Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 249 : Áp Lực Của Tộc Trưởng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 249 : Áp Lực Của Tộc Trưởng


Tấu chương xong

Đặc biệt là thời điểm này, Mih đã trở lại sau khi cùng Tel thu phục 3000 tù binh phụ nữ, trẻ con, người già,...

Câu nói của Ain với Mih không chỉ là sự tin tưởng mà còn là nhiệm vụ nặng nề cả bộ lạc giao cho hắn.

“Tộc trưởng muốn lên thăm nhà nung?”

Mih giật mình, hắn nhìn tộc trưởng rồi lắc đầu, sau đó mới nói:


Nhưng nếu tộc trưởng nói muốn tốt hơn nữa thì Mih bó tay.

Áp lực lên Mih ngày càng lớn, những giọt mồ hôi to như hạt đậu dần xuất hiện trên trán hắn. Mih lặng thầm liếc nhìn tộc trưởng, gương mặt của Ain vẫn lạnh nhạt như thường.

Vẫn là sức nóng quen thuộc nơi đây.

Sau khi trở về bộ lạc, Mih đã bỏ lại mọi thứ cho Tel, còn mình về nhà nung hỗ trợ Rok khôi phục v·ũ k·hí sau cuộc chiến.

“Nhóm Xây dựng không thể làm hay sao mà tộc trưởng lại tới đây?”

Nét mặt ai nấy cũng vui vẻ, bởi lần đầu họ được ở gần tộc trưởng đến thế, được trò chuyện, được hỏi, được giải đáp,...

Mih nhìn Ain đầy lo lắng, bởi hắn hiểu có thể tộc trưởng yêu cầu xây bằng vật liệu mới, kể cả hợp kim của đồng.

“Tộc trưởng tới đây làm gì thế?”

Rốt cuộc, Mih cũng nói ra sự khó khăn của mình, Ain chỉ liếc nhìn rồi im lặng.

Mih nhìn vào mắt Ain rồi hỏi, Ain chỉ đáp nhẹ nhàng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Công dụng chính là tự điều tiết dòng nước theo thời tiết, khi mùa hè có thể mở ra cho nước chảy đi tạo thành một dòng suối nhỏ, đương nhiên là tránh cho việc nước chảy sẽ xâm lấn đất xung quanh.

Ain nhìn tên ngốc cứ đứng im không nói gì, liền khó hiểu nói:

“Nếu làm được thì tôi đã không ở đây.”

Cánh cửa đóng lại, Mih mới thở ra một hơi, hắn ngã hẳn ra ghế gỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng đây lại là may mắn cho Mih khi có cơ hội tự nghiên cứu những viên đá mới ở khu núi lửa mang về.

Không phải Ain không muốn như này.

Thứ tiếc nuối là cây thương - hợp kim đồng nhôm – của mình không được Dio tận dụng tối đa, do b·ị đ·ánh rơi trong lúc chiến đấu số lượng kẻ thù đông đảo.

“Vậy tôi dẫn tộc trưởng đi, chỗ cư trú ở hướng này.”

Nhưng hắn bước được vài cái là ngồi bộp xuống đất.

Mih cúi mặt, siết chặt đôi tay đầy khó khăn, hắn đứng trước một cơ hội nhưng cũng là một thách thức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở trung tâm bộ lạc.

Ain nghe hỏi thì gật đầu, Mih mỉm cười, rồi nói:

Nếu có cũng chẳng tới lượt Mih bởi đội nhóm được quyền hiện tại chính là nhóm Nghiên cứu, còn nhóm Chế tác thì đã chuyển thành nhiệm vụ sản xuất từ lâu rồi.

Dưới ánh lửa bập bùng của những bó củi lớn.

“Cho tôi xin một thời gian được không ạ.”

Đôi khi không phải lãnh đạo lạnh nhạt với người ở dưới, mà là họ không có thời gian để quan tâm mọi thứ, nhưng cũng không phải từ đó biện lý do để không quan tâm họ.

Thiếc và nhôm dù tạo ra thành công nhưng quá khó sản xuất số lượng lớn, mà xây cầu thì cần số lượng nhiều.

Mih nhíu mày, thứ hắn lo lắng đã xảy ra, hắn thở dài nói:

Chưa bao giờ, Mih lại khó khăn khi quyết định giữa cá nhân và nhóm của mình như vậy.

“Vậy tôi có thể giúp được gì đây?”

Nếu thành công làm ra sản phẩm như vậy, đây là một bước tiến tiếp theo không chỉ cho bộ lạc mà còn là cho chính nhóm Chế tác.

Mih cười khổ, cậu hiểu sức nóng của nhà nung ra sao nhưng tộc trưởng vẫn ngồi ở đây được thì khả năng của Ain chịu nóng đã cao hơn nhiều tộc nhân khác rồi.

Trong cuộc chiến, dù là chỉ được nghe lại nhưng Mih đã rất phấn khích khi mà cây rìu – hợp kim đồng điếu do Rok tạo ra – gây ra sát thương tâm lý và thể xác cho kẻ thù rất lớn.

Ain đưa mắt nhìn quanh căn nhà gỗ, góc phòng còn treo một tấm da gấu treo giữa nhà, một tấm bản đồ bằng giấy lớn ở chỗ Mih làm việc, một khẩu nỏ thần dạng cầm tay đang thử nghiệm treo trên tường.

Một giọng nói vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Ain, hắn quay đầu theo hướng giọng nói kia.

Ain nhìn qua một cái rồi rảo bước, nơi mà Mih chỉ tới cách xa nhà nung không xa, đúng ra họ đều chọn ở trong nhà nung.

“Nóng quá đi mất.”

“Được rồi, tôi chờ tin vui của cậu vậy.”

“Tôi muốn xây một cây cầu mới thay thế cây cầu gỗ cũ.”

Không phải ai lần đầu tiếp xúc cũng có thể bước lại quá gần như này, có người trực tiếp bị thổi bay bởi những luồng khí nóng phát ra từ lò nung liên tục.

Khi mà Mih làm việc, đồng nghĩa là lò nung mới nhất hoạt động năng suất, mục tiêu của Mih là tạo ra số lượng lớn hạt nhôm và thiếc.

“Tộc trưởng, sao cậu ngồi ở đây.”

Nhưng khi lò nung mới xây xong, sức nóng của nó mỗi khi hoạt động tối đa là cho rất nhiều đồ vật tan chảy sau một thời gian, thành ra những thành viên Chế tác phải di dời chỗ ở ra chỗ mới.

Giờ đây mọi thứ đã tạm ổn.

Đứng dưới góc nhìn nào cũng có hai mặt. Đây là một điều khó quyết định của Mih.

Ánh mắt dán chặt trên trần nhà, mọi thứ dường như quá xa vời.

Bỗng Ain đứng dậy, Mih giật thót, hắn lại cúi đầu như ban đầu.

Nhưng như vậy quá khó cho nhóm Chế tác bởi làm hợp kim không hề dễ và sản xuất hàng loạt lại là vấn đề lớn hơn nữa.

Cây cầu gỗ nhìn vững chắc suốt mấy năm qua nhưng hằng tháng luôn có nhóm Xây dựng tới kiểm tra và tu sửa.

Ain đặt chén nước xuống, hắn gõ nhẹ ngón tay lên bàn đá hoa cương:


Chương 249 : Áp Lực Của Tộc Trưởng

Với hắn điều này còn mong không hết, nhưng với những thành viên khác thì sao? Mih chẳng hiểu họ nghĩ gì sau quyết định này.

Ain ngồi xung quanh đống lửa, hắn vừa cười vừa nói chuyện với các tộc nhân ngồi xung quanh.

Bầu trời cũng đã gần chiều tối, ánh mắt dần buông xuống để lại không gian đen như mực.

Số nước chảy đi dần tập hợp lại thành một cái ao nước nhỏ, đường đi của nước để lại làm cho Pu nhận ra điều gì đó, nó cho người xây dựng một cái lẫy gỗ nhỏ ở chỗ lỗ hổng.

Tất cả đều hướng tới mục tiêu làm sao cho bộ lạc vững mạnh và phát triển.

“Nóng quá, tôi ngồi nghỉ tí.”

Ain nhìn biểu cảm của Mih thì gật gù, người hắn chọn phải như vậy, phải tinh ý nhận ra mục đích của mình, cho dù chỉ là một chút còn đỡ hơn là không hiểu gì.

Mih đứng dậy, bước ra khỏi nhà, hướng thẳng lên lò nung.

Mih siết chặt nắm đấm, hắn lại rực lửa quyết tâm sau khi tạo ra hạt nhôm sau thời gian vừa rồi.

Phải có những lúc như này, lãnh đạo mới hiểu tâm tư của người dưới trướng, và ngược lại. Cùng nhau phát triển luôn là tốt nhất, thay vì tiêu diệt đối thủ, hãy thử phát triển cùng nhau xem.

Ain dù cổ họng đã khô han nhưng hắn không từ bỏ việc than vãn, hắn nhìn ánh sáng cam đỏ phát ra từ nhà nung mà khâm phục đám người Chế tác.

“Này, Mih có sao không?”

Nhớ lại năm đó Ain tự mình rèn thanh Thuận Thiên Kiếm cũng từng đam mê như họ, chỉ là khi đó vận may của hắn bộc phát may mắn gặp quặng đồng tự nhiên.

Và may mắn Thuận Thiên Kiếm hoàn thành với sự hoàn hảo không tì vết, dù là lần đầu Ain nung kim loại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một phút trôi qua.

Ain bước đi ra khỏi căn nhà, không quên để lại một câu.

Mih nghiêng người, giơ tay chỉ vào hướng bắc, nơi thấp thoáng trong rừng cây có những luồng khói bốc lên.

Khi đi cùng Ry thì Mih chẳng có lò nung nào đủ nóng để thử nghiệm, trở về bộ lạc thì lại xảy ra c·hiến t·ranh nên Mih chẳng có mấy thời gian để tìm hiểu.

Nhưng sau khi xây xong thì Pu lại bỏ xó chỗ này, tới khi mà những thành viên Chế tác tìm ra một nơi thích hợp để xây dựng nơi ở mới.

Sau khi đạt được, họ mới dám tạm buông lỏng tinh thần.

Ain nhăn mặt, hắn thở ra một hơi, nơi này nóng chảy mỡ mặc dù hắn đang ở ngoài nhà nung một đoạn nhỏ.

Pu cũng cho người xây một máng nước bằng xi măng cứng cáp, kể cả ao nước nhỏ cũng được xây dựng thành xi măng.

Với yêu cầu này của tộc trưởng thì Mih có thể tự mình khám phá, thỏa sức niềm đam mê của một thợ rèn như hắn.


Chỉ là sau khi làm tộc trưởng, thời gian rảnh của hắn đã không có, tộc nhân cũng thế.

Mih từng điên khi tạo ra nhôm, nhưng không đồng nghĩa ai trong nhóm cũng giống hắn.

Mih im lặng, hắn không bất ngờ trước yêu cầu của tộc trưởng nhưng hắn lo lắng lại là nó sẽ tới mức nào. Thép hiện tại sau hơn hai năm, nhóm Chế tác đã làm rất tốt rồi, họ đã có thể cơ bản kiểm soát được số lượng cacbon để điều chế thép yêu cầu.

Có thể họ vẫn làm nhưng trong lòng lại không phục, hoặc họ trực tiếp phản đối.

“Biết vậy ở nhà cho rồi, haiz.”

Hai người đi cũng không mất quá lâu.

Ain trở về nhà.

Con suối hình thành do trong quá trình năm xưa, khi nhóm Xây dựng làm ống dẫn nước từ khu trung tâm tới đây, nhưng xui thay một phần gạch bị vỡ ra. Khiến cho nước chảy về hướng này, số nước quá lớn mà nhân lực lại ít ỏi, Pu đành cho người tạm thời bịt lỗ hổng lại.

Ain ngồi trong căn nhà gỗ, nhận lấy chén nước từ tay Mih, hắn húp nhẹ một ngụm, cổ họng sa mạc của hắn được tiếp nhận sự tươi mát không khỏi rên nhẹ một tiếng.

Ain mỉm cười, hắn lấy chén nước đưa lên môi nhưng dừng lại trước môi vài cm rồi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tôi cần cậu rèn thép tốt hơn nữa.”

Sau đó là tạo ra những hợp kim để phát triển hơn sự vượt bậc của v·ũ k·hí cá nhân.

Cạnh tranh là một phương thức phát triển.

Mih nghe vậy chỉ im lặng, không phải Ain nói khó hiểu hay gì, mà là do xây cầu thì dễ nhưng vật liệu nào mới là quan trọng.

Không ai đủ sức để tìm hiểu một tri thức mới mà không rõ hiểm nguy như thế nào.

Mih cười rồi mới hỏi:

Còn nữa nếu xây cầu thì nên tới chỗ của nhóm Xây dựng chứ làm sao mà tộc trưởng lại tới nhà nung làm gì?

May là lò nung khi đó chịu được nhiệt độ cao nên mới nung thành công đồng.

Hôm nay, hắn mới chịu đi xuống đồi lấy nguyên liệu sau nhiều ngày ở trong nhà nung làm việc.


Ain chán nản lẩm bẩm, hắn vuốt nhẹ những giọt mồ hôi trên trán rồi bước tiếp.

Ain có thể ngồi cùng tộc nhân vui đùa.

Ain thấy tên Mih đang vác một thứ gì đó đi lên ngồi đồi, nhìn mình, Ain lắc đầu rồi đáp lại:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 249 : Áp Lực Của Tộc Trưởng