----o0o----
Thấy con hồ ly mang tên Thất Lạc chủ động giao ra lợi ích, Thiên Anh ngoài mặt vẫn treo nụ cười thân thiện, nhưng trong lòng lại nghĩ. “Phù sa không chảy ruộng ngoài kia đấy. Hừ! Trẻ con nghe được còn phải phì cười!”
Đưa tay lên vân vê cằm, Thiên Anh tự hỏi, “Sao ả lại chủ động giao ra lợi ích nhỉ? Có khi nào đang chịu sức ép từ bên thứ ba không? Nếu là vậy thật thì đúng là cơ hội trăm năm có một, nhưng mà…”
“Cười vậy là ý gì? Ngươi không tin ta hả?” - Thất Lạc bất ngờ lên tiếng, cắt ngang dòng suy nghĩ của Thiên Anh.
0