0
-----o0o-----
Sau khi nói chuyện xong với Alisa, Thiên Anh lúc này tranh thủ đi xử lý tên trinh sát đang còn nằm ở trên mặt đất. Tên này giờ thì không còn tác dụng gì nữa, nên Thiên Anh trực tiếp cho hắn bốc hơi khỏi nhân gian.
Sau khi đã xử lý xong t·hi t·hể của tên trinh sát, Thiên Anh lập tức quay lại vị trí, hắn lúc này thông qua các camera giá·m s·át để đánh giá tình hình. Phát hiện đối phương vẫn di chuyển theo lộ tuyến ban đầu thì hắn khẽ nhếch môi.
Tiếp đó Thiên Anh mang theo súng ngắm, cùng các v·ũ k·hí cần thiết rồi chạy bộ đến khu vực ngã ba Thành Đô. Vốn Thiên Anh không định đến đó, mà chỉ ở nhà quan sát. Nhưng trong lòng có điểm lo lắng nên đến phút cuối hắn lại thay đổi quyết định.
Alisa trong những tháng gần đây thay đổi rất nhiều, từ một cô gái yếu đuối trở nên mạnh mẽ, dám cầm súng g·iết người. Nhưng dù sao nàng ta cũng chỉ là người mới, có nhiều cái còn chưa có kinh nghiệm. Mà vấn đề lần này lại vô cùng phức tạp, một sai lầm ngay lập tức sẽ bỏ mạng, không phải giỡn chơi.
Trước khi rời khỏi hang ổ, Thiên Anh có ghé qua căn phòng mà hai người bạn của Alisa ở lại. Thiên Anh bố trí một số thủ đoạn nhỏ để đề phòng vấn đề xảy ra khi hai người này tỉnh lại. Mặc dù hai tên này là người quen của Alisa, nhưng Alisa là đồng bạn của hắn, còn hai tên này thì không. Hai tên này chỉ có một ít giá trị lợi dụng. Có thể vứt bỏ bất kỳ khi nào.
..
Trong khi Thiên Anh đang trên đường tới ngã ba Thành Đô thì tại nơi đây, Alisa lúc này đang dẫn dụ các đàn thú biến dị.
Trong khi đó Thiên Lang lại đang đào một số cạm bẫy ở trên đường chính. Những cạm bẫy này sâu năm mét, rộng ba mét. Bên trong có đặt bom hẹn giờ, loại bom có thể kích hoạt được từ xa.
Cạm bẫy này là để chặn đứng đường tiến lên của đoàn xe, chỉ cần hai chiếc rơi xuống, các chiếc phía sau lập tức phải dừng lại. Đến lúc này chỉ cần kích hoạt những quả bom được đặt ở dọc đường thì đám kia không c·hết cũng tàn, hoặc vì sợ hãi mà không dám ra ngoài.
Tiếp sau đó chỉ cần đợi lũ biến dị thú đến là xong chuyện rồi, việc còn lại chỉ là nhìn xem cuộc tàn sát.
Thân là biến dị thú, có được sức mạnh phi phàm. Thiên Lang nhanh chóng đào xong các cạm bẫy, sau đó lấp tuyết lại. Về phần Thiên Thanh thì đi qua phụ việc ngụy trang các cạm bẫy kia. Để cho bọn phần tử vũ trang có nhìn cũng không biết đây là cạm bẫy.
Ngay khi hai người vừa làm xong nhiệm vụ của mình, quay trở về bên trên sân thượng của một tòa nhà đổ nát gần đó thì Thiên Anh cũng vừa lúc chạy bộ đến nơi đây.
Nhìn thấy Thiên Anh thì Thanh cùng Thiên Lang đều rất vui mừng, Thiên Lang vẫy đuôi chạy tới liếm liếm vào bàn tay Thiên Anh, về phần Thanh thì bò lên người hắn quấn ở cổ.
Riêng Alisa đang phải tập trung vào việc dụ bọn biến dị thú nên chỉ có thể chào một câu đơn giản:
“Sao tới rồi?”
Thiên Anh lúc này lấy ra đồ nghề của mình, nghe được Alisa hỏi thì nói:
“Lo nên tới. Tình hình sao rồi?”
Alisa trong lòng vui vẻ, cô nàng cười nói:
“Yên tâm, mọi thứ đều trong tầm kiểm soát. Mà đám kia còn bao lâu thì tới.’’
Thiên Anh cười nói:
“Nhanh thôi, cứ nằm sẵn ở đây đợi bọn hắn tới là được.”
Alisa nghe vậy thì nhẹ gật đầu, tiếp đó nàng chuyên tâm vào công việc của mình. Về phần Thiên Anh lại nhìn qua hai người thân của mình nói:
“Thanh! Bé làm trinh sát, kiểm tra khu vực nơi đây. Những kẻ kia rất có thể sở hữu dị năng khó lường nên thật cảnh giác. Về phần Ngáo thì di chuyển đến khu vực 3 giờ, trốn vào trong tuyết. Đợi khi nào có lệnh thì ra ngoài.”
Thanh cùng với Thiên Lang nghe vậy thì nhẹ gật đầu, sau đấy hai đứa nó bảo nhau mà làm việc. Một đứa thì nấp ở bên trên một cây cao để tiện quan sát cũng như cảm ứng. Một đứa thì nấp vào trong tuyết.
…
Cùng khoảng thời gian này, cách ngã ba Thành Đô gần một dặm, đang có một đoàn xe vận tải bọc giáp di chuyển thẳng về khu vực cạm bẫy mà Thiên Anh bố trí.
Đoàn xe này là của một thể lực gọi là bang Sọ Hổ, thế lực này cũng xem như khét tiếng ở thành phố Nội Hà này. Cũng chính vì sự khét tiếng của bọn hắn nên lúc di chuyển q·uân đ·ội mới bỏ bọn hắn lại tự sinh tự diệt.
Ngồi ở bên trong chiếc xe thứ tư chỉ có bốn người. Một lái xe, một người đàn ông trung niên mặc áo chống đạn hút xì gà, hai tay bảo vệ lực lưỡng được trang bị v·ũ k·hí đến tận răng.
Người trung niên đang hút xì gà là một trong tứ trụ của băng sọ hổ tên gọi Dơi Quỷ. Lúc này tên lái xe cho hắn cẩn trọng hỏi dò:
“Lão đại, chúng ta nhường lại cái bánh lớn cho bọn Xà Tín, còn bản thân lại đi chiếm cái hầm ghẻ kia có phải là quá thiệt thòi rồi không?”
Dơi Quỷ nghe vậy thì nhếch mép lên cười, hắn châm chọc nói:
“Căn cứ của q·uân đ·ội nào có dễ dàng chiếm được như vậy, mày cứ đợi đó sẽ thấy. Bọn kia chỉ có thể nuốt quả đắng. Ở đó có vô số loại quái vật, dùng thực lực của bọn hắn là không thể nào chiếm được. Còn chúng ta chỉ cần đối phó với một thằng oắt, làm xong lại chậm rãi đi tới tiếp ứng cho bọn Xà Tín là được, đến lúc đó thành quả chia đôi. Chứ mày nghĩ sao mà tao lại dẫn tất cả các anh em đi t·ấn c·ông cái hầm trú ẩn kia?”
Tên lái xe có bộ dạng khá nhỏ con, đầu trọc lóc, nghe vậy thì nịnh hót nói:
“Không ngờ đại ca suy nghĩ chu đáo như vậy, em không nghĩ được tới điểm này.”
Dơi Quỷ nhếch môi cười nhạt, hắn nhìn thằng đàn em của mình nói:
“Nếu mày cũng biết suy nghĩ thì đã lên làm phó đội rồi mà không phải lái xe.”
“Rầm!”
Đang lúc Dơi Quỷ tỏ vẻ nắm trong tay cả thiên hạ thì đột nhiên đoàn xe xảy ra sự cố. Chỉ thấy hai xe đầu tiên đột nhiên cắm đầu xuống đất, những xe khác ở phía sau không kịp tránh lập tức tạo nên t·ai n·ạn liên hoàn. Các xe đâm vào đít nhau.
Dơi Quỷ sau khi ổn định lại thì nhăn mày quát:
“Chuyện gì thế?”
Một tên đàn em đang ngồi ở bên nói:
“Hình như phía trước có vấn đề rồi đại ca. Có cần em xuống xem thế nào không?”
Dơi Quỷ gật đầu nói:
“Được. Mày xuống đi, xem là có chuyện gì.”
Tên đàn em nghe vậy thì gật đầu, tiếp đó hắn xuống xe. Đi về phía trước hắn lớn tiếng quát:
“Có chuyện gì thế?”
Một tên đàn em khác nghe vậy thì chạy qua nói:
“Xe ở phía trước đâm xuống một cái hố sâu, cũng không biết là con gì tự dưng đào một cái hố ở giữa đường.”
Nghe được lời này thì cận vệ của Dơi Quỷ không khỏi nhăn mày lại. Đang lúc hắn muốn nói gì đó thì một tên đàn em hớt hải kêu lớn:
“Không tốt rồi, có rất nhiều biến dị nhân đang tiến đến nơi này.”
Cận vệ của Dơi Quỷ nghe vậy thì cầm lấy ống nhòm của một tên đàn em quan sát. Chứng kiến nhung nhúc biến dị nhân đang chạy về phía bên này thì sắc mặt hắn không khỏi đại biến.
Nhìn qua những người khác hắn quát:
“Bỏ lại hai xe đó đi, tất cả di chuyển lên những xe còn lại, chúng ta rút.”
Số lượng biến dị nhân rất đông, bọn họ chỉ có hơn trăm người không đủ sức chống lại. Nếu ở lại đây thì chỉ có c·hết mà thôi, nên bỏ lại hai xe phía trước sau đó rút lui mới là thượng sách.
“Uỳnh uỳnh uỳnh…”
“Uỳnh uỳnh uỳnh…”
Nhưng ngay khi bọn hắn vừa có ý đồ rút lui thì Thiên Anh liền cho nổ một vài quả mìn để chặn lại đường rút lui của bọn này, đồng thời để đe dọa tinh thần của bọn hắn.
Không ngoài Thiên Anh dự liệu trước đó, đột nhiên nghe được t·iếng n·ổ mạnh thì đám kia đều nằm xuống, đợi khi v·ụ n·ổ qua đi thì nhanh chóng chui lên trên xe thiết giáp.
Nằm ngay ở bên cạnh Thiên Anh, Alisa thấy thế thì hỏi:
“Sao không g·iết sạch bọn hắn bằng mìn đi. Chúng ta đâu có thiếu.”
Thiên Anh nở một nụ cười lạnh lẽo, hắn nói:
“Mượn tay bọn hắn tiêu diệt biến dị nhân cùng biến dị thú giúp chúng ta. Tiếp đó chỉ việc ra ngoài thu gặt thành quả thôi, như thế không phải tốt hơn sao?”
Alisa nghe vậy thì hiểu ra, nàng nở nụ cười nham hiểm, cô nàng híp mắt lại nói:
“Đúng là một ý hay. Nếu để bọn hắn c·hết nhanh quá quả thật không còn gì vui, phải để bọn hắn làm ra chút cống hiến trước khi c·hết cũng là hợp lý.’’