nhị lang không nghe nàng biện bạch, chỉ nói:

Bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, đối với tỳ nữ nói:

Kỳ tam phu nhân vô cùng cảm động, khóe mắt đã rưng rưng muốn rơi lệ.

Tâm tư hắn thay đổi thật nhanh, ngay lập tức đoán ra được chuyện này có liên quan đến Thái tử.

Rất nhanh liền ngủ thiếp đi.

Nước mắt của Kỳ tam phu nhân lập tức tràn mi.

Bà cũng có ý muốn cho nhi tử được gặp mặt Hà cửu nương, chỉ là không dám nói ra thôi.

Hà Uyển Huệ không khỏi ngạc nhiên, trái tim cũng theo đó mà đập loạn lên.

Xong xuôi mới đứng dậy đi ra bên ngoài hành lang, gọi hết những hạ nhân lúc nãy đã ở trong phòng nhi tử tới trước mặt:

Hà Uyển Huệ lúc này nhìn về phía Kỳ thập nhị lang, chân mày khẽ cau lại, lệ quang ẩn hiện trong mắt, tràn ngập sự sầu bi, giống như làn sương mù của tháng ba.

- Sao a huynh có thể vứt bỏ ta...!

Thân thể Kỳ thập nhị lang run lên một cái, đang ngồi ở trên giường lại lập tức ngã quỵ xuống đất.

Kỳ tam phu nhân nghe vậy, sắc mặt liền trầm xuống:

Kỳ tam phu nhân ngạc nhiên nói:

Nhìn thấy bộ dạng này của nhi tử, chỉ cảm thấy trái tim như đang vỡ ra thành từng mảnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hồi bẩm phu nhân, lúc Hà gia nương tử vừa tới, tiểu lang quân đã bảo bọn nô tỳ lui hết ra bên ngoài.

- Hôm nay Cửu nương đã mạo muội tới đây quấy rầy, sao có thể lại để phu nhân cực khổ đi cùng chứ?

Hắn chợt thấy cổ họng tanh ngọt, nhịn không được mà nôn sạch sẽ bát thuốc mới uống lúc nãy ra.

Không có nổi một chút niềm vui nào trên cõi đời này, lại còn trở thành gánh nặng cho người nhà nữa.

Kỳ thập nhị lang lúc đầu còn thắc mắc không biết lần này nàng tới đây là có chuyện gì.

Sau khi bước ra khỏi phòng của Kỳ thập nhị lang, mùi tử khí cùng đắng chát của vị thuốc cũng dần tiêu tán đi.

Chỉ là...

- Tại sao a huynh lại nói như vậy? Cửu nương không phải là có ý này...!Cửu nương đối với a huynh...!có trời đất chứng giám...!Có phải là vì những lời đồn nhảm nhí ngoài kia, khiến cho a huynh nghi ngờ Cửu nương?

- Lúc nương tử Hà gia đi ra con mắt vừa đỏ lại vừa sưng, chắc là ở trong phòng đã khóc một trận.

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, nàng ngay lập tức tỉnh táo lại.

Giọng nói mười phần bi thương không nỡ.

Trước kia hai nhà thường xuyên qua lại, nhưng kể từ khi Kỳ thập nhị lang bị bệnh nặng, người của Hà gia chỉ điều động người hầu tới đưa quà trong mấy ngày lễ Tết, cực kì ít khi tự mình tới cửa.

- Muội cứ...!yên tâm, việc này sẽ do một mình Kỳ gia ta gánh chịu.

Hà Uyển Huệ tiếp nhân, mở ra xem.

Đúng lúc này, Kỳ tam phu nhân biết chuyện chạy đến.

Chỉ sợ là bây giờ giữ lại sẽ không ổn, nên vật này xin trả về nguyên chủ.

Ta nghĩ uống thêm một thời gian ngắn nữa là sẽ khỏi hẳn thôi, không có việc gì đâu.

Đành giả bộ cau mày lại nói:

Tỳ nữ không dám trái lời, đành phải dìu hắn rời giường, giúp hắn thay áo khoác, chỉnh lại y quan*.

Kỳ tam phu nhân nói:

Nếu nói lúc trước nàng còn có mấy phần thương xót, bây giờ trông thấy bộ dạng tiều tụy xấu xí này của hắn, trong lòng chỉ còn lại kinh hoàng cùng sợ hãi.

- Bây giờ ta đang trong tình trạng nguy kịch, thuốc thang đã sớm chẳng còn tác dụng.

Bà chỉnh trang lại quần áo, sao người đưa nàng vào sảnh chính.

Chỉ làm như không có việc gì mà nói:

Lại nhớ tới bệnh tình mỗi ngày một trầm trọng hơn của nhi tử, cho dù là nàng không tình nguyện, nhưng cũng không thể không thừa nhận, bản thân đã làm trễ nải tiểu nương tử nhà người ta lâu rồi.

Dù Hà Uyển Huệ đã sớm có chuẩn bị, nhưng khi thực sự trông thấy Kỳ thập nhị lang, vẫn không nhịn được mà vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.

Kỳ thập nhị lang nằm trong phòng nhìn tấm mành trúc loang lổ ánh nắng tới mức xuất thần, chỉ cảm thấy đáy lòng mông lung như đang lạc giữa cánh đồng tuyết.

Kỳ thập nhị lang xua tay đánh gãy lời nàng:

Máu nóng xông lên đầu, suýt chút nhịn không được mà đổi ý, thốt ra lời nói không muốn hủy hôn nữa.

- Dìu ta đứng dậy.

Nhớ tới Thái tử tuấn mĩ vô song, trong lòng nàng liền tuôn ra vô vàn nhu tình mật ý.

Kỳ thập nhị lang vươn tay ra nắm thật chặt tay của mẫu thân mình:

Sao bà lại chưa từng nghĩ tới việc hủy bỏ cuộc hôn sự này chứ.

Nên cho dù như thế nào cũng muốn cố gắng chống đỡ, thêm được ngày nào thì tốt ngày ấy.

- Cứ dìu ta đứng lên đi.

Đám người đứng đó đều bị dọa tới hết hồn, vội vàng ôm hắn đặt lên trên giường, còn người khác thì nhanh chóng chạy đi bẩm báo cho phu nhân.

Sau đó hắn nghiêng mặt che miệng ho kịch liệt một trận, nói tiếp:

Nàng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.

Trong lòng nàng vốn đang lo lắng thấp thỏm, ai ngờ mọi chuyện lại diễn ra suôn sẻ hơn nàng nghĩ rất nhiều.

Vậy những lời đồn trước kia, chắc là người ta nghe nhầm đồn bậy thôi.

Lúc này nhìn thấy thần sắc của nàng, trong lòng tự dưng ẩn ẩn đau đớn, không tự chủ được mà cười giễu một tiếng.

Kỳ thập nhị lang lắc lắc đầu:

Tỳ nữ, đồng bộc vô cùng sợ hãi, ba chân bốn cẳng chạy tới đỡ hắn dậy.

Người nhà thấy hắn bệnh còn mỗi chút hơi tàn, đương nhiên sẽ không nói cho hắn biết những chuyện đang ồn ào ngoài kia.

Tỳ nữ nói:

Mặt nàng đẹp như hoa phù dung, còn kiều diễm uyển mị hơn so với ba năm trước.

Kỳ thập nhị lang nghỉ ngơi một lát, lúc này mới thấy đỡ hơn.

Lúc này nàng đem cái nắp đóng lại, mau chóng từ biệt Kỳ thập nhị lang.

Chương 88: 88: Từ Hôn

Chỉ là mỗi lần trông thấy mấy sợi trường mệnh kia, hắn như được tiếp thêm hi vọng, rằng còn có người vẫn đang chờ hắn, hắn không thể cô phụ sự kỳ vọng của nàng được.

- Không cần đâu a nương.

- A nương, con với tiểu nương tử Hà gia là có duyên nhưng không có phận.

Kỳ tam phu nhân liền gọi tỳ nữ tới, phân phó nói:

Hà Uyển Huệ kêu lên một tiếng, sau đó khóe miệng liền xụp xuống, hai hàng lệ lã chã tuôn rơi:

Nghĩ đến đây, trong lòng bà cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Nàng như được gột rửa giữa nắng ấm trời đông, chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới có một loại cảm giác khoan khoái thư thái khó nói được thành lời.

Hà Uyển Huệ khó chịu nhíu chặt mày lại.

Thế nhưng nếu cứ tiếp tục uống thuốc này, hắn sẽ suốt ngày mệt mỏi buồn ngủ, chỉ cần hơi đứng dậy một chút là sẽ hoa mắt chóng mặt, trong bụng còn quặn đau không ngừng, khổ sở vô cùng.

- Cửu nương tuyệt đối không muốn làm người phụ tình phụ nghĩa đâu.

Nàng cũng sợ hắn không chịu được đả kích, ở trước mặt nàng mà khóc lóc van xin.

Năm đó Hà gia còn có suy nghĩ đem nàng gả cho Thái tử làm phi, chỉ là Hoàng hậu không cho phép, nên mới coi như thôi.

Kỳ thập nhị lang chỉ cười khổ một cái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà chỉ được chốc lát, hắn thực sự cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, trước mắt tối đen mờ mịt.

Kỳ thập nhị lang vốn là người thông minh tài trí, tâm tư cũng nhạy cảm, chỉ cần nhìn qua thần sắc vừa rồi của nàng, làm sao có thể không hiểu.

Chỉ nghe thấy một âm thanh nhu nhược yếu ớt vang lên:

Kỳ tam phu nhân còn muốn nói thêm gì đó, Kỳ thập nhị lang đã khoát tay với bà:

- Đứa trẻ ngoan.

Bây giờ nghe vậy lại càng cảm thấy người con dâu này biết quan tâm hiểu chuyện, vội nói:

Nhưng cứ nhìn thấy bộ dáng của nhi tử bây giờ, bà quả thực là không thể mở miệng ra được.

So với bộ dáng a huynh Kỳ gia còn đọng trong trí nhớ nàng, thì làm gì còn nửa phần của ngày xưa nữa.

Có lẽ cũng còn một chút thương hại nữa, chứ còn tình ý ban đầu thì lúc này đã biến mất hết không còn một mảnh.

Lại đối với Hà cửu nương nói:

Ngự y của dược cục từng khẳng định rằng, nếu ngừng uống thuốc này, không tới ba tháng là sẽ dầu hết đèn tắt.

- Vừa nãy nương tử Hà gia đã nói gì với tiểu lang quân?

- Sao vậy...!Nhưng mà thuốc này...!Nếu ngừng thuốc này lại...

Cảm ơn Hà nương tử vẫn không ruồng bỏ, nhưng chắc cũng không còn cách nào thực hiện được lời hứa nữa rồi.

Nếu lúc này mà còn mềm lòng, về sau tất sẽ để lại hậu hoạn.

Bà lại nghĩ tới nhi tử đang nằm trên giường bệnh, trong lòng càng thêm rầu rĩ.

- Lâu rồi không tới bái phỏng, xin phu nhân tha thứ cho sự thất lễ của Cửu nương.

Không ngờ mới qua ba năm thôi mà bà đã trở nên già nua, dung nhan tiều tụy đi nhiều như thế.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: 88: Từ Hôn