Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Siêu Phàm Nhập Thánh: Từ Phục Chế Dòng Bắt Đầu
Thần Minh Dã Đê Đầu
Chương 54: Đại chiến Tiên Thiên (tam)
Nhìn Lôi Đài được tạo thành từ Huyền Thiết, có thể chịu được đại chiến Thai Tức cảnh mà không tổn hại, lúc này bị Trương Đại Sơn giẫm đạp đến nứt vỡ.
Người xung quanh một mảnh tĩnh lặng, tim gan chịu không nổi đập thình thịch.
Đây con mẹ nó là người sao? Mới Hậu Thiên nhất trọng, quái vật à. Không nói một quyền lên người bọn họ, chỉ riêng lực đạo giẫm đạp này, cũng có thể giẫm bọn họ thành thịt nát.
“Sư huynh, Đại Sơn thân này thần lực còn chưa khai phát đến cực hạn nhỉ.” Ngô Phong mở miệng truyền âm nói.
“Đúng vậy, đợi bọn họ từ Bí Cảnh lấy được Giao Long Tinh Huyết cho Đại Sơn rèn luyện thân thể, bù đắp căn cơ, cũng không sai biệt lắm, thậm chí có thể tiến thêm một bước.” Tô Hồng Liệt một mặt ý cười đáp lại.
Đầy vẻ thành tựu, Trương Đại Sơn là hắn từ nhỏ nuôi lớn. Khi đó nhìn thấy hắn, gầy trơ cả xương, còn đang đào rễ cây ăn.
“Thiên phú tốt, đáng tiếc không sinh ra trong đại gia tộc, bất quá tiểu tử này vận khí cũng tốt, gặp được sư huynh. Sư huynh hẳn là đã có sắp xếp cho tiền đồ của Đại Sơn rồi nhỉ?”
“Ừm, ngươi hẳn là hiểu rồi, mấy vị hảo hữu của ta.”
Ngô Phong trong mắt loé qua một tia tinh quang, nhìn về phía Trương Đại Sơn bọn họ.
“Sơn Hình Thế, Sơn Thần Tông, Kiếm Tu Thánh Địa Kiếm Sơn, Binh Gia Tiềm Long Đạo? Trường Phong đâu? Còn có Uyển Nhi hai người họ nữa? Sư huynh ngươi không phải là có lão tình nhân mà sư đệ không biết đấy chứ?”
Tô Hồng Liệt liếc hắn một cái.
“Sư đệ đã từng này tuổi rồi, vi lão bất tôn. Vi huynh làm gì có lão tình nhân nào. Uyển Nhi hai người họ ta đã nghĩ xong đường đi rồi, đến lúc đó gọi lão hữu hộ tống một chuyến vậy.”
“Hắc hắc, ai mà biết được, năm đó các tiên tử, tiên nữ, thánh nữ của các đại thế lực theo đuổi sư huynh cũng không ít, dù sao sư huynh năm xưa cũng là thiên chi kiêu tử danh chấn Thần Võ Giới.”
“Chuyện cũ không nhắc lại cũng thôi.” Tô Hồng Liệt thở dài một tiếng.
“Dưỡng nhi phòng lão, sư huynh ngươi một người cũng không giữ lại bên cạnh à, ta còn trông cậy bọn họ dưỡng lão cho hai huynh đệ chúng ta đấy.”
Ngô Phong như có điều suy nghĩ, nghĩ đến điều gì đó, có chút kinh ngạc.
“Sư huynh, ngươi không phải định ném tiểu tử Trường Phong này đến Huyền Hoàng Thánh Tông đấy chứ, đám ăn cây táo rào cây sung đó, biết thân phận của Trường Phong sẽ không bỏ qua cho hắn đâu.”
“Sư đệ, tính tình của Trường Phong không giống, đến nơi nào cũng có thể sống tốt, hơn nữa thiên phú của hắn không phải tốt nhất, trong Huyền Hoàng Thánh Tông có thứ hắn cần. Lão Đại ở Huyền Hoàng Thánh Tông đã đứng vững gót chân rồi, có hắn chiếu cố sẽ không nhanh như vậy bại lộ, có đủ thời gian cho hắn trưởng thành.”
“Trường Phong quả thực không giống, sư huynh ngươi sắp xếp tốt là được rồi, Phần Không cũng đã trưởng thành rồi nhỉ.”
“Ủa, sư huynh, hai tiểu tử này định âm người à? Ha ha ha, khá có phong thái năm đó.”
Tô Hồng Liệt cười mà không nói, hắn cũng sớm đã nhận ra, Lão Ngũ và Lão Thất đang âm thầm tụ thế.
(Tần Trường Phong: “??? Sư phụ à, thiên phú không có giới hạn à, có thể sắp xếp đến những đại giáo đỉnh cấp cực kỳ trâu bò không, tốt nhất giúp ta sắp xếp một mối hôn sự, loại thánh nữ tiên nữ mạnh một chút ấy ⊙ ∧ ⊙ tuổi lớn một chút không sao cả, người tu hành không quan tâm chênh lệch tuổi tác, chủ yếu là muốn bớt đi đường vòng.”)
“Ha ha, thống khoái, đã lâu không được đại chiến một trận sảng khoái lâm li như vậy, ngươi trận sau mới càng thống khoái hơn.”
Khí tức toàn thân Trương Đại Sơn càng thêm cuồng bạo, nắm đấm một lần lại nặng hơn một lần.
“Tên ngốc mới chịu xuống, mẹ nó chứ.” Ma Ảnh trong lòng mắng thầm.
Tiểu tử này quá kinh khủng, may mà không có Khí Huyết Chi Lực gia trì, không thể tạm thời bay lên không trung tác chiến, nếu không hắn sẽ bị đuổi theo đập thành thịt nát.
Mỗi một quyền mỗi một cước, mang theo vạn quân chi lực, hắn thân là Tiên Thiên Chi Khu, Vô Lậu Chi Thể, dưới sự gia trì của nhục thân mạnh mẽ và Ma Khí như vậy cũng bị trọng kích đến da đầu tê dại.
Tô Uyển Quân đứng một bên không nói một lời, chỉ đang quan chiến, vẫn chưa đến lúc nàng ra tay, thực lực của nàng còn xa mới chỉ có vậy, thứ lộ ra chỉ là một góc của tảng băng chìm mà thôi.
Phụ thân từng nói với nàng, bảo bọn họ cố gắng hết sức che giấu thực lực, nếu không sẽ gây ra phiền phức lớn, bằng không Tiên Thiên cảnh thì đã sao.
Tần Trường Phong và Phó Thanh Vân im lặng không nói, không phải bọn họ không muốn lên, bây giờ lên chỉ thêm loạn, ảnh hưởng đến tiết tấu t·ấn c·ông của sư huynh.
Hai người nhìn nhau một cái, đều lộ ra nụ cười thần bí, đây là nụ cười mà chỉ lão âm bức mới có thể hiểu được.
Khí Huyết Chi Lực trong cơ thể Phó Thanh Vân âm thầm dũng động, một thân Kiếm Thế ngưng mà không phát, vỏ kiếm che đi khí tức sắc bén của bảo kiếm, một khi bộc phát tất sẽ kinh thiên động địa.
Tần Trường Phong bên này cười mà không nói, Đại Nhật Hồng Lô trong cơ thể điên cuồng rung động, chín đạo hắc văn lấp lóe hắc mang nguy hiểm mà thần bí.
Khí Huyết Chi Lực bên trong Hồng Lô đã bị Tần Trường Phong điều động một vòng chu thiên trong cơ thể, bên trong chỉ còn lại sát khí chảy xuôi như sóng biển cuộn trào, túc sát hung lệ, một khi bộc phát, sẽ như hung thú ngủ say mang theo uy năng hủy thiên diệt địa.
Hai người đều chỉ có một kích này, bộc phát ra một đòn có thể sánh ngang Tiên Thiên, sau đó nhất định sẽ rơi vào trạng thái suy yếu.
Đang chờ đợi thời cơ tốt nhất này, Tần Trường Phong cũng thèm nhỏ dãi à, hắn cũng muốn c·ướp mạng người, vượt cấp g·iết địch, lại còn là hai cảnh giới, nhất định sẽ thu hoạch được lượng lớn Nguyên Lực.
Cơ Thành Đạo, bên này vẫn luôn nhìn chằm chằm đại chiến của hai người, nhìn thấy Ma Ảnh dưới sự công kích của tam sư huynh Trương Đại Sơn, thân hình có chút trì trệ.
Hắn liền không do dự nữa, một tay cầm trường sóc, Khí Huyết Hồng Lô trong cơ thể thúc đẩy đến cực hạn, Đấu Chiến Chi Thế bất khuất dâng lên.
Cơ bắp toàn thân căng cứng, y phục không gió tự bay, một con Huyết Long phóng lên trời, sau đó trường sóc rung lên, thân hình lóe lên xuất hiện trên không trước mặt Ma Ảnh.
Cơ Thành Đạo hét lớn một tiếng: “Phá Phong.” Trường sóc và Huyết Long hợp thành một thể, sát ý ngập trời và Khí Huyết Chi Lực dung hợp.
Hàn quang chợt hiện, trường sóc vẽ ra một đường bán nguyệt, một kích này bộc phát ra uy lực kinh thiên, đã vượt qua điểm giới hạn của Thai Tức cảnh, đạt đến trình độ Tiên Thiên tiểu thành.
Trực tiếp đánh tan Ma Khí trên người Ma Ảnh, hung hăng chém lên thân thể hắn.
Ma Ảnh cũng bất ngờ không kịp đề phòng, không ngờ tiểu tử Hậu Thiên tam trọng Khí Huyết Như Long cảnh giới này lại có thể bộc phát ra thần uy như vậy.
Hừ lạnh một tiếng, khóe miệng Ma Ảnh chảy ra một tia máu đen, nhìn y bào bị rách của mình, lộ ra một v·ết t·hương, hai mắt ngọn lửa màu đen đang bùng cháy.
Đã bao lâu rồi, hắn theo bên cạnh chủ nhân nhiều năm như vậy, lần đầu tiên chịu thiệt trong tay một tiểu bối có cảnh giới thấp hơn mình nhiều như vậy.
Nộ khí bộc phát, nhìn Cơ Thành Đạo: “Tiểu tử, ngươi chọc giận ta rồi.”
Nói xong khí tức trên người lại mạnh thêm một phần, trên đỉnh đầu mây đen giăng kín, Ma Khí cuồn cuộn, vô cùng đáng sợ.
“Ha ha ha, đừng nói những lời vô ích đó, sư đệ làm tốt lắm, lại nhận ta một quyền nữa.”
Trương Đại Sơn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, nắm đấm to lớn xuất hiện trong con ngươi của Ma Ảnh, lực lượng thuần túy, khí tức mạnh mẽ ập đến.
Cơ Thành Đạo theo sát phía sau, hắn ở trên không trung thấp, hai tay cầm trường sóc cắm vào hư không, Khí Huyết Chi Lực trong cơ thể lần này đến lần khác bộc phát, hình thành ba đạo Huyết Long.
“Du Long.”
Tiếng rồng ngâm vang lên, mang theo sát ý lạnh lẽo và khí thế mạnh mẽ, lao về phía Ma Ảnh.
Ma Ảnh sau khi chịu thiệt một lần, liền không dám khinh suất, Ma Khí trên người hình thành một con Hắc Mãng và ba con Huyết Long quấn lấy nhau chiến đấu, chẳng mấy chốc đã nuốt chửng ba con Huyết Long.
Nhưng Hắc Mãng cũng bị Cơ Thành Đạo chém bay đầu, tiêu tán không còn, ba người kịch liệt giao thủ, trường sóc tung hoành, bá đạo vô song, thần uy kinh người, uy lực của trọng quyền, thế lớn lực trầm.
Ma Công của Ma Ảnh càng thêm quỷ dị, không gian xung quanh dường như đều bị Ma Khí của hắn làm cho méo mó, bao phủ hắn vào trong, tránh được phần lớn sát thương.
Thậm chí chủ động nghênh chiến, hai chưởng không ngừng đánh ra, Ma Khí như dòng sông cuồn cuộn không dứt cùng Trương Đại Sơn đối đầu, cứng rắn chống lại mũi nhọn của trường sóc.
Trong nhất thời cục diện lâm vào bế tắc, tiếng quyền phong chưởng ảnh giao nhau và tiếng v·ũ k·hí v·a c·hạm không ngừng vang lên, gây ra một trận sóng khí mạnh mẽ, xung quanh gió nổi mây phun, thanh thế kinh người.