Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 60: Điềm báo vẫn đang còn tiếp tục diễn ra.

Chương 60: Điềm báo vẫn đang còn tiếp tục diễn ra.


...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...

-------------------------------------

Trên cây cầu Deatarh, ngay giữa trung tâm của nó có một đoàn hiệp sĩ đang chờ đợi một điều gì đó.

Những binh lính trong đoàn hiệp sĩ đấy, bọn họ đang đứng rất gần với vách của cây cầu nơi mà đã bị phá hủy sau một trận chiến.

Không cần phải giải thích thì tất cả chúng ta cũng đều biết được, trận chiến đã phá hủy đi một vài phần của cây cầu này chính là giữa vị đội trưởng Patrick và linh mục đen Prieved.

Cây cầu đã bị phá hủy đi một số nơi, ví dụ như một trong hai bên cạnh, nơi mà ta có thể ngước nhìn xuống dưới mặt đất từ trên đây.

“Thật phi thường.. Cao như thế này mà ngài Kyler có thể leo xuống dưới sao?.”

“Tuyệt vời thật.. Không những giỏi trong lĩnh vực thiện xạ mà ngài ấy còn có thể leo trèo tốt đến vậy.”

“Không biết là ngài ấy đã leo xuống tới dưới mặt đất chưa nhỉ...”

Những binh lính dưới trướng của Patrick hiện đang tụ tập dần tại nơi mà vị cung thủ Kyler đã leo xuống.

Điều này có chút nguy hiểm, bởi vì nếu như tất cả bọn họ tụ tập lại một điểm đã chịu ảnh hưởng từ trận chiến lúc trước thì chắc chắn sẽ có nguy hiểm.

“Này.. Này.. Đừng có mà tụ tập lại chứ, nguy hiểm lắm đấy có biết không.”

Khi tất cả đang cố gắng tập trung lại để chờ đợi vị cung thủ Kyler leo lên trở lại, thì đã có một giọng nói phát ra ngăn cản hành động đó.

Giọng nói đó là của một người luôn nghiêm túc trong những trường hợp như thế này.

Chàng hiệp sĩ Keld.

“Thôi nào Keld.. Cậu đừng nghiêm trọng vấn đề chứ, sẽ không có nguy hiểm nào xảy ra cả đâu.”

“Phải rồi đấy Keld.. Cậu đừng lo lắng thái quá cho chúng tôi, cứ tiếp tục ngồi nghỉ ngơi tại đó đi.”

Một số binh lính đã lên tiếng kèm với nụ cười toe toét khi lắng nghe được lời ngăn cản của chàng hiệp sĩ Keld.

Tất cả bọn họ đều nghe rõ, nhưng chỉ có một vài người lùi bước về sau để giữ an toàn cho bản thân mình.

Số còn lại thì chẳng mấy bận tâm đến lời ngăn cản, bọn họ vẫn tiếp tục đứng ở vách cầu và ngước nhìn xuống dưới.

Thấy tất cả như thế chàng hiệp sĩ Keld cũng không thể làm được gì.

Bởi vì hiện tại anh ta không có đủ tư cách lẫn sức mạnh để lên tiếng.

Trận chiến với tên linh mục đen Prieved đã khiến cho chàng hiệp sĩ Keld phải suy nghĩ nhiều hơn nữa về mình.

“Prieved.. Khốn kiếp..”

Chàng hiệp sĩ Keld liền trở nên khó chịu khi suy nghĩ về tên linh mục đen.

Khi đối diện với hắn ta, tất cả đòn tấn công đều bị chặn lại một cách dễ dàng.

Rõ ràng sức mạnh chênh lệch quá lớn, chàng hiệp sĩ Keld không thể khiến cho hắn ta bị thương được kể cả có là một vết xước nhỏ đi chăng nữa.

“Keld..”

“Đội trưởng Patrick!?.”

Thật bất ngờ, vị đội trưởng Patrick đang đứng kế bên chàng hiệp sĩ Keld.

Những dòng suy nghĩ về trận chiến giữa tên linh mục lẫn bản thân anh liền kết thúc khi vị đội trưởng lên tiếng gọi tên.

“Ta biết cậu đang tức giận với tên linh mục đen kia”

“Nhưng cũng đừng vì thế mà vội đánh giá bản thân mình yếu hơn hắn ta”

“Cậu đã dũng cảm tấn công hắn, vì thế nên Gavin mới được cứu và sống sót.”

Không thể tin được, vị đội trưởng như thể biết chàng hiệp sĩ Keld đang suy nghĩ về những gì.

Ông ấy đã lên tiếng về những gì mà Keld đã làm, không hề chê bai hay chỉ trích sự yếu kém về sức mạnh hay độ liều lĩnh trong trận chiến lúc trước.

“Không.. Tôi không cứu Gavin.. Là Farrah và những người khác đã kịp thời trị thương cho anh ta..”

Tuy vị đội trưởng đã lên tiếng trấn an tinh thần, nhưng trái lại chàng hiệp sĩ Keld vẫn khẳng định là mình không phải người cứu Gavin.

Dù sao thì những lời lẽ trêu chọc từ tên linh mục đen Prieved kèm với sự chênh lệch về sức mạnh đã khiến cho anh ta có chút ám ảnh.

“Tùy cậu.. Suy nghĩ thế nào cũng được.”

Vị đội trưởng bước đi với quyết định sẽ đến chỗ mọi người đang tập trung.

Nhưng không vì thế mà ông ấy bỏ mặc hoàn toàn chàng hiệp sĩ Keld, trước khi rời đi những lời lẽ chắc nịch liền được thốt ra:

“Nhưng mà.. Nếu như cậu không lao vào tấn công tên linh mục đen, thì chắc chắn Gavin sẽ là người đầu tiên bị g·i·ế·t c·h·ế·t”

“Hãy nhớ rõ, rằng trên chiến trường kẻ thù đôi lúc sẽ ưu tiên chọn lựa những kẻ đang trong tình trạng yếu thế hơn chúng...”

Sau khi kết thúc lời vị đội trưởng đã rời đi.

Chỉ còn lại một mình chàng hiệp sĩ Keld ngồi dựa vào một phần vách ngăn cầu nơi chưa bị phá hủy.

Im lặng và tự hỏi mình đã làm được gì, những lời vừa rồi của vị đội trưởng đã đọng lại bên trong đầu anh ta.

“Mình đã cứu Gavin sao...”

Ngước nhìn đến nơi chàng hiệp sĩ Gavin nghỉ ngơi sau khi trận chiến kết thúc, có một vài người đang trị thương và băng bó cho anh ta.

Keld liền kinh ngạc khi thấy được tình trạng tồi tệ của chàng hiệp sĩ Gavin.

“Không... Mình chỉ hành động theo cảm xúc mà thôi.. Thật ngu ngốc..”

Chàng hiệp sĩ Keld gục đầu xuống và tự trách bản thân mình.

Trận chiến vừa rồi tuy không có một ai thiệt mạng, nhưng chàng hiệp sĩ Gavin đã phải trả một cái giá quá lớn rồi đi.

Bởi vì cánh tay phải của Gavin đã không còn, nó bị đứt lìa khỏi cơ thể sau nhát chém bất ngờ của vị linh mục đen Prieved.

Đối với một hiệp sĩ, khi mất đi cánh tay cũng đồng nghĩa với việc không thể sử dụng được vũ khí nữa.

Chàng hiệp sĩ Gavin có thể sẽ phải đối mặt với nguy cơ rời khỏi đoàn và bị tước đi danh hiệu hiệp sĩ của mình.

Là do cả hai chàng hiệp sĩ quá lơ là khi đứng trước vị linh mục đen đang trong hình hài người đàn ông lang thang.

Hắn ta đã làm quá tốt với vai diễn của mình, khiến cho hai chàng hiệp sĩ mất cảnh giác và ra tay bất ngờ.

“...”

Im lặng và tự trách bản thân mình vì quá vô dụng.

Keld ngồi gục đầu một mình, trong khi tất cả đang chờ đợi vị cung thủ Kyler trở lại.

Anh ta đã không thèm quan tâm đến tất cả nữa, thay vào đó là những suy nghĩ rối bời kèm theo tự trách mình.

...

Thời gian vẫn cứ đang trôi qua.

Không biết đã bao lâu kể từ khi vị cung thủ Kyler leo xuống bên dưới mặt đất rồi.

Tất cả mọi người bên trong đoàn hiệp sĩ Patrick vẫn đang ngóng chờ từng giây từng phút, bọn họ đều lo lắng muốn được nhìn thấy vị cung thủ xuất hiện an toàn.

“Ôi trời.. Ngài ấy kia rồi!!.”

“Không thể tin được, ngài ấy đã thật sự leo xuống dưới cây cầu này sao!!.”

Thật đáng mừng cho tất cả vì ngay sau đó có một vài người lính đã thốt lên khi thấy được một hình bóng ở phía dưới.

Hình bóng của vị cung thủ Kyler đang leo trèo lên phía trên cây cầu Deatarh này.

Những binh lính đã vui mừng kinh ngạc khi nhìn thấy vị cung thủ an toàn trở lại.

Bọn họ lập tức tập trung lại để xem rõ tình hình của vị cung thủ Kyler.

Khi anh ta leo lên được bên trên thì đã có hàng loạt câu hỏi đã được đưa ra từ những người lính.

“Ngài Kyler!!.. Cuối cùng ngài đã trở lại rồi.”

“Ôi trời, thật may mắn vì ngài vẫn an toàn..”

“Thưa ngài, tên linh mục kia giờ đã ra sao rồi ạ?.”

Những câu hỏi ngày một tăng lên, tất cả binh lính đang dần tụ tập lại chỗ của vị cung thủ Kyler.

Quá nhiều thứ để giải đáp và thật khó khăn khi phải giải thích mọi thứ cho từng người một, vị cung thủ đang gặp khó khăn với bọn họ.

Nhưng rồi tất cả cũng đã dừng lại, bởi vì vị đội trưởng Patrick đang bước đến gần với bọn họ.

“Kyler.. Vết máu trên cơ thể cậu là của tên linh mục Prieved?.”

Khi đến nơi thì vị đội trưởng Patrick liền chú ý đến những chi tiết nhỏ bên trên trang phục của Kyler.

Trang phục anh ta có một số vết máu dính ở bên hông và có cả trên quần lẫn cây cung được cất phía sau lưng.

Dường như vị cung thủ Kyler đã giao chiến với tên linh mục đen Prieved khi cả hai chạm trán nhau bên dưới khu rừng.

Nhưng chỉ với nhiêu đó thì không đủ để thuyết phục vị đội trưởng, rằng Kyler đã kết liễu linh mục đen Prieved.

Tất nhiên là Kyler cũng đã nhận ra được mình nên làm gì đó để chứng minh với đội trưởng.

“Vâng thưa đội trưởng.. Khi vừa xuống bên dưới khu rừng, tôi đã ngay lập tức đuổi theo hướng mà hắn ta rơi xuống.”

Vị cung thủ Kyler vừa lên tiếng trả lời vừa lấy ra một thứ mà mình đã lấy được từ tên linh mục đen Prieved.

Cuốn kinh thánh bị nguyền rủa Belial, nó đang ở trên tay vị cung thủ Kyler.

Tất cả mọi người xung quanh đều tỏ vẻ kinh ngạc khi thấy được nó.

“Ngay khi tôi bắt kịp được với tên linh mục đen, thì đã có một cuộc giao tranh diễn ra giữa cả hai”

“Cuốn kinh thánh này, chính là thứ mà tôi lấy được sau khi g·i·ế·t c·h·ế·t được hắn ta.”

Giải thích tất cả mọi thứ cho vị đội trưởng biết được, sau đó thì đưa ra cuốn kinh thánh bị nguyền rủa Belial.

Vị đội trưởng Patrick liền nhận lấy và xem xét kỹ càng, đây chỉ là để muốn chắc chắn rằng cuốn kinh thánh là thật.

Tất nhiên là không để cho vị đội trưởng phải thất vọng, nó đích thực là cuốn kinh thánh bị nguyền rủa Belial.

“Cậu làm tốt lắm Kyler.. Đây là bước tiến đầu tiên dành cho chúng ta”

“Cầm lấy và hãy giữ nó thật cẩn thận, nhà vua sẽ rất hài lòng khi biết được tên linh mục đen đã bị g·i·ế·t c·h·ế·t..”

Sau khi xem xét và kiểm tra kỹ càng cuốn kinh thánh bị nguyền rủa vị đội trưởng đã trả nó lại cho Kyler.

Vị đội trưởng Patrick đã không giữ lấy nó, thay vào đó là trao lại cho người có công lớn nhất trong việc kết liễu vị linh mục đen Prieved.

“Chà.. Tôi sẽ giữ nó thật cẩn thận thưa đội trưởng.. Patrick..”

Nhận lấy cuốn kinh thánh bị nguyền rủa Belial và cất giữ đi trên thắt lưng.

Vị cung thủ Kyler chợt mỉm cười nhẹ một cách kỳ lạ khi thấy đội trưởng của mình quay lưng rời đi.

Cuốn kinh thánh bị nguyền rủa Belial, sẽ là bằng chứng rõ nhất về cái c·h·ế·t của vị linh mục đen Prieved.

Nhà vua Dermot's ngự trị tại vương quốc Vassia sẽ rất hài lòng về chiến công của đoàn hiệp sĩ Patrick trong hôm nay.

Tất cả những binh lính có mặt tại nơi đây đều vui mừng không thể tả được thành lời, vị đội trưởng và cung thủ Kyler lại lập công cho vương quốc.

G·i·ế·t c·h·ế·t một mối đe dọa tiềm tàng, vị linh mục đen Prieved kẻ được cho là điềm báo do chính Zora mang đến.

“Nhật thực sao... Ả Zora rốt cuộc là đang âm mưu điều gì về lục địa này chứ...”

Ngước mắt nhìn đến phía đông, vị đội trưởng Patrick tự hỏi về những lời mà vị linh mục đã nói trước khi rút lui.

Những lời đó hệt như là một điềm báo dành cho vương quốc Vassia và cả đoàn hiệp sĩ của Patrick.

Zora.. Mọi thứ đã nằm trong kế hoạch của ả ta, điềm báo về cái ngày nhật thực đến với nơi đây.

Khi đó.. Tất cả sẽ phải đối mặt với một mối hiểm họa còn lớn hơn cả sự kiện chọn lọc tại thị trấn bù nhìn.

Nhưng mà.. Khi điềm báo nhật thực đến gần hơn, thì chính tay vị đội trưởng Patrick sẽ giải quyết tất cả.

“...!!!TẤT CẢ CHUẨN BỊ!!!...”

Dây cương ngựa đã sẵn sàng, vị đội trưởng Patrick đã không chần chừ mà hô hào lên mệnh lệnh của mình.

Tất cả binh lính dưới trướng của ông ấy liền hiểu được tình hình, bọn họ lập tức trở về với lũ ngựa và leo lên chúng.

“...!!!NGHE ĐÂY!!!...”

“...!!!CHÚNG TA SẼ LẠI TIẾP TỤC LÊN ĐƯỜNG TRỞ VỀ VASSIA!!!...”.

“...!!!THÔNG TIN VỀ THỊ TRẤN BÙ NHÌN LẪN CÁI C·H·Ế·T TÊN LINH MỤC, NHẤT ĐỊNH PHẢI THÔNG BÁO CHO NHÀ VUA!!!...”

Ngay khi vị đội trưởng kết thúc lời, tất cả binh lính đều trong tâm thế sẵn sàng và mạnh mẽ hô hào lên:

“...!!!RÕ THƯA ĐỘI TRƯỞNG!!!...”.

Giờ thì đoàn hiệp sĩ của Patrick lại tiếp tục lên đường tiến đến nơi vương quốc Vassia.

Bọn họ đều đã sẵn sàng, nhưng cũng không phải là tất cả.

Bởi vì ở phía sau có một người đang bị thương nặng sau trận chiến vừa rồi, đó là chàng hiệp sĩ Gavin.

“Gavin.. Cậu sẽ gặp khó khăn khi cưỡi ngựa một mình đấy, thay vào đó thì hãy lên ngựa của tôi.”

“À.. Lại làm phiền anh nữa rồi Keld..”

Với tình trạng cơ thể hiện tại, chắc chắn chàng hiệp sĩ Gavin sẽ không thể cưỡi được ngựa của mình.

May thay trong lúc đang gặp khó khăn chàng hiệp sĩ Gavin đã được giúp đỡ.

Keld đã cưỡi ngựa đến gần và vươn tay ra để giúp đỡ Gavin.

Sau đó cả hai chàng hiệp sĩ đã đi chung, còn về phần chú ngựa của Gavin thì nó đã được một người khác bên trong đoàn cưỡi giúp hộ.

Chẳng mấy chốc đoàn hiệp sĩ lập tức lên đường, tiếng ngựa chạy đã vang lên khắp cây cầu Deatarh này.

Bọn họ đều thẳng tiến đến vương quốc Vassia, nơi bình minh ló dạng.

“LỘC!!.. CỘC!!..”.

“LỘC!!.. CỘC!!..”.

-------------------------------------

Trong khi đoàn hiệp sĩ của Patrick đang tiến đến nơi vương quốc Vassia.

Thì Raidou lại trái ngược với họ, hành trình của cậu sẽ không thể đặt chân đến nơi bình minh ló dạng.

Để có thể tiến đến bộ lạc phong lang, bọn họ bắt buộc phải đi về nơi phương tây.

Có thể đây sẽ là một chuyến hành trình dài và nhiều khó khăn.

Nhưng Raidou sẽ làm tất cả, chỉ vì mong muốn của cô bé Oya.

“Vậy là chúng ta.. Sẽ tiến đến nơi.. Thung lũng Selio wialey?.”

“Đúng vậy.. Thung lũng gió Selio wialey, chính là nơi bộ lạc phong lang bọn ta sinh sống.”

Giọng nói trò chuyện giữa Raidou và vị vệ thần Ulanni Meredith, cả hai người hiện đang dừng chân ngay tại trên con đường mòn.

Bọn họ dừng chân một lúc là để nghỉ ngơi, và cũng không quên kiểm tra lại đường đi nước bước ở trên tấm bản đồ cũ kĩ.

Người xem xét tấm bản đồ cũ kĩ và lập nên một đường đi nước bước hợp lý chính là vị vệ thần.

Khi vị vệ thần kiểm tra tấm bản đồ, thì Raidou đã thắc mắc hỏi về nơi mà bộ lạc phong lang sinh sống.

Thung lũng gió Selio Wialey, chính là nơi mà tộc thú nhân đang sinh sống trên lục địa Vassia này.

“Thung lũng gió Selio Wialey, nơi đó hình như nằm tại phía tây nam thì phải..”

Bất ngờ có một giọng nói khác cất lên.

Đó chính là Califa, một người bạn thân thiết của Raidou và Ruijerd đây.

Cô ấy đã tò mò khi thấy Raidou và vị vệ thần xem xét tấm bản đồ cũ kĩ kia, nên là đã đến gần và lắng nghe cuộc trò chuyện.

Và ngay sau đó thì cô ấy cũng đã tham gia cuộc trò chuyện với bọn họ.

“Califa.. Cô biết đến.. Nơi đó sao?.”

Raidou đã tỏ vẻ kinh ngạc khi nghe được Califa lên tiếng nói về hướng đi đến thung lũng gió Selio Wialey.

Mong rằng có thể biết được thêm chi tiết về thung lũng gió, nên Raidou đã lên tiếng hỏi Califa.

Nhưng thật đáng tiếc, Califa đã bao giờ đến nơi đó đâu:

“Haha.. Xin lỗi cậu nhé.. Tôi không biết gì nhiều về thung lũng gió Selio Wialey”

“Chỉ là tôi được các thương nhân kể lại, rằng nơi đó nằm tại phía tây nam mà thôi.”

Califa trả lời cho Raidou biết, rằng cô ấy chỉ biết mỗi thông tin rằng thung lũng gió nằm tại phía tây nam.

Khi nghe được câu trả lời, Raidou đã có chút tụt hứng và một phần thất vọng khi đến cả bản thân mình còn không biết nơi đó ra sao.

Thế mà lại còn muốn thực hiện mong muốn của Oya nữa chứ, nếu như không nhờ có vị vệ thần thì việc tìm ra tung tích gia đình của cô bé sẽ rất khó khăn cho mà xem.

“Xem xét đường đi đến đây là đủ rồi.. Tiếp tục lên đường thôi..”

“Vâng thưa ngài vệ thần..”

Vệ thần Ulanni Meredith đột ngột lên tiếng kêu gọi tất cả tiếp tục lên đường.

Dường như ngài ấy đã xem xét xong xuôi đường đi nước bước tiếp theo của chuyến hành trình này rồi.

Tất nhiên là khi lắng nghe được lời của vị vệ thần, thì bọn họ đã liền bước tiếp mà không có một chút phàn nàn nào cả.

Nhưng mọi thứ liệu có thể suôn sẻ hay không, khi mà một số điềm báo đã xuất hiện.

“Hửm.. Ruijerd, cậu đang làm gì ở đó thế?.”

Califa ngước nhìn đến nơi Ruijerd đang dừng bước.

Cô ấy cũng đã lên tiếng hỏi, nhưng không nhận được một lời hồi đáp nào cả.

Về phần Ruijerd thì lại đang chăm chú nhìn chằm chằm đến một cái cây ở ngay gần đó.

Thấy được hành động kỳ lạ này, Raidou đã lập tức cảm thấy có chút bất an.

Hành động ngước nhìn chằm chằm đó có chút quen thuộc, rõ ràng tại thị trấn bù nhìn Ruijerd cũng đã từng làm thế trong khi tiến đến nông trại của Martin.

“Này Ruijerd!!.. Mau đi thôi nào!!..”

Nhưng mà có thể chỉ là trùng hợp mà thôi, Raidou nghĩ thế và lên tiếng kêu gọi Ruijerd.

Thật bất ngờ vì khi nghe được giọng nói của Raidou thì Ruijerd đã lập tức phản ứng lại.

“GRAH!!..”

Ruijerd kêu lên để đáp lại và ngay sau đó thì chạy đến chỗ của Raidou.

Tất cả lại tiếp tục bước đi hệt như chẳng có chuyện gì cả.

Nhưng không đơn giản thế, sự trùng hợp mà Ruijerd đã làm chính là điềm báo dành cho bọn họ.

Bởi vì hiện tại, ở bên trong những tán lá tại cái cây mà Ruijerd đã chăm chú ngắm nhìn.

Có một con quạ đen đang theo dõi từng bước từng hành động nhỏ của bọn họ.

“Quát!!.. Quát!!..”

Một tiếng kêu đầy ớn lạnh bất ngờ vang vọng khắp nơi.

Con quạ lập tức bay lên cao trên bầu trời, nó đang ngước mắt nhìn tất cả.

Đây rõ ràng là một điềm báo đáng sợ từ khu rừng c·h·ế·t.

Kẻ xử tử với hình thức treo cổ, Begi'nous.

Hắn ta đang từng bước đến gần với Raidou.

...Kết thúc...

Chuyện ngoại lề: Tìm hiểu thêm về Aura.

Aura chính là thứ sức mạnh mà vị đội trưởng Patrick đã thể hiện trong trận chiến vừa rồi.

Ông ấy đã cho thấy khả năng thật sự đến từ loại Aura của mình, và nó đã khiến cho vị linh mục đen Prieved phải khiếp sợ.

Được rồi hãy vào chủ đề chính lần này nào.

Aura.. Hay còn được gọi là hào quang.

Thứ sức mạnh này đến từ bên kia lục địa lớn, và rất ít người sở hữu được nó tại mảnh đất Vassia này.

Chúng ta đều có thể biết được, để sở hữu được thứ sức mạnh Aura, ta cần đến một điều kiện cực kỳ khó khăn trong cuộc đời của mỗi người.

Đó chính là trải nghiệm cận kề với cái c·h·ế·t, cơ hội chỉ đến một lần với tất cả.

Vị đội trưởng Dorian's chính là một trong số ít những người hiếm hoi lĩnh hội được Aura trên lục địa Vassia.

Ta có thể xem lại tại 'Chương 27' khi vị đội trưởng Dorian's ra đi.

Lĩnh hội được Aura là thế, nhưng để kiểm soát và sử dụng nó ra sao thì hiện tại vẫn chưa rõ ràng.

Nhờ vào trận chiến giữa vị đội trưởng Patrick và linh mục đen Prieved, ta mới biết được thêm thông tin về Aura.

1. { Aura dạng khí: Thứ sức mạnh hào quang mà vị đội trưởng Patrick đang sở hữu, nó cho phép người sử dụng bao bọc lấy kiếm để năng cao sự bền bỉ và sắc bén.. Được cho là có tiềm năng lớn nhất, dạng khí có rất nhiều công dụng chưa được tiết lộ.}

2. { Aura dạng rắn: Thứ sức mạnh mà vị vệ thần Ulanni Meredith sở hữu, nó cho phép người sử dụng ngưng tụ ra hình thể ví dụ như lưỡi kiếm của bầu trời AURA'NUS.. Vẫn chưa rõ tiềm năng ra sao, có thể sẽ được tiết lộ nhiều hơn trong tương lai không xa.}

Đến đây có vẻ là kết thúc rồi.

Hiện tại thì cuộc chiến giữa vị đội trưởng Patrick và linh mục đen Prieved chỉ tiết lộ được nhiêu đó thông tin về Aura.

Trong tương lai không xa rất có thể sẽ còn nhiều loại hơn nữa chăng, nên là hẹn tất cả vào một lần khác nhé.

Thời gian vẫn tiếp tục trôi qua kia mà, nên là tạm biệt mọi người nhé, hẹn gặp lại vào chương khác.

Chương 60: Điềm báo vẫn đang còn tiếp tục diễn ra.