Sống Lại Một Đời Thay Đổi Vận Mệnh
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Chương 15
Phụ hoàng, ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu tuy ngoài miệng không nói, nhưng Tiêu Trình biết, bọn họ đều trách hắn, hắn cười khổ, có lẽ hắn thật sự là người mang đến điềm gở, nên kiếp trước mới không vội vàng đến gần nàng, để nàng phải c.h.ế.t một cách thảm thương như vậy.
"Ta thường trú ở phủ Thái tử, bên ngoài hoàng cung."
"Với ta mà nói, cũng như nhau thôi." Tiêu Trình im lặng một lát: "Ta thà sống trong một gia đình bình thường còn hơn."
Tiêu Trình nhìn mi mắt nàng, sống mũi nàng, rồi đến đôi môi nàng, bỗng cảm thấy lòng ấm áp lạ thường.
"Nhưng người bình thường cũng có phiền não của người thường, phải không?" Cù Cẩm nói.
"Ồ!" Hai người im lặng một lúc, Cù Cẩm ngập ngừng hỏi: "Một mình huynh ở ngoài cung, không cảm thấy cô quạnh sao?"
Tiêu Trình cười tự giễu: "Ta từng nhìn thấy hoàng tổ mẫu ôm Tiêu Vĩ trên đùi, giống như tổ mẫu của mọi người, hát cho hắn nghe những bài đồng dao."
Cù Cẩm nghi hoặc sờ lên mặt: "Có gì bẩn trên mặt ta sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cù Cẩm nhìn hắn, nhìn gần, chỉ thấy đôi mắt hắn thật sâu, lúc im lặng cụp mắt xuống thế này toát ra vẻ u buồn khó tả.
Chương 15: Chương 15
Cù Cẩm muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nàng vốn không giỏi an ủi người khác.
Cù Cẩm lập tức hứng thú: "Đương nhiên là có thể!", rồi thao thao bất tuyệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giọng Tiêu Trình có chút trầm mặc: "Mẫu hậu sinh ta ra rồi qua đời, ta chưa từng được gặp mặt người."
Cù Cẩm cũng khẽ ho một tiếng, có chút mất tự nhiên: "Huynh thường trú trong cung sao?"
Trong đình, mấy ngọn đèn được thắp sáng, sắc trời dần tối, ngẩng đầu nhìn lên, ánh trăng le lói ẩn hiện, ánh đèn trong đình càng thêm sáng rõ. Đã gần giữa tháng tám, gió đêm mang theo vài phần se lạnh, Cù Cẩm khoác một chiếc áo choàng trắng ngồi đối diện Tiêu Trình, nàng bưng chén trà hoa trên bàn lên nhấp một ngụm, nói: "Đây là trà hoa năm ngoái ta tự làm, bên trong có thêm rất nhiều mật ong, vị ngọt thanh nhẹ, huynh uống thử xem."
Thì ra không chỉ phụ thân không thương, mà ngay cả tổ mẫu cũng ghét bỏ, Cù Cẩm bất giác có chút thương cảm cho hắn, nàng khẽ thở dài: "Vậy ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu của huynh thì sao?" Chắc bọn họ sẽ không cho rằng huynh là người mang đến điềm gở chứ!
Nàng thì khác, ca ca duy nhất trong nhà cũng là cùng mẹ sinh ra, cả nhà đều yêu thương, chiều chuộng nàng, hắn rất hâm mộ nàng, thật lòng không muốn nàng phải sống trong cung, nhưng nhớ tới kiếp trước, kiếp này hắn nhất định phải bảo vệ nàng, sẽ không do dự thêm nữa.
Không nên trách hắn sao? Nhũ mẫu của hắn từng là thị nữ thân cận bên cạnh mẫu hậu, trước một ngày nhũ mẫu qua đời, bà đã nói với hắn, bà nghi ngờ mẫu hậu bị người ta hạ thuốc, khiến người sinh non nửa tháng, cuối cùng khó sinh mà c·h·ế·t. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn hắn im lặng, Cù Cẩm đoán được phần nào: "Thật ra không nên trách huynh, khi đó huynh chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, bọn họ không thể nào vì thế mà thay đổi tình cảm được."
Lúc này, hai người ngồi trong lương đình giữa vườn mai, bởi vì chưa tới mùa hoa mai nở, trong vườn chỉ thấy những cây mai khô khốc, tạo nên cảm giác tiêu điều, ảm đạm.
Tiêu Trình nhìn nàng hớn hở, liền hỏi: "Hoa mai còn có thể làm gì khác không?"
Cù Cẩm suy nghĩ một chút: "Có lẽ người già thường mê tín, như tổ mẫu của ta, lúc nào cũng lo chuyện cúng bái, cũng có thể Thái hậu chỉ là không biết cách thể hiện tình cảm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng tất cả cũng chỉ là nghi ngờ, chứng cứ đã bị tiêu hủy, nhũ mẫu cũng chỉ có thể nói ra bí mật này trước khi nhắm mắt xuôi tay, thân ở hoàng gia, chuyện như vậy nhiều vô kể, đây chính là nơi ăn thịt người không nhả xương.
"Vậy muội có nghĩ như vậy không?" Tiêu Trình nhìn nàng, ánh mắt trong veo.
"Ừm, rất đơn giản, chỉ cần rửa sạch cánh hoa mai, ngâm chung với mật ong, đợi hoa mai tan hết, lọc mật ong một lần nữa, cho vào bình là được." Cù Cẩm hứng thú nói.
Cù Cẩm nói xong mới nhận ra, sao bọn họ cứ xoay quanh chuyện hoa mai thế này? Hơn nữa nàng phát hiện Tiêu Trình hình như chẳng nghe nàng nói gì cả, ánh mắt có chút ngây dại, dừng lại trên mặt nàng.
Giọng Tiêu Trình vang lên trong đêm khuya tĩnh mịch, có chút thê lương, hắn khẽ nói: "Hoàng tổ mẫu từ nhỏ đã xem ta là đứa trẻ mang đến điềm gở, không muốn gần gũi ta."
Tiêu Trình gật đầu: "Hương vị rất đặc biệt, uống vào ngọt thanh, dư vị thoang thoảng hương hoa mai. Làm cách nào vậy?"
Tiêu Trình khẽ ho một tiếng: "Không, ta chỉ đang nghĩ, hay là cho người trồng thêm chút hoa mai." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.