0
-----o0o-----
Đi tới bên cạnh Thiên Lang, Alisa có phần lo lắng hỏi:
“Ra ngoài có đụng phải thú biến dị cấp cao không? Đang b·ị t·hương mà còn chạy đi nữa. Làm mọi người ở nhà lo lắng.”
Thiên Lang nhe răng cười nói:
“Không sao hết, ở gần đây không có thú biến dị cấp cao. Chỉ có vài con cấp ba cấp bốn thôi. Mà mọi người không nghỉ ngơi đi, làm gì mà đi ra ngoài này sớm vậy?”
Bác Tấn lúc này đi lên phía trước nói:
“Người của bác sắp qua bên này, nên bác ra ngoài này trước để đón bọn họ. Không Thiên Lang tưởng địch nhân lại ăn thịt bọn họ thì khổ. Mà chút nữa người của bác tới thì Thiên Lang đừng nói chuyện nhé. Việc Thiên Lang có thể nói chuyện là chuyện trọng đại, không thể tùy tiện tiết lộ ra ngoài được.”
Alisa mặc dù biết nguyên nhân rồi nhưng lúc này vẫn hỏi, cô nàng giả vờ ngây thơ nói:
“Sao vậy bác? Đó là chiến hữu của bác mà, có phải người ngoài đâu?”
Bác Tấn bị bộ dạng ngây thơ dễ tin người của Alisa lừa gạt, nên lúc này giải thích:
“Người của bác ngưu xà hỗn tạp, không phải ai cũng son sắc một lòng vì nước vì dân. Những người kia cũng không được giống như cháu cùng thằng Anh. Bọn kia tư lợi cá nhân rất nặng, hơn nữa toàn là những kẻ sẵn sàng đâm sau lưng người khác. Nếu không phải tình thế bắt buộc bác cũng sẽ không dùng loại người như vậy.’’
Alisa lúc này tiếp tục đóng giả cô gái ngây thơ trong sáng, cô nàng có phần khẩn trương hỏi:
“Thế lát nữa phải làm sao ạ?”
Bác Tấn thấy Alisa khẩn trương thì nói:
“Không cần khẩn trương. Lát nữa cháu không cần nói gì cả, chỉ cần đứng ở bên cạnh Thiên Lang quan sát là được. Với cháu cũng không được tỏ thái độ thân thiết với bác cùng Gia Nghĩa, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi. Cháu hiểu ý bác chứ?”
Alisa nghe vậy thì gật đầu. Lúc này bác Tấn lại nhìn qua Gia Nghĩa nói:
“Những gì lúc trước ông căn dặn cháu còn nhớ không?”
Gia Nghĩa nghiêm túc gật đầu nói:
“Vâng. Cháu nhớ rõ rồi ạ.”
Bác Tấn nhẹ xoa đầu Gia Nghĩa nói:
“Tốt lắm, sau này cháu đi theo ông.”
Gia Nghĩa nghe vậy thì vui lắm, nó lúc này ông lấy bác Tấn cười tít cả mắt. Tuy hai người không có quan hệ máu thịt gì cả. Nhưng từ hôm qua, khi bác Tấn liều cả tính mạng cứu Gia Nghĩa thì thằng bé đã xem ông bác như người thân nhất rồi.
Khác với người lớn thường hay lật lọng, lấy oán báo ân. Trẻ con thì khác, ân đền oán trả vô cùng sòng phẳng. Không có chuyện bọn nó lật lọng, trừ khi vì một nguyên nhân sâu xa nào đó. Nhưng mà trường hợp như thế vô cùng hy hữu.
Trong khi bác Tấn đợi người của mình tới thì Alisa cùng với Thiên Lang lại đang tranh thủ xẻ thịt con tộc trưởng người lùn, cùng với con chuồn chuồn vương biến dị.
Trong khi xẻ thịt con chuồn chuồn vương, Thiên Lang đột ngột lên tiếng:
“Ngáo cảm thấy con này khá giống con nhện thành tinh ở dưới khu nghiên cứu. Nó vô cùng thông minh, đã vậy còn có năng lực đặc biệt nữa. Ngáo nghi ngờ nó có mang trong cơ thể thứ cổ vật kỳ quái kia.”
Alisa đang ở bên cạnh phụ giúp, nghe được lời này của Thiên Lang thì rất kinh ngạc, nàng nói:
“Đây là lý do vì sao mà Tiểu Lang vừa khỏe liền đi ra ngoài à?”
Thiên Lang nhẹ gật đầu nói:
“Ừm. Chủ nhân rất áp lực việc nâng cao thực lực, chủ nhân lúc nào cũng cố gắng tăng cường thực lực để bảo vệ mọi người, nhưng số của chủ nhân không may. Đến nay cũng chỉ biến dị hai lần, đã vậy còn không thức tỉnh năng lực. Nên Ngáo muốn giúp chủ nhân tăng cường sức mạnh, để chủ nhân cũng có thể vui vẻ.”
Alisa nghe được lời này thì cảm thấy ấm áp trong lòng. Nở một nụ cười tươi như hoa, Alisa nói:
“Ui cha, Tiểu Lang thương chủ nhân vậy, thế có thương chị không? Chị mới biến dị có một lần này, còn chưa có thức tỉnh năng lực nữa.”
Thiên Lang đang cắn xé con chuồn chuồn vương nghe vậy thì khựng lại, nó nhìn qua Alisa, quan sát nàng một hồi rồi nói:
“Chị tham lam quá rồi. Chị đã giỏi về nghiên cứu như vậy rồi, còn muốn có thêm sức mạnh nữa. Chủ nhân nói người tham lam thường sống không thọ đâu.”
Alsa nghe vậy thì gõ lên đầu Thiên Lang một cái, có điều Thiên Lang thì không bị làm sao, còn tay của Alisa thì chảy máu.
“Úi da, đau quá!”
Thiên Lang bất đắc dĩ nói:
“Tự dưng đánh Ngáo làm chi để rồi b·ị t·hương, giờ còn kêu nữa.’’
Alisa lườm Thiên Lang, sau đó tức giận nói:
“Tiểu Lang với chủ nhân của Tiểu Lang đáng ghét giống hệt nhau, học cái gì tốt không học toàn học cái xấu.”
Thiên Lang nghe vậy thì nhếch môi để lộ nụ gian xảo, có điều nó chỉ cười thôi cũng không nói thêm gì nữa. Tiếp đó nó bắt đầu tập trung vào việc phanh thây con chuồn chuồn vương.
Phải nói con chuồn chuồn vương có một kết cấu xương vô cùng đặc biệt, ở bất kỳ một bộ phận yếu hại nào bên trong cơ thể nó đều phát triển một lớp xương bảo vệ xung quanh.
Mà xương của nó không cứng, ngược lại rất mềm, đã vậy còn vô cùng đàn hồi. Nhìn nó tuy yếu đuối nhưng Thiên Lang phải rất gắng sức để cắn thủng được một lỗ trên những tấm xương kia.
Alisa thấy cảnh này thì lập tức lấy ra một mẫu xương cho vào túi cất cẩn thận, đợi khi nào có thời gian sẽ tiến hành nghiên cứu sau.
Đúng vào lúc này Thiên Lang đột nhiên nói:
“Chị Lam xem cái gì đây này.”
Alisa nghe vậy lập tức đi qua chỗ của Thiên Lang. Khi đến gần thì Thiên Lang há miệng nhả ra một thứ gì đó nhìn giống như cây tầm gửi, nó có rất nhiều mắt cũng như xúc tu. Mới nhìn nó khá là đáng sợ.
Nhưng Alisa thì khác, nàng đã có thời gian dài nghiên cứu cổ vật, nên khi nhìn thấy thứ này thì hai mắt lập tức sáng lên. Cô nàng vui vẻ nói:
“Thật không ngờ lại tìm thấy một cái nữa, Tiểu Lang quả thật là giỏi. Cảm giác của em chính xác thật đấy.”
Thiên Lang nghe vậy thì cười nói:
“Ngáo chỉ là thấy bọn nó có điểm chung lên suy đoán chứ không có chắc chắn.”
Alisa vừa cầm cổ vật đang dính đầy máu kia, vừa quan sát vừa hỏi Thiên Lang.
“Tiểu Lang thấy bọn nó có điểm gì giống nhau.”
Thiên Lang lúc này đáp:
“Bọn nó đặc biệt khôn ranh, đã vậy còn nắm giữ một số năng lực rất đặc. Giống như con nhện chúa chẳng hạn, nó có khả năng quan sát vô cùng tài tình. Còn con chuồn kia thì bị tên bắn không bị làm sao cả. Nhưng mà Ngáo có một điểm không rõ.”
Alisa nhìn qua Thiên Lang hỏi:
“Tiểu Lang có điểm nàng không rõ?”
Thiên Lang làm bộ khó hiểu nói:
“Làm sao mấy thứ lợi hại này lại ở bên trong cơ thể bọn nó được. Tại sao không phải là ở trong cơ thể nhân loại?”
Alisa nghe vậy thì cười nói:
“Đây là tham vọng của nhân loại, muốn tạo ra một sinh vật nắm giữ trí tuệ cũng như sức mạnh siêu việt, đồng thời khống chế nó, sau đó gián tiếp khống chế toàn bộ biến dị thú.”
Thiên Lang có cái hiểu cái không, nó gật đầu nói:
“Thật phức tạp chị nhỉ, mà kệ đi bây giờ cái này là của chủ nhân rồi. Mà để Ngáo xem bên trong cơ thể tên tù trưởng có cái gì không.”
Alisa thấy vậy thì nhẹ cười, nàng nói:
“Vậy Tiểu Lang tiếp tục tìm kiếm đi, chị đi qua bên phía Thiên Anh. Nhìn xem hắn thế nào, tiện thể nghiên cứu thứ này luôn.”
Thiên Lang nghe vậy thì đáp:
“Vâng ạ.”
Dứt lời Alisa liền đi qua bên phía phòng đặc biệt, nhìn xem Thiên Anh sao rồi. Về phần Thiên Lang thì tiếp tục tìm kiếm. Có điều rất nhanh Thiên Lang đã phải thất vọng rồi. Tên tộc trưởng bộ lạc quỷ lùn kia chẳng có gì đặc biệt cả.
Trong người hắn đến cả lõi năng lượng cũng không có luôn chứ đừng nói là có loại bảo vật gì đó. Do tên đó khiến cho Thiên Lang thất vọng nên Thiên lang đã ngấu nghiến đầu nó để giải hận.
Nhưng mà trùng hợp thế nào, khi nó đang trút giận lên tên tộc trưởng thì có hai người đi vào trong này. Thiên Lang có điểm kinh ngạc nên nhìn qua.
“A a a a …”
“A a a a…’’