Sổ Tay Sử Dụng Sủng Phi
Phong Hà Du Nguyệt
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 160: Sinh hầu tử
Lúc mọi người rờiđi, trong phòng chỉ còn lại mình Triệu Giới và Ngụy La, Triệu Giới ngồi bên mép giường, nhìn gương mặtnhỏnhắn của Ngụy La.
“Vậy sao?” Sắc mặt Triệu Giớikhôngđổi, mắt xếch lên,trênmôi phun ra những lời tàn nhẫn: “Nếu Vương phi bản vương có chuyện gìkhônghay, vậy hài tử trong bụng ngươi cũngkhôngcần lưu lại. Nếu nóđãkhiến ngươi thường mệt mỏi,khôngđánh rớt luôn”.
Edit: tart_trung
Ngụy Lakhôngrõý đại phu, chỉnói: “thậtsựngủ nhiều hơn bình thường”. Nàng cho rằng là do gần đây thời tiết chuyển lạnh, năm xưa nàng cũng cứ trời vừa lạnh là muốn ngủ gật, vì thế cũngkhôngđể chuyện này trong lòng.
Trong phòng nhiều ngườithậtsựrất ồn ào. Triệu Giới ở bên kia giường cuối cùng cũng hoàn hồn, mở miệng đuổi tất cả ra ngoài, cũngkhôngquên dặn dò Chu Cảnh: “Để ý di nương kia”. ÝnóiNgụy Bảo San. (đọc tại Qidian-VP.com)
mộtnén nhang sau, đại phu cũng tới. Mọi người trong phòng đều lặng lẽ toát mồ hôi lạnh, chỉ cầu Vương phikhôngxảy ra chuyện gì, nếukhôngcả nhà bọn họ từtrênxuống dưới trăm miệng ăn đềukhônggiữ được.
Triệu Giới nhìn Bạch Lam, hai hàng mi nhíu lạithậtchặt, thong thả nghiền ngẫm ba chữ: “Ngụy di nương?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngụy La cười, lúm đồng tiền dịu dàng,khôngkìm nén được vui mừng. Nàng kéo tay Triệu Giới, đặt tayhắntrêncái bụng bằng phẳng của mình: “Đại ca ca, chúng ta có hài tử. Chàng xem, ba tháng này thiếpkhôngcó ănkhôngthuốc bổ”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Giới cầm chén rượu, chẳng có chút hứng thú cười cười: “Hầu gia khách khí, Bản vương chỉ làđicùng Vương phi thôi”.
Đại phuđirồi, phu nhân Quảng Tín Hầu cùng hai vị thiếu phu nhân vội vàngđitới chúc mừng Ngụy La, nàng để cho bọn họ đều lui xuống.
Triệu Giới nhíu mày hỏi: “Chẩn ra chưa?”
Chu Cảnh gật đầu nhận việc.
Bạch Lam đứng ở cuối giườngkhôngnhịn được, đôi mắt đỏ hồng, giọngnóicăm giận: “Vương giakhôngbiết, nương nương vốn dĩ ổn lắm, nhưng bị Ngụy di nương đụng phải, mới tétrênmặt đất bất tỉnh nhânsự”.
Triệu Giới dường nhưkhôngcảm thấy lờinóicủa mình có gì tàn nhẫn, nhưng cũngkhôngtỏ vẻ gì lànóiđùa.hắnnhàn nhạt thu hồi tầm mắt, nắm lấy tay Ngụy La cầm trong lòng, bộ dáng vô cùng trân quý, khác hẳn gương mặt nghiêm nghị lạnh lùng củahắn.
Ngay sau đó, sắc mặt Quảng Tín Hầu cũng biến sắc, vội vàngnói: “Mau dẫn bổn Hầuđiqua đó”.
Triệu Giới chẳngnóiđúng sai, cầm chén rượu chạm trổ hình hoa trong tay uốngmộthơi cạn sạch.hắnnhìn sắc trời, thấy cũngkhôngcòn sớm nữa, liền muốn dẫn Ngụy La cáo từ ra về. Tiệc đầy tháng hôm nayhắnvốn cũngkhôngmuốn Ngụy La tới, Trần gia mặc dù là họ Trần, nhưngthậtra cũng chẳng có bao nhiêu quan hệ với Trần Hoàng hậu, lão Quảng Tín Hầu và tổ phụ Trần Hoàng hậu từ vài chục năm trướcđãsớm phân nhà, đến nay cũng chẳng còn lui tới bao nhiêu. Quảng Tín Hầu này chỉ làmộttên nịnh hót, ngay cả Trần Hoàng hậu cũng chẳng thích, Triệu Giới tới chỗ này, ngay cả ứng phó cho qua cũng thấy lười.
Người Trần gia nhìn nhau, đều thấytrênmặt đối phương là vẻ sợ hãi. Chuyện gì cần tới cũngsẽtới.
Quảng Tín Hầuđitheo phía sau,khôngrõsựviệc hỏi lại: “Vương gia,đãxảy ra chuyện gì?”
Ngụy Bảo San quỳ trong đám người thầm biếtkhôngtốt rồi, nàng ta quỳ gập gối, cái trán dính sát vào mặt đất: “Đều do thần thiếp vô ý, mới đụng phải Tĩnh Vương Phi, thỉnh Tĩnh Vương điện hạ thứ tội”. Nàng ta tuyệt đốikhôngđoán được, chỉ là đụngnhẹvào, Ngụy La thế nhưng lại yếu ớt, chỉ như vậy thôi mà ngất xỉu. Nếu nàng ta biếtsẽgây ra chuyện lớn như vậy, lúc ấy chắc chắnsẽnhịn cơn tức này,khôngxung đột chính diện với Ngụy La. Ngụy Bảo San lại nhớ tới danh tiếng của Triệu Giới, thấp thỏm giải thích: “Cách đâykhônglâu thần thiếp được chẩn đoán có thai, vì thế thường hoa đầu choáng váng, lúcđingang qua vương phi mới bị ngãmộtchút, lạikhôngngờ đụng phải Vương phi, cầu xin Vương gia thứ tội”.
Triệu Giới vươn tay dài ra, khắc chếkhôngđược ôm nàng vào lòng, trong lòng vừa trìu mến lại vừa vui vẻ.
Đại phu cười tủm tỉm, kiên nhẫn lập lại: “Bẩm phu nhân, ngàiđãcó thai nửa tháng”.
Ngụy La xoa xoa mi tâm, cảmộtphòng đầy người đều quỳ xuốngthậtkhiến nàng đau đầu: “Đều đứng lênđi”.
Hồi lâu sau, đại phu cuối cùng cũng thu tay lại, hỏi Ngụy La: “Gần đây phu nhân có thói quen thích ngủ sao?”
Triệu Giới coi nhưkhôngthấy, trực tiếpđitới bên giường Ngụy La, cầm tay nàng hỏi: “Nghe Chu Cảnhnóinàng ngất xỉu, có chuyện gì?”
Ngoại trừ có chút choáng váng, nàng cũngkhôngcảm thấy khó chịu gì. Ngụy La nhớ tới trước khi hôn mê Ngụy Bảo San đụng vào nàng, mi nhíu lại,đangmuốn mở miệng,đãthấy Nhị thiếu nãi nãi Phủ Quảng Tín Hầu – Lâm Thị từ bên ngoàiđivào, vẻ mặt lo lắng, vừa vào liền quỳ xuống, “Bịch”mộttiếng thỉnh tội với Ngụy La: “Thần thiếp chiêu đãikhôngchu toàn, khiến Vương phi bị kinh sợ, kính mong Vương phi thứ tội”.
Beta: gaubokki
Quảng Tín Hầu Nhị thiếu nãi nãi dẫnmộtđám nha hoàn đứng lên, còn chưa đứng vữngthìđãnghe được nha hoàn ngoài cửanói: “Tham kiến Tĩnh Vương”.
Chớp mắt tiếp theo, Triệu Giớiđivào trong phòng. Ngũ quanhắnlạnh lùng,trênngười trời sinhđãcó khí thếkhônggiận mà uy, bây giờ lông mày nhíu lại, vẻ mặt lãnh túc.hắnkhôngmở miệngnóichuyện, chỉ lạnh lùng nghiêm nghị nhìn lướt qua mọi người, đầu gối họ mới đứng thẳng lại tiếp tục mềm nhũn, run run rẩy rẩynói: “Tham kiến Tĩnh Vương”.
Nào biết câu tiếp theo của đại phu lại khiếnsựtình chuyển biến: “Nhưng mà mạch tượng của phu nhânkhôngổn định, giống như động thai khí, e là phải cẩn trọng hơn, sau này phải chú ý nghỉ ngơi để phòng ngừa phát sinh vấn đề ngoài ý muốn”.
Ngụy La cười ngây ngô: “Thiếp có thể sinh”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu Giới chẳng quan tâm tới ông ta, bước nhanh tới hậu viện.
Hoàng thị thấy thế liền thở phàonhẹnhõm, tiến lên trướcnói: “Vương phi đột nhiên hôn mê bất tỉnh, thầnđãsai người thỉnh đại phu, đại phumộtlátsẽtới ngay. Vương phi có cảm thấykhôngkhỏe chỗ nàokhông?”
Khóe môi Triệu Giới mỉm cười,nhẹnhàng xoa xoa mặt nàng; “Ừ,khôngcó ănkhông”. Cuối cùng cũng là đút cho con bọn họ ăn, công lao của tiểucônươngkhôngthể bỏ qua.
Để lại Quảng Tín Hầu đứng đókhônghiểu chuyện gì, còn phải chống đỡ những ánh mắt hoang mang của tân khách, chỉ có thể cười cườinóirằngkhôngcó gì, sau đó bước nhanh ra khỏi phòng. Mới vừa tới cửa, ông ta liền gặpmộttên hạ nhân của Hầu phủ chạy tới, ghé vào tai ông tathìthầm vài câu.
Hạ nhân dẫn ông ta tới hậu viện.
Tiền thính chật cứng người, tân khách như mây. Quảng Tín Hầu nhiệt tình chiêu đãi Triệu Giới ngồi ở thượng vị, nâng chén rượu bạc lên, có chút nịnh hótnói: “Thần kính Vương gia môt ly. Hôm nay Vương gia nể mặt tới Hầu phủ, chính là vinh hạnh lớn lao của Hầu phủ”.
Chương 160: Sinh hầu tử
Nào biếttrênmặt đại phu lại vì lời này của nàng mà lộ ra vui vẻ, đứng lên chắp taynóivới Triệu Giới và Ngụy La: “Chúc mừng nhị vị, phu nhân chẩn ra hỉ mạch, nhưng mới chỉ nửa tháng, mạch tượng chưarõràng lắm, vì thế mới cần nhiều thời gian để chẩn đoán”.
Ý là,hắncăn bảnkhôngđem Quảng Tín Hầu cho vào mắt, nếukhôngphải vì Vương phi cũngsẽkhôngtới đây. Mặt Quảng Tín Hầu cứng đờ, gượng gạo cười cườinói: “Vương gia và Vương phithậtsựlà kiêm điệp tình thâm”. Nhưng trong lòng ông thầm nghĩ Tĩnh Vương này quảthậtgiống như bên ngoài đồn đãi, ở chung chẳng tốt chút nào. Vốn ông ta đánh chủ ý tỏ lòng quy phụchắn, hy vọng sau này Triệu Giới có thể quan tâm đến con đường làm quan của con cháu ông sau nàymộtchút, bây giờ xem ra, chuyện này có chút khó giải quyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Cảnh từ ngoài cửađivào, sắc mặt hơi phức tạpđitới bên cạnh Triệu Giới, cúi người ghé vào taihắnnóimấy câu.
Tâm tình của Ngụy Lathậtsựthay đổi rất nhanh, nhưng nghe đại phunóinghỉ ngơithậttốt làkhôngcó việc gì cũng yên tâm hơn, khóe miệng cũngkhôngnhịn được mà vểnh lên cao. Đại phunóigì nàng cũng gật đầu, lại kêu Kim Lũ thanh toán phí chẩn bệnh gấp ba, lúc này mới tiễn đại phu ra về.
Phòng khách hậu viện, Ngụy La từ từ tỉnh lại, dựa vào gối lớn thêu hoatrêngiường, hồi phục thần trí, nhớ lại lúc trước khi nàng hôn mê. Nàng mở mắt nhìn ra ngoài, Đại thiếu phu nhân Hoàng thị đứng ở đầu giường, Ngụy Bảo San đứng ở trước ngăn tủ, Trần nhị gia chẳng biếtđãđinơi nào, chắc là tránhđirồi. Kim Lũ và Bạch Lam thủ ở bên giường, vừa thấy nàng tỉnh lại liền gấp gáp gọi: “Nương nương, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi”.
Triệu Giới lập tức giận tới tái mặt, đứng lênnói: “Dẫn bản vương qua đó”.
Những người có liên quan trong phòng đều thấy có thể yên tâm được rồi, Vương phikhôngcó việc gì, còn chẩn rađãcó thai, đây chính là hỷsựlớn. Tính mạng của bọn họ cũng có thể được bảo vệ rồi.
Đại phu nhìn thấy rất nhiều người quỳ trong phòng, liền biết người ởtrêngiường là quý nhân,khôngdám qua loa, nâng cao tinh thần bắt mạch cho Ngụy La.mộtlát sau, mi tâm đại phu cau lại, buông tay, lại đổi tay phải bắt mạchmộtlần nữa, sợ bản thân chẩn sai.
Ngụy Lanói: “Thiếp cũngkhôngbiết chuyện gì xảy ra, hôm nay đầu óc có chút choáng váng”.
Giọngnóicủa đại phu vừa dứt, cả phòng người đều trở nên yên tĩnh. Ngụy La chớp mắt mấy cái, rất có chútkhôngtin được, hỏi lại: “Đại phu, ôngnóigì? Ôngnóilại lần nữa?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.