0
-----o0o-----
Có điều hội trưởng Lisa của hắn thì không thấy nhưng lại thấy mấy tên đầu bò đầu bướu, gần như là khi Thiên Anh đăng nhập vào hệ thống của tổ chức thì tin nhắn của hai tên trong tổ chức cũng xuất hiện.
Tín đồ bóng tối:
“Ồ! Lại là mày Ếch Băng.”
Đứa con của tội ác:
“Chào ếch! Dạo này mày có vẻ rảnh nhỉ Ếch Băng.”
Thiên Anh nhìn thấy lại là hai tên này nhắn tin thì cũng có đôi phần bất ngờ, hắn nhắn lại:
“Bọn mày thời gian gần đây cũng rảnh không kém. Mà tao đang cần tìm người, bọn mày biết ai có năng lực truy vết không thì giới thiệu cho tao.”
Tín đồ bóng tối nhắn:
“Thế ngày trước những đứa hợp tác với mày đâu?”
Thiên Anh nhắn lại:
“Bọn nó bốc hơi sạch rồi, nếu không phải vậy thì tao mò vào đây làm gì, mày có thể hỏi câu nào đó khôn hơn được không? Thế bọn mày biết ai không? Biết thì giúp tao.”
Tín đồ của bóng tối nhắn:
“Mày muốn tìm thằng nào? Đưa một chút tư liệu liên quan về thằng đó đây, tao nhờ người tìm nó cho.”
Thiên Anh đọc được tin nhắn này thì lập tức gửi tư liệu của Tomy cho ‘tín đồ của bóng tối’ sau khi nhận được tư liệu mà Thiên Anh gửi cho thì tên kia lập tức phản hồi:
“Tư liệu rõ ràng thế này thì mày đợi tầm mười phút sẽ có kết quả thôi, mà bên chỗ mày thế nào rồi?”
Thiên Anh thấy vậy thì nhắn:
“Mọi chuyện càng ngày càng tệ, chỗ của tao xuất hiện khá nhiều loại biến dị thú mới, mà tao không có kiến thức gì về bọn nó nên khá vất vả trong việc tiêu diệt bọn nó. Tao định ra ngoài mua chút thông tin, nhưng gặp bọn mày lại thôi, bọn mày có tư liệu của các loại biến dị thú thì gửi qua tao, tao trả tiền.”
Thiên Anh vừa nhắn xong thì ‘đứa con của tội ác’ liên gửi cho hắn một tệp tin cùng lời nhắn:
“Cho mày đấy, cái này từ phía trên tổ chức truyền xuống, trong này chỉ có dạng biến dị thú phổ biến, với chỉ từ cấp bốn trở xuống, không có biến dị thú cấp cao hơn.”
Thiên Anh nhận được tập tin thì mở ra xem, thấy ở bên trong tập tin kia đúng là thứ mà hắn đang cần thì hắn khẽ gật đầu, sau đó hắn lấy dữ liệu này truyền vào một laptop tiếp đó hắn nhìn qua Lam Linh nói:
“Lam không có việc gì làm thì đi nghiên cứu nó đi, sau này nếu gặp phải mấy con ở trong này còn biết đường mà đối phó.”
Lam Linh nãy giờ đang đứng ở phía sau Thiên Anh đọc trộm tin nhắn của hắn chát, lúc này nghe hắn nói vậy thì khẽ gật đầu sau đó nhẹ nhàng nói:
“Ừ, tôi biết rồi.”
Tiếp đó Lam Linh kiếm một cái ghế, rồi ngồi ở gần đó nghiên cứu tài liệu. Về phần Thiên Anh lúc này lại quay trở về nhắn tin cùng với hai tên đồng bạn.
Lúc hắn quay trở lại thì đã nhìn thấy tin nhắn của ‘tín đồ bóng tối’ tên kia hỏi:
“Thằng mà mày muốn tìm đã tìm thấy rồi, có điều dính chút phiền toái, thằng kia lúc này đang trong tay bọn Medellin.”
Thiên Anh có phần kinh ngạc, hắn nhắn tin hỏi lại:
“Ồ, nó làm khỉ gì mà lại có dính dáng với cái động kia thế? Người như nó hẳn không có dính líu gì với bọn kia mới phải chứ.”
Tín đồ bóng tối nhắn lại:
“Thằng mày tìm đi bar đụng phải mấy thằng trong hội Medellin, xung đột phát sinh thì thằng mà mày tìm nhờ cảnh sát giúp đỡ, sự tình sau đó mày tự hiểu.”
Thiên Anh đọc được tin nhắn này thì cũng rõ ràng, cảnh sát xử lý thì bạn của Lam Linh sẽ được trả trong sạch, còn mấy thằng băng hội Medellin sẽ bị xử lý, nhẹ thì phạt tiền, nặng thì phạt lao động công ích, sau khi mãn hạn phạt thì mấy thằng kia liền đi trả thù.
Suy nghĩ một chút, Thiên Anh nhắn:
“Bảo lãnh nó ra giùm tao, tao cần nó giúp tao một số việc. Việc này hẳn mày làm được đi.”
Tín đồ bóng tối nhắn lại:
“Chuyện nhỏ, không có vấn đề. Việc này tao xử lý giúp mày.”
Tiếp đó Thiên Anh lại cùng với hai tên kia nói về một chút tình hình đôi bên. Trong quá trình nói chuyện thì hai tên kia có ngỏ ý mời Thiên Anh gia nhập vào tổ chức mới do Lisa cầm đầu. Thiên Anh đối với lời mời chào này cũng không có cự tuyệt, nhưng cũng không đồng ý, hắn chỉ nói đợi lúc hắn sống chạy ra khỏi nơi đây rồi lại tính.
Hai người kia thấy hắn nói vậy thì cũng không gượng ép, tiếp đó ba người lại nói về chuyện của các ‘tiến hóa giả’ gọi là người tiến hóa cho sang miệng, chứ thực chất là người đột biến.
Theo như hai tên kia nói thì người khi đột biến có tỉ lệ thất bại rất cao, mười người thì có tới ba bốn người thất bại, kẻ đột biến thất bại thì thường có vấn đề về thần kinh. Có điều tỉ lệ thành công chiếm tới 60-70% nên mọi người vẫn rất có lòng tin.
Ở chỗ hai tên kia cũng có không ít ‘tiến hóa giả cấp một’ chính bản thân bọn hắn cũng là tiến hóa giả cấp một, lúc hai người kia hỏi Thiên Anh thì hắn cũng qua loa cho xong chuyện.
Vốn đang nói chuyện cùng với hai người bạn, nhưng vào lúc này đột nhiên một trận rung lắc mãnh liệt truyền tới. Mức độ rung lắc lớn đến mức mà Lam Linh phải bám lấy cạnh bàn mới không bị ngã.
Cô nàng có phần lo lắng nhìn qua Thiên Anh hỏi:
“Làm sao tự dưng lại có đ·ộng đ·ất, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Thiên Anh nhìn thấy trong mắt Lam Linh sự lo lắng thì khẽ cười, sau đó hắn mới nói:
“Có c·hết thì cả hai cùng c·hết, cô có phải c·hết một mình đâu mà lo lắng. Sợ thì lại đây với tôi.”
Vừa nói Thiên Anh vừa đưa tay ra, Lam Linh thấy vậy thì không chút do dự liền nắm lấy hắn, bắt được tay của Lam Linh thì Thiên Anh khẽ kéo một cái, ngay lập tức cô nàng kia liền đã đi tới bên cạnh hắn. Tiếp đó Thiên Anh để cho cô nàng ngồi lên chân bản thân rồi dùng một tay ôm lấy.
Cảm nhận được Lam Linh đang sợ hãi, thì hắn đoán cô nàng này hồi nhỏ gặp phải tình huống gì đó rất thảm khốc liên quan tới động bất, bằng không một người trải qua huấn luyện như Lam Linh, dám dùng súng g·iết người thì không có khả năng sợ hãi thành ra như vậy.
Nhẹ vỗ về Lam Linh, Thiên Anh an ủi nói:
“Được rồi, không phải sợ, có tôi ở bên cạnh mà.”
Lam Linh nghe vậy thì ôm chặt lấy hắn hơn, ở trong ngực Thiên Anh, cô nàng có chút run run nói:
“Nếu sau này chúng ta còn sống, anh về quê với tôi nhé.”
Thiên Anh khẽ mỉm cười, hắn nhẹ gật đầu nói:
“Ừ, mà Lam không phải người gốc ở đây à?”
Lam Linh khẽ lắc đầu, cô nàng nhỏ nhẹ nói:
“Không phải, tôi là con lai, quê tôi ở khá xa. Lam Linh là tên nước ngoài của tôi, còn tên gốc của tôi là Alisa. Mà tên thật của anh là gì vậy? Lần trước hỏi anh nói dối.”
Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn vừa vuốt ve tấm lưng thon gầy của Alisa, vừa cười nói:
“Trực giác của con gái đáng sợ thật đấy, trước kia tôi từng nói dối nhưng chưa từng có ai phát hiện ra đâu. Kể cả lúc ở trong tù.”
Alisa ngẩng đầu nhìn lên, trong đôi mắt xinh đẹp đã bớt đi phần hoảng loạn, cô nàng lúc này có phần không vui nói:
“Anh còn chưa có trả lời câu hỏi của tôi.”
Thiên Anh cười khổ nói:
“Có cái tên thôi mà, có cần phải ép tôi như ép phạm nhân vậy không? Thôi Lam muốn biết thì tôi nói, tên của tôi gọi là Thiên Anh, họ của tôi là họ Lý.”
Alisa nghe vậy thì nói:
“Thảo nào con chó mập mập kia tên là Thiên Lang, còn con rắn dễ thương kia lại là Thiên Thanh. Hóa ra là dựa theo họ cùng tên của anh à?”
…
[Để giúp tác có thêm động lực hoàn thiện tác phẩm. Mọi người nhớ đánh dấu truyện để đọc khi có chương mới nhất, tặng hoa cùng kẹo, viết đánh giá truyện cho tác khi thấy đây là một tác phẩm hay, và muốn cổ vũ cho tác ra chương đều đặn.
Trong quá trình đọc truyện nếu mọi người có thắc mắc, hay muốn góp ý cho bộ truyện thì nhắn tin ở phần bình luận. Tác sẽ giải đáp cũng như tiếp thu ý kiến của mọi người.
Cảm ơn mọi người rất nhiều, chúc mọi người một ngày tốt lành!]