Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Thức tỉnh đi, Midoriya!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Thức tỉnh đi, Midoriya!


[C·hết tiệt! Vẫn còn rất nhiều người…ĐANG TRÔNG CHỜ VÀO MÌNH CƠ MÀ ఠ_ఠ!]

“Nói gì đi…Thằng khốn…(-_-)…!”

[Tôi hiểu…Những gì mà cậu muốn nói, thế nhưng là…]

“Mày đang đùa với tao đấy hả…Biến ra ngoài cho tao (ノಠ益ಠ)!”

[Ngay cả khi Kizari –kun, đã cảnh báo cho mình phải cẩn thận tránh nhiều lời, thế mà…]

Và, hai ngón tay của thằng nhỏ, khẽ nhúc nhích…

“Những thằng được sinh ra với năng lực lý tưởng như mày! Những thằng có thể vươn tới mục tiêu như mày đấy (ノಠ益ಠ)!”

“Tao sẽ vào được khoa Anh Hùng, chắc chắn…Là như vậy!”

“Câm mồm đi mặt thộn!”

Thứ nó cần, chính là sự im lặng tuyệt đối!

“SHINSO –KUN, BỊ LOẠI!”

Thầy Present mic thông cáo vang lên khắp quãng trường.

“Ừm…” – Midoriya mở miệng, bất chợt…

“May mắn thiế\ệt đó…Suýt chút nữa thì Midoriya –san đã…”-Momo lấp lửng câu nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở trên phòng điều khiển, Aizawa trợn tròn mắt khi thấy Midoriya thoát khỏi năng lực Tẩy Não của Shinso, đột nhiên, ông chú ý đến hai ngón tay đã tím bầm gãy nát của thằng nhỏ và hiểu ra…

Chương 57: Thức tỉnh đi, Midoriya!

Đời vốn dĩ là như vậy mà…

“Ừmm…” –Bên cạnh một nữ anh hùng khác gật gật đầu tiếp lời, “U.A kì thi có vấn đề, Quirk vầy mà để thằng nhóc thuộc khoa Nghiên Cứu Đại Cương à (--)!”

Chính là nhờ vào sự tin tưởng, ủng hộ của những người bạn ở ngôi trường U.A, những lời tán thưởng thật lòng của các anh hùng đang theo dõi.

[Hừ…trò đó không có tác dụng với tôi nữa đâu! Với lại, có lẽ cậu chưa biết, trong quá khứ, tôi cũng đã từng nghĩ y hệt cậu đấy… (`・ω・´)]

Và dường như tất cả mọi người đều có cái suy nghĩ rằng, nếu sở hữu Quirk như vậy, chắc chỉ nghĩ đến việc xấu trước nhất mà thôi.

“Ngay cả một thằng đứng đầu vòng đua mà còn bị ông làm cho chật vật như vậy, nếu như ông được bồi dưỡng giống họ, chắc chắn sẽ ăn được bọn đó!”

[Dù cho…Thua cuộc đi chăng nữa…]

Shinso lúc này cũng nổi điển rồi, nó hét lớn bằng tất cả sức lực có thể, khuôn mặt giận dữ đến tột cùng…

Pặc…!

[Nhưng mà…Đúng thế…Tôi, đã gặp may mắn!]

…………..

Cả khán đài, toàn bộ học sinh cùng giáo viên…Đều há hốc mồm, trước họa phong chuyển biến một trăm tám mươi độ Midoriya.

~~~Á đìu~~~

Midoriya há mồm định trả lời, nhưng nó lập tức bưng kín mồm lại. Trung đòn một lần, thì phải rút kinh nghiệm, Midoriya đã biết được điểm mấu chốt để phát động năng lực của Shinso.

“Ở VÒNG CHUNG KẾT, THÍ SINH ĐẦU TIÊN BƯỚC VÀO TRẬN THỨ HAI CHÍNH LÀ…MIDORIYA IZUKU LỚP 1-A…!”

Bước đi…

“Năng lực của nhóc tốt đấy, dùng để phụ trợ hay chiến đấu đều được…!”

“Chịu…” –Một người khác đáp lại- “Đông đảo học sinh đăng ký quá, nên đôi khi sót vài người cũng đúng thôi!”

Mặc cho nội tâm đang điên cuồng gào thét, Midoriya không hề chậm lại dù chỉ là một bước, nó rất từ tốn, tiến gần đến tấm vé thua cuộc…

[Tôi biết chứ…Nhờ người khác, tôi mới may mắn thi đậu U.A]

Cả lớp 1-A cũng sững sờ trước màn biểu diễn của Midoriya, phải nói là đứng hình trước sự quyết đoán tự tàn bản thân để tiếp tục chiến đấu này @-@!

⊙▃⊙ !!!

“ỪM…!”

[Không ổn…Không ổn rồi (-’๏_๏’-) Cơ thể mình đang tự cử động…C·hết tiệt (ಥ ̯ ಥ)!”

“Giờ thì…Thua đi!”

Nhìn bóng lưng Shinso lầm lũi tiến về khán đài, Midoriya trong lòng thổn thức và khó chịu. Nó muốn giúp, phải làm sao đây?

Đấu chí của thằng bé, đã được thắp lên, mạnh mẽ và bùng cháy hơn lúc nào hết.

Bởi vì, trước đây, nó đã từng như vậy rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)

[Tuyệt lắm sao…Lâu rồi, mình chưa nghe ai nói vậy cả]

Shinso lạnh nhạt hướng đối thủ tuyên bố tử hình…

Ngay tại thời điểm quyết định đó, Midoriya, chợt khững người…

Mọi lời nói bây giờ của Midoriya, chỉ là sáo rỗng…

Bịch…!

Nhưng, thi đấu là thi đấu, phải phân định, có người thắng và kẻ thua. Có người bước tiếp và người kia sẽ phải từ biệt.

Shinso móc thẳng lên mặt Midoriya một cú, lại tăng thẳng vào hai ngón tay đã nát bấy của thằng nhỏ, làm Midoriya đau đớn vô cùng.

“Bakugo, hình như mấy bữa đầu chú cũng dính đòn đó thì phải…?!”- Kaminari chọt chọt thằng bạn tóc vàng ngồi bên cạnh.

“Hay quá…Cậu ấy…làm được rồi…( ^ ^)…!”

“Phí phạm thật đó!”

Midoriya đã quật ngã Shinso bằng một tư thế Knock-out tiêu chuẩn, giống hệt lúc nó làm với Bakugo vậy.

Shinso thì kinh hãi tột cùng, nó hướng Midoriya hét lớn, “Tại sao…(-.-) đáng lý mày không thể di chuyển mới đúng chứ…Vừa làm cái quái gì vậy (`Д´)ノ!?”

Nhưng mà…

Shinso nghiến răng, thầm hận hận nghĩ, [Thằng này, nó đã phát hiện ra rồi sao, có lẽ ai đó trong đội mình đã tư vấn cho nó, như vậy chỉ còn cách là ép buộc tên Midoriya mở miệng lần nữa mà thôi… ಠ~ಠ ]

“Bất cứ ai, khi nói chuyện với tao, đều phải rất cẩn trọng đó!”

“Nhất định…Tao sẽ trở thành anh hùng, còn tốt hơn cả mày(ノಠ益ಠ)!”

“Cứ thế này thì sớm muộn cũng sẽ có đứa đập mày một trận thôi ◤(¬‿¬)◥!”

“Ông giờ chính là ngôi sao của Khoa nghiên Cứu Đại Cương tụi này đó nha!!!”

Nhưng là…

Midoriya đột ngột cúi người, chộp lấy bả vai của Shinso, xoay lưng lấy đà, một loạt động tác liền mạch, ngồi trên khán đài, Bakugo nhìn thấy lập tức co rụt mắt lại.

Shinso: “…”

Shinso táng thẳng vào mặt Midoriya một cú đấm đau thấu trời đất, nhưng Midoriya vẫn lầm lì tăng tốc độ.

UỲNH!

Midoriya không muốn b·ạo l·ực, mặc dù trong trạng thái này, nó có thể đo ván Shinso ngay lập tức. Bởi vì, Midoriya…hiểu rõ tâm trạng thực sự của Shinso!

“MIDORIYA –KUN TIẾN VÀO VÒNG HAI…!”

“…”

Đứa khác chỉ chỉ ra đằng sau, có mấy vị anh hùng đang bình luận về trận đấu lúc nãy.

“Trận chiến này, thất bại cũng bởi vì kinh nghiệm thực chiến của nhóc ấy ít quá!”

Lida cũng cười cười, vẻ ta đây đoán được trước rồi…”Quả không ngoài mong đợi, Midoriya –kun!”

“Ngón tay của nó…Ép buộc ngón tay p·hát n·ổ để vô hiệu hóa Tẩy Não sao…( 0,o)!?”

Bị khống chế rồi@@@!!!

“Ông tuyệt ghê…Bất ngờ luôn đấy!”

[Ơ…@-@!]

[Khỉ thiệt…Dừng…lại…DỪNG…LẠI…NGAY...!!!] (đọc tại Qidian-VP.com)

[Cái quỷ gì thế này…( 0,0)…Mình…có thể…cử động…ĐƯỢC?!]

Midoriya đã chạm được người Shinso, Full Cowling phát động, thằng nhóc nhanh chóng đẩy đối thủ hướng biên giới sân thi đấu tiến tới.

(Trở thành t·ội p·hạm…Thích hợp với mày lắm đấy…)

Nhưng lần này, Shinso trong mắt chán nản thần thái đã hoàn toànbiến mất, thay vào đó là ngọn lửa thiêu đốt hừng hực.

Một ông to lớn, mang mũ hình thằn lằn, ồm ồm nói:

Lida và Uraraka cùng thốt lên, đứng bật cả người dậy, vẻ vui sướng không kìm nén trên gương mặt mỗi người.

~~~~~~~~~My Hero Academia~~~~~~~~~

“Nhớ cho rõ đấy, dù lần này không thành công đi nữa, nhưng tao tuyệt đối sẽ không từ bỏ ಠ~ಠ…!”

Shinso dừng lại…

Đôi mắt có chút vô hồn và rời rạc của Shinso đăm đăm nhìn vào bầu trời xa xăm như thể đang hồi ức lại một điều gì đó.

Chỉ trong tích tắc ấy, Midoriya, đã lấy lại quyền làm chủ thân thể.

Shinso có chút choáng váng, nó cố ngồi dậy nhưng sự rệu rã và bất lực toàn thân đã ngăn cản thằng bé lại.

[LÀM NGAY…DO IT…T….T…T… ►_◄ ]

VÙ….U…U….U…U…uuuuuu….!!! (đọc tại Qidian-VP.com)

[Ngay cả khi kết thúc trận đấu, cậu ta vẫn định…( 0,o)?!]

Ba năm trước, khi còn học sơ trung, Shinso đã từng gánh chịu nhiều cái nhìn khinh bỉ, chỉ trích từ mọi người, đặc biệt là bạn bè…

“Nói gì đi chứ…Chỉ mới cử động ngón tay mà đã tạo ra sức mạnh kinh khủng thế sao…Làm tao gato phết đấy凸(¬‿¬)凸!”

“TÔI SẼ KHÔNG THUA ĐÂU… (ノಠ益ಠ)!!!”

Chậm chạp xoay đầu, nói với Midoriya, “Dựa vào kết quả, mà họ sẽ xem xét chuyển chúng ta về khoa Anh Hùng…”

[Hả…( 0,o)!?]

“Này Shinso, Shinso ới…!”

“Nghe không thế Shinso…Ông, tuyệt lắm đó!”

Tự tay nó, mới vừa chấm dứt đi một cơ hội để Shinso thực hiện ước mơ của mình.

~~~Midoriya tâm trí lúc này đanh đấu tranh dữ dội~~~

“Thiệt không tin nổi...thanh niên, làm tốt lắm…!”

Shinso, đã bị đo đất và nằm ngoài mặt biên, Midnight sen-sei lập tức vung tay tuyên bố kết quả:

Như một cái xác trống rỗng, bất chợt, Shinso nghe tiếng bạn mình gọi…

Câu nói đầu tiên của chúng nó lúc gặp cậu luôn là, “Shinso, nghe nói cậu sở hữu năng lực Tẩy Não à…Ghê thiệt đấy…Làm ơn đừng có tẩy bọn tui nhé…!”

Bước đi…

Binh…!

[Tôi hiểu…(o-o)!]

Cũng phải thôi, một năng lực có thể vô thanh vô tức khiến người ta bị điều khiển, bản năng của ai mà chẳng muốn tránh né, rời xa…

“Midoriya-kun… ôヮô!”

[Lại bị dính chiêu nữa…]

Bạn bè thường chế giễu Shinso như thế, riết dần thành quen, thằng bé khi nghe được chỉ cười trừ cho qua.

“Mày biết không…Dù sở hữu một năng lực như vầy, tao vẫn có ước mơ riêng của bản thân…”

“Đó vốn là ước mơ của tao, từ lâu lắm…Nhưng cũng đành chịu thôi chứ sao.” (đọc tại Qidian-VP.com)

[Chính vì lý do đó… ಠ~ಠ...Mà mình sẽ, không chấp nhận thua cuộc ►.◄ !]

Đầu óc nó vẫn còn thanh tỉnh, nhưng không tài nào làm chủ thân thể được.

Bốp…!

Rầm…mmmmm….!

“Ha ha…”- Shinso vẫn tiếp tục diễn thuyết- “Tao nhờ sở hữu năng lực như vậy nên từ lúc bắt đầu đã tụt xa tít tắp mấy đứa khác…Những thằng may mắn như mày thì làm sao hiểu được chứ ఠ_ఠ!”

( 0.0 )…!?

Nó đã kìm hãm được, bước chân cuối cùng, ngay tại vạch ngang c·hết chóc!

[Trong đầu…cứ như là…bị sương mù hay thứ gì che phủ vậy…Không được…Mau…Dừng lại đi… (╥﹏╥)”

Mấy đứa thuộc khoa nghiên cứu Đại Cương, cả trai lẫn gái lớp nó, đang vẫy tay gọi Shinso, vẻ mặt hớn hở vô cùng…

Ngạc nhiên, Shinso ngước đầu lên.

“Ít nhất thì, đừng có thua thảm hại quá… (∪ ◡ ∪) !”

Khủng bố âm thanh cùng áp lực gió bất chợt vang lên từ Midoriya, tạo thanh một vòng xoáy quét ngang hết thảy.

“Lo lắng c·hết mất…●﹏●!” –Uraraka thở phào nhẹ nhõm.

Ở dưới sân thi đấu, Shinso quay đầu bước đi mà không nói một lời nào, cảm giác ấy, Midoriya cực kì quen thuộc…

Hoa đào, nhẹ rơi trên mái tóc xanh, giống như, ký ức năm xưa đang ùa về…

“Với lại…chưa hết đâu nhé…(*^ -^*)!”

“Bị xử thua rồi… (--)!” – Hitomi tiếp lời nói – “Có điều, nếu dính lại đòn đó lần nữa, Midoriya chắc chắn sẽ không có cơ hội lật bàn đâu!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Thức tỉnh đi, Midoriya!