-----o0o-----
Trên đường di chuyển Thiên Lang liên tục đánh hơi tìm xem có người sống hay không. Có điều trong suốt quá trình di chuyển Thiên Lang cũng không thể phát hiện được gì. Ở bên trong các phòng nhân viên ở lại nếu không phải là biến dị nhân thì cũng là những bộ thây khô.
Không qua bao lâu thì đội ngũ bốn người đã đi tới phòng theo dõi. Khi đi tới đây thì cửa phòng đã được đóng kín, do đã có tư liệu trước đó, Thiên Anh lúc này lấy ra một tấm thẻ đa năng, sau đó quét lên trên ổ khóa.
Trong lúc chờ đợi cửa điện tử xác nhận thì Thiên Anh cùng Lam Linh đồng loạt nâng súng chỉ về phía cửa phòng, chờ đợi thời khắc cửa phòng mở ra.
Nếu như cửa phòng mở ra, xuất hiện biến dị nhân hay cái gì đó uy hiếp tới bọn họ thì sẽ lập tức nổ súng giết chết. Vẫn nhìn về phía cửa phòng Thiên Anh nói nhỏ:
“Cửa này được khóa từ bên trong. Trong này khả năng còn có người sống. Lát nữa cửa mở ra đừng vội vàng nổ súng.”
Lam Linh nghe vậy thì nhẹ gật đầu một cái xem như đồng ý. Ngay khi Lam Linh vừa gật đầu thì cửa phòng từ từ mở ra, vào giờ phút này cả Thiên Anh cùng Lam Linh đều vào tư thế chuẩn bị.
Cửa phòng mở ra, cũng không có biến dị nhân xuất hiện, mà chỉ có một mùi hôi thối từ trong bay ra ngoài. Mùi hôi thối này Thiên Anh cũng chẳng xa lạ gì, đó là mùi xác chết đang phân hủy.
Thiên Anh cùng Lam Linh nhìn qua nhau sau đó khẽ gật đầu, tiếp đó hai người cùng nhau tiến vào bên trong phòng, ở trong này vẫn có nguồn điện duy trì, các bóng đèn vẫn sáng, các mặt hình camera theo dõi ở khắp nơi vẫn hiện.
Có điều ở trong phòng bốc lên mùi xác chết nồng nặc, khiến cho Thiên Thanh đang cuốn quanh cổ Thiên Anh cảm thấy khó chịu không thôi.
Ánh mắt quét qua, rất nhanh Thiên Anh liền nhìn bảy tám cái xác chết ở cách đó không xa, những người này tất cả đều mặc quân phục.
Nhưng mà vào lúc này ở trong cái đống xác chết đang bốc mùi kia đột nhiên lại có hai cái nhúc nhích, ngay lập tức Thiên Anh liền chỉ súng về phía hai cái xác chết biết cử động kia.
Hắn cùng với Lam Linh tiến lại gần, thì phát hiện trong một đám người chết nơi đây vậy mà vẫn còn người sống, một nam, một nữ, cả hai đều mặc quân phục, lúc này hai người kia gầy tong teo chỉ còn da với xương.
Có điều lúc này Lam Linh lại kinh ngạc kêu lên:
“Minh Hằng.”
Sau khi kêu lên một tiếng thì Lam Linh lúc này nhanh chóng dắt súng ngắn vào bao bên hông, sau đó ngồi xuống kiểm tra cô gái chỉ còn da bọc xương.
Thiên Anh nhìn thấy cảnh này thì nhìn qua Thiên Lang nói:
“Mày ở đây giúp cô ấy, tao qua bên kia nhìn xem mấy thằng khác ở đâu.”
Thiên Lang nghe vậy thì nhẹ gật đầu, sau đó đi qua phụ giúp Lam Linh. Về phần Thiên Anh thì đi qua nhìn xem những tên phần tử vũ trang khác ở nơi nào.
Rất nhanh thông qua các camera mật ở trong căn cứ, Thiên Anh liền đã nhìn thấy những tên còn lại, bọn hắn lúc này có một nhóm đang ở khu D, còn một nhóm khác ở khu A. Tổng nhân số hai nhóm có tất cả hai mươi tư tên.
Nhìn qua Thiên Thanh, hắn nói:
“Thanh, bé ở nơi này theo dõi di chuyển của bọn hắn, nếu bọn hắn có động tĩnh gì thì báo ngay cho anh.”
Thiên Thanh nghe vậy thì nói:
“Vâng, bé biết rồi.”
Thiên Anh mỉm cười, hắn khẽ nựng Thiên Thanh mấy cái sau đó mang theo súng tiểu liên đi ra bên ngoài, về phần an toàn của mọi người thì đã có Thiên Lang lo liệu.
Thiên Anh đi ra bên ngoài thì nghe theo chỉ dẫn của Thiên Thanh đi tìm đám phần tử vũ trang còn lại. Do Thiên Thanh mù chữ nên nó cũng không thể phân biệt được các kinh vĩ độ, lúc này nó chỉ có thể thông qua hình ảnh sau đó nói đại khái tình hình cho Thiên Anh.
Có điều chỉ cần như vậy là đã quá đủ rồi. Thiên Anh lúc này không khác gì có một đôi mắt bao trùm toàn bộ khu vực nơi này cả, có được tầm nhìn bao quát Thiên Anh đơn giản liền có thể chọc vào điểm yếu của địch nhân.
Thiên Anh lúc này cũng không có muốn chính diện cùng với đám phần tử vũ trang kia chiến đấu, vì vậy hắn lựa chọn phương án tập kích bất ngờ từ phía sau. Có lẽ nhiều người thấy hắn không tập kích chính diện, cho rằng hắn là thằng hèn.
Nhưng thực tế hắn hèn thật, hắn cũng sợ chết, dù sao hắn cũng là con người, dù đã trải qua biến dị tới hai lần, một lần trước khi ăn cục trắng trắng, một lần khi Thiên Thanh cùng Thiên Lang biến dị lần ba, nhưng hắn hiện tại trúng đạn vẫn phải chết.
Không cần nhiều, chỉ cần đám phần tử vũ trang kia bắn ăn may một viên vào đầu hắn, thì hắn liền xong rồi. Vì vậy ai nói hắn hèn, ai chê bai hắn là thằng bẩn tính cũng được, hắn vẫn tiếp tục chiến thuật đánh lén,
Dựa vào thông tin mà Thiên Thanh cung cấp, Thiên Anh lúc này đi trước đón đường đám kia, hắn lúc này cài một quả bom hẹn giờ, sau đó thì phủ tuyết lên.
Do hai nhóm phần tử vũ trang đang có xu hướng tụ hợp lại cùng với nhau nên Thiên Anh lúc này phải tính toán được khu vực bọn hắn gặp mặt.
Nói thì dễ, làm thì khó, Thiên Anh cũng không có nắm chắc, nên hắn đặt bom tới tận năm địa điểm. Nếu như bọn kia tới một trong năm địa điểm kia tụ họp thì xem như hắn thắng.
Nhưng mà sự tình luôn có bất ngờ xảy ra, đám phần tử vũ trang kia vậy mà không có đi tới một địa điểm nào trong năm địa điểm mà Thiên Anh đặt bom.
Có điều không phải như vậy là hết hy vọng, bởi vì sau khi đám kia tụ hợp cùng nhau xong lại đi dọc theo con đường dẫn tới vị trí hắn đặt bom.
Cũng không cần để Thiên Anh đợi quá lâu, rất nhanh trong tầm mắt của hắn đã xuất hiện một nhóm phần tử vũ trang hơn hai mươi người.
Có điều khi đám kia sắp tiếp cận vị trí hắn đặt bom thì lại một lần nữa phân tán ra khắp nơi, một nhóm hơn năm người, đi các đường khác nhau tiến hành áp sát khu vực lúc trước Thiên Anh tiêu diệt đám phần tử vũ trang.
Nhìn thấy cảnh này thì Thiên Anh trong mắt hiện lên hào quang lạnh lẽo, nếu như đối phương đi theo đám đông thì hắn rất kiêng kỵ, nhưng đi theo tốp nhỏ chỉ vài người thì rất dễ tiêu diệt.
Có điều Thiên Anh cũng không có vội vàng hành động, hắn lúc này tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi giống như một con báo săn mồi trong đêm.
Và rồi thời cơ của hắn cũng tới. Một nhóm gồm bảy tên lúc này tiếp cận nơi hắn đặt bom. Cũng không có vội vàng, Thiên Anh lúc này chờ đợi đám kia nằm trong phạm vi sát thương của quả bom.
Ngay khi bọn hắn vừa bước vào bên trong phạm vi sát thương của quả bom thì Thiên Anh lập tức kích hoạt quả bom kia.
“Uỳnh!”
Một tiếng nổ mạnh rung động cả khu căn cứ nơi đây vang lên, cùng lúc đó bảy tên phần tử vũ trang chết đến không thể chết lại, toàn bộ đều bị uy lực của quả mìn kia nổ tan xác.
Ngay khi bên này phát sinh động tĩnh lớn, đồng thời những tên phần tử vũ trang khác không thể liên lạc với mấy tên vừa rồi thì một đám nhanh chóng tìm kiếm chỗ ẩn nấp.
Có điều những kẻ này cũng không có di chuyển vào nơi bên trong toà nhà mà chỉ ẩn nấp sau những công sự tạm thời. Cái này cũng không phải là bọn hắn ngu dốt mà bọn hắn có mối lo khác. Bọn hắn sợ có địch nhân gần đó tập kích nên nhanh chóng ẩn nấp.
Có điều bọn hắn đâu biết rằng, địch nhân của bọn hắn đang ở một vị trí vô cùng thuận lợi có thể quan sát được bọn hắn. Thiên Anh lúc này dùng một cây súng bắn tỉa hạng nhẹ, tiếp đó hắn bắt đầu ngắm bắn.
…
[Để giúp tác có thêm động lực hoàn thiện tác phẩm. Mọi người nhớ đánh dấu truyện để đọc khi có chương mới nhất, tặng hoa cùng kẹo, viết đánh giá truyện cho tác khi thấy đây là một tác phẩm hay, và muốn cổ vũ cho tác ra chương đều đặn.
Trong quá trình đọc truyện nếu mọi người có thắc mắc, hay muốn góp ý cho bộ truyện thì nhắn tin ở phần bình luận. Tác sẽ giải đáp cũng như tiếp thu ý kiến của mọi người.
Cảm ơn mọi người rất nhiều, chúc mọi người một ngày tốt lành!]
0