Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 86: Tình Yêu Màu Xám

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86: Tình Yêu Màu Xám


Cô Thanh thấy Ngô Anh Kiệt bước tới thì không lấy làm ngạc nhiên, vì biết đây là một trong ba đứa bạn của con gái mình.

Gửi xe xong, Nguyên Vũ Khánh cùng Ngô Anh Kiệt liền bước vào bàn, gọi thêm đồ ăn với bia sau đó im lặng một lúc.

"Mày đi với gia đình à?" Ngô Anh Kiệt cười cười, đưa mắt nhìn lại vị trí mà Nguyên Vũ Khánh vừa ngồi thì thấy Phương Nhã Vy đang vẫy tay với mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng trong lúc vô tình, Đỗ Tấn Hưng thoáng nhìn qua quán Coffee K, và tình cờ nhìn thấy hình bóng vô cùng quen thuộc.

Chương 86: Tình Yêu Màu Xám

Bất quá, dường như không tin vào những gì mình đang thấy, Đỗ Tấn Hưng run rẩy rút điện thoại ra, sau đó bấm gọi cho ai đó.

Đồng thời, Nguyên Vũ Khánh cùng Ngô Anh Kiệt cũng nhìn thấy một màn vừa rồi, để cho cả đám như không tin vào mắt mình.

Thấy hai đứa bạn chí cốt của mình đến đây, Đỗ Tấn Hưng có chút ngạc nhiên, nhưng rồi lại im lặng mà uống bia, vì hắn muốn quên hết sự đời.

"Nhìn chị có chút quen mắt. . ." Vừa thấy cô Thanh, chú Tuấn tựa như nhớ tới chuyện gì đó, nghi hoặc hỏi: "Chị có phải tổng giám đốc của công ty Phượng Vũ không?"

Nhưng sau một lúc, Đỗ Tấn Hưng mới cười lớn, cười đến mức chảy nước mắt rồi nói: "Đúng! Anh ngu! Anh yêu đến mức độ anh ngu, anh không biết gì hết!"

Còn phái kia thì chính là của đám nhỏ bọn hắn, tuy cũng có nói chút về chuyện làm ăn trong thời gian qua, nhưng phần lớn là chuyện ăn chơi là chính.

Lúc này Ngô Anh Kiệt lấy một điếu thuốc đưa cho đứa bạn của mình, đồng thời vỗ vai nói: "Bỏ đi, mọi chuyện rồi cũng qua thôi!"

Chú tuấn nghe vậy thì cười cười, đồng thời lấy một cái menu khác từ nhân viên, sau đó nói: "Công nhận đúng dịp thật!"

Ngô Anh Kiệt bước đến chào hỏi cô Thanh, sau đó ngồi nói chuyện một lúc thì vợ chồng chú Tuấn cũng tới.

Ngay sau đó, chủ đề của tin nhắn liền chuyển từ tình yêu sang mặc định, tiếp sau đó là dòng thông báo "Hiện không liên lạc được với người này trên Messenger".

"Ha ha, quả nhiên là chị!" Chú Tuấn cười lớn rồi đẩy ghế cho vợ mình ngồi, sau đó nói: "Tôi là chủ của chuỗi cửa hàng Thiên Phong, rất vui được gặp chị!"

Đập vào mắt hắn là hình ảnh người yêu của mình đang ngồi ôm ấp một thanh niên khác, cảnh này khiến hắn như c·h·ế·t trân tại chỗ.

Nhìn dòng tin nhắn này, Đỗ Tấn Hưng sững sờ một lúc, hồi lâu sau mới bấm vào nút gọi.

Đỗ Tấn Hưng mở màn hình, đập vào mắt hắn là dòng tin nhắn của Bảo Thy: "Xin lỗi, nhưng anh không phải người em cần tìm."

"Ok!" Nguyên Vũ Khánh ra vẻ tán thưởng, sau đó bước tới bàn của mình.

Thế là hắn lại uống, uống cho quên hết mọi chuyện, uống để quên hết sự đời, uống để cho mình không còn đau khổ nữa.

Được một lúc, Đỗ Tấn Hưng mới lên tiếng, hỏi: "Có bao giờ, chỉ một lần thôi, một lần trong đời, là em yêu anh?"

Thấy vậy, khi vừa tới nhà, Ngô Anh Kiệt liền lái ô tô qua rước Nguyên Vũ Khánh, sau đó chạy đến quán Ghiền ở quận một.

Nhưng khiến hắn c·h·ế·t lặng là cảnh người con gái nhìn vào điện thoại, sau đó bấm tắt máy rồi quay qua hôn người thiếu niên bên cạnh.

Hai gia đình ăn uống vui vẻ với nhau tới 9h tối thì về, có điều ai nấy đều hận gặp nhau quá muộn, cho nên mọi người lại hẹn nhau một ngày không xa. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy, còn anh thì sao?" Cô Thanh nghi hoặc hỏi lại.

Cứ tưởng mối tình hơn bốn năm này sẽ đẹp như mơ, nhưng ai ngờ mình lại bị lừa dối suốt thời gian qua.

"Tao biết, nhưng tao không nghĩ nó lại đến nhanh như vậy." Đỗ Tấn Hưng nhắm mắt ngẩn mặt lên trần nhà, hồi lâu mới cười đầy đau khổ.

Nói xong, ở đầu bên kia, Bảo Thy không nói gì hết, hồi lâu liền cúp máy.

Mà cùng lúc đó, trong lúc hai gia đình đang lấy xe, Đỗ Tấn Hưng cũng vừa ra khỏi tiệm NET.

Nguyên Vũ Khánh thấy vậy liền tắt máy, bước đến phía trước, mỉm cười nói: "Không nghĩ lại trùng hợp như thế, vậy mà lại gặp mày ở chỗ này."

Có điều, khiến người ta thất vọng là khi nhìn thấy hắn, người con gái chỉ nhìn thoáng qua sau đó làm như chưa có chuyện gì xảy ra.

Nói xong, chú Tuấn cùng cô Thanh đưa menu sang cho những người bên cạnh để chọn món.

"Không có gì phải buồn hết! Mấy đứa con gái, lúc nào chẳng chạy theo mấy gã đẹp trai và tài giỏi, đó là chuyện thường tình thôi mà. . ." Nhìn đứa bạn của mình uống một lúc, hồi lâu Nguyên Vũ Khánh mới lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảnh này để Nguyên Vũ Khánh nhớ lại chuyện trước kia của mình, tính ra hắn khá may mắn vì tìm được Nhã Vy, bằng không có lẽ cũng không khác đứa bạn của mình là mấy.

Quả nhiên đúng như dự đoán của cả đám, quả nhiên Đỗ Tấn Hưng đang ngồi uống bia ở bên trong.

Có điều, không biết trời xui quỷ khiến thế nào mà người con gái lại vô tình nhìn ra cửa kính, và thấy Đỗ Tấn Hưng đang đứng ngoài kia nhìn mình.

Nhưng đúng lúc này, màn hình điện thoại của Đỗ Tấn Hưng bỗng nhiên phát sáng.

"Ừa, mày cũng vậy à?" Nguyên Vũ Khánh gật đầu, thuận miệng hỏi ngược lại.

"Chưa bao giờ." Sau một lúc trầm tư, Bảo Thy rốt cuộc lên tiếng: "Em lúc nào cũng mê tiền hết, bạn anh không giàu, em cũng không chọn anh đâu, anh không thấy lúc nào em cũng đòi anh mua đồ hiệu, mua mỹ phẩm mất tiền hết hả?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tình cảnh này để đầu óc Đỗ Tấn Hưng vô cùng trống rỗng, nước mắt lại rơi, đủ cho thấy hắn đau khổ đến mức nào.

Nhìn bóng dáng quen thuộc này, trái tim của Đỗ Tấn Hưng bỗng đập mạnh một cái, sau đó bước lại gần để nhìn cho rõ.

Không đến 10 giây sau, Bảo Thy rốt cuộc bắt máy, có điều cô nàng cũng không có lên tiếng trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe đến đây, Nguyên Vũ Khánh đưa mắt nhìn sang Ngô Anh Kiệt, sau đó chỉ biết lắc đầu.

"Anh biết mà anh còn yêu em, anh bị ngu à?" Bảo Thy trả lời làm cả đám không khỏi c·h·ế·t lặng.

Bọn hắn không nghĩ Bảo Thy lại trả lời thẳng thừng như thế, có lẽ mối tình này không còn cứu chữa được nữa.

Ngô Anh Kiệt biết cảm giác bị lừa dối nó đau như thế nào, vì hắn cũng từng trải qua như thế nên hiểu được cảm giác lúc này của Đỗ Tấn Hưng.

Nhưng thấy mình có chút đói bụng, nên Đỗ Tấn Hưng tấp xe vào lề để mua bánh mì.

Một màn này để Đỗ Tấn Hưng như tê liệt, sau đó lui về sau vài bước rồi phóng lên xe, chạy thẳng ra đường lớn.

Thấy vậy, Nguyên Vũ Khánh cùng Ngô Anh Kiệt đành uống với đứa bạn của mình, để bạn mình bớt cô đơn hơn.

Ngô Anh Kiệt nghe vậy thì nghi hoặc quay đầu nhìn lại, và thấy phía trước có người đang đang đi về phía mình.

Trong lúc đợi nhân viên mang đồ ăn lên, hai nhà bắt đầu nói đủ thứ trên trời dưới đấtm nhưng chủ yếu là chia thành hai phái.

"Ờ, mà tao đến đặt bàn trước chứ chưa ăn, một lát ba mẹ tao mới tới, hay tụi mình gộp bàn lại đi, ăn chung cho vui." Ngô Anh Kiệt đề nghị.

Thấy con trai mình ngồi chung bàn với người khác, chú Tuấn có hơi nghi hoặc, nhưng nghe con mình nói xong thì mỉm cười ngồi xuống.

Một phái là của người lớn, bọn họ chuyên bàn bạc về chuyện làm ăn của mình.

Mà nghe mấy lời đó, Đỗ Tấn Hưng như bị sét đánh, không nói được lời nào, hồi lâu mới lấy lại tin thần, nói: "Anh biết!"

"Thì ra chuỗi cửa hàng đó là của anh!" Cô Thanh nghẹ gật đầu, lấy menu từ tay nhân viên rồi nói: "Tôi cũng nghe thư ký nhắc về anh, giờ gặp mặt mới biết tai nghe không bằng mắt thấy."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 86: Tình Yêu Màu Xám