----o0o----
“Ầm ầm ầm…” Giữa thời điểm Thiên Anh đang cảm khái, chợt nghe thấy hàng loạt t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc từ nơi xa truyền tới.
Ngay lập tức, Thiên Anh hướng ánh mắt về nơi Máu Lạnh đang bị vây hãm, khi thấy kết giới oán năng đang run rẩy, còn mặt đất xung quanh xuất hiện vô số vết nứt nhìn y màng nhện, hai mày anh thoáng nhíu lại để lộ nét suy tư.
“Vù vù…” Ngay lúc này, chợt có tiếng gió rít từ phương xa truyền tới. Tai Thiên Anh khẽ giật, trên gương mặt mập mạp thoáng hiện nét nghi hoặc. “Đến nhanh vậy? Nhưng sao không dùng dịch chuyển mà lại chạy bộ?”
0