Song Ngư Tinh Tú Thần Đế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: *Kiếm Ý* đối kháng
Tại chỗ ngồi của mình, Băng Thanh Nhật lông mày là khẽ nhíu lại nhưng thanh âm vẫn là bình tĩnh nói:
Hắn vậy mà bị phản phệ dẫn đến trọng thương.
Ngay lúc Thẩm Thiên Thu đang nhíu mày suy nghĩ thì...
Đây là tốc độ mà một 'Tinh ngân' cảnh có thể có sao?
Kiếm Nam Thiên hai mắt tối sầm lại, ngửa mặt lên trời cười thất thanh:
"Quả nhiên là đã đạt tới trung kỳ !." Kiếm Nam Thiên cau mày lại nói khẽ trong miệng.
Từ trong giới chỉ, Kiếm Nam Thiên lấy ra một chiếc bình lưu ly hình thù kỳ lạ.
"Ta vốn là muốn công bình đánh với ngươi bằng chính thực lực của ta, có thể là..."
Một kẻ thì diện mục thanh tú điềm đạm, toàn thân phủ ngân quang, bạch bào bay phấp phới, tay phải giữ lấy một thanh trường kiếm lấp lánh ánh đỏ hồng tựa như kiếm tiên giáng trần.
Đây là thứ gì mặt hàng sao lại có uy năng đáng sợ như vậy?
"Thẩm Thiên Thu, nếu huynh mà để thua trận này thì làm sao có thể gặp được muội ấy nữa vì thế huynh không được phép thua."
Đây mới gọi là thiếu niên xuất anh hùng sao...
Kiếm khí bị vỡ, thân thể Kiếm Nam Thiên bị phản phệ mà chấn động lùi lại mấy bước phun ra một ngụm huyết dịch, sắc mặt tái nhợt đi.
Nhìn tình cảnh này, Thẩm Thiên Thu bỗng căng cứng người nói:
"Đã thế thì ta đành thể hiện chút tài mọn vậy, mong 'Kiếm tử' chỉ giáo cho." Lời vừa dứt, Thẩm Thiên Thu lập tức bùng phát ra chân chính thực lực của bản thân, một khí tức mạnh mẽ mơ hồ khuếch tán ra xung quanh.
Cố hết sức di chuyển nhưng là vô ích bởi hắn đã b·ị t·hương quá nặng tinh lực không còn lưu chuyển được nữa.
"Không biết là 'Kiếm tử' có thể đầu hàng được hay chưa?." Thẩm Thiên Thu cười nhẹ hỏi với ánh mắt hờ hững: "Nếu như 'Kiếm tử' không đầu hàng thì ta chỉ đành...diệt sát ngươi thôi!."
Một thiếu niên tiểu bối trẻ tuổi liền có bậc này tu vi cảnh giới, thậm chí khí tức người đó tỏa ra còn hơn hẳn bọn hắn cái này mấy cái lão già khổ tu nhiều năm mới tích lũy được a...
Thẩm Thiên Thu nâng nhẹ trong tay mình trường kiếm hướng thẳng chỉ về Kiếm Nam Thiên rồi cười một cái rồi biến mất tại chỗ.
"Đúng vậy, nếu là thua tại đây thì ta còn mặt mũi nào gặp muội ấy nữa, làm sao xứng đi bên cạnh muội ấy cơ chứ." Ánh mắt của Thẩm Thiên Thu đanh lại nghiệm nghị hét: "Ta sẽ không...thua...không bao giờ...!."
"Ngươi là không có tư cách bàn điều kiện với ta." Thẩm Thiên Thu lãnh đạm nhìn kia huyết vụ khẽ nói: "Cho dù ngươi 'Kiếm Môn' là mạnh như thế nào địa vị cao thượng ra sao thì trong mắt ta, loại đó thế lực còn chẳng bằng được một góc nhỏ của 'Tinh Môn' bọn ta!."
Đột nhiên kiếm khí trước đó Thẩm Thiên Thu chém ra vốn đang nhỏ lại vì bị đàn áp thì bỗng trở nên to dần lấn át lại kiếm khí của Kiếm Nam Thiên, sau đó chém vỡ kia kiếm khí.
Từ trong bình, một chất lỏng màu thanh hồng nương theo lấy miệng bình mà nhỏ giọt xuống chỗ huyết kiếm.
"Ta sẽ dùng chính sức của mình để đánh bại ngươi cho xem."
"Thẩm Thiên Thu, ngươi không thể g·iết ta...không thể g·iết ta."
"Ngươi hội nghĩ thế nào đánh thắng ta a."
Kiếm Nam Thiên lấy ánh mắt kinh hãi, sợ sệt nhìn về phía Thẩm Thiên Thu mà không tin được.
*Kiếm Ý* đỉnh phong?
Thẩm Thiên Thu cố định thân hình lâu đi tia tiên huyết chỉ kiếm nói: "Đây chính là ác chủ bài của 'Kiếm tử' ngươi sao."
Đại gia toàn võ trường r·úng đ·ộng, bản thân Kiếm Nam Thiên cũng là kinh hãi không thôi.
Khí tức của Kiếm Nam Thiên bỗng chốt lấy tốc độ kinh người mà đột phá.
"Người si nói mộng mà thôi."
Tuy nhiên...kết quả cũng như lần đầu tiên kiếm khí vẫn là không phá được huyết quang hơn nữa còn b·ị đ·ánh trở về.
Thì...
Từ đó có thể thấy cảnh giới của Thẩm Thiên Thu cao hơn bản thân hắn.
Ngay lúc Thẩm Thiên Thu sắp chống cự không nổi thì tiếng của Âm Ninh Thanh đã vang lên mà nhắc nhở hắn.
"Nếu vậy thì thật khiến ta thất vọng, này bình tuy uy năng khá lớn nhưng cũng là cần lấy lượng lớn tinh lực làm đại giá để duy trì, ngươi là có thể dùng nó lâu dài sao?"
Kiếm khí mà Thẩm Thiên Thu chém ra lại đang bị kiếm khí của Kiếm Nam Thiên đẩy lùi dần về phía sau, kiếm khí cũng là nhỏ hơn không ít.
Huyết quang vụt tắt, Kiếm Nam Thiên cười phá lên nói: "Thẩm Thiên Thu, ngươi là đã chậm rồi."
"Phải tốc chiến tốc thắng mới được."
Chỉ có thể hình dung hai chữ...Yêu nhiệt!
Lập tức không gian xung quanh Thẩm Thiên Thu chấn động kịch liệt, từng cái kiếm khí và tinh lực hội tụ tại lưỡi kiếm của /Hồng Trường Kiếm/ khiến nó phát quang đại thịnh kèm theo lực áp bức khổng lồ.
Rầm...Rầm...Rầm!
Chỉ vỏn vẹn hơn mười hơi thở hắn đã đột phá thành công một tiểu cảnh giới.
'Cản Nguyệt Phi Thiên' lập tức đánh ra đối chọi với 'Giao Long Tụ' của Thẩm Thiên Thu.
Nhìn kia kiếm khí đi tới trước mặt hắn lúc này là kinh sợ không thôi mà gào hét:
"Sử dụng kia bí pháp không chỉ đề cao cảnh giới của hắn mà còn tăng khả năng cảm ngộ của hắn với kiếm." Thẩm Thiên Thu ngao ngán nói.
Lại một tên sở hữu *Kiếm Ý* đỉnh phong!
Âm Ninh Thanh nhanh nhẩu nhảy tới gần võ đãi hét lớn:
Kiếm Nam Thiên khẽ động dung khinh thường nói:
Khí tức của 'Tinh ngân' cảnh trung kỳ!
Phát hiện ra rằng cảnh giới của Kiếm Nam Thiên lúc này đã không còn là 'Tinh ngân' cảnh sơ kỳ nữa mà là... (đọc tại Qidian-VP.com)
"[Giao Hoang kiếm pháp] thức thứ nhất 'Giao Long Tụ'. "
"Đây là do ngươi ép ta, Thẩm...Thiên...Thu!."
Khói bụi trên sàn đấu dần tán đi hiện ra trước mặt mọi người là hai thân ảnh.
A...a...a!
Hắn làm sao có thể c·hết tại đây được a.
Chiếc bình đó vừa xuất hiện đã phát ra một làn sóng xung kích đánh bay Thẩm Thiên Thu trở về vị trí cũ mà chảy một tia tiên huyết...
Rõ ràng Thẩm Thiên Thu trước đó còn đứng trước mặt hắn mỉm cười, thế mà... chưa tới 10 giây sau đó kia mũi kiếm lại gần sát mi tâm của hắn lúc nào không hay!
Kiếm Nam Thiên hắn là nghĩ chỉ cần đem 'Kiếm Môn' ra làm điểm tựa thì Thẩm Thiên Thu là sẽ ngừng lại không dám động thủ mà tha cho hắn một mạng
"Tiếp một kiếm cuối cùng này của ta đi, nếu như ngay cả này kiếm đều vô pháp đánh bại ngươi thì ta sẽ đầu hàng."
Kiếm Nam Thiên bây giờ nhìn kia kiếm khí bổ tới mà sợ hãi muốn tránh né này kiếm, hắn thật là cảm giác tới nếu kia kiếm khí chém trúng, hắn nhất định là sẽ một phân thành hai, c·hết tại sàn đấu này.
Kiếm khí tiếp tục khuếch đại tới hơn một trượng tiếp tục bổ tới Kiếm Nam Thiên.
Thẩm Thiên Thu nhanh nhẹn né hết mười đạo kiếm khi kia, sau đó tiếp tục tăng tốc chém ra thêm nhiều đạo kiếm khí hơn nữa.
Khoảng thời gian đó hắn là tập luyện rất chăm chỉ, tuy kiếm pháp chỉ có hai thức nhưng mỗi một thức đều ẩn chứa lực lượng bá đạo.
Kiếm Nam Thiên khẽ phất tay một cái, mười đạo kiếm khi kia lập tức bị huyết quang ngăn trở đánh bật trở lại phái Thẩm Thiên Thu.
"Thiên Thu ngươi là hãy nhận thua đi tránh tự rước lấy nhục." Kiếm Nam Thiên nói: "Bây giờ ta đã là 'Tinh kim' cảnh cường giả, *Kiếm Ý* cũng đạt đỉnh."
/Hồng Trường kiến/ và cả bản thân Thẩm Thiên Thu bỗng tỏa sáng rồi có vô số thanh kiếm nhỏ bay lượn lờ xung quanh hắn, khí tức của Thẩm Thiên Thu chợt khuếch đại kèm theo đó là một sự sắc bén kinh khủng.
Thanh hồng chất lỏng lặng lẽ bị huyết kiếm nuốt chửng rồi nương theo đó huyết kiếm tỏa sáng ra xích huyết quang rực rỡ tựa như vui mừng, phấn khích.
"Thẩm Thiên Thu, thời gian dò xét thực lực của chúng ta đã hết rồi." Kiếm Nam Thiên quát lên nói: "Ta là hiểu rõ hiện giờ thực lực của ta chưa bằng ngươi, nhưng đó là khi ta vẫn chưa dùng đến kia pháp, có thể là nếu ta dùng đến thì sẽ ra sao đâu a."
Bước ra hai bước, Thẩm Thiên Thu nhắm mắt lại, hít vào một hơi thật sâu rồi thở ra.
"Muốn cứng chọi cứng với ta sao, tìm c·hết đồ vật...[Lưu Tinh kiếm pháp] đệ nhất trọng." Kiếm Nam Thiên dữ tợn cầm lấy /Huyết Sát kiếm' hội tụ tất cả huyết quang lại rồi chém ra một đường kiếm khí hình vòng cung tựa như huyết nguyệt.
Đã gần một canh giờ thời gian nhưng cả Thẩm Thiên Thu lẫn Kiếm Nam Thiên đều là không có dấu hiệu mệt mỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không xong rồi nếu cứ để hắn tiếp tục đột phá như vậy thì e là rất khó giải quyết."
"Không thử một chút thì sao biết được đâu cơ chứ." Thẩm Thiên Thu kiên cương đáp: "Sử dụng bí pháp thì đến cuối cũng chỉ là bí pháp mà thôi, không phải khả năng của chính ngươi có."
Chương 43: *Kiếm Ý* đối kháng
Một người thân khoác lam bào, nét mặt hung tợn tay cầm huyết kiếm tỏa ra khí tức âm lãnh tà ác tựa như kiếm ma.
"Trận chiến này quả là khó khăn nằm ngoài dự đoán của ta, xem ra kết quả trận này là thắng còn là thua đều chỉ có thể trông đợi vào bản thân Thu nhi nó thôi."
"Đương nhiên là không chỉ có như vậy rồi, màn hay nhất bây giờ mới bắt đầu đâu a." Nói rồi Kiếm Nam Thiên đưa /Huyết Sát kiếm/ ra trước ngực và mở lấy nắp bình mà nghiêng miệng bình qua phía thanh kiếm.
"Chỉ cần hôm nay ngươi tha ta một mạng, thì 'Kiếm Môn' ta sẽ không xuy xét chuyện cũ giữ hai bên nữa thậm chí bồi thường tổn thất cho ngươi nhóm."
"Há...ha...ha...ha...ha...Tốt, tất tốt." Giọng nói của Kiếm Nam Thiên có chút đanh lại: "Ta thế mà hội ngay cả động tác của ngươi cũng không theo kịp, một đường kiếm đơn giản lại không ngăn nổi a..."
Thẩm Thiên Thu đăm chiêu nhìn lấy kia vừa mới đột phá mà cảm nhận khí tức của y.
Như nhìn thấy suy nghĩ của Thẩm Thiên Thu, Kiếm Nam Thiên khinh thường nói: "Thẩm Thiên Thu a Thẩm Thiên Thu, ngươi như thế vội vàng hành động thật nghĩ là có thể phá bí pháp này của ta sao...ha ha ha."
Kể từ khi thành tựu 'Kiếm Tu' thì [Giao Hoang kiếm pháp] chính là một trong 2 bộ tinh quyết cửu phẩm mà Băng Thanh Nhật truyền thụ cho Thẩm Thiên Thu.
Lúc này đây tại võ đài, hai luồng kiếm khí chạm vào nhau, tuy nhiên... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi đừng quên ta cũng là có *Kiếm Ý* đỉnh phong, bàn về cảnh giới thì hiện tại ta còn là ở trên ngươi!."
Trường kiếm chém ra mười đạo kiếm khí với sức mạnh khổng lồ đi tới Kiếm Nam Thiên thân trước.
Thẩm Thiên Thu thế mà thụ thương rồi, toàn trường chấn kinh, sợ hãi nhìn lấy kia chiếc bình lưu ly mà thầm tặc lưỡi.
"Ta đã nói, ngươi là sẽ thua ngay tại đây."
"Môn chủ sư thúc, ta là tin tưởng Thiên Thu sư huynh dành được chiến thắng cuối cùng." Âm Ninh Thanh cương nghị quả quyết nói: "Vì nếu trận này huynh ấy là để thua thì ngày sau khi gặp đến Ngọc sư muội thì huynh ấy cũng có tư cách đi bên cạnh muội ấy nữa."
Trường kiếm khẽ động, Thẩm Thiên Thu nắm chặt lấy chuôi kiếm dùng hết sức lực của bản thân rạch ra một đường kiếm khí bén nhọn tựa như giao long gào hét quét ngang khoảng không trước mặt đi tới phía trước Kiếm Nam Thiên.
Kiếm khí v·a c·hạm, *Kiếm Ý* đối kháng tỏa ra sức mạnh kinh khủng làm nát cả sân võ đài, phong vũ rít rào không ngừng...
Có thể nói đây là lần đầu tiên Thẩm Thiên Thu sử dụng này kiếm pháp trong thực chiến...
Hơn nữa kiếm khí xung quang hắn cũng là lưu động hòa hợp vào nhau tỏa ra 1 loại năng lượng bá đạo.
Hắn một 'Tinh kim' cảnh cao thủ vậy mà lại bị một kẻ thực lực 'Tinh ngân' trung kỳ đánh cho trong thương.
Ngay khi hắn nói xong câu cuối đó thì cũng là lần cuối cùng hắn còn có thể mở miệng nói bởi vì...tại thời khắc đó kiếm khí đã lặng lẻ xẻ ngang qua người hắn chém hắn thành hai mảnh mà nổ tung thành một đoàn huyết vụ.
"Nếu không...'Kiếm Môn' ta là sẽ không tha cho ngươi lẫn 'Tinh Môn' các ngươi đâu."
Kiếm Nam Thiên mở miệng nói: "[Huyết Sát bí pháp] mở!"
'Tinh kim' cảnh tiền kỳ!
Uy h·iếp...vũ nhục...một cách trắng trợn!
Bên dưới khán đài, chúng đại là đều là ngốc trệ một mặt bộ dáng...Những cái kia trưởng lão, tộc trưởng các loại thế lực, gia tộc khác lúc này đều là đình trệ nhìn kia thiếu niên khí tức mà thầm than thở... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hai ta vốn không có cùng đẳng cấp, nếu đã vậy thì lá ác chủ bài này ta cũng nên lật rồi a."
Ít giây sau thế mà hội tới phía trước người Kiếm Nam Thiên, mũi kiếm lúc này cũng chỉ còn cách mi tâm hắn chưa đầy một mét.
"Trận chiến này, ta thế nhưng mới là người thắng sau cùng..." Thẩm Thiên Thu gào hét lên.
"Cho nên vì tương lai của chính mình cũng với Ngọc sư muội nên huynh ấy chắc chắn sẽ không chịu thua đâu!."
Huyết quang nở rộ bao trùm lấy Kiếm Nam Thiên tạo cho người xem cảm giác rùng rợn khó tả.
Toàn thân Thẩm Thiên Thu và /Hồng Trường kiếm/ tỏa ra quang mang, hòa lẫn vào nhau kèm theo hơi thở khủng kh·iếp.
"Thế nhưng ta hội muốn xem thử ngươi vị nay thiên tài thực lực chân chính, tới đi Thẩm Thiên Thu."
Nhưng...hắn là lầm! (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiếm Nam Thiên sau khi trải qua khoảng thời gian giao thủ vừa rồi với Thẩm Thiên Thu, hắn là cảm nhận được mặc dù hai bên chỉ là đơn thuần vận dụng tinh lực thi triển kiếm khí và cường hóa tốc độ nhưng có thể xác định được hắn là không bằng Thẩm Thiên Thu.
Đại gia đều là lấy tay quẹt vệt mồ hôi lăn trên trán vì căng thẳng, mắt thì cứ tiếp tục nhìn lấy kia hai thân ảnh trên đài không dám chớp mắt bởi họ sợ sẽ bỏ qua bất cứ tình tiết nào của cuộc chiến.
"Không hội đến lúc cuối cùng ta là sẽ không dùng đến ác chủ bài của mình."
Hắn thế nhưng là không muốn c·hết a...Hắn bây giờ đã là 'Tinh kim' cảnh, đây là cảnh giới đủ để thành môn lập phái của riêng mình, tiền đồ của hắn sẽ còn mở rộng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.