Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Thần Geb.
Kakyoin triệu hồi Heirophant Green và ra đòn kết liễu.
. . . . . . . . . (đọc tại Qidian-VP.com)
C·hết đi con c·h·ó đang ghét.
Ngươi. . và con c·h·ó đó. . .nhất định đều hiểu cảm giác này. . .chúng ta. . .là những kẻ đặc biệt. . .mang. . .mang trong mình sức mạnh. . Stand từ khi sinh ra!
"Iggy~!" đúng lúc này thì tiếng bước chân của Iggy chạy vội theo sau lưng của hai người, bây giờ thì Kakyoin biết tại sao ông Joseph với Avdol gọi nó là Iggy rồi.
Kakyoin nhìn thấy vẻ mặt nhăn nhó như ăn phải con ruồi của N'Doul thì không nhịn được cười, cậu ta lại nói:
"Lali-ho!" Kakyoin chẳng biết xuất hiện từ đâu, cậu ta đứng ngay sau lưng của N'Doul, khiến cho hắn ta giật mình tiến vài bước về phía trước theo bản năng.
Ê, Iggy! Muốn ăn kẹo cao su không?" Jotaro vừa nói vừa rút ra một thanh kẹp cao su vị cà phê từ trong túi áo.
Chương 74: Thần Geb.
Punch*
Kakyoin, ngươi cũng đã gặp ngài ấy rồi mà. . .Ngài ấy. . .là người đầu tiên. . và duy nhất khiến cho ta cảm thấy sợ hãi. . .cho ta. . cảm thấy rằng không muốn c·hết. . dưới tay ngài ấy! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tay sát thủ nghe thấy vậy thì chỉ nhếch miệng cười, Geb từ dưới đất ngoi lên, hóa ra nó không biến mất mà N'Doul cố tình để nó chui xuống lòng đất.
"Cái mặt của cậu đằng đằng sát khí như vậy thì không chỉ nó mà tôi còn thấy sợ đấy! Mà. . . mũ của cậu đâu rồi?" Kakyoin ở bên cạnh cố nén cười, cậu ta chợt để ý cái mũ yếu quý của Jotaro đi đâu mất rồi, từ lúc quen nhau tới giờ Kakyoin hiếm khi thấy Jotaro tháo nó ra lắm.
Phụt*
"Dio, khiến những kẻ khác điên cuồng vì mình. . . rốt cuộc hắn là kẻ như thế nào? Và những kẻ còn lại, đại diện cho chín vị thần Ai Cập đó là ai. . . hãy nói cho tôi, Kakyoin!" Jotaro vừa bước đi vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cái thứ gì thế này. . .mi đi nhặt về cho ta à! Cũng có chỗ tốt đấy nhỉ! Cảm ơn nhé!" Jotaro ngồi xuống nhặt chiếc mũ và đội lại lên đầu.
Nắm đấm của Heirophant Green xuyên thủng trái tim của N'Doul, sinh mạng của hắn ta cũng chấm dứt tại nơi đây, một thứ gì đó đang dần thay đổi trong Kakyoin.
"B-bã kẹo cao cu. . .con c·h·ó c·hết tiệt! Đúng là không phải tầm thường!" Jotaro tức đến nghiến răng nghiến lợi, một chút ấn tượng tốt về iggy vừa được xây lên giờ rơi xuống 18 tầng địa ngục rồi.
Kakyoin vội vàng nhấc người tránh thoát, thế nhưng mục tiêu của nó không phải là cậu mà là N'Doul, chỉ thấy tia nước đục thủng một lỗ máu sâu hoắm ở trên trán của hắn ta, nó hòa với máu đỏ rồi tan biến.
"Dio. . .tại sao các ngươi lại trung thành với hắn như vậy? Thậm chí có thể c·hết vì hắn?" Kakyoin không tài nào hiểu được, nếu nói rằng kẻ đó bị Dio cấy búi thịt tẩy não thì sẽ chẳng có gì đáng ngạc nhiên nhưng N'Doul lại không hề có vết tích nào trong các trường hợp trên.
"Chính xác hơn là Jotaro đã cõng ta ở trên vai! Bọn ta cứ như thế mà đánh lừa và khiến cho ngươi tưởng rằng chỉ có một người phát hiện và tiếng về vị trí của ngươi!
N'Doul với khuôn mặt nghiêm túc nghe như vậy thì thở dài:
"Thật là. . .con c·h·ó chẳng dễ thương gì cả! Đang ở giữa sa mạc mà, thích c·hết thì cứ việc!" Jotaro mất hết kiên nhẫn, cậu ta đút thanh kẹo vào túi quần rồi quay người rời đi.
"Này!! Jotaro, Kakyoin!" đúng lúc này thì những người còn lại cũng chạy tới bên này.
Nhưng nghe thấy thế con Iggy lại càng điên khùng hơn, nó không ngừng gầm gừ rồi nằm trên mặt đất lăn qua lăn lại khiến cho cát bay đất chạy bụi mù mịt.
"Kuh kuh kuh. . . hóa ra là như vậy. . . hóa ra là như vậy. . . đó là lý do vì sao ngươi có thể chiến thắng ta một cách nhẹ nhàng như vậy mà cả ngươi và đồng đội đều không có t·hương v·ong. . . nhưng hãy nhớ. . . dù ngươi có hiểu biết như thế nào. . .thì cũng không thể chiến thắng được Stand của ngài ấy!
Vì trọng lượng cơ thể của ta nhẹ hơn Jorao nên cho dù đôi cánh của The Fool có bị chênh thì nó vẫn có thẻ lượn thêm được một đoạn nhỏ!
Còn về lý do vì sao mà ta tới được nơi này, ngay cái lúc Jotaro ném Iggy đi thì Stand con c·h·ó cũng bay theo, ta chỉ cần bám ở trên đó là có thể dễ dàng tới được bên này!
"Thì ngay từ lúc ban đầu ta đã đi cùng với bọn họ rồi! Chắc là ngươi nghe thấy chứ nhỉ, cái tiếng bước chạy của Jotaro ấy!" Kakyoin cười nhạt và nói.
Không biết cuộc hành trình tiếp theo sẽ đi về đâu!
Trong nhóm năm người lại chẳng có ai cao 190cm cả, chỉ có hai người cao 195cm đó là Jotaro và ông Joseph, N'Doul đã phớt lờ đi khoảng sai số đó.
Và cảm ơn! Đây là ân nguyện cuối cùng và cũng là duy nhất của ta, sau khi ta c·hết hãy chôn xác của ta ở ngay đây, vùi nó vào trong cát của sa mạc này! Cát bụi cuối cùng cũng trở về với cái bụi!" trước khi c·hết N'Doul cười lên một cách sảng khoái, đúng như hắn nói, hắn không s·ợ c·hết.
Con c·h·ó iggy trông thấy vậy thì nở một nụ cười xảo quyệt.
Nói rồi Stand của N'Doul bất ngờ bắn thẳng đến, nó như một vên đ·ạ·n bay một đường vòng cung định xuyên thủng đầu của Kakyoin.
N'Doul nghe thấy như vậy thì sợ tới choáng váng, sao hắn ta không nghĩ tới việc này cơ chứ, ban đầu hắn cũng lấy làm lạ khi sải chân của Jotaro ngắn đi hơn một chút, vì thế hắn mới nhận định cậu ta cao 190cm.
"L-làm sao mà. . mà ngươi tiếng tới được đây?! Không phải chỉ có con c·h·ó này và Jotaro thôi sao??" N'Doul giật mình sợ hãi.
"Thôi đi, ta đang xin lỗi mà! Này!" Jotaro cố gắng đưa cho con c·h·ó thanh kẹo, thế nhưng nó chẳng thèo quan tâm mà cắm đầu cắm cổ chạy đi đâu đó.
Kakyoin ở bên cạnh thì ôm mặt níu cười, nhưng càng níu thì cái mặt của cậu ta trông càng hài hơn.
Ouch* Hộc*
"Ờ. . . chắc là rơi đâu lúc đang bay rồi!" Jotaro giống như chẳng thèm quan tâm, cậu ta xì một cái rồi nói, thế nhưng mắt thì vẫn đảo xung quang hòng tìm cái mũ.
Nói thật thì có hơi liều nhưng chẳng phải chúng ta đã chiến thắng rồi sao?" Kakyoin ngắm nhìn hoàng hôn rồi từ từ nói.
Vì mất đi sự kiểm soát của chủ nhân nên tia nước chỉ bay xoẹt qua tóc Kakyoin rồi biến mất.
Thế nhưng cậu ta đã nhanh hơn một bước, nắm đấm của Heirophant Green cứ như vậy đập thẳng vào mặt của N'Doul trước khi Geb kịp ghim vào đầu Kakyoin.
"K-không thể nào! Ngươi lại tự dùng Stand để. . . ngươi đang làm cái quái gì vậy?" Kakyoin trong lòng đang gào thét, trời ơi nếu ngươi muốn c·hết thì cứ bảo ta đầu cần phải t·ự s·át, là điểm đó, điểm của tôi đó.
Cậu ta làm theo di nguyện của N'Doul, vùi xác của hắn ta vào trong cát, cắm cây gậy dò đường của hắn lên phần mộ đơn sơ rồi cùng Jotaro rời đi dưới ánh chiều tà.
Đó không phải là cái mũ của Jotaro thì là của ai cơ chứ?
Kakyoin nở một nụ cười bất đắc dĩ vì dù sao cậu cũng là thằng đầu têu kéo con c·h·ó vào việc nguy hiểm như thế này cơ mà.
Nhưng ngay khi cậu ta đội chiếc mũ vào thì lại xuất hiện một cảm giác khang khác, có cái gì hơi dinh dính ở bên trong thì phải, Jotaro nghi ngờ sờ tay vào thứ hơi dinh dính.
"Ờ, là nhờ nó đấy! Tôi có quan sát hành động của Iggy và phát hiện nó luôn cố đi ngược lại với hướng tây!
Kakyoin nghe thấy vậy thì chỉ nhàn nhạt mở miệng:
"Thật là! Mà sao cậu biết kẻ thù đang ở hướng tây vậy?" Jotaro bất ngờ hỏi.
"Kakyoin, ta không sợ c·ái c·hết, bởi năng lực Stand của ta. . .từ nhỏ ta đã không sợ hãi c·ái c·hết rồi! Ta. . .có. . thể đánh bại. . .bất cứ kẻ nào, có thể phạm. . .tội mà không b·ị b·ắt! Cảnh sát. .cũng không khiến ta . . sợ hãi!
Những. . những gì mà. . .có thể khiến chủ nhân rơi vào bất lợi! Kuh kuh kuh kuh. . .!" N'Doul hấp hối nói.
Jotaro cứ tưởng con c·h·ó này sợ quá bỏ chạy mất dạng luôn, hóa ra là đi nhặt lại cái mũ về cho cậu, trách nhầm nó rồi, trong lòng của Jotaro cảm thấy hơi ấm áp, cậu ta bắt đầu có thiện cảm với con c·h·ó này rồi.
"Ta biết, ta biết hầu hết về Stand của các ngươi, nên ta không hứng thú với chúng, nhưng khả năng mới từ Stand của ngươi. . .hóa thành hơi nước lại là thứ mà ta không biết! Nhưng được rồi! Để cho ngươi không cảm thấy đau đớn vậy ta xin phép, chỉ nhoáng một cái thôi, sẽ không đau đâu!"
Như vậy đã được chưa?"
"Kakyoin, chắc là ngươi muốn moi. . . thông tin từ. . . ta, về tám người còn lại. . . mà. . người sắp phải đối đầu. . . Stand vủa Joseph Joestar. . Hermit Purple, có thể. . đọc được suy nghĩ. . .ta không thể để lộ!
Arf Arf Arf Arf Arf*
Ta sẽ nói cho ngươi. . .tên của ta là N'Doul, Stand của ta. . . thứ có thể được coi là nguồn gốc của Tarot, nó đại diện cho Geb, một trong chín vị thần ai cập, vị thần cai quản đại địa!"
Mặc dù điều này là vô căn cứ nhưng khi chiếc xe Jeep của chúng ta bị t·ấn c·ông thì nó đã "trùng hợp" nhảy ra!
"Hai người có làm sao không?"
"Ngươi có thể khiến cho bọn ta chật vật như vậy đã là rất đáng nể rồi, nhưng yên tâm ta ra tay có chừng mực, v·ết t·hương đó thì không đủ để g·iết ngươi đâu!" Kakyoin ra hiệu cho Jotaro tạm thời đừng bước tới bên này, còn bản thân tì đi đến trước mặt của N'Doul.
"Ừ, tới thời điểm thích hợp tôi sẽ nói cho cậu, tôi cũng chẳng biết Dio là một kẻ như thế nào, những ký ức về hắn thực sự quá mơ hồ! Nhưng hiện giờ chúng ta chỉ còn cách tiếp tục cuộc hành trình!" Kakyoin vừa nói vừa quay đầu nhìn Iggy, con c·h·ó xù lông lên khi trông thấy cả hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta đã quá coi thường đối thủ của mình rồi, lần sau sẽ không như vậy nữa! Đi c·hết đi, Kakyoin!"
"Này này, không phải đề phòng, ta không cáu mi đâu! Từ góc nhìn của mi, là ông già tự ý lôi mi tới sa mạc, bắt mi tham gia trận chiến, chắc hẳn là mi khó chịu lắm nhỉ?
N'Doul ngã trên mặt đất, máu tươi không ới ra ào ào từ trong miệng.
Tiếng kêu lúc bình tĩnh của nó nghe giống hệt cái tên, nhưng thứ làm cho cả hai ngạc nhiên hơn đó chính là cái mà Iggy đang ngậm ở trong miệng.
Ta không s·ợ c·hết. . nhưng. . nhưng. . .ta sợ bị ngài g·iết, sợ bị bỏ rơi, kẻ ác cần một vị cứu tinh độc ác, ha ha ha ha ha ha!
Mé, thằng này gay chắc luôn.
Mấy người này cũng hay thật, chiếc xe đã hỏng mất hai bánh trước rồi vậy mà vẫn còn cố lái bằng cách cho xem đi lùi lại để chạy đến bên này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.