Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 103: Chương Cuối: Ánh Sáng Rực Rỡ
"Lý tưởng của Dio chỉ mang lại sự hủy diệt," Kakyoin đáp trả, đôi mắt ánh lên quyết tâm. "Và ta sẽ không để điều đó xảy ra."
"Thời gian là của ta!" Dio gầm lên, kích hoạt khả năng dừng thời gian. Jotaro, với Star Platinum, phải vận dụng mọi kỹ năng và sự bình tĩnh để đối đầu.
**Ghi chú từ tác giả:** Cảm ơn bạn đã đồng hành cùng Stardust Crusaders trong hành trình đầy cảm xúc này. Đây không chỉ là câu chuyện về những trận chiến, mà còn là câu chuyện về tình bạn, lòng dũng cảm, và hy sinh. Hy vọng bạn sẽ tiếp tục theo dõi những chuyến phiêu lưu mới trong tương lai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi máy bay cất cánh, Kakyoin đứng nhìn những người bạn của mình biến mất vào đường chân trời. Cuộc hành trình kết thúc, nhưng trái tim cậu vẫn cảm thấy ấm áp.
Cuộc điều tra dẫn cậu đến một nhà kho bỏ hoang nằm sâu trong khu vực ngoại ô. Tại đây, cậu phát hiện ra một bí mật khủng kh·iếp: tàn dư của Đức Quốc Xã, những kẻ đang hợp tác với Dio, âm mưu sử dụng mảnh cơ thể hóa đá còn sót lại của Pillar Man Stana để hồi sinh tham vọng thống trị thế giới.
Trận chiến kéo dài đến tận bình minh, khi Jotaro cuối cùng cũng đánh bại Dio bằng đòn *Star Platinum: The World* phá hủy hoàn toàn cơ thể hắn.
Sự đáng sợ của Cream không chỉ dừng lại ở khả năng xóa mọi vật chất mà nó còn chuyển động với một quỹ đạo hỗn loạn như đống quần áo bị quay rối bên trong lồng giặt, nhưng may mắn vẫn đứng ở phía Kakyoin, cậu ta biết điểm yếu của thứ này.
Sức mạnh xóa xổ của Cream quả thực giống hệt như một con quái vật đói khát, những nơi nó đi qua đều bị nuốt sạch sẽ chỉ còn lại những đường kẻ bán cầu ở trên tường, trên mặt đất.
"Kakyoin," Pucci nói, giọng điệu như thôi miên, "ngươi có bao giờ tự hỏi tại sao ngươi phải chiến đấu chưa? Nếu từ bỏ, ngươi sẽ không còn đau khổ nữa."
"Dio không cần đến kẻ như ngươi nữa," Vanilla Ice nói, mắt đầy sát khí khi hắn quay sang đối đầu với Pucci. "Ta sẽ tự mình hoàn thành giấc mơ của ngài ấy."
Khi đến Alexandria, thành phố cảng sầm uất đầy căng thẳng, Kakyoin nhận ra sự hiện diện của một bóng tối đáng sợ đang bao trùm nơi đây. Những tin đồn về các vụ m·ất t·ích, các bóng hình kỳ lạ xuất hiện ở bến cảng khiến bầu không khí thêm phần u ám.
Kakyoin lặng người khi phát hiện ra sự thật này. Cậu hiểu rằng nếu để kế hoạch này thành công, không chỉ thế giới hiện tại mà cả những hy sinh của nhóm Jotaro cũng trở nên vô nghĩa.
Trong trận đấu cuối cùng, Kakyoin dồn hết sức mạnh của mình vào một đòn *Emerald Splash* mạnh mẽ, xuyên qua mọi phòng thủ của Pucci. Whitesnake tan biến, và Pucci ngã quỵ, để lại mảnh cơ thể của Stana trong tay Kakyoin. Cậu phá hủy nó ngay lập tức, đảm bảo rằng kế hoạch của Dio sẽ không bao giờ thành hiện thực.
Sự mâu thuẫn giữa hai kẻ địch mở ra cơ hội cho Kakyoin. Cậu sử dụng *Hierophant Green* để đặt bẫy xung quanh khu vực, tạo ra một mạng lưới sợi dây năng lượng phức tạp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Pucci nheo mắt, sự bình tĩnh của hắn bắt đầu rạn nứt. "Ngươi đang phản bội Dio-sama? Ngươi không hiểu ngài ấy đại diện cho điều gì sao?"
Khi Vanilla Ice và Pucci lao vào nhau, Kakyoin kích hoạt bẫy, khiến cả hai bị cuốn vào một v·ụ n·ổ năng lượng dữ dội. Cú nổ không đủ để hạ gục họ, nhưng nó làm gián đoạn kế hoạch của họ và cho Kakyoin thời gian để lên chiến lược.
"Ông nội, cẩn thận!" Jotaro hét lên khi Dio lao về phía Joseph. Avdol và Polnareff cũng lao vào hỗ trợ, nhưng The World quá mạnh mẽ.
"Vậy thì để ta chứng minh điều đó là sai!" Kakyoin thách thức, ánh mắt cậu lóe lên sự quyết tâm.
"Ngươi nghĩ cát sẽ ngăn được ta sao, con c·h·ó ngu ngốc?" Dio bật cười, nhưng sự mất tập trung này đủ để Jotaro tung ra một cú *Ora Ora* đầy uy lực, làm hắn lùi lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Polnareff, dù vẫn cố pha trò, không giấu nổi sự xúc động. Avdol, với ánh mắt kiên định, cảm ơn mọi người vì đã cùng anh chiến đấu.
---
Vanilla Ice bật cười khinh miệt. "Ngươi nghĩ một mình ngươi có thể cản được chúng ta sao? Ngươi chỉ là một con tốt thí mà thôi."
Kakyoin nằm bất động trên giường bệnh tại Aswan, mắt chăm chăm nhìn lên trần nhà trắng toát. Bên ngoài, tiếng còi xe và âm thanh của cuộc sống hối hả vẫn tiếp diễn, nhưng với cậu, tất cả dường như trở nên xa xôi.
"Ngươi nghĩ những lời đó sẽ làm ta dao động sao?" Kakyoin đáp trả, gạt bỏ những ảo giác và tập trung vào mục tiêu. "Ta chiến đấu không chỉ vì bản thân, mà vì những người đã hy sinh để bảo vệ thế giới này."
"Ngươi không nên ở đây, Kakyoin," Pucci lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy uy h·iếp. "Dio-sama không muốn ngươi làm hỏng kế hoạch."
Chương 103: Chương Cuối: Ánh Sáng Rực Rỡ
Linh cảm mách bảo cậu rằng chuyện này không chỉ đơn thuần là một chuỗi sự kiện ngẫu nhiên. Bất chấp sự phản đối của bác sĩ, Kakyoin quyết định tự mình điều tra.
"Ta hiểu rõ hơn ngươi nghĩ," Vanilla Ice đáp lại lạnh lùng. "Và ta không cần phải giải thích với một kẻ mù quáng như ngươi."
Cuối cùng...nếu dã đọc tới đây thì chúc đọc giả một ngày tốt lành.
"Vụ m·ất t·ích hàng loạt bí ẩn tại Alexandria" — dòng tiêu đề khiến cậu lạnh sống lưng. Các nhân viên của Tập đoàn Speedwagon đã biến mất không dấu vết.
Iggy, dù nhỏ bé nhưng không hề nao núng, sử dụng Stand *The Fool* để tạo ra một cơn bão cát nhằm làm giảm tầm nhìn của Dio.
Nhóm cùng nhau mang t·hi t·hể Dio đến một vùng sa mạc hoang vu, nơi họ thiêu đốt nó dưới ánh mặt trời, đảm bảo rằng hắn sẽ không bao giờ hồi sinh.
Cậu biết rằng, dù những vết sẹo từ trận chiến sẽ mãi ở lại, tình bạn và sự hy sinh của họ sẽ sống mãi trong lịch sử. Và trong ánh nắng vàng của Ai Cập, Kakyoin thầm nghĩ, "Đây không chỉ là sự kết thúc, mà còn là một khởi đầu mới cho tất cả chúng ta."
Và xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ vừa qua cũng như sợ sơ sài của chương cuối cùng, nhưng mình vẫn mong quý đọc giả sẽ tiếp tục ủng hộ mình trên con đường tiếp theo và... quyền tới mình sẽ Remake lại bộ truyện cũ còn đang dang dở nhằm thực hiện nốt đam mê còn chưa hoàn thành cũng như lời xin lỗi đối với những người đã theo dõi truyện từ đầu.
Không lời báo trước, Vanilla Ice t·ấn c·ông đầu tiên. Stand của hắn, *Cream* lao về phía Kakyoin với tốc độ chóng mặt, tạo ra một c·ơn l·ốc x·oáy hút tất cả mọi thứ vào hư không.
Kakyoin bình tĩnh lấy lại sự tập trung. "Nếu kế hoạch của các ngươi liên quan đến việc phá hủy thế giới này, thì ta không thể đứng ngoài."
Kakyoin phản ứng nhanh chóng, đối mặt với cơn bão hư không của kẻ thù, cậu nhanh triển khai *Hierophant Green* để giữ khoảng cách. Những sợi dây năng lượng của Hierophant Green quấn quanh các trụ nhà kho, giúp cậu né tránh những đòn t·ấn c·ông c·hết người từ Cream.
"Kết thúc rồi," Jotaro nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn xuống xác Dio.
Cậu không thể cùng những người bạn của mình tiếp tục hành trình tới Cairo. Vết thương sâu và lời thuyết phục của Joseph đã giữ cậu lại, nhưng trái tim cậu vẫn không ngừng dõi theo họ. Những ký ức về cuộc chiến và những hy sinh cứ ùa về trong tâm trí cậu, khiến mỗi giây phút trên giường bệnh trở nên nặng nề hơn bao giờ hết.
Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Kakyoin nhận ra rằng Vanilla Ice và Pucci không hoàn toàn đồng lòng. Vanilla Ice dường như có ý định riêng khi hắn cố gắng c·ướp mảnh cơ thể của Stana. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại sân bay Cairo, không khí chia tay tràn ngập cảm xúc. Joseph, với nụ cười ấm áp, vỗ vai từng người, hứa hẹn rằng gia đình Joestar sẽ không bao giờ quên họ.
"Tên quái vật này... không có điểm yếu sao?" Polnareff nghiến răng, cố gắng tìm cơ hội t·ấn c·ông.
Cuộc chiến trở nên căng thẳng hơn khi Pucci tham gia. Stand của hắn, *Whitesnake* không chỉ có khả năng đánh cắp ký ức và Stand của đối thủ, mà còn có thể tạo ra những ảo giác để làm r·ối l·oạn tâm trí.
Iggy, chú c·h·ó nhỏ, ngẩng đầu nhìn lên, như thể cũng cảm nhận được sự chia tay này. Jotaro, với vẻ ngoài lạnh lùng, đứng yên lặng trước Kakyoin. Họ bắt tay nhau, không cần nói gì thêm, bởi cả hai đã hiểu rõ những gì họ đã cùng trải qua.
Trong khi đó, tại Cairo, nhóm của Jotaro đang đối mặt với trận chiến sống còn với Dio. Ánh trăng lạnh lẽo chiếu sáng trận chiến, nơi The World của Dio tung ra những đòn t·ấn c·ông khủng kh·iếp.
Khi tất cả kết thúc, nhóm tái hợp tại Alexandria. Kakyoin, dù kiệt sức nhưng vẫn còn sống, chào đón họ với một nụ cười yếu ớt.
Nhưng trước khi kịp nghĩ thêm, cậu bị t·ấn c·ông bất ngờ bởi hai Stand Users: Vanilla Ice và Enrico Pucci. Vanilla Ice, kẻ trung thành nhất của Dio, xuất hiện với vẻ mặt lạnh lùng, trong khi Pucci toát lên vẻ điềm tĩnh nhưng không kém phần nguy hiểm. Cả hai đứng đối diện với Kakyoin trong nhà kho tối tăm, tạo nên bầu không khí căng thẳng như chỉ chực bùng nổ.
Một buổi sáng, khi cậu đang đọc qua một tờ báo địa phương, một dòng tin tức nhỏ nơi góc trang đã thu hút sự chú ý của cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.