Sổ Tay Sử Dụng Sủng Phi
Phong Hà Du Nguyệt
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 146: Tức giận?
Vài ngày sau, Ngụy La Và Triệu Giớiđitới nhà vài vị trưởng bối, nhận đượckhôngít hồng bao.
Lúc này Triệu Giớikhôngnóilời nào, Ngụy La suy nghĩ xem có nên giải thích với Triệu Giớikhông, nàng vừa chuẩn bị mở miệng, Triệu Giới liền hỏi: “Ngụy Thường Hoằng đính hôn sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
trênđường về, mãi Triệu Giới cũngkhôngnóicâu nào.hắnngồi đối diện A La, hai mắt khép hờ quan sát, hai tay bắt chéo đặttrênngười,trênmặtkhônghiệnrõtâm tình. Ngụy La thỉnh thoảng nhìnhắnmộtcái,hắncũngkhôngcó động tĩnh gì.
Triệu Giới suy nghĩmộtlát,hắnđối với cáccônương bên cạnh quảthậtkhôngcó chút để tâm nào, đối với Cao Tình Dươngthìsố lờinóivới nhau chắc đếmtrênđầu ngón tay chứ đừngnóitới ấn tượng.hắnthản nhiênnói: “Nghe mẫu hậu nhắc tới vài câu, là người tính tình ổn trọng, yên tĩnh”.
Người vì tiền mà c·h·ế·t, chim vì mồi mà vong. Được rồi, nàngđãhiểu đạo lý này.
Ngụy La và Triệu Giới cũngkhôngở lại lâu, gần tới chạng vạngđãcáo từ rờiđi.
Triệu Giới cườinhẹ, tất nhiênkhôngtừ chối, vô cùng cam tâm tình nguyện giúp nàng xoa xoa, vừa làm vừanói: “Đánh đau?”
Ngụy La chọn lấy mười cuộn vải, nữ chưởng quầy hỏi nàng: “Số đo lần trước của Vương phi vẫn còn giữ lại, lúc này có muốn may luônkhông?”
Lúc xe ngựa Phủ Tĩnh Vươngđiqua Tú Xuân Cư, Ngụy La cũng muốn vào xemmộtlát.
Ngụy Lađilên sờ sờ vải, vừa mềm vừa trơn, cầm trong tay giống như hai tayđanglướt qua mặt nước, lặng yênkhôngtiếng động luồn khỏi các kẽ tay. Khó trách nhiều thiên kim quý nữ chạy theo Tú Xuân Cư như vịt,khôngphải chỉ vì nó đẹp mắt, mặc vào cũng thoải mái, khiến người takhôngthích cũng khó.
Ngụy La gật đầu: “Đúng vậy”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Giới để bút tuyên thành xuống, xoa xoa mi tâm,đangmuốn mở miệng gọi Ngụy La tớithìChu Cảnh từ bên ngoàiđivào, sắc mặt nghiêm trọngnói: “Vương gia, chuyện ngài dặn thuộc hạ làm,đãcó tin tức”.
Triệu Giới dò xét nhìn đám đông nghìn nghịt trước cửa hàng, đầu tiênhắnnóiChu Cảnhđivàomộtchuyến, chốc lát sau chưởng quầy Tú Xuân Cư tự mình tới tiếp đón bọn họ. Nữ chưởng quầy mời họ lên tầng hai, ở đây tách biệt với tầng dưới, vải vóc bày ra cũng là loại đẹp mắt nhất, hoa văn vô cùng tinh xảo. Nếu dùng nó làm áo xuân,khôngbiết đẹp tới thế nào.
Ngụy Lakhôngkìm lòng được nhớ tới những lời Thường Hoằngnóiở trước cửa tiền thính. Thường Hoằng vẫnkhôngthích Triệu Giới,nóira câu kia tám phần là vì khiêu khích, chỉ là muốn Triệu Giới ngột ngạt mà thôi. Nhưng Triệu Giới tưởngthật, tuynóihắnkhôngbiểuhiệnra ngoài, nhưng ánh mắt nhìn Thường Hoằng lại lạnh giống như băng vậy, lạnh đến đông c·h·ế·t người.
Triệu Giới nheo mắt,khôngchút nghĩ ngợi từ chối: “khôngrảnh”.
Cửu hoàng tử Triệu Sâm: Vì saokhônggom đủ chín cái? Excuse me? Chứng Suy tính quá mạnh bức bách cảm thụ sao?
Năm mới này coi như yên bình trôi qua, thời tiết cũng dần dần ấm lại,khônglạnh như đợt vừa rồi. Hôm nay thôn trang ngoài thành đưa tớianhđào mới hái, Kim Lũ rửa sạch mangmộtđĩa tới thư phòng, Ngụy La vừa nhúnganhđào với bơ sữa ăn, vừa nằm sấptrêngiường cạnh cửa sổ xem kỳ văn.
Triệu Giớinói: “nóiđi!”.
Triệu Giới thấy sống lưng nàng ưỡn thẳng tắp, gương mặtnhỏnhắn tức giận bất bình,hắnbóp bóp má nàng, hỏi: “Tức giận?”
Chu Cảnh: Chuyện nàynóicho chúng ta biết,khôngcó tiềnthìkhôngcầnnóichuyệnyêuđương.
Ngụy La lắc lắc đầu, lắcmộthồi liền pháthiệnhắnnhắm mắt nên căn bảnkhôngthấy hành động của nàng, liền hắng giọngnói: “khôngcó”.
Hôm nay Tú Xuân Cư mở cửa buôn bán sớm, từ sáng sớmđãcó người xếp hàng tranh nhau năm đơn hàng. Tú Xuân Cư ngoại trừ may đồ, còn có phường nhuộm và dệt vải của cửa hàng, cho dù là tỉ lệ hay chất liệu đều tốt hơn so với các nhà khác, chỉ tiếc số lượng có hạn, bình thường chưa tới nửa ngàyđãbị nha hoàn các Phủ cướpkhôngcònmộtmảnh.
Cao Tình Dươngđitừ cửa Tú Xuân Cư ra, nhìn đối diện thấy cómộttiểucônương mặc áo quần lam lũđangxin ăn, nàng ấy nghiêng đầunóihai câu với nha hoàn, nha hoàn kia gật gật đầu,đitới bên cạnh mua hai cái bánh bao để trước mặt tiểucônương nọ,khôngđợicônương ăn xin cảm ơn, nha hoànđãtrở lại bên cạnh Cao Tình Dương. Cao Tình Dương thu hồi ánh mắt,trênmặt cũngkhôngcó gì thay đổi, xoay ngườiđivề hướng xe ngựa nhà mình.
Món đồ ④ lăng la tơ lụa; Món đồ ⑤ món ăn quý và lạ; Món đồ ⑥ vàng bạc châu báu;
Ngụy La hỏi: “Đại ca ca, lần trước lúc làm giá y thành thân, chàng làm sao có thể khiến Tú Xuân Cư đồng ý?”
Triệu Giới kéo Ngụy La vào trong xe ngựa, chọt chọt trán nàng hỏi: “Nghĩ gì thế?”
thậtra cũngkhôngnhất định Ngụy La phải tựđi, nếu nàng muốn, hoàn toàn có thể kêu chưởng quỹ tự mình đưa tới cửa, nhưng Ngụy La cảm thấy như vậykhôngthích,khôngbằng chính mình tựđixemmộtchuyến. Huống gì bọn họ cũng ra ngoài, lại có Triệu Giớiđicùng, coi như giải sầu.
Ngụy La: “…”
Ngụy La cười có chút thần bí,nói: “khôngnóichàng biết”.
Triệu Giới từ từ mở mắt ra, thấy tiểucônương đối diện ngồithậtđoan chính, lại vừa nghĩ tới những lời Ngụy Thường Hoằng vừanói,khônghiểu sao lại có chútkhôngvui.hắnvỗ vỗ vị trí bên cạnh,nóivới Ngụy La: “Ngồiđi”. Chờ Ngụy La dịch tới rồi,hắnliền ôm nàng lên đùi, bàn tay vỗ vỗ mông nàng,nói: “Sớm địnhmộtmối hônsựchohắnđi”.
Lòng dạ hẹp hòi. Ngụy La tựa trong lònghắn, hai cái vừa rồi Triệu Giới đánh cũng dùng sức, tới giờ nàng còn đau.hắncũngkhôngnghĩ xemhắntrong quân doanh dùng bao nhiêu sức, lực lớn như vậy, cũngkhôngbiết khống chế lực đạomộtchút sao?
Đỡ cho Ngụy Thường Hoằng suốt ngày nhớ thương thê tửhắn. Tuy bọn họ là tỷ đệ, nhưng có đệ đệ nào suốt ngày nhìn chằm chằm tỷ tỷ nhà mình?khôngphải là long phượng thai thôi sao, sau khi lớn lên cũng là nam lấy vợ nữ gả chồng. Triệu Giới ôm thân thể mềm mại trong lòng, vẫn chưa hết giận, lại vỗ lên môngnhỏcủa Ngụy Lamộtcái.
*** *** ***
Triệu Giới hỏi: “Chuyện gì?”
Beta: gaubokki
Thiên Cơ Công Chúa Triệu Lưu Ly: [bi thương] [bi thương] người ta chờ vẫn chưa về…
Ngụy La vặn vẹo uốn éo thân thể, bất mãn kháng nghị: “Chàng đánh ta làm gì? Thường Hoằng chỉnóiđùa thôi, sao có thể coi làthật?” Nàng ôm lấy cổ Triệu Giới, nhìn ánh mắthắnnói: “Phụ thânđãxem xét hônsựcủa Thường Hoằng rồi, có lẽ là vì chưa tìm được ai thích hợp, chuyện này mới trì hoãn lâu như vậy. Này, Đại ca ca, chàng quen biết nhiều người, có biết tiểucônương nhà ai độ tuổi vừa vặnkhông?khôngbằng chàng lưu tâm giúp Thường Hoằngđi?”
Ngụy Lakhônglên tiếng, nhưng ý tứkhôngcầnnóicũng biết, cái nàykhôngphảinóithừa sao?
Ra khỏi Tú Xuân Cư, Ngụy La chuẩn bị lên xe ngựa, khóe mắt liền nhìn thấymộtthân ảnh quen thuộc.
Món đồ ① bản vẽ của Tú Xuân Cư; Món đồ ② tất cả bảo bối trong kho hàng; Món đồ ③ ôn tuyền thôn trang;
Xiêm y do Tú Xuân Cư làm rất đặc biệt, mỗimộtmón đồ mới cũng có thể dẫn tớimộttrào lưu mới ở Thịnh kinh thành,khôngít cửa hàng tranh nhau bắt chước, đáng tiếc vẫnkhônglàm ra được ý vị của bộ đồ, đây cũng là điểm độc đáo của Tú Xuân Cư. Nếu chưởng quầyđãmở miệng, Ngụy La tất nhiên đồng ý.
Cao Tình Dương dừng lại,khôngđoán được lại gặp ở chỗ này, cũng khẽ mỉm cười, xem như chào hỏi, rồi ngồi lên xe ngựa Phủ Trấn Quốc Công.
Ngụy La vẫn có vài phần hảo cảm với Cao Tình Dương, mặc dù hồi bé hai người bọn họ gặp nhaukhôngvui vẻ gì, nhưngkhôngnghĩ tới nhiều năm trôi qua tính cách nàng ấy thay đổi nhiều như vậy. Lúc trướckhôngchỉ giúp nàng thắng bài, còn giúp nàng cảnmộtcái tát của Lý Tương, tính tình bây giờ quảthậtkhôngthể chê.
Triệu Giới ởmộtbên xử lý công vụ, ngẫu nhiên nhìn dò xétmộtcái, tiểucônương kia xem vô cùng hứng thú, căn bảnkhôngrảnh quan tâmhắn.
điđượcmộtđoạn đường, Ngụy La chợt nhớ tớimộtviệc, nhấc rèm vải lên kêu phu xe quay đầu.
Triệu Giớinói: “Năm trước tađãsang lại gian hàng này, sau này muội muốn làm bao nhiêu xiêm y liền làm bấy nhiêu”.
Nhữ Dương vương thế tử Lý Tụng: ha ha (đọc tại Qidian-VP.com)
Nữ chưởng quầynói: “Chờ xiêm y làm xong, thần liền kêu người đưa tới Phủ Tĩnh Vương”.
Tác giả có lời muốnnói(tiểu kịch trường).
Trở lại phòng khách, Ngụy La đem chuyện Nhị Châu quyến rũ Ngụy Thường Hoằngnóivới Tứ phu nhân Tần Thị, cũngnói: “Tứ bá mẫu, con biết người khoan dung thiện lương, rất hiếm khi trách phạt hạ nhân, nhưng nha hoàn này dám đánh chủ ý lên người thiếu gia, nếu là người khác con mặc kệ, nhưng con lo lắng Thường Hoằng bị bọn họ làm hư”.
Nữ chưởng quầy cười cười, đáp án cực kỳ vừa ý: “Vương phi sao có thể so với người thường chứ?”
***
6 phút trước, gửi đến từ iPhone 6s Plus của Tĩnh cục cưng.
Chương 146: Tức giận?
Ngụy La nghiêm túcnói: “Sắp tới đầu xuân rồi, thiếpđimấy cửa hàng xem có vải vóc mớikhông, mua về làm áo xuân”.
Triệu Giới suy nghĩmộtchút,nói: “Cao Tình Dương?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Giới biết nàng thích đẹp, cái gì cũng thích đẹp mắt nhất, cũngkhôngnóigì.
Lương Ngọc Dung: Làm bộkhônghiểu món thứ 7 trong rương đồ…
Ngụy La có chút giật mình, hỏi: “khôngphải các ngươi chỉ nhận năm đơn hàng thôi sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
khôngbiết nàng ấyđãđính hôn chưa?
*** *** ***
Đại nha hoàn bên cạnh Tần Thị dạmộttiếng,mộtlát sau liền dẫn Nhị Châu tới.
Tĩnh Vương Triệu Giới: Chỉ cần ngươi muốn, chỉ cần ta có @ Tĩnh Vương Phi Ngụy La.
Tần Thị nghe xong cũng chú trọng vấn đề này hơn. Tuynóitrong phủ vẫn ngẫu nhiên đưa tới cho các vị thiếu giamộthai thông phòng, nhưng đó là do chủ mẫu an bài,khônggiống với việc nha hoàn tự mình câu dẫn. Nếu nha hoànkhôngan phận, muốn leo lên chỗ cao nào liền bám vào chỗ đó, vậy trong phủkhôngphải hỗn loạnkhôngra gì sao. Tần Thịnói: “Gọi Nhị Châu tới cho ta”.
Tay Triệu Giới đặttrênmôngnhỏcủa nàng, híp mắt: “nóihaykhông?”
Triệu Giới nghĩmộtlát rồikhôngnhanhkhôngchậmnói: “Ta ra giá gấp hai mươi lần”.
Ngũ hoàng tử Triệu Chương: @Sùng Trinh Hoàng Đế Phụ hoàng Triệu Chỉ Khanh, ngài xem món đồ thứ tám nàymộtchútđi,hắncó tâm nàythậtđáng c·h·ế·t [chửi bới] [chửi bới], nhi thần bị oan uổng,hắnmới là kẻ nên bị cấm túc!!
Món đồ ⑦18cm; Món đồ ⑧ ngôi vị hoàng đế & phượng ấn.
Ngụy La suy nghĩmộtchút, rất nhanh lại ỉu xìu. Thường Hoằng làmộtngười trầm mặc ítnói, Cao Tình Dương lại yên tĩnh, hai người này ở chung với nhau, chẳng phải là ai cũngkhôngnóichuyện với ai sao? Xem ra làkhôngthích hợp, nàng cũngkhôngnên quan tâm nữa.
Ánh mắt nàng ấy chuyểnmộtchút, nhìn thấy đôi mắt mỉm cười của Ngụy La.
Tai Ngụy La thính, tất nhiên cũng nghe được những lời này, lập tức buônganhđào trong tay xuống, nghiêng đầu nhìn lại.
Tần Thị cũngkhônglưu tình, kêu người đánh nàng ta mười hèo, đánh mạnh tới phát ra tiếng, coi như là răn đe.
Ngụy Lathậtbịhắndọa sợ, cho dùhắngiảm lực đạo, nhưng cũng vẫn rất đau. Nàng chui ra khỏi ngựchắn, ngồi ở phía đối diện,nói: “Lúc nãy thiếp thấy Caocônương của Phủ Trấn Quốc Công, chàngkhôngphải biểu ca của nàng ấy sao, ấn tượng với nàng ấy thế nào?”
Ngụy La há hốc mồm, lần đầu cảm thấy gả cho Vương giathậttốt.
Edit: tart_trung
Ngụy La gật đầu, thấy Chu Cảnhđitheo chưởng quầyđitới trong bình phong, chắc làđithanh toán. Ngụy La và Triệu Giới cùngđira khỏi Tú Xuân Cư, Ngụy La trêu ghẹonói: “Lần này Đại ca ca ra giá mấy chục lần?”
Ngụy La vùi đầu vào cổhắn, dụi dụi,mộttay cầm lấy bàn tayhắnbỏ ra sau người; “Đau, chàng xoa xoa cho ta”.
Nhị Châu thấy Ngụy La ở đây, nhất thời hiểu được là chuyện gì, quỳtrênđất, căn bảnkhôngcần hỏi gì cả, bản thân nàng tađãnóilên hết rồi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.