Sinh Tồn Trong Tận Thế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 62: ꧁༺ Xuất Hiện Vấn Đề Nghiêm Trọng ༻꧂
Ngày mai hắn sẽ tiếp tục t·ấn c·ông khu dự trữ quân trang của q·uân đ·ội, nơi kia vẫn còn khá đông thú biến dị một mắt, nên cần phải chuẩn bị sung túc thì mới có thể giải quyết hết được.
Alisa nghe vậy thì gật đầu tỏ vẻ đồng tình, nàng cũng là một cô gái thông minh, cũng hiểu được tình huống hiện tại, điển hình như việc có biến dị thú mạnh mẽ từ ngoài vào bên trong thành phố, tới thời điểm đó rất khó đi ra bên ngoài săn g·iết, hay đơn giản là n·gập l·ụt, tuyết phủ, hay có đông biến dị thú tụ tập phía bên trên không thể ra ngoài.
Nhìn vào mặt hình hiển thị của camera, Thiên Anh lúc này có thể nắm được đại khái tình huống ở bên ngoài. Một là ở kho s·ú·n·g đ·ạ·n của q·uân đ·ội, hai là những con đường mà hắn từng đi qua.
Về phần Alisa thì đi qua phòng hai người bạn của nàng, vừa nghiên cứu tài liệu vừa tranh thủ thời gian chăm sóc hai người kia.
Sau khi đi ra bên ngoài Thiên Anh cũng tranh thủ nhìn qua tình hình hầm trú ẩn của bản thân. Cái này cũng không phải là do hắn lo sợ cái gì mà chỉ là một loại thói quen, sau khi nhìn qua khắp các nơi thấy không có gì khác thường thì hắn tiếp tục đi ra bên ngoài.
Alisa nghe vậy thì hỏi:
Nhưng mà vào lúc này lại xuất hiện tình huống không ổn, kho binh khí tư nhân của hắn sau một thời gian dài liên tục sử dụng, mà lại không được bổ sung nên hiện tại sắp cạn kiệt.
“Ừ, n·úi l·ửa p·hun t·rào, bọn rồng trong núi lửa b·ị t·hương khá nặng, đến mai tôi định đi săn bọn nó về làm thức ăn dự trữ, sau này lỡ may có phát sinh tình huống gì còn có cái mà ăn chống đói. Bằng không chúng ta sẽ c·hết rất thảm.”
“Ngáo nó mệt hay sao mà ngủ như c·hết vậy?”
Tiếp đó hai người bắt đầu công cuộc chế tạo đ·ạ·n xuyên giáp. Để đảm bảo khả năng xuyên giáp mạnh thì cần tăng tốc độ của đ·ạ·n cùng độ cứng của lõi. Trước kia thì Thiên Anh chọn lõi làm từ thép nhưng giờ thì hắn có vật liệu tốt hơn để chọn lựa.
Thiên Anh nghe vậy thì mỉm cười, tiếp đó hắn chỉ cho Alisa cách sử dụng đống máy móc nơi đây. Dù là người chẳng học hành gì, không biết chữ chỉ cần nhận dạng được hình ảnh thì cũng có thể vận dụng được thứ này chứ đừng nói là Alisa, Thiên Anh chỉ dẫn cho cô nàng một lần thì cô nàng liền có thể làm được.
Thiên Anh nhẹ gật đầu nói:
Thanh nghe vậy thì rất ngoan đáp lời:
Thiên Anh lúc này vừa mới đi ra khỏi phòng dự trữ v·ũ k·hí, Alisa thấy vậy thì nhanh chóng khép lại cửa phòng giúp hắn. Thiên Anh thấy vậy thì cười, sau đó nói:
Alisa đi ở bên cạnh Thiên Anh nghe vậy thì đáp:
Thiên Anh nhẹ gật đầu nói:
“Vâng, chắc Ngáo nó mệt lắm, nên lúc nãy dù có đ·ộng đ·ất mà nó vẫn ngủ như heo vậy đó. Mà anh ơi, ở ngoài kia đang loạn lắm. Anh nhìn camera xem, ở bên ngoài kia hỗn loạn lắm rồi.”
“Anh ơi! Chúng ta có nên đi ra bên ngoài săn g·iết đám kia không?”
“Không nên, đêm tối bên ngoài nguy hiểm lắm, ra ngoài đó nói không chừng sẽ bị đám kia làm gỏi ăn sống đấy, không nên ham hố một chút như vậy làm gì, sau này thịt rồng chúng ta sẽ ăn hàng ngày.”
Trên mặt Thiên Anh hiện lên vẻ bất đắc dĩ, hắn nói:
“Dạ! Bé biết rồi.”
Lúc này ở trên đường xá thi thoảng lại nhìn thấy một con rồng b·ị t·hương, đang bị rất nhiều biến dị thú vây quanh t·ấn c·ông.
Nghĩ tới điểm này thì Thiên Anh lại nhớ đến bức ảnh mà kẻ có tên là ‘đứa con của tội ác’ gửi cho hắn lúc trước. Nói không chừng ngoài kia lại xuất hiện thánh tích hay thần tích gì đó.
“Lam càng ngày càng lớn gan rồi đấy, nhớ trước đây không có tôi cho phép thì Lam toàn ngồi yên một chỗ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đơn giản như ăn bánh.”
“Đương nhiên là được rồi, chế tạo đ·ạ·n không phải việc gì khó, chỉ cần có công nghệ là được. Mà hai người kia sao rồi?”
Thiên Anh nghe vậy thì khẽ lắc đầu, hắn lúc này vừa nựng bé Thanh vừa nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Làm gì mà giật mình như vậy? Chẳng lẽ anh không phát hiện tôi tới đây à.”
Sau đó nó nhanh chóng bò tới chân Thiên Anh rồi leo lên người hắn, Thiên Anh lúc này mỉm cười hắn nựng nựng Thanh mấy cái, sau đó mới ôn hòa hỏi:
Thanh gật đầu dịu dàng đáp:
-----o0o-----
“Lúc đó tại người ta còn sợ mà. Hồi đó anh dữ lắm chứ bộ, nếu không nghe lời, anh bắn bùm cái thì tôi có phải c·hết oan c·hết uổng rồi không. Mà đ·ạ·n dược của chúng ta hết rồi à?”
Thiên Thanh nhìn thấy Thiên Anh đi ra ngoài này thì vui vẻ kêu lên: (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiên Thanh nhìn vào camera nhìn thấy đám rồng bị trọng thương, con nào cũng bị b·ỏng n·ặng thì tham lam nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước vào bên trong phòng thì Alisa nhìn thấy rất nhiều loại máy móc vẫn còn mới tinh, ở trên mặt sàn vẫn còn nhiều vụn thép các loại.
“Vâng ạ! Anh đi làm đi, bé ở đây nhìn cho.”
Chương 62: ꧁༺ Xuất Hiện Vấn Đề Nghiêm Trọng ༻꧂
Thanh nghe vậy thì đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chế tạo loại này đều có dây chuyền cả, chỉ cần thêm tài liệu sau đó tốn thêm vài thao tác trên máy tính là được. Chủ yếu là nhìn xem có viên nào bị lỗi hay không, nếu có viên nào lỗi thì máy tính cũng sẽ báo, Lam chỉ cần loại bỏ nó đi là được. Nghe đơn giản phải không?”
Nhìn thấy mấy con rồng kia b·ị t·hương, lại thêm vào việc lúc nãy xuất hiện đ·ộng đ·ất thì Thiên Anh liền liên tưởng đến một khả năng. Cái kia chính là ngọn núi lửa ở gần thành phố xảy ra vấn đề rồi, mà đám rồng sống ở miệng của nó chính là n·ạn n·hân đầu tiên.
“Bọn họ tình huống đã ổn định rồi, có điều cần phải có thời gian để hồi phục, mà ở bên ngoài phát sinh cái gì đúng không?”
Thiên Anh quả thực không có phát hiện được Alisa tới đây, thực ra cảm giác của Thiên Anh không có vấn đề, mà là Alisa không có gây nguy hiểm cho hắn, nên hắn không phát hiện ra được.
Sau khi nói xong lời này thì Thiên Anh mang theo đống trang thiết bị đứng dậy, có điều hắn vừa quay người nhìn lại thì đã thấy Alisa đang đứng ở cạnh cửa, cô nàng đang mỉm cười dùng ánh mắt thú vị nhìn hắn.
Nếu như gặp những tình huống như vậy mà không có thức ăn dự trữ thì xem như c·hết chắc rồi. Nghĩ tới điều này thì trong lòng Alisa liền cảm thấy may mắn, may mà bị cái tên đầu đất ở bên cạnh bắt về đây, bằng không cuộc sống sau này của nàng sẽ không biết ra làm sao.
Thiên Anh đi ra bên ngoài phòng khách thì đã nhìn thấy Thiên Lang cùng Thiên Thanh đang nằm ở đó, lúc này Thiên Lang ngủ rồi chỉ còn mình Thiên Thanh còn thức.
“Anh!”
“Vũ khí hạng nhẹ chúng ta còn rất nhiều, chỉ là thiếu v·ũ k·hí hạng nặng, mà đối phó với cái đám ngoài kia cần có v·ũ k·hí hạng nặng, hoặc các loại đ·ạ·n xuyên giáp. Đêm nay chắc phải chế thêm đ·ạ·n xuyên giáp để đối phó với cái đám khó chơi bên ngoài.”
Alisa cười nói:
Thở dài một tiếng, Thiên Anh nói nhỏ:
“Thôi bé ở đây giúp anh giá·m s·át camera nhé, có gì không ổn thì lập tức báo cho anh, anh đi chuẩn bị v·ũ k·hí, ngày mai chúng ta còn phải đi săn.”
Thiên Anh mỉm cười, hắn nói:
Thiên Anh nghe vậy thì nhẹ gật đầu, tiếp đó hắn lại chỗ của Thiên Lang, sau đấy mượn Thiên Lang làm cái gối tựa lưng. Phải công nhận dựa vào Thiên Lang nó mềm mềm rất sướng, hơn xa ngồi ghế sofa.
“Đúng là cuộc sống khó khăn, cái gì cũng thiếu. Mong là ngày mai không phát sinh biến cố gì.”
Đặt lô v·ũ k·hí chuẩn bị cho ngày mai vào một góc, Thiên Anh lúc này nhìn qua Alisa nói:
Trong lúc Alisa đang vừa nhìn Thiên Anh, vừa suy nghĩ nhiều thứ lung tung thì hai người bọn họ đã đi tới phòng chế tạo đ·ạ·n.
Thiên Anh nghe vậy thì nựng Thanh thêm mấy cái, sau đó thì đi tới kho v·ũ k·hí của bản thân để chuẩn bị binh khí cho cuộc chiến ngày mai.
“Thế tôi có giúp được gì không?”
Quá trình chế tạo ra một viên đ·ạ·n tương đối tốn thời gian do máy sản xuất là loại nhỏ, khoảng một phút một viên. Có điều so với việc chế tác thủ công thì đã nhanh hơn không ít rồi.
Tuy thời gian ở cùng hắn rất áp lực, nhưng lúc này nàng cũng đã trưởng thành lên không ít, nàng có thể dùng s·ú·n·g g·iết người, biết được những phương thức cận chiến để phòng vệ, có được kinh nghiệm sinh tồn phong phú. Tất cả đều là nhờ cái tên đầu đất kia tặng cho.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.