Số Phận
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15 : Rèn Luyện (2)
Thấy mục đích mình đạt được, Ain khép tay lại hai chân chụm như một t·ên l·ửa phóng tới mục tiêu, lúc này cả Dyz và Zua đều bất ngờ bởi hành động của hắn thậm chí Dyz còn đang trong tư thế chạy lại để đỡ nếu Ain ngã.
Ăn uống no nê, cả đám bắt đầu ngồi nghỉ ngơi trước khi chuẩn bị hành trình rèn luyện của mình, Ain đang ngủ trên một cành cây buổi sáng đã tốn quá nhiều năng lượng cho 5 vòng chạy bộ quanh núi, hắn cần hồi phục và cũng như giảm tải cơ bắp non nớt của mình.
Nghe như vậy tụi nhóc cười rồi cùng nhau dìu dắt bước đi từng bước, tới khi gần trưa mới tới chỗ bãi đất trống, một bữa trưa Ain và Dyz chuẩn bị từ trước cả đám lao vào ăn như hổ đói có đứa còn tranh giành cãi nhau, Ain nhìn khung cảnh ấy mà vui vẻ châm chọc theo vài câu làm cả đám cười nắc nẻ, hai đứa kia thì nhìn nhau như thù địch rồi rủ nhau so tài chạy bộ bắt Dyz làm trọng tài bất đắc dĩ.
Tỉnh dậy sau khi đã nghỉ ngơi đầy đủ, Ain bắt đầu khởi động nhìn thấy thằng nhóc tỉnh dậy, Dyz cũng đứng dậy chuẩn bị Ain ngó qua thấy bãi đất chỉ còn Dyz với Zua đang nhìn mình hắn liền hỏi :
Ain liền dùng chân còn lại cố gắng t·ấn c·ông vào cánh tay đang nắm lấy chân mình, thấy vô vọng hắn chuyển sang tìm cách giảm thiểu sát thương, không cần Ain nghĩ nữa vì Dyz đã quăng hắn đi mất rồi một tiếng 'vụt' vang lên, chỉ thấy bóng dáng Ain đang bay về một cái thân cây đường kính khoảng 35cm, ánh mắt Ain lóe lên hắn đã có ý tưởng không chỉ giải nguy mà còn là phản công.
Dyz cõng thân thể nhẹp lép của Ain về còn Ain thì hỏi han mấy đứa nhóc về kết quả, tụi nó chạy được 6 vòng rồi nghe Zua kể về việc Ain chiến đấu nên tụi nó tranh thủ chạy lạ ngồi theo dõi, tới khi Ain nằm trên lưng mới thấy một đám nhóc ngồi tự bao giờ, thấy Ain hỏi thăm đứa nào đứa nấy xấu hổ né trách các kiểu, Ain nhìn cũng chán chỉ dặn dò vài câu rồi ngủ luôn trên lưng Dyz.
Tới buổi trưa, tụi nhỏ mới xong được 3 vòng hiện đang ngồi tại bãi đất trống tập đối kháng của Ain mà ăn trưa, Dyz nhanh chóng gom lại những cành cây khô còn Ain thì dùng hai viên đá lửa đập vào nhau để tạo lửa nướng thịt, hai viên đá này hắn mang theo bên mình mọi lúc kể từ khi sau chuyến đi ra ngoài khám phá nó là kỷ vật còn sót lại của mẹ hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng ‘ồ’ cộng thêm khuôn mặt như hiểu ra chân lý của Zua vang lên khiến Ain có suy nghĩ đánh giá lại não của loài người thời đại này quá, rồi nhiều câu hỏi của Zua về làm sao để có độ dẻo dai như thế, hắn hướng dẫn đầu tiên chạy bộ làm sao né hết mấy chướng ngại vật hắn làm rồi chạy nhắm mắt tiếp đến né đòn t·ấn c·ông lao đá của Dyz.
Nằm trong bóng râm, Ain đang rên rỉ vì trên đường trượt có một số ít đá nhỏ khiến hắn đau đớn, Dyz thì ngồi cười tủm tỉm rồi dùng ít cây thảo dược băm nát trét vào người Ain.
Nghe lịch trình Zua bắt đầu hơi ớn, mà hắn hâm mộ cú xoay người đó nên cắn răng đứng dậy tiếp tục chạy.
Không cần tín hiệu Ain đã bắt đầu trước, chỉ thấy hắn vung chân trái mình lên nhắm vào eo của Dyz, nhìn thấy động tác Dyz cũng đưa tay trái co lại đỡ đồng thời vung tay phải đánh xuống, thấy bị Dyz bắt bài và phản công, Ain nhanh trí co chân lại xoay người sang bên phải sau đó dùng đầu gối vụt xuống chỗ bàn tay Dyz đang tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn hai đứa nhăn mặt sau khi chạy vài bước, khuôn mặt nhăn nhó đỏ bừng lên làm Ain lại cười ôm cả bụng, mấy đứa kia thì không khác gì, Dyz thì che miệng nhưng không ngăn cản được tiếng anh đang cười, quê độ hai đứa sáp vào nhau định tẩn thì xui sao một đứa lại đạp trúng bắp đùi làm đứa kia ôm đùi hét lên như heo chọc tiết.
“ À tụi nó đi tập luyện tiếp rồi còn thằng nó mệt quá nên ngồi nghỉ “.
“ À sau khi về nghỉ ngơi cho kỹ có thể sáng mai mấy đứa bây không đi được đó, khò khò ”.
Nghe Ain hỏi cả đám đồng lòng lắc đầu, nói vui chứ giờ vô nghỉ trong hang rồi khi nào tụi nó mới bắt kịp hắn đây đã tập trễ hơn giờ tập ít hơn nữa, tụi nó cũng không muốn trong mắt Ain là vô dụng a, nghe và chứng kiến quá trình hắn luyện tập tụi nó cũng muốn cố gắng như vậy.
Khởi động xong, cả hai người Ain và Dyz bước ra chỗ đất trống nhìn nhau rồi thủ thế, bỏ mặc Zua đang ngồi ngơ ngác.
Chương 15 : Rèn Luyện (2)
Dyz nghe Ain giải thích mà gật đầu, theo kinh nghiệm của anh đã có vô số cách khắc chế đòn vừa rồi trong đầu, nếu không phải yếu tố bất ngờ thì Ain đã b·ị t·hương nặng hơn rồi, mà Dyz cũng nên bắt đầu đánh giá Ain lại chỉ trong thời gian ngắn có thể chuyển từ nguy hiểm thành cơ hội quả là người nắm giữ tương lai của bộ lạc.
“ Ủa mấy đứa kia đâu rồi chú Dyz ? “.
Vì đã mất cha mẹ từ sớm nên mấy đứa nó cũng hiểu sơ sơ Ain đang muốn làm gì, thấy tụi nhóc quyết tâm Ain cũng chỉ nói một câu rồi chạy bộ lên núi :
Một cuộc phản công quá nhanh, khiến Dyz đứng chôn chân đến việc phòng thủ còn chưa bày ra, Dyz còn đang lúng túng thì t·ên l·ửa Ain đã tới, Dyz nhắm mắt lại cố gắng gồng các bó cơ để giảm thiểu sự c·hấn t·hương của cuộc v·a c·hạm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dyz mở mắt ra thấy một khung cảnh mà khiến anh á khẩu, Ain đang giữ nguyên tư thế nhưng thay vì trúng mục tiêu như dự tính mà là nằm dưới đất, Dyz ngó tới thấy còn nguyên dấu vết trượt dài trên đất, có vẻ như Ain đã rơi xuống trước khi chạm tới anh rồi theo quán tính mà trượt tới.
Dyz canh thời gian chuẩn nắm lấy cái chân đang lao đến khiến Ain không kịp rút chân về, Dyz gồng mình xoay cả cơ thể nhằm dùng lực ly tâm quăng Ain đi ra xa, ở trên không Ain bị quay mòng mòng hắn muốn ói tới nơi, nhưng vẫn cố gắng thoát khỏi tình trạng này nếu không muốn 15 giây sau sẽ lao vào mấy cái cây gần đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dyz nói xong chỉ vào Zua đang nhe răng cười, Ain gật đầu ngụ ý đã hiểu, trong mấy đứa mồ côi thì hắn thấy Zua là đứa có thể chất khá kém bù lại nó có sự nhanh nhẹn và tinh mắt, nên sau này trưởng thành nó có thể làm bên nhóm trinh thám cho đội đi săn được.
“ Nói như vầy cho dễ nếu cơ thể đủ dẻo dai có thể làm như tao mà phải tập luyện nhiều, vì dễ b·ị t·hương cũng như nó chỉ hữu dụng khi bất ngờ đúng không chú Dyz “.
Chỉ thấy Dyz nhìn vào tư thế của Ain mà cười nhếch lên, anh liền dùng đầu gối trái đưa lên hòng thế gọng kìm phế đi một chi của Ain, tình hình nguy cấp Ain nhanh chóng xoay chuyển bằng cách vung chân ra hòng đẩy Dyz ra nhưng Dyz nào dễ dàng bỏ qua ‘con mồi’ như vậy.
Buổi tối khi ngủ mấy đứa trẻ mới nhớ tới lời Ain dặn :
Cố gắng đưa hai tay ra trước Ain phải mau chóng chộp lấy cái cây không thì hắn, một là cơ thể đập vào cái cây khác hai là đập vô đá, phương án nào cũng đau đớn nên chọn phương án mới vừa nghĩ, quyết đoán chụp lấy trong tích tắc khi đã nắm được cơ thể Ain gồng hết sức để chuyển hướng đi cơ tay đã tới giới hạn ý chí sục sôi, Ain liền đưa thân mình sang bên phải tới góc thích hợp liền buông tay để cơ thể mình phóng tới.
Trên đường về tụi nhóc thấy Ain đã ngủ th·iếp đi, mới bắt đầu hỏi Dyz mà anh cũng không dấu diếm gì thế là một màn một người lớn vừa đi vừa múa may còn mấy đứa nhỏ xung quanh thì phấn kích có lúc thì ngạc nhiên về Ain, có lúc rụt rè khi nghe về sự cực khổ của rèn luyện.
Sáng ngày hôm sau, Ain tỉnh dậy sau một ngày mệt mỏi hắn giải quyết vấn đề cá nhân rồi bước ra khỏi hang chuẩn bị công việc hằng ngày, vừa ra thấy mấy đứa nhóc đã ngồi đợi trước cửa, mà hẳn cũng không phải là đợi mà Ain thấy chính xác là không thể cử động mới đúng. Đứa thì ngồi bệt, đứa ngồi xoa xoa cái đùi, đứa đứng lên nhưng chân run lẩy bẩy, Ain thở dài rồi nói :
Nó đã theo dõi kỹ trận đấu của Ain và Dyz, rõ ràng nhìn vào thì Dyz không hề nương tay đã có hai lần anh muốn phế đi cái chân của Ain nếu không phải sự rèn luyện dẻo dai và sự thích nghi đáng sợ của hắn, giờ đây đã nằm dưỡng thương mấy năm rồi.
“ Sao rồi, ổn không, không thì ở trong hang đi không cần tập luyện đâu ? “.
Zua giờ này còn đang há hốc mồm, sau khi theo dõi cuộc đấu của hai người họ, rõ ràng Ain nhỏ hơn nó mà sao cách biệt quá vậy, đặc biệt Dyz còn tiết lộ Ain mới đối kháng với anh hai ngày.
Còn Ain thì nằm bực tức nếu không phải thiếu tí lực thì hắn đã cho chú Dyz nằm đo ván rồi, để giờ đây người ta ngồi cười khi thấy thảm trạng của mình khiến hắn tức c·hết, bình tâm lại Zua mới đi lại chỗ Ain hỏi :
“ Chắc đợt này mình nằm dưỡng hơi lâu a, mà sao cơ thể không đau vậy nè ?“.
Thế là một trận cười nữa vang lên.
“ À nó như vầy nếu tao xoay thì nó sẽ có một lực giúp tao xoay tiếp, sau đó nếu tao buông ra thì nó sẽ phóng tới “.
Trở về tới hang Dyz nhanh chóng đưa Ain vào chỗ ở của nó, còn mình đi qua chỗ lão Vu lấy ít thảo dược, đám nhóc cũng không rảnh rỗi mà đi chỉnh sửa dùm cho mấy người mới, Zua ra chỗ hang thỏ xem xét lần nữa mới về lại hang.
“ Đi bộ là được, hết đau rồi chạy “. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn bóng lưng của thằng nhóc, Ain lắc đầu thở dài rồi tiếp tục khởi động tay chân rồi chuẩn bị tái đấu với Dyz, mãi tới khi trời chuẩn bị lặn Ain mới kết thúc buổi rèn luyện mà đi về, ngày hôm nay hắn khá thành công đấu 5 thua 5 nhưng có chừng 3,4 đòn đánh trúng Dyz chỉ mới có hai đối với hắn như vậy là đại thành công, dù gì Dyz cũng là Chiến sĩ 3 đầu kinh nghiệm đầy mình hắn có thể thắng một trận mới lạ.
Dyz chỉ nghe một tiếng 'bịch' anh còn đang nghĩ :
Thấy Zua bước lại hỏi Ain bật dậy bước lại cái cây hồi nãy diễn tả cho thằng nhóc hiểu, mà thấy mặt nó còn dấu chấm hỏi nên hắn nói :
“ Này mày làm sao có thể làm như vậy được, tao nhìn mà vẫn không hiểu ? “.
Trong lúc chạy xuống, Dio đi vào trong hang lấy ít thịt mang lên mấy đứa khác thì tranh thủ đi hái ít trái cây, l·ửa b·ùng l·ên những xiên thịt được đưa vào âm thanh 'xèo xèo' của thịt, tiếng chim hót líu lo những tiếng cười rôm rả của đám người đã tạo nên một khung cảnh bình yên lạ kỳ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.