Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 95:

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95:


"Tại sao tao cần phải quan tâm đến điều mày vừa nói? Tao không thuộc về thế giới văn minh, cũng không thuộc về sa mạc. Nhờ có Chúa tể Dio, chúng ta sẽ có cơ hội tạo ra một thế giới mới! Một thế giới thứ ba, nơi không tồn tại nền văn minh hiện đại, chỉ có những ảo ảnh cùng với sa mạc!

"Chuyển động của Jotaro ngày càng chậm hơn, nó đang kiệt sức, trong khi phải so bì thể lục với con quái vật bằng máy móc như Satanic Coupler! Đúng rồi đấy, vì là máy móc nên nó hoàn toàn không biết mệt!" Ông Joseph và những người khác vẫn là tù nhân trong nanh vuốt của mấy cái xúc tu mọc ra khỏi thân tàu, do đó họ không thể tự do di chuyển trong toa tàu.

"Polnareff! Đưa đứa trẻ này trở về làng! NGAY LẬP TỨC! Nó cần được chăm sóc y tế khẩn cấp!" Polnareff đột nhiên dừng lại và trong giây lát, do dự giữa cậu bé đang chảy máu và Satanic Coupler, anh bắt buộc phải chọn, chọn giữa việc đâm đầu vào báo thù hoặc đưa đứa bé này đi trị liệu kịp thời và để Jotaro cũng Iggy ở lại đây đổi đầu với kẻ thù.

Cậu bé đó chính là Hoàng tử bé, người đã lao đến cứu Jotaro và bạn bè cậu vào ngày hôm trước, khi họ kiệt sức và bất tỉnh dưới cồn cát, chính cậu nhóc đã phát hiện ra họ và báo cho dân làng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không, Jotaro hẳn có ý đồ gì đó, nó đang cố gắng tiếp cận Satanic Coupler bằng một cách nào đó! Phạm vi của Star Platinum là hai mét, nhưng sẽ rất khó cho Jotaro khi phải tấn công kẻ thù ở khoảng cách gần như vậy. Những chiếc gai nhô ra từ xe sẽ cản trở nó!"

"Điều này khiến mình thấy khó chịu, nhưng đành phải rút lại lời hứa của mình. Thật tệ, nhưng có vẻ như mong muốn của ông già sẽ không thành hiện thực!" Jotaro lẩm bẩm với đôi chứa đầy sự phần nộ chúng hơi rủ xuống.

Tên khốn lè lưỡi và dừng Satanic Coupler theo đường chéo. Cậu bé xoay tròn trong không khí như những mẩu giấy vụn và máu của cậu bắt đầu chảy đầy những vết rạch do bánh xe tạo nên.

Đôi mắt cháy rực vì tức giận của JoJo như thể một tia laser, sắc bén và làm cho kẻ thù cảm thấy lạnh toát dọc sống lưng, cái nhìn đầy sát khí, xuyên thấu qua tấm kính chắn gió của Satanic Coupler, chiếu thẳng lên người của Absalom và Michal bên trong cabin lái.

Michal sợ hãi đến không dám thở mạnh, cơ thể của cô gái trẻ như hóa đá, ánh mắt tê liệt vì sợ hãi, và Absalom ngay lập tức ngồi xuống. Một tinh thần chiến đấu gan dạ với sát ý g·i·ế·t người đã xâm nhập vào cơ thể Jotaro, nó như động lực vĩnh cửu bốc lên sức mạnh cho cậu trai trẻ.

"Absalom, tại sao ngươi lại làm vậy? Ta nghe nói cả cha và mẹ của ngươi đều c·h·ế·t vì bị tàu hỏa cán, ngươi ghét thế giới hiện đại và muốn g·i·ế·t bọn ta vì điều đó! Nhưng ta không biết chính xác là tại sao hay có lý do nào, dù vậy, bây giờ ta sẽ nghiền nát ngươi cũng như con tàu đó thành một mớ sắt vụn! Trả lời ta đi xem nào! Tại sao ngươi lại hành động như vậy?"

"Bây giờ, với sự vắng mặt của Polnareff, chúng ta sẽ không thể thực hiện kế hoạch phá hỏng Satanic Coupler của cả bọn đã lập lên từ trước được nữa!" Jotaro lẩm bẩm trong khi não bộ đang phải hoạt động hết công suất để nghĩ ra được kế hoạch dự phòng.

"Cẩn thận!" Ngay khi Polnareff hét lên, chỉ nhoáng một cái chớp mắt.

Jotaro và Polnareff mặc kệ nguy hiểm, họ cắm đầu vội vã tiến lại gần. Một dòng máu phun ra từ môi cậu, mắt cậu trợn ngược như muốn lún vào trong đầu và cậu lên cơn co giật dữ dội.

"Đây... đây là Ví của tôi!" Polnareff thì thầm trong sự kinh ngạc, cánh tay của anh chàng người pháp run run khi nhặt lấy vật hình vuông màu đen còn nhuộm đỏ máu văng từ tay cậu bé.

"Yare yare, sẽ là một cuộc chiến khó khăn đấy!"

"Ngậm miệng! Im lặng, im lặng, im lặng, im lặng! Mày thì biết cái gì?" Absalom, tâm trí của hắn bây giờ đã bị sự tức giận chiếm lấy, hắn đẩy động cơ của Satanic Coupler lên mức tối đa. Các bánh xe, rít lên, rải rác những tia sáng chói lóa khắp nơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 95:

Jotaro nhìn chằm chằm Satanic Coupler trong khi nó quay ngoắt lại như một con bò tót hiếu chiến chuẩn bị húc thủng ruột của kẻ đang khiêu chiến. Rõ ràng là hắn ta, Absalom chuẩn bị săn đuổi họ lần nữa.

"Cậu bé này đi cả chặng đường dài đến đây chỉ để đưa cho tôi... thứ này!?" Đôi mắt của Polnareff đỏ hoe và cay xè đi như cắt hành, anh ta trừng mắt giận dữ nhìn Satanic Coupler, định lao lên quyết chiến một trận sống mái, nhưng giọng nói của Jotaro ngăn cản anh ta làm như vậy:

Cả nhóm nhanh chóng nhận biết được tình hình, họ nhanh chóng ổn định trong tâm và đứng bật ngay dậy, chỉ để ném mình sang một bên một lần nữa.

[Thôi nào! Hoàng tử bé này là vị cứu tinh của chúng ta!] Tình trạng đáng lo ngại của cậu khiến Polnareff không còn chỗ để do dự, dù sao nếu không nhờ cậu bé này thì cả bọn đã c·h·ế·t ở sa mạc vào ngày hôm qua rồi.

"Nhà ngươi đang lẩm bẩm điều gì vậy? Nỗi sợ hãi đã làm cho ngươi mất trí sao?" Tiếng cười khẩy của Absalom phát ra qua loa của Satanic Coupler.

Mạch máu trên thái dương của Absalom nổi lên sau khi phát biểu xong một câu thật dài, vừa nói hắn vừa nghiến răng ken két.

"Mày đang nói cái đéo gì vậy?" Absalom cười lên như điên với vẻ ngạo mạn, thế rồi hắn ta chợt nghiến răng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Jotaro thấy thấy thế thì vội vàng lắc mình, bàn tay tóm lấy cổ của Iggy, cả hai cứ thế nằm sấp xuống đất để tránh sóng xung kích mạnh mẽ, Iggy không kịp chuẩn bị thì giật nảy mình, con c·h·ó sợ hãi cố nép mình sau lưng của Jotaro.

"Grrr… Son of the B**t! C·h·ế·t tiệt, c·h·ế·t tiệt mà, chuyện này khiến ta phát điên! Ta chỉ có thể ngồi ở đây và nhìn cháu trai mình đang lao đầu vào trong nguy hiểm chỉ để cứu cái thân gì này và ta còn hoàn toàn không thể làm gì được!" Joseph nghiên răng rồi thốt lên, khi ông quan sát cảnh tượng từ cửa sổ của Satanic Coupler.

Boom*

"Được, tôi hiểu rồi, Jotaro... vậy thì ít nhất hãy cố gắng cầm cự cho đến khi tôi quay lại!" Polnareff bế cậu bé lên và bắt đầu đi về phía Nam hướng về ngôi làng. Jotaro nhìn theo cậu cho đến khi cậu từ từ biến mất ở đường chân trời.

"Anh đem đứa bé này quay lại, còn tôi sẽ chiến đấu để trả thù cho nó!" Jotaro nói với giọng nghiệm túc mà không để lại bất kỳ cơ hội nào cho Polnareff do dự. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thật kinh khủng!" Abdul nói, anh ta siết chặt hai nắm đấm đã ướt đẫm mồ hôi.

Tay người pháp nhìn đứa bé đang co giật một lúc rồi lại nhìn con tàu, sau đó anh ta gật nhẹ đầu với những người động đội.

"Ta từng có một chút thương hại dành cho ngươi sau khi nghe xong về bi kịch mà ngươi đã phải nhận, nhưng may quá! Nhờ câu nói này của ngươi đã giúp ta vượt qua chuyện này! Ngươi là đồ cặn bã thấp kém nhất, ngươi là đồ khốn nạn và đáng bị phỉ nhổ, ôm cái lý tưởng thối rữa đó xuống địa ngục đi!"

Và Jotaro chợt đổi sang kế hoạch B... nhưng nói thẳng ra là không hề tồn tại một kế hoạch B nào cả, bây giờ chỉ còn nước câu giờ cho đến khi Polnareff quay trở lại, hai người sẽ phối hợp và pha hủy con tàu như dự kiến.

Và đích đến của nó là Thành phố Địa ngục. Không có một nơi nào trên thế giới mà mày có thể thở được, không một nơi nào mà mày có thể sống được, ngoại trừ nơi đó!"

Sau đó, cậu ta cẩn thận đứng dậy, phủi sạch cát trên đầu gối. Động cơ diesel của Satanic Coupler đang gầm rú với tiếng điếc tai, nó đã sẵn sàng để lao vào và nghiền nát Jotaro cùng với Iggy.

Ngay lúc đó, cậu ta "Kế Hoạch" tùy cơ ứng biến mà cậu nghĩ ra vào đêm hôm đã trước tan thành từng mảnh.

Mỗi lần Satanic Coupler đảo ngược hướng, nó lại vung mạnh từ phải sang trái, và họ buộc phải bám vào lưng ghế ở phía sau để giữ vững được trọng tâm. Sau đó, họ cẩn thận quan sát một Jotaro oai vệ đang từ từ tiêu thụ hết năng lượng của mình, giống như đang xem một con chuột bị một con mèo đuổi theo.

Rầm!

"Đồ khốn nạn, mày vừa gây ra cùng một vụ tai nạn đã xảy ra với cha mẹ của mày, điều mà mày ghét nhất. Tệ hơn nữa, đứa trẻ đó không phải là một trong những người văn minh mà mày ghét. Nó là một trong những người của cùng làng của mày, gia đình của mày, mày đã lớn lên và được nuôi dưỡng từ những con người thân thiện và hiếu khách ở nơi đó!"

Một làn sóng xung kích lớn đánh vào lưng họ, quần áo của họ tung bay dữ dội, nhưng họ không b·ị t·hương. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Aaaah! Nhìn kìa! Một-Một đứa bé đang đứng, chặn đường Satanic Coupler!" Polnareff hét toáng lên khi trông thấy cản này, khi chiếc tàu hỏa đang tiến tới với tốc độ tối đa trong sa mạc.

Con tàu hỏa không thèm phanh lạnh mà tông thẳng vào người của đứa nhóc, cậu bé bị Satanic Coupler ném bay đi như một con diều bị đứt dây trước một cơn gió mạnh, cú húc mạnh đến mức mà Jotaro và Polnareff nghe thấy tiếng ầm ầm vẫn còn ong ong trong đầu.

Cậu bé cũng nhận thấy được điều đó, bởi Satanic Coupler là một Stand có thể được nhìn thấy bởi người bình thường, cậu bé mở to mắt, sửng sốt và sợ hãi.

Jotaro, nhổ cát ra khỏi miệng, lạnh lùng đáp:

Từ tay của cậu bé nảy ra một vật hình vuông màu đen nó cũng văng ngược lên trời y hệt như quỹ đạo mà cậu bé bị húc bay.

[Tốt! Chúng tôi đã tránh được nó. Làn sóng xung kích đó không có gì đáng sợ. Được rồi, đến lúc thực hiện kế hoạch của Polnareff!] Khoảnh khắc Jotaro nghĩ vậy, anh nghe thấy tiếng hét kinh hoàng của Polnareff.

Jotaro đột ngột ngẩng đầu lên, cậu ta tạo pose huyền thoại khi nhìn chằm chằm vào chiếc xe lửa và chỉ ngón trỏ lên thẳng mặt của nó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 95: