Siêu Dự Bị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 111: Giấc mơ vẫn còn
-QUYẾT THẮNG
-Thằng c·h·ó này, lợi dụng đạp tao hả - Thái đứng bật dậy, định nổi xung với Tí thì đã thấy Tí ôm bóng chạy về phía giữa sân.
BỘP
Cả hai chạy ù ra đường biên ôm chầm lấy HLV Park ăn mừng, sau đó chạy ra ăn mừng với khán giả.
Thái bị đau sau cú sút nhưng vì quá vui mừng không còn biết đau đớn là gì, cũng vồ lấy Tèo mà ôm vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
-Được rồi, vui là thế, nhưng trận chiến vẫn còn. Chúng ta đã vượt qua giây phút khó khăn rồi. Có câu bỉ cực thái lai. Đây chính là lúc chúng ta phải cố hết mình để thu về thành quả. Nào các chiến binh sao vàng, vì màu cờ sắc áo. QUYẾT THẮNG
"Tỉ số vẫn là 3-3, một trấn đấu quá nhiều cung bậc cảm xúc. Nếu không có trái tim tốt thì tôi khuyên không nên theo dõi trận đấu này vì nhiều pha đau hết cả tim"
Thủ môn Song BumKeun đã chơ sẵn ở đó, rất tự tin:
-Giỏi lắm con trai. Một bàn thắng tuyệt vời - Thầy Park nở nụ cười tươi như hoa mà vỗ lên vai Tèo cái bốp.
Một bài này Thái nhớ nằm lòng, khi vừa thấy thầy Park lén ra chỉ thị thì hắn đã dâng lên, và bây giờ thành công đỡ được bóng. Trước vòng vây của ba hậu vệ, Thái vung chân chân sút một quả hết lực hướng thẳng góc phải khung thành.
Bình luận viên rống vào micro thiếu điều muốn chính mình xuống sân tung cú sút thay Thái vậy.
Được ăn cả ngã về không, Tèo ánh mắt kiên định, liếc nhìn sang Tí, thấy Tí đưa mắt nhìn sang mình, hai đứa gật đầu hiểu ý. Tèo hít một hơi dài định thần rồi chuyền về, bắt đầu tổng tấn công.
Nói chung niềm vui lan toả ra toàn đội, những trợ lý thường ngày nghiêm khắc cũng không nhịn nổi mà phải đấm đá liên tục vào không khí để giải toả.
Tiếng còi vang lên phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.
Sau pha chuyền về của U23 Hàn Quốc thì trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu. Cả hai đội bước vào hai hiệp phụ
Trợ lý Cường bên ra ngoài ra dấu, tay chắp trước miệng làm loa nói vào:
-Mẹ nó, định ăn hớt của bố à.
Sau khi thoát được thì Tí chạy bọc vào trung lộ. Hai hậu vệ đang ập tới để cản phá. Tí đảo mắt nhanh thì nhận thấy Tèo đang bị theo sát, vị trí bây giờ là cách khung thành tầm 20 mét, không chần chờ một giây nào, Tí đẩy bóng qua một hậu vệ Hàn Quốc rồi tung cú sút xa.
U23 Việt Nam vẫn giữ nguyên chiến thuật phòng thủ, Tèo và Tí cũng đã thấm mệt nhưng vẫn cố pressing từ xa hòng giúp cho đồng đội thư thả.
Phút 90 +1, Tèo lùi sâu để đoạt bóng sau đó cố gắng dùng kỹ thuật qua được một trung vệ rồi tung cú chuyền dài đảo qua cánh trái cho Tí đang chạy lên.
Tí còn ở cánh trái, thấy bóng vào liền nằm vật ra đất, cười lớn mấy tiếng "Ha ha ha ha ha. HOÀ RỒI"
Trọng tài nhanh chóng cho trận đấu tiếp tục. Tí đảo mắt nhanh ra đường biên thì thấy thầy Park của mình ra dấu hiệu tổng tiến công.
HOÉT
Trung vệ U23 Hàn Quốc đã đề phòng nên cố ý chờ sẵn, vừa thấy bóng lao tới thì xông lên định cản phá.
Đội trưởng Minh Hiếu thở dốc thều thào với Tí: (đọc tại Qidian-VP.com)
TÈO VÔ ĐỊCH
-Có cần em biên thư về gia đình cho anh là xuân này anh không về không.
-Có tao rồi, để tao lo.
Tí chạy đà, chân trụ đạp cạnh bóng, nghiêng cả người một góc 45 độ, tung cú sút cực mạnh câu bóng vào vòng trong:
Khán đài ồ lên một trận tiếc nuối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tí từ phía sau xuất hiện đạp một đạp vào Thái, ôm bóng nói:
-Nếu có phạt góc hay bóng c·h·ế·t vào cuối giờ, em không cần vào tham gia tấn công vì như vậy vô ích, đa phần thủ môn lên tham gia chỉ tổ làm người ta chú ý. Em phải âm thầm dâng lên từng bước một, đứng ngoài vòng cấm tuỳ thời có thể làm ra phản ứng.
Chương 111: Giấc mơ vẫn còn
"Quá đẳng cấp, một bàn thắng ngay giây cuối cùng của phút bù giờ hiệp thi đấu thứ hai. Ba đều. Và giấc mơ vẫn còn đó. Chúng ta vẫn chưa tỉnh được đâu. Vẫn còn đó. Giấc mơ vô địch vẫn còn...."
Trên khắp ngõ ngách của Việt Nam bây giờ tràn ngập bầu không khí yên lặng đến đáng sợ. Không có kèn có trống, không có người nói chuyện, thậm chí tiếng còi xe cũng vơi hẳn đi trông thấy. Triệu triêu con mắt đang hướng về những màn hình lớn nhỏ đủ loại. Những người không thể dừng công việc thì cũng cố gắng mở radio nghe đài, nín thở theo dõi từng lời của bình luận viên truyền thanh phát ra.
Tèo đứng ở trong, giậm nhảy bật cao lên đánh đầu. Nhưng U23 Hàn Quốc đã có nghiêng cứu từ trước, ba hậu vệ cùng nhảy theo, hai trong số ba người dùng vai tì đè chèn ép Tèo.
-TÈOOOOO, không được thì tao cắt mày luôn.
Tí đứng trước bóng, mọi thứ như dừng lại, cảm xúc bây giờ chỉ là hắn và trái bóng. Không có khán giả, không có bất kỳ ai.
VIÊT NAM VÔ ĐỊCH
Tí không chịu thua, nhanh chóng luồn lách qua người đối phương, đỡ bóng một chạm bằng ngực rồi đẩy tới. Gã trung vệ kia không chịu buông tha, với tay nắm lấy áo của Tí. Tí hất tay một cái vào áo, chặt đứt pha cản phá của đối phương, làu bàu:
Đã không còn sự khi dễ của một đội cửa trên, đã không còn sự chủ quan. U23 Hàn Quốc liên tục nhận trái đắng trong trận đấu hôm nay nên đã đổi đội hình phòng ngự chắc, phản công nhanh.
Ngoài vòng 16 mét, Thái đã âm thầm xuất hiện trong tình huống không ai ngờ đến, trám vào đúng vị trí của Tín, nhớ lời thầy dặn hôm trước:
Những đồng đội khác cũng ùa vào mỗi người một câu khen Tèo, có người thì phân tích cú xoay người của Tèo. Có người thì phân tích nếu Tèo không sút vào thì sao.
Đúng ngay giây phút bóng lao đến vòng cấm. Tèo theo phản xạ, ngã người ra sau, tựa vào hậu vệ đang theo kèm sau đó uyển chuyển dùng một chân làm tru, nương theo cơ thể phía sau mà xoay hết cả thân người lại. Nhìn cũng không thèm nhìn, hắn thuận chân đá nối vào cú sút của Thái. Bóng vì thế mà đổi hướng, lại thêm sức mạnh từ chân Tèo nên vọt thẳng vào lưới.
Bóng lướt trên mặt đất, qua háng của hậu vệ đang xoạc chân hết cỡ tới chỗ Thái, lao tới góc phải khung thành.
Trên khán đài VIP, ông lão tướng quân Phạm Ngọc Thanh tuy đã già nhưng vì quá vui mà đứng bật dậy ôm chầm lấy con trai mình bên cạnh mà hôn lấy hôn để.
Tèo ghi bàn xong thì quá sức phấn khích, lao đến thẳng chỗ Thái ôm chầm lấy cả người nhảy lên phấn khích.
-Tí đá đi.
HLV Park bỗng nhiên nghiêm giọng:
"Bây giờ trọng tài đã thổi còn bắt đầu hiệp phụ thứ hai"
Tiếng còi vang lên...
"Một cú sút xa... Không vào!!! Một lần nữa bóng lại tìm đến cột dọc của U23 Hàn Quốc. Đội hình Hàn Quốc bây giờ là quá đông. Hầu như tất cả mười một người đều tập trung phần sân nhà" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bên ngoài đường biên chúng ta có thể thấy tất cả ban huấn luyện cùng các cầu thủ dự bị đã đứng hết dậy, tay chắp trước ngực cầu nguyện."
Chuyện đời đâu phải như mơ...
Hầu hết mọi người đều chắp tay cầu nguyện đặt hết niềm tin vô hy vọng cuối cùng này.
"VÀOOOOOOO, lại là TÈO, lại là tiền đạo 16 tuổi của APFC. Một pha xoay người đá nối quá đẹp, bóng bay thẳng vào khung thành. Thủ môn số 1 Song Bumkeun không có cơ hội cản phá. Một bàn thắng vàng. Không, mà chính xác là một bàn thắng quý hơn vàng. Quá đẳng cấp"
-Nếu tí nữa anh mệt quá nằm cán ra thì em cố gắng ở lại chống đỡ.
-Bóng đâu rồi, cản bóng lại - Hậu vệ U23 Hàn Quốc nháo nhào
Hiệp phụ thứ nhất trôi qua êm đẹp, hầu như không có nhiều tình huống nguy hiểm được diễn ra.
"Trọng tài đã chỉ tay vào chấm phạt góc. Cú sút của Tí đã trúng phải chân một hậu vệ đối phương nên làm lệch hướng bóng trúng vào cột dọc ra hết đường biên ngang. U23 Việt Nam được một quả phạt góc quý như vàng. Có lẽ đây sẽ là tình huống cuối cùng của trận đấu"
Bên ngoài đường biên, khi cả hai đội ra ngoài nghỉ ngơi mấy phút,
VIỆT NAM VÔ ĐỊCH
-QUYẾT THẮNG
HOÉT
Vui là thế nhưng trận đấu vẫn phải tiếp tục.
Mọi người trên khán đài không thể kềm chế sự vui mừng mà hát vang những bài ca chiến thắng của Việt Nam.
Chỉ đích danh Tí đá phạt góc, có lẽ thầy Park đang muốn tìm cơ may trên bộ đôi Tí Tèo bọn họ.
Bóng từ chân Thái lao ra, thế mà lại không phải là cú sút đầy uy lực như mọi người vẫn tưởng mà là một cú đá chìm.
"Hiệp phụ thứ hai đã trôi qua 10 phút chỉ còn năm phút cuối cùng. U23 Hàn Quốc bất ngờ chuyền dài lên tuyến trên. Số 7 Won Du Jae đã băng xuống. Khoảng trống đã xuất hiện"
Ở Việt Nam, không khí yên tĩnh đã thay bằng tiếng hò hét phấn khích tột độ. Cứ như một quả bom bị ức chế lâu ngày mà bùng nổ. Người người đập bàn đập ghế hưng phấn la hét cỗ vũ điên cuồng:
Tí nói giỡn:
BỐP
-Còn ba phút bù giờ, đứng dậy đi mày. Định ăn vạ hả.
Trong tư thế khó khăn hắn không thể cục cựa được, đành nhìn gã hậu vệ U23 Hàn Quốc đánh đầu phá bóng ra vòng ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
"U23 Việt Nam vẫn không hề nản lòng, thiếu mất Tín ở tuyến giữa thực hiện những đường tinh quái nhưng bộ đôi Tí và Tèo vẫn khuấy đảo hàng phòng thủ. Có lẽ giấc mơ vô địch của chúng ta vẫn còn chút hy vọng"
"Trận đấu chỉ còn ba phút bù giờ, tỉ số hiện đang là 3-2 nghiêng về phía U23 Hàn Quốc, chúng ta đã chiến đấu ngoan cường nhưng lại để thua một bàn vào những phút cuối cùng"
"Bóng vẫn còn trong sân, người đoạt được bóng chính là thủ môn Hoàng Thái. Không còn thời gian nữa rồi. SÚT ĐI"
...
Hiệp phụ thứ nhất bắt đầu, cả hai đội tạm thời không dám ham công, lúc này bãn lĩnh chiêu trò gì thì cũng đã hiểu nhau quá rồi.
-Thằng c·h·ó này, trù tao hả - Minh Hiếu đạp Tí thẳng cẳng.
-QUYẾT THẮNG
Cả đội đồng thanh, mười mấy trái tim như một tiến ra sân đấu.
-Níu cái gì mà níu, áo anh mà rách thì chú có đền cho anh không hả ?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.