Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2251: ꧁༺ Khúc Ca Diệt Vong - Sinh Mệnh Hóa Cát Bụi ༻꧂

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2251: ꧁༺ Khúc Ca Diệt Vong - Sinh Mệnh Hóa Cát Bụi ༻꧂


Giữa bầu không khí trầm lắng, gió lớn bất thường chợt nổi lên. “Vù vù…” Gió lạnh thổi qua, cơ thể Hào Hoa cùng các dị sinh vật đồng loạt tan rã, hóa thành cát bụi bay theo chiều gió.

Thấy Bạch Hồ nôn nóng muốn lập công, ông lão có gương mặt khắc khổ chậm rãi phân tích: “Liên minh Dị Tộc muốn g·iết hắn, Chúa tể Thái Bình Dương cũng muốn lấy mạng hắn. Chứng tỏ hắn ta đặc biệt nguy hiểm.”

“Liên tục dùng kỹ năng tối thượng, hắn sắp không trụ được nữa rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe tới đây, Hào Hoa không tự chủ làm theo. Thật ra không riêng gì Hào Hoa, ngay cả t lũ dị thú có trí tuệ cực cao, hay các sinh vật cấp thấp đều làm như vậy. Duy chỉ có các nhân vật chóp bu giống như Kình Long mới có thể chống cự.

Chương 2251: ꧁༺ Khúc Ca Diệt Vong - Sinh Mệnh Hóa Cát Bụi ༻꧂

Liếc nhìn Kình Long và Sa Đọa, Bạch Hồ nghiêm túc hỏi: “Ba chúng ta liên thủ giải quyết hắn, hai người thấy sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm thấy Kình Long nói chuyện tương đối hợp lý, Bạch Hồ nhíu mày. Qua tầm năm phút, cô nàng mới khẽ gật đầu tỏ ý tán đồng. Chứng kiến cảnh này, Sa Đọa đang đứng ở gần đó thoáng nhếch mép.

Ngay thời điểm Hào Hoa nhận ra ý đồ của Thiên Anh, bỗng có giọng nói ma mị vang lên bên tai hắn: “Ài! Cuộc sống thật mệt mỏi, đôi khi tự hỏi không biết bản thân sinh ra để làm gì? Có khi nào là để chịu tội hay không?”

Chưa hết, ở trên làn da của nó có vô số hà biển biến dị. Những con hà to lớn với vỏ ngoài đầy gai và cực kỳ cứng cáp, bọn nó sống cùng nhau tạo thành một lớp giáp tự nhiên đặc biệt vững chắc.

Ngay lúc này, chợt có giọng nói khàn khàn vang lên bên tai gã: “Trở về đảo! Bề trên có nhiệm vụ muốn ngươi thi hành.”

Qua vài giây, giọng nói như thủ thỉ trước đó lại xuất hiện: “Ngày nào cũng chém g·iết, ngày nào cũng vật lộn sinh tồn, cuộc sống mệt mỏi như vậy thì sống làm gì, chi bằng c·hết đi có phải tốt hơn không!”

Cách quần đảo chừng mười lăm hải lý về phía Tây, xuất hiện một lượng lớn quần thể dị sinh vật. Mỗi quần thể như vậy, số lượng ước tính không dưới vài tỷ. Bên cạnh số lượng khổng lồ, sức mạnh của lũ dị thú cũng vô cùng đáng gờm. Những con đạt bậc Thảm Họa nhiều nhan nhản, cho dù là Tai Ương cũng không thiếu.

Trong khi Văn Hùng và các thành viên thuộc tiểu đội Nanh Rồng còn đang đoán già đoán non, thì Hào Hoa đã rời khỏi chiến hạm - NMC. Nhưng vừa ra bên ngoài, đập vào mắt là một cảnh tượng khiến gã cả đời khó quên.

----o0o----

Trông thấy hành động khác thường của người thanh niên to béo, Hào Hoa cau mày. Gã nghĩ thầm, “Tên đó đang làm cái quái gì thế? Đừng nói là…”

Phóng mắt nhìn về nơi xa, khi thấy các hòn đảo thuộc quần đảo Lan Tím đều đã bị san phẳng, nước biển biến thành màu đỏ, xác c·hết và dị thú b·ị t·hương trải rộng khắp kết giới, nhiều nơi tụ thành núi cao, Hào Hoa tự dưng cảm thấy cổ họng khô khốc.

Ngừng một chút, Bạch Hồ bổ sung thêm một câu: “Chúng ta liên thủ lấy mạng hắn, sau đó mang đầu gã dâng lên chúa tể, chúa tể nhất định sẽ cảm thấy hài lòng.”

“Vèo!” Mang theo tâm lý ‘bản thân mạo hiểm để đổi lại mạng sống cho người thân’ Hào Hoa tăng thêm vài phần tốc độ. Không lâu sau, hắn đã đến bên cạnh tổ hợp đa kết giới bao phủ bên ngoài quần đảo.

Cảm nhận được sự kích động ẩn trong lời nói của Bạch Hồ, gương mặt sứt sẹo của Kình Long trở nên u ám: “Không nên khinh suất, cứ để lũ dị thú ngoài kia thay chúng ta tiêu hao gã.”

Nghe thấy giọng nói vừa lạ vừa quen, Hào Hoa nhăn mặt, sâu trong đáy mắt lóe lên tia sáng bất thiện. “Sao lão già đó lại tới đây? Không lẽ cũng vì chuyện kia?”

Vừa bay, gã vừa cẩn thận quan sát xung quanh, trông thấy lũ thủy quái đều đang run rẩy, Hào Hoa nghĩ thầm, “Ngoài kết giới đã thế này, không biết bên trong còn thế nào. Ài! Xem ra lần này lành ít dữ nhiều rồi.”

Tận mắt chứng kiến hằng hà sa số dị thú mạnh mẽ bốc hơi cùng một lúc, người trung niên cao lớn mặc giáp năng lượng đen bí danh Kình Long, thoáng nhăn mặt.

Chuyển mắt nhìn quanh, trông thấy đâu đâu cũng là thủy quái nguy hiểm, một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu Hào Hoa, “Không thể bị cuốn vào được, phải tìm cách rời khỏi đây.”

Ngộ ra điểm mấu chốt, Hào Hoa vô thức cau mày, cùng lúc này một câu hỏi khác lại hiện lên: “Nhưng tại sao lại vậy? Không lẽ…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ tới đây, Hào Hoa thông qua kỹ năng [Vạn lý truyền tin] hồi đáp: “Được phụng sự chúa tể là vinh dự của tôi.”

Và rồi chuyện gì nên tới cũng đã tới, vào khoảnh khắc các sinh linh bên trong kết giới nhắm mắt, sinh cơ bên trong cơ thể họ điên cuồng thoát ra ngoài. Qua vài giây, cơ thể họ đã khô quắt giống như xác ướp.

Còn cô gái, tuy tuổi đời đã không nhỏ, nhưng ngoại hình lại giống thiếu nữ đôi mươi. Cô nàng có gương mặt trái xoan, ngũ quan đoan chính, cùng một thân hình ma quỷ. Tuy nhiên, giọng nói của nàng ta lại giống chanh không đường.

Vào thời khắc Hào Hoa đang hòa mình vào cảnh tượng ‘cô đơn ngồi trong căn phòng nhỏ, tay thuốc, tay rượu, gặm nhấm nỗi đau’ giọng nói vô danh lại một lần nữa vang lên: “Mệt mỏi lắm phải không? Thật ra chỉ cần nhắm mắt lại là được. Nhắm mắt lại, mọi buồn đau đều sẽ tan biến.”

Nghe thấy giọng nói trầm buồn của ai đó, Hào Hoa chau mày, một cỗ cảm giác tuyệt vọng giống như sóng cả dâng lên trong lòng.

Ngay lúc này, Hào Hoa bỗng cảm thấy thời gian dường như đang chậm lại. Linh cảm có chuyện chẳng lành, hắn ta theo bản năng lùi về sau. Nhưng không rõ vì nguyên nhân gì, gã tuy muốn lùi, có điều cơ thể lại không nghe theo.

Nghe được những lời này, những đoạn ký ức phủ bụi được Hào Hoa chôn sâu chợt hiện lên. Cùng lúc này, toàn bộ thực tại dần trở nên nhạt nhòa. Ngay khi Hào Hoa đã quên đi hiện tại, ký ức thương đau chợt ùa về giống như n·ước l·ũ, nhấn chìm hắn vào bể sâu tuyệt vọng.

Dùng đôi mắt phát ra ánh sáng tím kỳ dị của bản thân đánh giá xung quanh, rồi lại nhìn Thiên Anh đang chắp tay cầu nguyện ở cách đó vài dặm. Kình Long nghĩ thầm, “Chúa tể thật sáng suốt. Một t·hảm h·ọa di động như vậy đích thị không nên tồn tại.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo bản năng cầu sinh, Hào Hoa thả chậm tốc độ. Cùng lúc đó, suy nghĩ bỏ trốn lại một lần nữa hiện lên. Nhưng vừa nghĩ tới kết cục của bản thân và người nhà khi lâm trận bỏ chạy, gã lại cắn răng bay về phía trước.

Bên cạnh kích thước vượt quá sức tưởng tượng, làn da của nó cũng vô cùng đặc biệt, nhìn khá giống với dung nham núi lửa, với phần trên sậm màu và các khe nứt phát ra ánh sáng đỏ rực.

Chuyển mắt nhìn Thiên Anh ở nơi xa, Kình Long gằn giọng: “Đợi khi hắn không nhích nỗi ngón tay, chúng ta sẽ g·iết hắn.”

Vào khoảnh khắc đặt chân vào chiến trường, mùi máu tanh nồng liền xộc vào mũi, theo sau là những tiếng gầm rú điên loạn của dị thú.

Dứt lời, Hào Hoa hóa thành một luồng sáng nhạt bay về phương Nam. Tốc độ của gã rất nhanh, không lâu sau đã tới gần quần đảo Lan Tím. Nhưng đúng vào thời điểm còn cách đích đến chừng hai hải lý, hắn chợt cảm nhận được một cỗ sức mạnh tối tăm khiến người ta không rét mà run.

Ở phương xa, tại một quần đảo cách nơi chiến hạm NMC - 07 neo đậu chừng mười hai hải lý. Bầu trời phía trên hiện bị bao phủ bởi biển mây đen đặc, được tạo thành từ hàng tỷ dị thú phi hành và côn trùng nguy hiểm

Nhìn tầng kết giới oán năng và thủy năng dày hàng trăm mét ở đối diện, Hào Hoa hít vào một hơi thật sâu để tiếp thêm dũng khí, sau đó bình tĩnh bước vào bên trong.

Mặc dù không thể biết chính xác đẳng cấp thật sự của lũ hà biến dị, nhưng dựa vào sóng năng lượng mạnh mẽ có thể bóp méo không gian. Hào Hoa suy đoán, mỗi con hà biển đều đã đạt tới bậc Thảm Họa.

Thấy Sa Đọa nói vòng vo một hồi, nhưng vẫn chưa vào ý chính, Bạch Hồ cau mày: “Điều đó ai chẳng biết, nhưng hắn liên tục dùng bí thuật tối thượng, giờ đã là nỏ hết đà.”

Chứng kiến sự trỗi dậy của các dị sinh vật biển, Hào Hoa khẽ nuốt nước miếng. Gã thầm nhủ, “Đang xảy ra chuyện quái quỷ gì vậy?”

Tuy nhiên, đáng chú ý nhất vẫn là con siêu quái cổ đại đang ở gần bờ Bắc quần đảo Lan Tím. Kích thước của con siêu quái lớn tới mức không tưởng, dù đang ẩn mình dưới nước, nhưng riêng phần sống lưng nhô lên đã không khác gì dãy núi.

Còn mặt biển ở khu vực phụ cận cũng lúc nhúc thủy quái, trong đó không thiếu các sinh vật truyền thuyết giống như Hải Long hay Leviathan. Tuy nhiên, số lượng thủy quái tụ tập quanh quần đảo chỉ bằng phân nửa, so với các khu vực lân cận.

“Vèo vèo…” Trong khi Kình Long đang cảm khái, thanh âm xé gió bất ngờ vang lên. Ngay sau đó, bên cạnh Kình Long chợt hiện ra hai nhân ảnh, một nam, một nữ. Người nam tuổi đời đã cao, tóc bạc phơ, cơ thể gầy guộc, trên da nhìn đâu cũng thấy đồi mồi. Ông ta mặc áo da sói, trông rất nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chuyện gì đây? Sao không cử động được?” - Hào Hoa nghĩ bụng. Đột nhiên, một tia sáng chợt lóe lên trong đầu gã. “Không đúng! Cơ thể vẫn ổn, chẳng qua tư duy và các giác quan quá mức nhạy bén, nên thân thể mới không theo kịp.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2251: ꧁༺ Khúc Ca Diệt Vong - Sinh Mệnh Hóa Cát Bụi ༻꧂