Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: Thay Đổi (2)
Phượng thì hiểu da mặt của bạn mình dày tới bao nhiêu nên không quan tâm lấy, mà cả người phát hỏa phóng tới cô Tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
‘’HÍ…’’ Nhìn thảm trạng của bạn mình Trâm liền không có mở miệng đùa giỡn nữa, đặc biệt là khi cô Tuyết đánh mắt qua cả người cô nàng liền như đ·iện g·iật đứng thẳng người lên. Thân hình khổng lồ cao 8 mét kia dần dần trở nên nhỏ bé lại, tảng băng bao lấy chân cô nàng cũng vì thế mà vỡ vụn.
Không giống như bạn trai của mình, chỉ trụ được vài phút rồi gãy.
Biết được điểm yếu của mình về sau Long liền chú tâm cãi thiện chúng, ít nhất là với năng lực [Cần Cù Bù Thông Minh] chỉ cần cậu dám lấy cái mạng ném vào thì kiểu gì không thành quả cũng thành nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)
‘’Tới giờ nghỉ rồi!’’ Cô Tuyết nhìn xuống đồng hồ lầm bầm vài câu liền đưa tay lên.
Hai tay hô biến ra một cặp rìu - kiếm, Long liền lấy hơi chân hơi co xuống để lấy đà, người thì bắt đầu vận chuyển Ki theo như đã học. Lần này cậu quyết định không dùng nội lực để t·ấn c·ông nữa.
‘’CMN! Thầy hơi quá đáng rồi đấy.’’ Mặt cậu bạn kia đen như đáy nồi, gân xanh trên trán nổi rõ lên. Mà theo sự giận của cậu khuôn mặt chàng trai bắt đầu biến đổi, tóc trên đầu trở nên nhiều và rậm rạp, con mắt chuyển sang màu đỏ và miệng cậu trở nên dài ra răng bên trong đều trở thành răng nanh.
Ngay khi lấy lại kích thước thật, Trầm liền ôm ngực không ngừng thở dốc, kỹ năng [Hóa Lớn] của cô nàng rất nhiều năng lượng, đặc biệt là khi hóa khổng lồ toàn phần. Với thể trạng trước mắt Trâm cũng chỉ có thể duy trì trong 1 phút, nếu so với mặt bằng chung của những dị nhân sở hữu kỹ năng tương tự, thì năng lực của cô nàng liền ở hạng chót.
‘’Hmmmm…Đừng làm ta thất vọng đấy!!”’
Cũng không trách được bởi vì những kẻ sở hữu năng lực này đều chính là một cái bao cát di động, bởi vì đặc tính ẩn này mà chiến trường bọn hắn tham gia đa số đều là những trận đánh dài hơi ngắn thì 1 -2 tuần dài có thể tính bằng năm. Mà ở chiến trường như vậy, thời gian duy trì kích thước khổng lồ kia không thể nào chỉ tính bằng phút được. Cho nên mặc dù sở hữu năng lực rất được trọng dụng nhưng Trâm lại chỉ có thể theo học tại một trường tầm trung của quận mà thôi.
Chương 49: Thay Đổi (2)
Số là trong giờ nghỉ trưa Long đã bị thầy Bạch gọi riêng để xả cho một trận, lý do cũng là vì cậu đã không sử dụng Ki trong thực chiến. Mặc dù bản thân đã nắm giữ các kỹ thuật cơ bản nhưng khi vào trận đánh, Long trong vô thức liền xem nhẹ những thứ này mà là trực tiếp dựa vào nội lực cùng võ công từ hệ thống để chiến đấu.
Cô Tuyết nhìn bộ dáng của Trâm liền có chút buồn cười, con bé này chỉ là bị băng bao phủ ở chân mà thôi đã thế đây cũng chỉ là một chiêu bình thường không có hề có tính sát thương. Vậy mà đứa bé to xác này lại làm như thể cô vừa tung tất sát kỹ vậy.
Cô Tuyết nhìn đứa học trò này của mình cũng không nói gì thêm, đứa nhỏ này mặc dù hơi quậy nhưng lại rất chịu khó thậm chí có thể nói là lấy mạng ra để luyện tập, cơ mà nghĩ đến gia đình của cô nàng, cô Tuyết cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài.
‘’Hai đứa bây cứ nhất quyết làm con rùa rụt cổ thôi à? Thôi nào cho thầy một đấm hay gì đi chứ.’’ Thầy Bạch ngồi lơ lửng ở trên không, tay cầm tách nước húp một hơi, cặp mắt cực kỳ xem thường nhìn xuống 2 đứa học trò. (đọc tại Qidian-VP.com)
Long lần này không bắt cặp với Phượng cũng như là Trung mà là với một cậu bạn lạ mặt mà cậu chưa từng gặp bao giờ. Người kia cũng là trong tình trạng như vậy, nhưng cả hai lại không hiểu ăn ý một cách lạ kỳ. Ít nhất là khi đối mặt với thầy Bạch 2 người đều có cùng quan điểm đó là chỉ thủ không đánh.
Phượng lúc này còn đang gắng gượng chiến đấu, hai chân cô nàng phát ra đốm lửa đem thân thể bật nhảy về sau thành công tránh né đòn t·ấn c·ông từ giáo viên.
‘’Rầm..rầm…’’
Phượng vừa đi tới cả người liền nổi hết da gà, bản năng cô nàng không ngừng gào thét hãy tránh né đi. Nhưng giống như người yêu của mình, ngay khi vừa thấy tay cô Tuyết đưa lên mọi thứ xung quanh Phượng chốc lát tối sầm lại.
Thầy Bạch thu chân lại, rờ cắm hứng thú nhìn vào 2 đứa học trò của mình. Biểu hiện của bọn nhỏ đã khêu gợi lên một sự hứng thú trong ông, chỉ là nuôi thả thôi đã có thể bùng nổ như thế này vậy nếu ném bọn chúng vào khóa huấn luyện ma quỷ của ông thì sao??
Long sau đó liền đuổi xác theo bước tiến của cậu bạn kia, dùng cái mông cũng nghĩ hạ tràng của tên này sẽ như thế nào khi 1 - 1 với thầy, đơn giản là b·ị đ·ánh cho nằm sàn mà thôi. Nhưng tốt xấu hiện tại cũng là đồng đội của nhau, đã đối phương quyết định liều thì cậu cũng đành đi theo.
Theo như lời thầy Bạch thì điều này làm hạn chế thậm chí là hạ sức mạnh của cậu xuống. Bởi vì võ học đến cuối cùng chỉ là một nhánh của cây đại thụ Ki, luyện đến cuối cùng cũng không thể vượt qua Ki. Mà bản thân Long cũng là người trải nghiệm rõ khoảng cách này, mặc dù trong các trận chiến cậu luôn là người có được lợi thế hoặc là đè đánh đối thủ, nhưng đó là dựa vào việc các môn võ học của cậu đều đã luyện tới cảnh giới cao nhất hoặc có thể nói rằng Long hiện tại đã có thể xem là một cao thủ võ lâm.
‘’....’’ (đọc tại Qidian-VP.com)
Chiến đấu liên tục ở cường độ cao không khiến tinh thần và cơ thể Long như một lần nữa được gột rửa, rìu và kiếm trong tay cậu giống như sống lại bọn chúng di chuyển với những quỹ đạo không tưởng làm cho thầy Bạch cũng phải lóe mắt kinh ngạc.
Hơn nữa gã này còn có thể sử dụng Ki một cách dễ dàng trong hình dạng hóa thú. Nghĩa là hắn vẫn có thể giữ được lý trí ngay sau khi biến hình, quá khác so với người sói mà cậu biết.
Mà số người có thực lực như thế cậu chỉ mới gặp qua 3 lần, 2 lần là trong thành phố ngầm 1 lần khác thì đang ở trước mặt h·ành h·ung cậu. Mấy người này khi đánh với cậu đa số đều là không đánh hết mình thậm chí chỉ là vận động một chút, nhưng nhiêu đó cũng đủ cho Long b·ất t·ỉnh vài lần.
Chỉ là không may những kẻ bại trận hoặc ngang tay với cậu đại đa số chỉ là những người sử dụng Ki ở mức trung bình hoặc là thuần túy dựa vào năng lực, cơ mà nhiêu đó cũng đã nói rõ nếu Long đụng phải một người biết sử dụng hoặc thành thạo Ki vậy thì người bị đè đánh chỉ có thể là cậu.
Long trố mắt nhìn khi thấy thầy Bạch dùng 2 đầu ngón tay đem v·ũ k·hí của mình cho chặn lại, sau đó khung cảnh xung quanh cậu liền trở nên mờ nhạt. (đọc tại Qidian-VP.com)
‘’Báo thù..cho..tớ..!!’’
‘’Đều là mấy đứa số khổ a! Hi vọng lớp học này sẽ là bước đệm cho tụi bây đi chứ đừng thành nấm mồ trôm…’’
—--
‘’Ồ là Shu (Chu) thật này! Nhưng mà còn chưa ra dáng xem như có chút hình thù đi..Thằng này khá đấy chỉ mới luyện được Ten (Điểm) thôi mà nhảy cóc qua luôn rồi..Cơ mà..’’
‘’Uhhh!!!!!’’ Chàng trai rú lên một tiếng rồi lấy đà phi người lên cao, mặc dù tốc độ di chuyển rất nhanh nhưng Long vẫn kịp nhìn thấy người đồng đội của mình vừa làm gì.
DCM! Đó không phải là người sói sao, tên bạn học này của cậu là một tên người sói sao!!
‘’Thằng quỷ vậy mà dám giấu bài!!’’ Thầy Bạch trong lòng thầm nghĩ nhưng cũng không vội né tránh, ông dùng một tay đẩy cậu người sói bay ra xa sau đó tinh tế ngắm nhìn v·ũ k·hí của Long. Bởi ở trên chúng ông phát hiện một thứ cực kỳ thú vị.
Chiều hôm đó, các học sinh tham gia vào tiết thực hành chiến đấu. Đây cũng là lần hiếm hoi mà 10 giáo viên xuất hiện cùng lúc dạy riêng cho từng học sinh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.