‘’Thầy không nói đùa đấy chứ? Tại sao lại là em?’’ Long có chút không hiểu khi đột nhiên thầy Bạch nói vậy, để khẩu Lasgun trên bục súng cậu liền tìm chỗ ngồi cho mình. Từ trong túi không gian lấy một cây kẹo bỏ vào mồm.
Thầy Bạch nhìn năng lực mà Long thể hiện cho mình xem cũng không thèm để ý, dự định theo thói quen lấy bao thuốc trong người ra cho mình một điếu, liền bất chợt nhớ ra bản thân đang ở trường học nên dừng lại.
‘’Lý do là gì em còn không hiểu sao? Trong lớp có ai ngoài em biết đánh nhau và có kinh nghiệm tác chiến nhiều hơn em? Hơn nữa em còn không biết tác dụng năng lực của mình trên chiến trường lớn thế nào sao?’’
‘’Chật! Mấy thầy cô đúng là phí tâm tìm hiểu a, hồ sơ của em đều coi hết rồi sao?’’ Long chỉ có thể tặt lưỡi nhận sợ, dù sao mấy người kia kiểu gì cũng đã đem lý lịch của cậu xem qua vài lần. Chắc chắn mấy người đó sẽ phát hiện điểm đáng ngờ, cái đó chính là năng lực của cậu hay nói rõ hơn chính là hệ thống.
Bởi vì từ lúc mới sinh đến 2 tháng trước cậu chỉ là một người bình thường biết đánh nhau mà thôi, sau cái đêm định mệnh kia mọi thứ mới thay đổi. Long cũng không thèm dấu diếm điểm này, chuyện thức tỉnh năng lực trong lúc c·hết lâm sàng không phải còn hiếm ở thời điểm này, không ít người giờ đó mà thay đổi thời vận, trường hợp của cậu cũng có thể xem là như vậy.
Việc biết đánh nhau, hay nền tảng võ thuật của cậu có thể đổ cho ông thầy Tuân của mình. Nhưng cậu thừa biết điều này không thể kéo dài lâu, đặc biệt là môn nội công kia không hề liên quan đến hắn, có thể che dấu được bao lâu còn phải xem mấy người này còn muốn tra hay không.
Cơ mà có tra được cậu cũng không sợ, đầu năm nay ai còn không có gặp phải cơ duyên cơ chứ. Chả lẽ mấy người này còn quan tâm tới mấy môn võ công của cậu sao? Mà có muốn lấy thì cậu cũng thoải mái đưa cho bọn hắn a. Dù sao mấy thứ kia cũng không có dễ dàng luyện tới vậy, không có người chỉ bảo và tư chất cao vậy thì muốn có thành tựu như cậu chí ít cũng phải tốn 10 - 20 năm nhiêu đó thời gian còn không bằng quan tâm mấy thứ khác.
Cho nên đối với việc mấy thầy cô tra khảo quá khứ của cậu Long chỉ có việc đưa 2 tay lên cao mặc cho bọn hắn làm gì thì làm.
Thấy Long không tiếp lời mình, thầy Bạch còn tưởng cậu đang lo lắng vụ năng lực của mình mới thức tỉnh gần đây bị phát hiện cùng võ học của mình. Thế là ông liền mở miệng an ủi:
‘’Mấy thứ đó không cần phải lo, mấy thầy điều tra cũng chỉ là muốn xác nhận lại em không phải là do ai khác giả danh hoặc là thứ gì đó biến thành..hiểu chứ? Bây giờ nơi này đã không còn an toàn như trước.’’
‘’Cái gì! Còn có mấy thứ đó nữa sao??’’
‘’Không có thì em nghĩ thầy cô sẽ tốn thời gian điều tra lý lịch mấy đứa à? Không ngại nói cho em mấy thứ này chỉ là điểm khởi đầu thôi, còn có nhiều thứ khác đáng sợ hơn đang chờ mấy đứa đấy. Đây cũng là lý do nhà trường dồn nhiều tài nguyên tới vậy cho lớp chọn.’’
‘’VCL! Chuyện như này bây giờ thầy mới nói với em? Bây giờ em rút còn kịp không?’’
‘’Em đoán xem?’’
‘’....’’ Mắt thấy mọi chuyện đã là ván đã đóng thuyền, Long cũng không biết phải nói gì hơn ngoài chất vấn :’’ Tại sao thầy cô lại dấu mọi người chuyện như này vậy? Và tại sao em có thể biết được chuyện như này?’’
‘’Không có gì đặc biệt cả, mấy đứa chỉ là còn chưa đủ tư cách để biết được chuyện này/’’ Thầy Bạch nhún vai không hề có ý định che dấu mục đích thật sự, sau đó lại nhìn vào cậu
‘’Còn nói cho em biết mấy thứ này thì cũng đơn giản là em đủ mạnh và thông minh để biết. Thế thôi..’’ Mấy câu cuối được Thầy Bạch nhấn mạnh vài phần, dường như đây mới là hàm ý chính trong câu nói.
Long nghe thế còn sao không hiểu ý của thầy Bạch, cậu cũng không lưỡng lự mà đồng ý vai trò thầy cô giao cho mình, mà đã nhận thì phải làm cho ra trò. Thế là Long bắt đầu bật chế độ máy sấy, đánh úp thầy Bạch bằng một ngàn câu hỏi:
‘’Thế em cần phải làm gì?...Việc này có nguy hiểm đến tính mạng của em không?...Có lương thưởng gì cho việc này chứ?...Em có được quyền lợi gì không?...’’
Thầy Bạch bị chiêu này của Long làm cho choáng váng, cũng may ông cũng biết cách đối phó với thứ này, không nói hai lời liền lập tức bỏ chạy cũng không quên căn dặn Long:
‘’Mấy thứ này em về hỏi cô Tuyết ấy! Cô sẽ giải thích cho em..ngoài ra trong lớp còn có 3 người khác giống như em nhưng vai trò của bọn họ thì khác. Nếu có gặp thầy nghĩ 4 người cũng nên tiến hành trao đổi sâu hơn một chút ..’’
‘’Sâu hơn là sao?..Thầy cô sao thích nói mấy câu như vậy nhỉ..’’ Không đợi Long hỏi cho ra lẽ, thầy Bạch liền đã biến mất tăm. Trong căn phòng hiện tại chỉ còn một mình, thế là Long cũng không để tâm đến chuyện này nữa, bắt đầu kiểm tra những thứ khác. Tối hôm qua cậu cũng không phải chế tạo mỗi Lasgun.
Giày vò một chút cũng liền tới thời gian nghỉ trưa, do đã thông báo từ trước cho nên không mất bao lâu mà Phượng đã mò tới phòng thử nghiệm. Nhìn thấy đồ vật lít nha lít nhít ở dưới sàn, mặt cô nàng không khỏi nhảy lên.
Tên này đến cùng chế ra bao nhiêu món, trong đó có bao cái có thể dùng được. Long đang nghịch lấy cây kiếm cưa thấy Phượng tới liền thả xuống chạy tung tăng tới gần cô nàng định ôm một cái.
‘’Này làm gì thế! Còn đang trên lớp học đấy..’’ Phượng hơi sợ hãi hai tay để Long ra sau, mép tai cô nàng cũng không biết từ lúc nào mà đỏ lên.
‘’Xì! Trong lớp không phải ai cũng biết rồi sao. Còn ngại cái gì cơ chứ.’’ Cái này còn phải nói ngược về buổi khảo sát, ngay khi nhìn thấy Phượng trở thành tượng băng Long liền phát điên chạy tới sống mái với cô Tuyết. Hiển nhiên kết quả là cậu b·ị đ·ánh cho bầm dập, cơ mà ngày hôm đó những người nhìn thấy cũng biết bọn hắn là một cặp.
‘’Còn do ai?’’ Phượng trợn mắt nhìn lấy Long, cái người này gặp chuyện đều cực kỳ đáng tin nhưng bình thường lại thích nhở trò lưu manh với cô.
‘’Hì..hì..đi ăn..đi ăn..’’ Long xòe 5 ngón tay nắm chặt lấy tay Phượng không ngừng dỗ dành cô nàng, sau đó lại chạy vội về đem tất cả thiết bị chế được hút vào trong túi không gian. Rồi mới cùng Phương đi tới nhà ăn.
Trên đường đi cả 2 cũng không quên chia sẻ những thông tin mình có được về hầm ngục, nghe cô người yêu mình kể về sự việc xảy ra trong lớp học thực chiến sáng nay, lông mày cậu liền nhướng lên.
‘’Thật? Nếu dịch chuyển là việc ngẫu nhiên vậy thì sẽ có nhiều vấn đề đây.’’ Đây là tin tức mà Long muốn nghe tới nhất, mọi kế hoạch của nhóm bọn hắn đề ra trước đó đều bị nó dùng một quyền phá vỡ.
Sở dĩ cậu có thể thoải mái không đi tới các lớp trong tiết tự chọn đều là dựa vào việc vai trò 3 người trong nhóm bọn hắn đã phân rõ. Trung đảm nhiệm việc nghiên cứu và sinh tồn của nhóm, Phượng thì là nhân viên bảo an, còn Long thì đảm nhiệm vận chuyển vật tư và cung cấp hỏa lực cho đội. Cơ mà bây giờ đội hình tam giác quỷ này chỉ còn trên mặt lý thuyết, thực tế không có tác dụng gì. Mỗi người đều phải tự thân vận động, xem ra phải bắt đầu lên lớp [Kỹ năng sinh tồn] vào ngày mai.
Phượng nhìn khuôn mặt ủ rủ của Long liền biết cậu đang nghĩ gì liền lập tức nói tiếp: ‘’Cũng đừng như vậy! Mặc dù vị trí dịch chuyển là ngẫu nhiên nhưng phạm vi sẽ được giới hạn tại điểm an toàn. Chúng ta sẽ không cách xa nhau quá đâu, chỉ cần có cách liên hệ nhau là được.’’
‘’Như vậy sao! Cũng được..chỉ cần có được thiết bị liên lạc liền tốt. Sóng điện từ liền không có tác dụng trong hầm ngục, chỉ có thể dựa vào những thứ khác để bắt liên lạc..Xem ra phải về tìm hiểu một chút..’’
Người yêu lại bắt đầu vào chế độ lèm bèm, Phượng liền bỏ mặt không quan tâm. Nhìn nhiều liền quen, hơn nữa đây là vì an toàn của bọn hắn không có lý do để ngăn cản.
Đi tới phòng ăn, 2 người liền thấy ngoài cửa đã tụ tập một đám người giống như đang xem trò vui. Tò mò chen chân vào thì họ liền bất ngờ khi thấy bạn học trong lớp đang var nhau với học sinh khóa trên. Trong đó còn có không ít người quen.
Cậu người khỉ ngày trước mượn đồ của Long đang bị một người khóa trên đè đánh cho mặt mũi sưng vù, ngay cả thằng Tru·ng t·hư sinh bây giờ đang đau khổ lấy tay che mặt. Cậu chàng đang bị một chị khóa trên thụi liên tục vào bụng.
‘’Cái đ@o gì thế!’’ Long chửi bậy một tiếng, nội lực trong người bắt đầu vận chuyển đem mọi người xung quanh đẩy ra. Phượng thấy vậy theo sát phía sau, cô nàng cũng không quên hô lên:
‘’Đừng đánh nữa! Mọi người có gì thì từ từ nói chuyện, đều là học sinh còn dùng b·ạo l·ực để giải quyết vấn đề.’
‘’CMN! Đứa nào nhiều chuyện xía vào vậy..Cút cụ mày đi nếu không đừng trách tao không nể mặt.’’ Một tên đầu trọc, thân cao 2 mét, cả người được bọc bởi một lớp đá đang hung hăng chà đạp một người sinh dưới khối. Nghe được lời của Phượng liền liếc qua, nói xong gã cũng không để Phượng kịp trả lời mà đem bàn ăn kế bên nâng lên ném qua người cô.
‘’!#%!#%!# CMM! Muốn chơi phải không..’’ Nhìn thấy hành động của tên đàn anh, Long lập tức nổ. Shigure từ lòng bàn tay xuất hiện ra, cậu không rút kiếm mà dùng vỏ ngoài của nó đem cái bàn bay tới mình định trụ xuống. Đôi mắt cậu tràn đầy vẻ bất thiện nhìn về mấy tên khối trên.
‘’DCM TỤI MÀY! THÍCH ĐÁNH THÌ BỐ MÀY CHÌU!!!.’’
0