Say Giấc Hè - Xuân Phong Lựu Hỏa
Xuân Phong Lưu Hỏa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15
Cô không ngừng rút tay lại, nhưng Từ Trầm vẫn không buông ra, anh nhìn Lục Miên, ở khoảng cách gần, hơi thở của hai người quấn quýt lấy nhau, Lục Miên quay mặt đi, nhắm mắt lại, lông mi hơi run lên vì sợ hãi.
Lục Miên biết nếu tiếp tục nói nữa thì sẽ không giả bộ được nữa, cho nên cô thành thật thừa nhận: “Thật ra…. chỉ là vì cậu thích, nên tớ mới đi tìm hiểu một số thông tin của anh ta mà thôi.”
“Hả?”
“Không giống nhau mà.”
“Có gì khác nhau sao?”
“Đều như nhau.”
“Tớ không muốn về sớm như vậy.” Lục Miên nói.
“Sắp rồi sắp rồi, sắp đánh xong rồi.” Lục Miên sợ anh đợi lâu sẽ mất kiên nhẫn, nên cô đẩy tiết tấu nhanh hơn, với trình độ hiện tại của cô, có thể nhắm mắt cũng có thể chơi được phần hướng dẫn tân thủ này.
Hô hấp Lục Miên cứng lại, nghĩ tới cảnh anh và Trương Dã hôn nhau, chính là nụ hôn bá đạo và cuồng dã như vậy.
Lục Miên nhàn nhạt nói, cô chỉ đang đợi Đường Tô kéo Hạ Kiêu Dương rời đi, cô và cô ấy là bạn thân nhiều năm, chút ăn ý đó tất nhiên vẫn phải có.
“Tớ ra ngoài là để hẹn hò.” Lục Miên quả quyết nói, hôm nay cô hẹn nhầm người, nhưng bây giờ Từ Trầm đang ở ngay trước mắt cô: “Nếu như không hẹn hò được, chẳng phải tất cả thời gian tớ bỏ ra hôm nay sẽ lãng phí hay sao.”
“Công chúa thì cần được bảo vệ.” Từ Trầm bình tĩnh giải thích: “Nhưng bây giờ, cậu cần bảo vệ tớ.”
“Ừm.”
“Không vội, tớ xem trận đấu.” Từ Trầm nói.
“Ồ, còn có thể như vậy à!” Lục Miên gật đầu: “Hóa ra cấp bậc Cao Thủ của hắn ta là do cậu đánh, chẳng trách khi hắn ta dẫn tớ lập team đánh thì lại luôn đánh với người máy, kỹ thuật của hắn ta không ổn! Lẽ ra tớ nên sớm nhận ra chứ! Đúng là ngốc mà!”
Trong vòng 30 phút, cô đã hoàn thành xong phần hướng dẫn dành cho tân thủ, tiến vào giao diện chính của game.
Từ Trầm lắc đầu, khẳng định: “Khác.”
Từ Trầm nhún vai không quá để ý, rồi bước ra khỏi khách sạn, theo sau là Lục Miên.
“Từ Trầm, tớ add cậu nhé, tài khoản cậu tên gì?” Lục Miên hỏi.
“Vì sao cậu lại đặt cái tên này?”
Chương 15
Từ Trầm ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Lục Miên nghiêng người đến gần mặt anh, lông mi của anh thật dài….. Lục Miên l**m đôi môi khô khốc của mình, nâng chiếc cằm hơi nhếch lên của anh, tiến lại gần môi anh…. Đương nhiên, anh cũng cảm giác được hơi thở của cô ngày càng tiến lại gần, thời điểm gần trong gang tấc, Từ Trầm đột nhiên nói: “ Lục Miên, không cần làm như vậy.” Giọng nói trầm thấp, tựa như ma chú.
“Nếu cậu đồng ý cho tớ cơ hội này.” Lục Miên ngẩng đầu nhìn anh.
Sau này khi lớn lên, Lục Miên mới dần hiểu ra, đàn ông và con trai quả thực khác biệt, đàn ông phải gánh vác trách nhiệm, còn con trai thì không cần.
“Knight, K-n-i-g-h-t.” Lục Miên đánh vần cho Từ Trầm.
Rất nhanh, Từ Trầm đã gửi cho Lục Miên lời mời kết bạn, Lục Miên ấn vào, đồng ý, add Từ Trầm, tên của anh là: Eric.
“Knight.” Lục Miên nói.
“Hả?”
“Vì trước đây tớ đặt là Princess, quá mềm yếu nên suýt nữa bị lừa, cho nên lần này, tớ chọn Kỵ sĩ.” Lục Miên đã rút ra được bài học cho mình.
Lục Miên lại đẩy một hồi, nhưng anh vẫn không động đậy, chỉ cúi đầu nhìn cô, lộ ra ánh mắt khó hiểu.
Hôm nay liên tiếp bị dọa sợ mấy lần, trái tim cô đã gần đến giới hạn của sự chịu đựng, nếu như lại thêm nữa, chắc sẽ sụp đổ mất…..
Động tác của Lục Miên hơi khựng lại.
Khi bình tĩnh lại, anh mới nhớ ra, hôm nay cô trang điểm, mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, mái tóc dài thẳng tắp, thật sự rất đẹp!
Từ Trầm sửng sốt một hồi: “Không phải là bị dọa chạy rồi sao?”
Lục Miên dừng lại, Từ Trầm đi được thêm mấy bước, thấy cô không đi theo nữa cũng liền quay đầu lại nhìn cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái tên Knight này của cô thực sự đúng như tên gọi, cô sẵn sàng trở thành kỵ sĩ của anh, bảo vệ anh, đi theo anh, không bao giờ phản bội.
Từ Trầm đột nhiên buông tay cô ra, đứng thẳng người dậy.
Từ Trầm nhìn màn đêm buông xuống ngoài cửa sổ, anh đứng dậy, cầm cặp sách trên lưng Lục Miên đeo lên lưng mình: “Đi ra ngoài hẹn hò mà vẫn còn mang theo cặp sách.”
“Cậu không cần phải nghĩ cách lừa tớ, tớ đã tỉnh từ lâu rồi.”
“Tớ là con trai.” Từ Trầm sửa lại.
Từ Trầm một lần nữa đánh giá lại cô gái nhỏ này, dáng người nhỏ nhắn, hơi gầy nhưng trên người cô, lại có một nguồn sức mạnh to lớn, sức mạnh này tỏa ra từ đôi mắt nâu màu hạt dẻ của cô, khác với Lục Miên thường ngày, nhất thời khiến Từ Trầm cũng có chút bối rối.
“Không phải ngày nào cũng gặp ở trường sao?” Từ Trầm đi trên con đường vừa sáng đèn, Lục Miên đi theo sau anh, tăng tốc đuổi theo đôi chân dài của anh.
Từ Trầm đặt hai tay lên giường, mở to đôi mắt tò mò nhìn cô: “Cậu chuẩn bị tốt cái gì?”
“Điện tín 1, Ionia.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Miên bị Từ Trầm lúc này làm cho sợ hãi, đây có phải là Từ Trầm mà cô biết không?
“Không phải.”
“Bây giờ tớ chuẩn bị tốt rồi.” Lục Miên nói xong, cô nắm lấy tay của Từ Trầm, kéo anh vào lại phòng, đóng cửa lại, kéo anh đến giường, dùng sức đẩy thật mạnh, muốn đẩy anh xuống giường, nhưng Từ Trầm không nhúc nhích.
“Châu Tự Cường là khách hàng của tớ.” Từ Trầm nói trong khi ánh mắt anh vẫn nhìn chằm chằm vào trận đấu trên màn hình.
“Đúng rồi, sao hôm đó người tớ add lại không phải là cậu?” Lục Miên vừa thao tác, vừa hỏi anh.
“Cậu nhắm mắt lại.” Lục Miên bị anh nhìn đến mức đỏ mặt tía tai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Miên lắc đầu: “Không phải, chỉ là vừa rồi tớ chưa chuẩn bị tốt.”
“Bây giờ…..” Anh nói.
Ánh mắt Từ Trầm hơi sáng lên: “Được đấy! Cậu cũng thích anh ấy à?”
Bỗng nhiên bị buông ra, Lục Miên không kịp suy nghĩ đã ngay lập tức leo xuống giường, vội vàng đi giày, chộp lấy túi xách rồi chạy ra khỏi phòng.
“Đúng vậy.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Kỵ sĩ?”
“Hôm nay ầm ĩ như vậy là đủ rồi, đi thôi, tớ đưa cậu về nhà.”
“Cậu….cậu ngồi xuống đi.” Lục Miên đỏ mặt nói.
Từ Trầm quay đầu lại nhìn vào giao diện của Lục Miên: “Nếu như cậu muốn vào Ionia thì phải luyện cấp lại.”
“Ừm, đúng là ngốc.” Từ Trầm đồng ý với lời nói của cô, thuận thế liếc nhìn màn hình máy tính của cô: “Còn bao lâu nữa.”
Ờm…. “một nửa thần” Eric bây giờ mang theo kỵ sĩ của anh xuất hiện ở Summoner’s Rift.
Rất nhiều năm về sau, Eric đã gây ra cơn bão máu trong làng thể thao điện tử nước nhà, trong 3 năm bị cấm thi đấu, anh đã khiến gần như tất cả các quán net ở Trung Quốc đều chìm vào tiếng khóc bi thương.
Vị trí Từ Trầm thường chơi là ADC, thuộc về dạng tấn công tầm xa, sức tấn công mạnh nhưng máu ít, nếu bị bắt sẽ bị g·i·ế·t ngay lập tức. Lần này cũng vậy, tướng mà anh chọn là Thợ Săn Bóng Đêm – Vayne, đặc biệt kiểm tra khả năng di chuyển và kỹ thuật của người chơi. Lục Miên vẫn chọn Sức mạnh của Demacia – Garen, máu nhiều, chủ yếu là chịu đòn, là tướng phòng thủ, không dễ c·h·ế·t, đúng lúc có thể hỗ trợ Từ Trầm đánh, khi anh bị tấn công, cần phải xông lên để bảo vệ anh, thậm chí còn phải hy sinh mình lúc cần thiết, đồng thời cũng phải yểm hộ cho ADC chạy thoát, xét cho cùng, ADC là mũi nhọn tấn công của toàn đội, là nhân vật cốt lõi và là chìa khóa dẫn đến thành công hoặc thất bại.
Từ Trầm nghĩ một lúc, cuối cùng cũng nói: “Không phải cậu cũng chơi Liên Minh Huyền Thoại à? Vậy đi quán net chơi vài ván?”
“Con gái, đôi khi thông minh quá cũng là một loại phiền toái.” Từ Trầm đứng dậy từ bệ cửa sổ, đi đến bên cạnh giường, đứng từ trên cao nhìn xuống cô.
“May mà cậu đổi tên.” Từ Trầm vừa chọn lựa trang bị cho lần đấu thử đầu tiên, vừa nói với Lục Miên: “Nếu không sẽ có chút xấu hổ.”
Đến quán net, bật hai chiếc máy tính sát nhau, Lục Miên đăng nhập vào giao diện game, lần này cô không chọn khu vực Noxus nữa mà quay sang hỏi Từ Trầm: “Cậu ở khu vực nào?”
“Cậu nói đi, tớ sao cũng được.”
“Vậy nên…..là không thích tớ sao?” Cô nhẹ giọng hỏi.
Lục Miên bắt đầu phần hướng dẫn dành cho tân thủ, bắt đầu chơi với người máy. Từ Trầm đợi cô, thay vì lập đội chơi game thì anh lại mở trang web ra, bắt đầu xem diễn biến trận đấu mới nhất.
“Đang giành giật từng giây từng phút như vậy, vẫn còn ra ngoài gặp bạn trên mạng.” Anh bình tĩnh nói.
“Là tìm hiểu như này sao?” Từ Trầm trầm giọng mê hoặc hỏi, anh nắm lấy tay của Lục Miên, bàn tay cô nhỏ nhắn mềm mại như thỏ con, bị anh cưỡng chế kéo tới đặt lên nút cài ở thắt lưng của anh.
“Vậy cậu phải bắt đầu lại từ phần hướng dẫn dành cho tân thủ.”
Lục Miên từ trên giường ngồi bật dậy, dùng hai tay chải thẳng mái tóc dài đen hiện đang rối bù của mình, cụp mắt xuống, không dám ngẩng đầu lên nhìn anh, mặt mũi đỏ bừng: “Cậu muốn nghe chính miệng tớ nói sao?”
Động tác này hơi quá thân mật rồi, Lục Miên đỏ mặt, quay đầu lại nhìn về màn hình của mình.
“8 giờ rồi, không sớm nữa.” Từ Trầm lắc lắc đồng hồ trên tay.
Cửa phòng bị đóng sầm lại, Từ Trầm nằm trên giường, nhìn trần nhà….. Hơi ấm và hương thơm của cô vẫn còn đọng lại trên giường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Miên hiển nhiên là có chút thất vọng, nhưng cô vẫn phải đứng lên, giải thích: “Vẫn có thể lôi sách ra ôn tập khi ngồi trên xe bus.”
Khóe miệng Lục Miên mấp máy, lộ ra ý cười, đúng là hợp ý cô mà.
Từ Trầm thoát khỏi trang web, vào game và mở phần thêm bạn bè: “Nói tên của cậu đi, tớ add cậu.”
Vậy nên, Lục Miên cần phải bảo vệ anh, lời nói này cũng không sai.
“Cũng không phải…..”
Từ Trầm cau mày, trong lòng có chút bực bội, hành vi tồi tệ vừa rồi là cố ý dọa cô chạy, thậm chí là cắt đứt ý niệm của cô dành cho anh, nhưng khi thực sự như vậy, trong lòng anh lại cảm thấy có chút trống rỗng…..
Khi cửa phòng vừa đóng lại, Lục Miên đã lặng lẽ mở mắt ra.
“Đúng là logic của học bá.” Từ Trầm cúi đầu cười khẽ, đi về phía cô: “Vậy cậu muốn hẹn hò thế nào?”
Sau khi bình tĩnh lại tâm trạng, Từ Trầm đứng dậy, chỉnh lại quần áo rồi bước ra khỏi phòng, tuy nhiên cửa phòng còn chưa đóng anh đã nhìn thấy Lục Miên đang đứng dựa lưng vào tường trên hành lang.
Từ Trầm nhếch khóe miệng lên, ngồi xuống mép giường, quay đầu lại đối mặt với cô: “Trong vườn hoa ngày đó, cậu cũng đã nhìn thấy rồi, tớ ấy à…. cũng chả phải người tốt lành gì.”
“Cậu đang xem trận thi đấu của Esc sao?” Lục Miên liếc nhìn màn hình của anh.
Từ Trầm chậm rãi mở mắt ra, Lục Miên đứng thẳng người lên, bây giờ cô hoàn toàn không còn sợ hãi nữa, khẽ gật đầu nhìn anh: “Từ Trầm, cậu là đàn ông, sao cậu còn xoắn xuýt hơn cả con gái vậy?”
“Đánh thăng cấp, tớ giúp anh ta thăng cấp trong một khoảng thời gian giới hạn.” Anh giải thích nói: “Hắn ta trả tiền.”
“Là gặp cậu.” Bây giờ Lục Miên không còn gì phải giấu diếm nữa, anh đều đã biết cả rồi.
“Lục Miên, cậu có hiểu tớ không?” Thanh âm của Từ Trầm rất thấp, nét dịu dàng trong mắt dần dần biến mất.
“Cậu biết Esc sao?” Từ Trầm có chút ngạc nhiên, cô vừa mới tiếp xúc game này, vẫn còn ở cấp độ gà mờ, hẳn là chưa từng xem một trận đấu chuyên nghiệp nào, sao cô lại có thể biết được Esc không quá nổi tiếng nhưng lại cực kỳ có tiềm năng?
“Vì sao?” Cô không cảm thấy cái tên Princess có gì đáng xấu hổ cả.
Làm theo cách mà anh thích, đừng làm anh chán ghét….
Từ Trầm cuối cùng cũng nghe lời ngồi xuống mép giường, còn Lục Miên thì đứng, bây giờ cô cao hơn anh một chút.
Từ Trầm cười nhẹ: “Đầu óc cậu mỗi ngày ngoại trừ nhớ kiến thức, vẫn còn phải nhớ thêm những thứ lộn xộn này, không phình lên sao?” Nói xong, anh không nhịn được đưa tay lên sờ đầu Lục Miên.
“Ừm.” Lục Miên đã bắt đầu đăng ký lại tên: “Tớ muốn chơi ở khu vực của cậu.”
“Thế thì là thích tớ sao?”
“Cậu muốn hiểu tớ, vậy làm thế nào để hiểu?” Anh quay người lại, cúi người về phía cô, từ từ tiến lại gần, ánh mắt nhìn cô đầy bức bách. Anh tiến, cô lùi, hai người cứ gần nhau trong gang tấc, cả người cô bị anh vây lại, trên giường khách sạn, cảnh tượng cùng tư thế, hơi thở ái muội và không khí nóng bỏng nhanh chóng lan rộng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.