0
----o0o----
Cảm nhận được sự nguy hiểm khôn lường từ món v·ũ k·hí vừa được Thiên Anh lấy ra, Luyện Ngục bất giác cau mày, trong đầu nàng ta xuất hiện một loạt câu hỏi: “Thứ gì kia? Sao mình lại cảm thấy sợ hãi nhỉ? Chẳng lẽ thứ đó có thể uy h·iếp đến tính mạng của mình?”
Ý nghĩ này vừa hiện lên, Luyện Ngục lập tức lùi lại, đồng thời thi triển một loạt kỹ năng phòng ngự.
“Vù vù…” - Gió lớn bất thường nổi lên, những bông hoa tuyết sáng tối bất định. Ít giây sau, trên người Luyện Ngục và con siêu quái xuất hiện một tầng hào quang lạnh giá. Nhưng không rõ vì nguyên nhân gì, tầng hào quang kia chỉ vừa xuất hiện liền đã biến mất. Ngay sau đó, hai t·iếng n·ổ kinh thiên động địa cùng lúc vang lên.