0
Phát là một tên đại ca có tiếng trong trường Con Quạ, từ năm lớp 10 gã đã tạo ra danh tiếng bằng cách đánh bại tất cả ứng cử viên cùng khối để trở thành lãnh đạo. Sau đó còn khiêu chiến thành công khối 11 đem địa bàn của bọn hắn nắm ở trong tay.
Cũng từ đây đàn em dưới tay gã trở nên đông đúc lên đến 100 đứa, trong đó có không ít tên sở hữu năng lực dùng để chiến đấu. Người đông thế mạnh phối hợp với bản thân cũng không thua kém ai, gã thành công trở thành thủ lĩnh của trường ngay khi lên lớp 11.
Bọn hắn cũng trở nên nổi tiếng trong giới băng đảng học đường quận 13, được mọi người liệt vào Tứ Đại Ác Ma. Đối với người bên ngoài khi nghe đến đều sẽ cảm thấy sợ hãi tránh lui, nhưng với đám du thủ du thực như bọn hắn đây lại là một điều vinh dự không thua gì được nhà nước trao tặng bằng khen.
Tất nhiên cũng sẽ có vài người khinh thường cái niềm kiêu ngạo này của bọn hắn. Và ngày hôm nay một trong số những người đó đã đứng trước mặt bọn hắn.
Nhìn vào cái vóc dáng gầy guộc nếu mà đem đi cân chắc còn chưa tới 60 kg của thằng Phát, mặc Long không hề che dấu sự khinh bỉ của mình. Cơ mà người thì xem thường nhưng cơ thể vẫn là thành thật vào tư thế chiến đấu.
Không có cái tệ hơn việc đánh giá thấp kẻ thù trên chiến trường, một khi cái suy nghĩ ấy xuất hiện thì cũng có nghĩa bạn đã vào tầm ngắm của tử thần.
Thằng Phát tất nhiên là không dựa vào cái thân thể mảnh khảnh kia đánh ra một thân uy danh, mà là cái năng lực quái quỷ của gã mới là thứ hắn dựa vào. Long không biết cái tên chính xác của nó, cho nên cậu liền tự ý đặt cho cái tên [Điều khiển vật thể] đây cũng là tóm tắt cho năng lực của gã.
Phát ngậm lấy điếu thuốc, cởi phần áo khoác da trên người xuống, để lộ 2 cái đai quần được vắt lên vai gắn đầy những bao dao. Gã vỗ lên chúng vài cái, ngay lập tức những cái bao tự động mở ra, con dao cũng bắt đầu lơ lửng ở trên không. Long nhìn hơn 20 con dao bay lượn trên đầu mà trong lòng không có chút gợn sóng, haha đều gặp những thế tồi tệ hơn nếu còn để những thứ này dọa thì cũng nên nghỉ việc.
Long và Phát cũng không có tiếp tục hỏi thăm gia đình đối phương mà trực tiếp lao vào nhau. Phát tất nhiên không ngu mà chọn đối đầu trực tiếp với Long, thay vào đó gã lách mình qua một bên đồng thời đưa tay điều khiển mấy con dao lao xuống t·ấn c·ông muốn ép Long thay đổi vị trí. Nhưng hắn đã đánh giá thấp về độ cứng của da Long, tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên ngay khi lưỡi dao chạm vào người cậu.
‘’Keng…keng…’’
‘’Cái gì??’’ Phát bất ngờ hô lên, nhưng cũng không quá hoảng loạn, kinh nghiệm chiến đấu của gã vẫn đủ để khiến hắn bình tĩnh trở lại. Nhìn thấy Long tăng tốc hướng về mình, gã liền lập tức suy nghĩ ra biện pháp đối phó.
Phát vội vàng vỗ lên cái bàn ăn kế bên đem nó nâng lên liền không kịp chờ đợi đem nó ném về phía Long. Lần này Long không thể không lách mình né tránh, không phải vì sợ đau mà vì sợ nếu đem thứ này hủy đi vậy tiền bồi thường liền sẽ tính trên đầu cậu.
Mấy ngày gần đây vì xây lại nhà mà tài chính của hắn đã rơi vào tình trạng báo động, nếu lại phải bồi thường mấy thứ này vậy thì thời gian OT của cậu lại phải kéo dài thêm mất.
‘’CMN! Bô Bô cái mồm cuối cùng vẫn là như con chuột chỉ biết đánh lén..’’Tiếng chửi bậy của Long vang vọng khắp phòng mặc dù những câu này thành công chọc giận Phát cơ mà cũng không ảnh hưởng mấy đến chiến thuật của gã. Chỉ có làm mỗi đòn đánh càng trở nên hiểm độc và khó chơi hơn thôi.
Múa may một hồi, Long cũng không còn kiên nhẫn nữa. Mây chiêu thức của Phát gần như là muỗi chích đối với cậu, cơ mà góc độ đánh của nó thật sự làm người buồn nôn. Không phải nhắm tới lỗ nhị thì là nhắm tới thằng em, ác hơn nữa là bay thẳng vào hốc mắt của cậu.
Quá tam ba bận, Long liền cứng rắn dùm miệng gặm bể một thanh dao, hai tay đem những con dao khác hướng về mình bắt lấy. Làm xong cậu liền phát lực đem chúng hoá thành cát bụi.
‘’CMN! Tên kia là quái vật à, mấy con dao đấy có phải làm bằng thép thường đâu..’’ Một tên thân tín của Phát hoảng sợ kêu lên, là đàn em dưới trướng cho nên gã biết một chút nội tình về mấy thanh dao kia. Bọn chúng được làm bằng hợp kim đặc biệt, có thể chém đá như chém bùn, thứ này còn phát ra tiếng kêu vù vù như cánh ong kêu mỗi khi ở trên không trung không khác gì ma âm đối với kẻ thù.
Biệt danh [Ong vàng] của thằng Phát cũng xuất phát từ thứ này. Gây nên không ít tiếng vang trong giới. Vậy mà giờ đây hắn đang nhìn thấy gì..v·ũ k·hí thành danh của đại ca hắn đang bị kẻ thù dùng răng bóp nát.. ngày hôm nay không chỉ có mỗi con dao của thằng Phát xuất hiện vết nứt..
‘’Mày là cdg thế??’’ Phát lần này đã không thể bình tĩnh được nữa, mắt nó đỏ hồng lên, nó rống to như để làm xoa dịu cơn sợ hãi trong lòng. Là chủ sở hữu nên nó biết rõ hơn bất cứ ai về đống dao kia, mấy thứ đó nếu được mài một cách kỹ lưỡng còn có thể chém đứt cả sắt thép ấy vậy mà không thể làm ra một vết xước trên người của Long. Gã này chẳng lẽ là quái vật đội lốt người sao.
‘’Có cái mẹ gì mà rống to thế?? Lúc trường bị t·ấn c·ông cũng không thấy mày rống như vậy.’’ Long đem mấy mảnh vụn con dạo ném ra về sau liền phủi tay một cái, đứng hình suy nghĩ một chút liền từ trong lòng bàn tay lấy ra một bao thuốc.
Vừa nhìn thấy thứ này Phượng liền nhíu mày lại, trong lòng lập tức không vui:
‘’Mọe không phải bảo đã cai rồi sao? Đúng là chỉ được cái mồm.’’
Cho mình đốt một điếu con ngựa, Long liền liếc mắt nhìn tới thằng Phát. Tên kia giờ phút này đã có chút sợ sệt, dù sao v·ũ k·hí mạnh nhất của gã cũng đã bị phế đi. Cách biệt thực lực cũng quá lớn làm hắn không thấy một tia hi vọng nào.
‘’Tao nói nếu hôm đó mày chí ít kêu gọi đồng bọn hỗ trợ người khác hoặc là cả gan đi chém vài con quái vật! Tao sẽ liền nể mày..gọi mày 2 tiếng ‘’anh Phát’’ giống như những người khác. Nhưng mà hôm đó mày làm tao quá thất vọng, không có làm gì thì thôi đi..Vậy mà mày còn dám đem mấy địa bàn của các băng khác nuốt đi sau khi lực lượng bọn nó bị hao tổn bởi trận t·ai n·ạn vừa rồi…’’ Long bắt đầu kể lể, vừa nói vừa tranh thủ làm cho mình một hơi:
‘’Tao mặc dù nhìn không lên đám bọn mày, nhưng mà cũng quen không ít..Có vài tên làm tao thật sự tôn trọng và ngưỡng mộ. Như ‘’anh Đại’’..’’Tư gà’’ bọn nó đáng mặt đàn ông, làm việc cũng quan minh chính đại mặc dù cuối cùng cũng chỉ là phá làng phá xóm..Nhưng mà ít nhất bọn nó còn dám liều mạng đi cứu người khác khi khó khăn..Còn mày Phát..’’
Nói tới đây giọng Long lại to hơn đôi chút, điếu thuốc trong miệng cũng bị cậu nhổ ra ngoài. Shigure xuất hiện trong tay làm cho Phượng và Trung tim nhảy lộp bộp, phải đợi Long đem nó găm xuống đất thì mới thở ra.
‘’Mày không cứu ai thì thôi..tao cũng không có quyền gì phê phán mày…nhưng mà sao mày dám nhân lúc thằng Tư Gà vừa mất liền kéo quân đi chiếm địa bàn của nó? Rồi ngay cả ‘’anh Đại’’ nằm viện mày cũng cho người tới q·uấy r·ối là sao?..Mày có còn là người không? Hay cái danh anh đại của trường làm đầu mày hỏng rồi? Tao có việc bận nên mới không xử mày liền được, ai ngờ mày lại nhảy tới cầu tao g·iết mày.’’
Long nói xong liền từ từ đi tới gần Phát, khí thế trên người cậu cũng dần biến đổi từ hung hãn, sát ý ngập tràn như Rồng biến thành bình tĩnh đến rét lạnh như ma. Phát muốn đứng lên chống lại nhưng lại bị ánh nhìn của Long dọa cho sợ hãi.
Trong đầu gã chợt nãy lên ý nghĩ, nếu mình còn dám đứng lên đánh trả vậy ngày này năm sau có khi là ngày giỗ của mình. Cơ mà hắn nhanh chóng đem thứ này đánh thành mây khói, gã không tin Long có thể thật sự xuống tay được. Không vì gì khác bởi Long không phải bọn hắn, đúng như cậu nói từ ban đầu Long chưa bao giờ là một tên côn đồ cả. Cậu có tương lai tươi sáng hơn tất cả bọn hắn, cũng chả có tử thù gì với Phát, ngày hôm nay cũng chỉ có thể coi là xảy ra xích mích mà thôi.
Đối với cái nhìn của gã cái này cũng không phải là cái gì ghê gớm, dù sao băng của bọn hắn cũng 2 ngày một trận nhẹ 3 ngày một trận nặng, không thiếu đứa ra vào nhìn mặt y tá còn quen hơn cả nhìn gia đình.
Còn về vụ xâm chiếm địa bàn của những thủ lĩnh khác, gã thật sự cũng không mấy bận tâm. Mẹ kiếp đã quyết định làm những chuyện đó thì ai còn quan tâm vấn đề đạo đức, trong giới xã hội đen chuyện này cũng không phải điều hiếm có, thậm chí còn những vụ xảy ra còn ác hơn, như là g·iết cả nhà trong đám tang, hay làm nhục vợ n·gười đ·ã k·huất…đều là điều bình thường. Chẳng qua đôi lúc lại xuất hiện vài người giữ lấy quy tắc thời cũ nên mới xem những điều này là dị giáo.
Mà những người thằng Long quen vừa hay lại là những tên như thế, nên gã bị ảnh hưởng theo cũng là điều hiển nhiên. Phát lúc này thậm chí có chút muốn cười vào mặt Long, đầu năm nay ai chả biết quận 13 sắp thành khu tệ nạn lớn nhất thành phố. Học sinh không học, giáo viên không dạy, công nhân không làm dẫn nhau đi b·uôn l·ậu, bảo kê,...đều là chuyện bình thường như ở huyện.
Thật sự nghĩ băng bọn hắn chỉ làm mấy chuyện bắt nạt, nhận tiền bảo kê bình thường kia thôi sao?
Nghĩ thì nghĩ như thế nhưng Phát cũng không dám nói trước mặt Long, hiển nhiên là sợ đối phương đem mình đánh thành đầu chó. Cơ mà hắn lại nghĩ sao, dù có nói hay không thì Long vẫn đem hắn đánh thành đầu chó.
Phải đợi giáo viên tới tách 2 người ra, thì Phát mới có thể thoi thóp thở ra một hơi. Nhưng đây cũng là lúc ác mộng của đám đàn em hắn bắt đầu, bởi không khéo giáo viên tới ngăn Long lại là thầy chủ nhiệm của lớp chọn. Nghe được mấy cục vàng của mình bị người h·iếp đáp, thầy Bạch làm sao lại bỏ qua chuyện này dễ dàng như vậy được.
Trước ánh nhìn ngạc nhiên xen lẫn hoảng sợ của mọi người, ông tùy ý lấy ra một cái kính đen đeo lên, tay khác rút ra điếu xì gà nhét vào mồm mình rồi nói:
‘’Chậc! Ngày hôm nay trời có chút nắng nhỉ, mấy đứa có thấy vậy không? Thôi thì thầy đi kiếm chỗ ngồi nghỉ ngơi một lát, mấy đứa tự nói chuyện bảo ban nhau nhé. Chỉ là hiểu lầm chút thôi, cũng đừng đánh đến mày sống tao c·hết như vậy, không tốt cho con đường sau này đâu.’’ Nhất mạnh mấy lời cuối, ông liền phủi đít rời đi. Đi qua người Long ông còn không quên bảo:
‘’Chuyện này cứ như vậy đi! Đừng có l·àm c·hết n·gười liền được.’’