Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 51: Diện kiến sơn linh của 'Vô Cấu Tiên Sơn'

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Diện kiến sơn linh của 'Vô Cấu Tiên Sơn'


Đoàn khí đó khi tiến vào trong linh hải lập tức hóa thân trở lại thành dáng vẻ của sơn linh.

"Chính vì thế ta là sẽ không để ngươi tiến vào núi, tất cả các người, những kẻ tới nơi đây đều là những kẻ lòng lang dạ sói."

Nhưng không gian áo nghĩa lại là một trong những áo nghĩa có sức mạnh tối cao, này áo nghĩa vốn chỉ có thể khi vũ hóa thành tiên mới cảm nhận được đến a.

Cả tòa 'Vô Cấu Tiên Sơn' vốn đang sừng sững đứng yên, hiên ngang hùng vĩ bỗng chốc truyền đến từng đọt rung lúc nhẹ nhàng.

"Nếu ngươi không muốn nhận lấy kết cuộc như chúng hay thậm chí càng thảm hơn thì...Tốt nhất là nên cút ra khỏi đây đi nếu không thì đừng trách ta không khách khí với tiểu tử nhà ngươi, HỪ!."

Chẳng lẽ hắn là nhận thức được thân phận của chủ nhân sao?

"Ngươi là làm sao có được sức mạnh đó cơ chứ?."

Băng Thanh Nhật cũng đã là tiến vào tự thân linh hải nhìn đến sơn linh mà khẽ cười, sau đó búng tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đó là vinh hạnh của ta, mời ngài" Sơn linh khẽ thủ ấn mở ra một con đường cầu thang làm bằng đất đá từ chân núi lên đỉnh quay sang nói: "Đại nhân, ngài chỉ cần men theo đường này là sẽ đến được đỉnh núi." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Có điều dựa trên tình trạng khi nãy thì có thể xác định rõ ràng tới rằng núi này thật sự là đã khơi mở linh trí của riêng nó, nếu không thì lúc áp bức khi nãy cũng không thể nào chỉ nhằm vào tập trung vào ta được."

"Nếu như đã tự mở ra linh trí vậy thì ta phải lôi này sơn linh ra tới hỏi chuyện mới được a."

Băng Thanh Nhật mỉm cười thỏa mãn nhưng do chưa thấy sơn linh xuất đầu lộ diện, hắn liền tiếp tục tế ra thêm một cái 'Rung Chuyển Địa Chấn trận'.

Nhìn lấy bóng lưng của Băng Thanh Nhật mờ dần đi, sơn linh khẽ nói:

Hài đồng kia đem hai mắt tóe lửa giận hướng nhìn lấy Băng Thanh Nhật, toàn thân nở rộ ra lực lượng cường đại hỏi:

Sơn linh này đúng là quá hung bạo đi.

Mã đức!

Băng Thanh Nhật lập tức hai tay thủ ấn vẽ ra từng cái trận đồ vòng sáng nói:

Thương khung cũng là trở nên yên tĩnh.

Tuy nói rằng 'tinh hạch cảnh' lĩnh hội áo nghĩa; 'tinh vân cảnh' quan tường quy tắc; 'tiên cảnh' vấn đáp pháp tắc; còn 'thần cảnh' nắm giữ đạo tắc.

Trải qua ít lâu thời gian, sơn linh mới là định hình lại quay sang nhìn hướng Băng Thanh Nhật khẽ nói:

"Lực áp bức khi nãy cũng là có chút điểm quá mạnh rồi đi."

"Ngươi hẳn là phải biết rõ tình trạng của kia ba cái tiểu nhi khi cố cưỡng ép xông cấm vào núi a."

"Nếu tiền bối không ngài thì theo ta tiến vào trong linh hải của ta mà xem lấy...Chắc hẳn với kiến thức của vùng kia thế giới vị diện có thể là sẽ nhận ra đến lý do ta biết đến."

Sau khoảng thời gian phi hành chật vật thì cuối cùng Băng Thanh Nhật cũng đã tới được chân núi, tới đây hắn mới là thả lỏng thân thể mà từ từ chậm rãi hạ xuống, hai mắt hướng nhìn lên phía trên đỉnh núi đang bị mây trắng che phủ kia.

"Ta là muốn xem thử sơn linh núi này hình dáng là như thế nào một dạng, 'Rung Chuyển Địa Chấn trận' đi!."

"Cuối cùng cũng là không chịu tải nổi mà xuất đầu lộ diện ra tới rồi sao?."

Băng Thanh Nhật khẽ cười mỉm nhìn lên phía thưởng khung chỗ chợt nói khẽ:

"Thang này tổng cộng có 3 vạn bậc, cứ mỗi 1 vạn bậc thì ngài sẽ nhận được mọt cửa ải, mỗi ải đều là thiên biến vạn hóa nên cần ngài cẩn thận đối phó."

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Sơn linh nhìn thấy Băng Thanh Nhật trong khoảnh khắc vừa rồi dưới lực lượng áp bách của bản thân tỏa ra mà lại dễ dàng tránh đi thì không khỏi nhíu mày.

Dường như hắn là cảm ứng được một loại lực lượng khí tức có một phần giống với khí tức của chủ nhân nhà hắn.

"Thật không ngờ tới...Thật sự là không ngờ tới mà." (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng đợt rung lắc cứ như thế liên tục mà kéo dài dẫn đến cả tòa 'Tiên Sơn' đều là bắt đầu chấn động kịch liệt, đất đã bắt đầu sập xuống tựa như núi lủa phun trào dung nham một dạng khiến khói bụi mịt mù.

Có chịu nói đạo lý không a, nói câu trước câu sau liền lập tức ra tay.

Nghe Băng Thanh Nhật như thế trả lời bản thân mình câu hỏi, sơn linh ánh mắt hòa hoãn, dãn ra đôi chút nhưng trong lòng hắn vẫn đầy ấp nghi hoặc.

Nếu không phải tránh thoát kịp thời có lẽ...Ta là sẽ nát như cái mặt đất kia đi a.

Trận pháp hoàn thành được Băng Thanh Nhật phẩy tay tế ra đính trên chân núi,

Từng khỏa, từng khỏa tinh trần lần lượt hiện ra soi sáng một chỗ.

"Đều là những kẻ tham muốn sức mạnh, vì sức mạnh mà có thể làm ra tới bằng cứ giá nào."

"Còn về tại sao ta lại có s·ú·c mạnh của không gian áo nghĩa thì đợi tơi khi chúng ta thành người một đường ta là sẽ báo cho tiền bối rõ ràng hết mọi việc, còn hiện tại thì thứ cho vãn bối không thể tiết lộ cho ngài."

Như biết sơn linh còn chưa triệt để tin tưởng bản thân mình, Băng Thanh Nhật chậm rãi nói:

"Sơn linh tiền bối, không biết với thân phận này của ta, đã đủ để ngài cho ta tư cách tiến vào 'Vô Cấu Tiên Sơn' hay không a?." Băng Thanh Nhật mỉm cười từ tốn nói

Băng Thanh Nhật khẽ mỉm cười cảm thán nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Lẽ nào thật sự nơi đây từng có 'Tiên đế' cảnh giới đại năng sao?

Sơn linh chợt híp hai mắt lại rồi thở ra một hơi, tiến lại gần Băng Thanh Nhật nói:

Linh hải vốn đang mù mịt bởi làn sương bỗng sáng lên rực rỡ.

Hướng thương khung chỗ, hư không bỗng chấn động, một thân ảnh nhỏ nhắn mang theo hình hài tiểu nam tử hài đồng bộ dáng thân khoác ngân bào, chải chuốt chỉnh chu, eo thắt một dây lụa trắng tinh khiết, kèm theo gương mặt tầm khoảng 6-7 tuổi.

"Nếu là như thế thì ta sẽ không cho bất cứ kẻ nào tiến lên đỉnh núi."

Băng Thanh Nhật thấy sơn linh có ý định ra tay, bèn tế ra 'Thời Không Luân Hồi linh căn' xóa bỏ hết phong cấm xung quanh bản thân mà cấp tốc lùi lại hơn chục bước.

"Ùm, ta biết rồi đa ta tiền bối đã cáo tri ta." Băng Thanh Nhật vừa dứt lời liền quay hướng cầu thang mà đi, càng đi càng nhanh.

"Chân chính 'Tọa nhân' bây giờ ta đã là biết đến lý do ngươi có thể nhận ra những kia vị diện."

Ở phía giữa trung tâm tinh đồ. có một ngôi sao với hình thù độc đáo đang phát quang rực rỡ tựa như là chúa tể thống trị tinh đồ.

Lẽ nào...

Sơn linh mở miệng lập tức hỏi lấy:

"Sức mạnh của không gian, khí tức của không gian áo nghĩa và chi lực."

Song trận chồng chất lên nhau khiến công dụng tăng lên gấp đôi, 'Vô Cấu Tiên Sơn' lại tiếp tục chịu ảnh hưởng mà rung chuyển càng thêm mãnh liệt cứ như thể thiên phạt giáng xuống khiến trời long đất lở vậy.

Chẳng mấy chốc cả linh hải tựa làn sương mù mịt kia hóa thành tinh đồ sáng lạng.

"Thật đáng mong chờ a."

Theo lý mà nói việc một sơn linh nhỏ bé có chủ nhân là 'Cổ thánh Tinh Linh' cảnh giới là không thể nhận biết rõ ràng như thế a.

"Tuy nhiên ta có thể đảm bảo chứng thực với tiền bối rằng ta không phải người của vùng kia vị diện thế giới mà ngài đang nghĩ đâu."

"Sơn linh tiền bối không cần như thế câu nệ tiểu tiết lễ nghi làm gì." Băng Thanh Nhật đỡ lấy sơn linh nói: "Nếu được thì ta mong ngài cho ta tiến vào 'Tiên Sơn' mà khảo nghiệm đường đường chính chính để đem cả tòa núi này thành vật dưới trướng hay không a?."

"Sơn linh tiền bối bớt giận, ta chỉ là môn chủ của một cái môn phái bình thường mà thôi." Băng Thanh Nhật chậm chậm đáp lại: "Hôm nay lý do tại sao tới đây, ta là đã nói với tiền bối ngài rồi."

"Tuy nhiên khi xưa trước khi chủ nhân quy tiên đã từng thiết hạ ba cái của ải, chỉ cần ngài vượt qua hết ba cửa ải này mới nhận được truyền thừa lẫn quyền hành chưởng khống ta cùng núi này."

"Tiền bối sơn linh thân mến, vãn bối cũng là không cố ý mạo phạm đến nơi đây, chẳng qua vãn bối là muốn diện kiến sơn linh tiền bối ngài mà thôi chứ không hề có ý khác."

Thế sao mình lại không thể cảm nhận được chút pháp tắc nào cơ chứ?

"Ngươi kẻ này thế mà lại là một người sở hữu 'Tinh Tọa'."

"Người đến là ai? Tại sao lại dám như thế mạo phạm đến nơi ở của chủ nhân ta?."

"Nếu như một 'Tọa nhân' như ngươi còn không có đủ tư cách thì ta cũng chẳng biết rằng trên thế giới này còn có ai có thể có tư cách hơn nữa." Nói rồi sơn linh khẽ nghiêng người cúi đầu nói: "Kinh thưa 'Tọa nhân' đại nhân thân mến, xin lỗi ngài vì sự thất lễ của tại hạ vừa rồi."

Băng Thanh Nhật giờ đây sau khi đã đột phá tới 'Tinh Linh sứ giả' cảnh giới thì tốc độ phi hành đã được cải thiện vượt bậc, chỉ mất thời gian chưa tới sáu canh giờ thì chẳng mấy chốc hắn đã tiến vào địa phận xung quanh dưới chân núi của 'Tiên Sơn'.

Không thể nào a...Một tên chỉ ở 'sứ giả' cảnh sao lại có thể nhận biết tới chủ nhân lẫn kia vị diện cơ chứ.

Tưởng rằng lực áp bức đó sẽ phải khiến Băng Thanh Nhật hạ thân xuống nền đất mà đi bằng chính đôi chân của mình tới chân núi phía trước, có thể là...Băng Thanh Nhật cũng không dừng lại hạ xuống mà tiếp tục dồn sức vào tiếp tục tăng tốc độ phi hành của bản thân đồng thời tế ra 'linh căn' cản trở lại lực áp bách kia.

"Nếu có chỗ nào đắc tội xin ngài lượng thứ mà bỏ qua cho ta."

"Ngươi cũng không khác kia ba cái tiểu nhi mà thôi không hơn không kém, đều là tham lam mong muốn lấy ra được truyền thừa của chủ nhân nhà ta mà để tự thân lớn mạnh thực hiện dã tâm của ngươi nhóm mà thôi."

"Được, nếu ngươi đã nói như thế thì ta cũng muốn xem thử ngươi là dựa vào đâu."

"Hỗn xược! Tòa này 'Vô Cấu Tiên Sơn' không phải là những kẻ phách lối, kiêu ngạo như ngươi là tiến vào được." Sơn linh lên tiếng: "Huống hồ ngươi nói đúng ta đích thị là sơn linh của tòa 'Tiên Sơn' này."

Ngay tức khắc sau khi Băng Thanh Nhật lùi lại thì tại vị trí bị cầm cố trước đó, một chấn động lớn nổ ra khiến cả mặt đất đều là nứt toạc ra.

Băng Thanh Nhật mắng thầm trong lòng khi nhìn lấy cảnh tượng vừa rồi.

Nói xong, sơn linh biến mất tại chỗ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi tiến vào phạm vi gần chân núi thì Băng Thanh Nhật cảm nhận được một khí tức áp bức đến đáng sợ khiến hắn không khỏi toát mồ hôi nhưng...

Sao hắn lại nhận ra được?

Băng Thanh Nhật nhìn lấy biểu cảm của sơn linh cũng là động dung.

"Không hổ là đã từng nơi định cư của một vị 'Cổ thánh Tinh Linh' a."

Sơn linh giờ phút này đây nhìn thấy kia khỏa ngôi sao sáng chói, cả khuôn mặt bỗng cứng đờ, thờ thẫn tựa như kẻ ngốc đứng giữa phong cảnh hùng vĩ một dạng vậy.

Băng Thanh Nhật nhìn thấy kia hình dạng hài tử bộ dáng chỉ khẽ cười trừ sau đó tịnh tâm lại đối mắt đáp:

Chương 51: Diện kiến sơn linh của 'Vô Cấu Tiên Sơn'

"Tiền bối không cần như thế nghĩ nhiều, lý do ta nhận thức tới kia vị diện chỗ cũng là ta có bí mật của bản thân mình."

"Mau nói cho ta biết."

"Ngươi mới là một 'Tinh Linh sứ giả' cảnh đỉnh phong thôi mà thế nào hội có khả năng lĩnh ngộ ra tới không gian áo nghĩa cơ chứ?."

Nói rồi sơn linh biến thành một đoàn khí nhỏ bay tới chui vào linh hải của Băng Thanh Nhật.

"Chủ nhân, có lẽ lần này nguyện vọng khi còn sống của người sẽ được thiếu niên này thực hiện giúp đâu."

Nhìn thấy Băng Thanh Nhật như thế một mặt kinh ngạc mà ngẩn ngơ suy tư, sơn linh giận dữ lên tiếng:

Này sơn linh thế mà nhận biết không gian áo nghĩa lẫn không gian chi lực.

"À mà nếu nói đến ý khác thì có lẽ cũng chỉ là muốn thuần phục cả tòa 'Vô Cấu Tiên Sơn' này lẫn tiền bối mà thôi."

Ngay lúc Băng Thanh Nhật đang hưng phấn nhìn trước mắt một màn thì một thanh âm chấn động thương khung bỗng chốc vang lên khiến tòa 'Tiên Sơn' vốn đang đổ nát chẳng mấy chốc hồi phục nguyên trạng, còn bản thân Băng Thanh Nhật thì như bị cấm cố lấy mà đứng yên bất động.

Hắn cái này...Sao lại nói ra như thế lời nói?

Tại thời khắc Băng Thanh Nhật phá vỡ cầm cố thì sơn linh nhận ra đến một hơi thở khí tức có đôi phần điểm quen thuộc đến là thường.

"May mắn ta là tu ra 'hỗn độn linh căn' mang theo một phần sức mạnh của thời không, nhờ đó mới có thể tạm thời áp chế cỗ lực lượng cùng khí tức kia mà tiếp tực phi hành nên cũng là tiết kiệm được nhiều ít thời gian."

Kia ngôi sao thế nhưng chính là 'Song Ngư Tinh Tọa'.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 51: Diện kiến sơn linh của 'Vô Cấu Tiên Sơn'