Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Vô tâm
Khi đang chuẩn bị tiến lên, một bầy gồm bảy con zombie bất ngờ vồ tới từ ngã rẽ phía trước. Sở Thiên không do dự, anh nhảy vào cuộc đối đầu.
"Anh ơi, ở đây đáng sợ quá, anh có thể cho em đi theo không? Em đói quá..." - Cô nói, giọng nói yếu ớt và run rẩy.
"Cô làm gì ở đây?"
Tiếng thông báo của hệ thống vang lên đều đều: (đọc tại Qidian-VP.com)
Gương mặt thể hiện rõ sự ghét bỏ và nghi ngờ, Sở Thiên quan sát cô gái trước mặt. Cô gái ban đầu có chút rụt rè, đôi mắt thể hiện sự lo lắng và sợ hãi. Nhưng rồi cô dường như lấy hết can đảm, tiến lại gần và ôm lấy tay anh.
"Nếu cô tiếp tục khóc to như vậy thì đừng trách tôi không cảnh báo. Chỉ chút nữa thôi, zombie sẽ quây lại thành bầy lớn và tiến đến đây. Đến lúc đó, cô muốn chạy cũng không chạy được nữa."
Cô gái có mái tóc đen dài, gương mặt thanh tú với đôi mắt to tròn, long lanh như hai viên ngọc bích. Làn da trắng mịn, đôi môi đỏ mọng khiến cô trông như một bông hoa rực rỡ giữa thế giới tăm tối và khắc nghiệt này. Cô mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, tuy có phần lấm lem nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp tự nhiên và thanh thoát của cô.
[+1 exp]
Chương 12: Vô tâm
Sở Thiên tiếp tục bước đi, lòng anh cảm thấy rối bời, Sở Thiên biết rằng mình không thể dừng lại, không thể để bất cứ điều gì làm phân tâm, những người yếu đuối sẽ chỉ làm anh chậm lại và giảm khả năng sống sót của anh. Ý chí của anh đang được thử thách mỗi giây, và anh phải giữ cho nó vững vàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sở Thiên sau trận chiến vui vẻ thu thập kết tinh, từng viên một biến mất vào không gian của anh. Khi đang mải mê làm việc, anh đột nhiên nghe thấy tiếng chân nhẹ nhàng đằng sau. Phản xạ nhanh như chớp, anh vung kiếm về phía âm thanh đó. Tuy nhiên, ngay lập tức anh khựng lại khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt.
Sở Thiên rụt tay lại, ở kiếp trước, anh đã gặp quá nhiều người như vậy rồi, và hầu như khi họ nhận được lợi ích lớn hơn hoặc bị đe dọa tới tính mạng, họ sẵn sàng bán đứng anh mà không một chút tự trách.
Cô gái khựng lại, đôi mắt mở to, không tin vào những gì mình vừa nghe.
"Nhưng...anh rất mạnh mà, em sẽ không làm vướng chân anh đâu. Nếu...nếu ở một mình, em không biết phải làm gì nữa..." - Giọng cô nghẹn ngào, nước mắt bắt đầu lăn dài trên má. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi không có trách nhiệm phải bảo vệ cô. Tìm nơi an toàn mà trốn đi." - Anh nói, giọng cứng rắn nhưng không giấu nổi sự lưỡng lự thoáng qua.
Sở Thiên không mất nhiều sức, những con zombie dễ dàng bị anh hạ gục. Anh nhanh chóng thu thập các kết tinh bỏ vào không gian.
Sở Thiên nhíu mày, lạnh nhạt hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không tiện!" - Anh trả lời dứt khoát, giọng nói không chút do dự.
"Em... em sẽ làm mọi thứ anh yêu cầu, làm ơn giúp em với!! Chỉ cần đưa em đi theo thôi." - Cô gái van xin, giọng nói đầy nguyện vọng và tuyệt vọng.
[+1 exp]
Sở Thiên lần này thực sự khó chịu. Anh quay lại, giọng nói sắc bén vang lên:
Bước đi, lòng đầy mâu thuẫn. Lương tâm anh không ngừng nhắc nhở về sự tàn nhẫn của mình. Anh cố gắng dồn suy nghĩ vào mục tiêu trước mắt, tập trung vào nhiệm vụ và con đường phía trước. Anh cần tập trung vào việc: thu thập đủ kết tinh và tài nguyên để nâng cấp sức mạnh, chuẩn bị cho những thử thách khắc nghiệt hơn đang chờ đợi phía trước. Hiện tại chỉ có sức mạnh không gian, vốn dĩ bảo vệ bản thân đã khó, nào có sức mà lo nghĩ cho người khác cơ chứ.
Sở Thiên nhanh chóng áp sát một đám zombie gồm 3 con, đường kiếm đầu tiên chém xuyên qua cổ một con, máu đen bắn tung tóe, cái đầu của nó lăn xuống đất. Anh tiếp tục xoay người, dùng đà vung kiếm chém tiếp một đường ngang, tách đôi thân thể con zombie thứ hai. Con cuối cùng lao tới, anh chỉ cần một nhát chém thẳng vào đầu, nó gục ngã ngay lập tức.
[+1 exp] (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếp tục di chuyển, Sở Thiên gặp một nhóm zombie đông hơn, khoảng năm con. Chúng đang tụ tập quanh một chiếc xe hơi bị bỏ hoang. Anh hít một hơi sâu, tập trung tinh thần, rồi lao vào giữa bầy zombie. Đường kiếm của anh mạnh mẽ và chính xác, từng nhát chém như những tia chớp xé toạc không gian. Con zombie đầu tiên b·ị c·hém ngang người, hai nửa cơ thể rơi xuống đất. Con thứ hai cố gắng t·ấn c·ông từ bên phải, nhưng Sở Thiên đã kịp thời xoay kiếm, đâm xuyên qua đầu nó.
Rời khỏi kho xăng dầu, Sở Thiên quyết định đi bộ tới nơi ở của giám đốc, vừa là tránh việc động cơ xe thu hút thêm nhiều zombie, vừa để tiện cho việc bảo quản chiếc xe tránh cho nó hư hỏng sớm, vừa để tiện thu thập vật tư trên đường. Anh bắt đầu di chuyển cẩn thận qua các con phố. Ánh mắt anh quét nhanh từng góc đường, từng căn nhà đổ nát để phát hiện sớm sự hiện diện của nguy hiểm. Những bầy zombie lắt nhắt, đôi khi là cả đám tụ tập, hiện ra trước mặt anh. Sở Thiên rút kiếm, cảm nhận sự chắc chắn của cán kiếm trong tay, rồi tiến tới.
Tiếng thông báo vang lên liên tiếp, anh không để ý đến nó nữa. Ba con zombie còn lại đồng loạt lao tới. Sở Thiên nhảy lùi lại, tạo khoảng cách, rồi tung một cú chém từ trên xuống, chẻ đôi đầu con zombie trước mặt. Anh xoay người, vung kiếm chém ngang, hai con zombie còn lại bị tách đôi, gục ngã ngay lập tức.
Dù sao đều là người lạ, âu tự nhiên muốn giữ mạng cho bản thân.
Tuy nhiên, sau vài bước, anh nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp và tiếng khóc lóc của cô gái từ phía sau, cô tin rằng anh có thể đối đầu với zombie như vậy thì sẽ có khả năng bảo vệ cô và giúp cô kiếm đồ ăn. Cô không thể để vụt mất một vé bảo toàn tính mạng như vậy được, hơn nữa cô cũng nhận ra sự phân vân của anh. Cô gái chạy tới đuổi theo anh, nước mắt đầm đìa, khóc lớn:
Sở Thiên nhanh chóng điều chỉnh vị trí, hạ gục một con chồm lên, thanh kiếm lướt qua chặt đứt đôi thân thể nó. Bốn con zombie còn lại không dừng lại, chúng tiếp tục lao tới. Sở Thiên tung một đường chém từ trên xuống, chia đôi thân thể một con zombie đứng giữa. Anh tiếp tục sử dụng đà lực, chém một đường ngang qua, hạ gục thêm hai con nữa.
Sở Thiên không nói thêm lời nào, anh quay lưng lại và rảo bước nhanh về phía trước. Tốc độ của anh khiến cô gái không thể nào theo kịp. Anh không muốn nhìn lại, nhưng ánh mắt cô gái vẫn in sâu vào tâm trí anh, mang theo nước mắt và nỗi lo sợ. Lặng quay đầu về sau, cô ta nước mắt và nước mũi lấm lem, nhưng có lẽ nhận ra sự thật trong lời cảnh báo của anh, nhanh chóng thu lại nước mắt và chạy đi, cố gắng tìm một chỗ an toàn để trốn.
[+1 exp]
Anh không muốn lặp lại sai lầm, bảo vệ cho những kẻ vô tâm này:
Sở Thiên quay lưng lại, không muốn nhìn thấy sự yếu đuối đó. Tuy kiếp này đã quyết định hành động một mình, không quan tâm đến tính mạng người khác, nhưng bản chất hiền lành, tốt bụng của anh không thể nói bỏ là bỏ ngay. Anh cảm nhận được sự xót xa trong lòng, nhưng cố gắng giữ vững quyết định của mình:
[+1 exp]
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.