0
Chương 19 : Xin lỗi đã cười !
Hôm nay là ngày đầu tiên cô Hà đi làm ở công ty xây dựng giờ đây mẹ và cô khá thân nhau . Hai người trò truyện khá nhiều đề tài từ gia đình đến làm đẹp rồi công việc .
Ngày trước vì khó khăn nên mẹ cũng không học cao được giờ có điều kiện nên bà cũng muốn học hỏi thêm mà người giáo viên tốt nhất có lẽ là cô Hà .
Chứ bắt mẹ nghe mấy đứa mới ra trường đang làm ở công ty bố dạy chắc khó thở quá vừa không cùng thế hệ vừa có sự câu nệ nên không thể tâm đầu ý hợp như cô Hà được .
Và khi mẹ hăm hở đi làm thì cũng đến chuỗi ngày cực hình đối với hắn .
Khi cả bố và mẹ đều ở công ty từ sáng đến tận tối em gái mẹ đã chuyển cho sang ăn bán trú vì trưa bà không nấu cơm được .
Cả bố và mẹ đều ăn cơm ở công ty luôn chỉ có thằng con trai là hắn thì bị bỏ rơi toàn tập . Trưa đi học về tự nấu cơm rồi quần áo trong máy giặt cũng đổ lên đầu hắn phải phơi và dọn dẹp nhà cửa nữa .
Đúng là được cái này mất cái kia là có thật luật hoa quả chẳng chừa một ai !
Chắc biết cuộc sống sau này của hắn sẽ ra sao đây ?
Buổi trưa khi vừa đi học về đùa chứ đạp xe hơn 20 phút hàn chục km đã thế lại kèm theo một người nữa chứ .
Cũng may là có Huyền về cùng hắn phải năn nỉ ỉ ôi mãi cô nàng mới theo hắn về nhà . Thực ra nếu cô không về cùng thì đảm bảo buổi trưa hắn lại 2 gói mì tôm trứng cho xong bữa mẹ hắn đã đoán trước được ý định của thằng con nên đã nói với mẹ Huyền nhờ cô về cùng và nấu và dạy thằng con nấu cơm .
Chứ tối đến về bà cũng muốn đi tập thể thao rồi tắm rửa ăn cơm con lớn rồi dù trai hay gái đều phải học làm việc nhà . Như ông bố của hắn đó nấu ăn khá ngon một là do hoàn cảnh hai là do bà điều giáo có phương pháp .
Lúc nào cũng có câu chia sẻ việc nhà với vợ là niềm vui và sự hãnh diện của chồng tất nhiên khi hai người cùng rảnh thì bố luôn có câu :
Xin lỗi em yêu ! bếp này là của em tất .
Ông chỉ việc ngồi xem tivi và chờ cơm chín mà thôi Nam thì đã có thể nấu những món đơn giản còn xào xáo để ăn ngon thì chưa biết làm mấy .
Vào đến nhà hắn cất cặp sách xong thì tự động chạy đi cắm cơm không cần phải đợi Huyền nhắc .
Cô đi vào bếp mở tủ lạnh ra thấy có cá và thịt ba chỉ chắc mẹ Nam buổi sáng đã đi chợ mua về .
Huyền dự định làm món cá rán với thịt kho ngoài vườn có sẵn rau cải rồi thịt kho cô sẽ làm nhiều một chút để tối có thể đun nóng lên là ăn được .
Nhìn hắn tất bật phụ giúp cô người cứ như con choi choi vậy . Hết chạy đông lại chạy tây đánh vật một hồi thì bữa cơm cũng xong .
Khi hai người ngồi trên bàn cơm cô mới thấy mặt của hắn có hoa .
Tiếng cười ha hả của Huyền làm hắn khó hiểu ?
Sao thế ?
Có gì buồn cười mà em cười ghê vậy !
Nghe hắn nói cô càng cười to hơn nhìn ánh mắt tò mò của hắn cô không thể ngăn nước mắt của mình chảy ra . Tất nhiên là cười chảy nước mắt rồi chứ không phải là khóc đâu nhé .
Nam ! Anh xem lại mặt của anh đi trông có giống con mèo con ăn vụng bị dính nhọ nồi không ?
Hắn tái mặt đi rồi chạy vội vào nhà vệ sinh nhìn trong gương khuôn mặt đẹp trai giờ có thêm mấy cái râu mèo . Chắc là vừa nãy khi rán cá bị nhọ từ cái chào rồi cô nàng này được lắm dám cười nhạo hắn sau khi ăn cơm xong sẽ cho cô biết tay .
Rửa mặt sạch sẽ xong hắn chạy ra như không có chuyện gì xảy ra vung tay lên rồi nói .
Ăn cơm thôi !
Vừa ăn hắn vừa hỏi cô ăn cơm xong mình ngủ trưa xong rồi học nhé .
Như đọc được suy nghĩ xấu xa trong lòng hắn cô bồi thêm một câu .
Cũng được nhưng mỗi đứa một chỗ nhé anh ngủ ngoài phòng khách còn em sẽ chiếm giường của anh, nói rồi tinh nghịch nháy nháy mắt với hắn .
Nghe đến đây hắn ngơ ngác nhìn lại cô rồi cố ra vẻ làm nũng .
Em hết thương anh rồi à !
Vẻ mặt rưng rưng như muốn khóc rồi lại bồi thêm câu : " Em nỡ để một người đẹp trai như anh ngủ ghế sô fa mà không thấy tội lỗi à ! "
Không !
Em thấy bình thường anh ạ !
Ngán ngẩm vì gian kế của mình không thành hắn phụng phịu và nốt bát cơm rồi đứng lên .
Lần đầu tiên cô thấy hắn như vậy trước đây hắn lúc nào cũng lạnh lùng dù có nói chuyện thì cũng như ông cụ non chứ không có vẻ mặt thế này .
Sau khi ăn xong và dọn dẹp hoàn tất cô đang bước vào phòng hắn . Thấy hắn đang ngồi hí hoáy trước bàn máy tính thì cô lên tiếng .
Anh có thể ra ngoài ngủ sô fa rồi !
Nam quay lại vẻ mặt mang theo vô số tội lên tiếng . Em tính cho anh ngủ sô fa thật à !
Mặt cô nghiêm lại nhìn hắn rồi trả lời . Tất nhiên rồi anh yêu !
Nói thế thôi chứ giờ cô đang cố gắng để cho mình khỏi cười thậm chí nhịn đến đau cả bụng . Hắn đứng lên cố gắng đi thật chậm ra khỏi phòng vừa đi vừa ngoái lại xem cô có đổi ý không ?
Lúc này cô đã không thể nhịn được nữa rồi ! Bật cười ha hả rồi gọi hắn lại nhìn anh tội ngiệp thế nên hôm nay phá lệ một lần không có lần sau đâu đấy nhé .
Nam quay ngay người lại ôm chầm lấy cô rồi hôn vào má .
Em là tuyệt vời nhất !
Vẻ đẹp của ngời con gái mới 16 như hút hồn của hắn vậy càng nhìn càng si mê khó có thể thoát ra . Hắn cúi người xuống hôn lên đôi môi đang hé mở của cô tay cô vòng qua cổ hắn và đáp lại .
Không còn vụng dại như lần đầu nữa nụ hôn sâu dần dưới sự hướng dẫn và cạy mở của hắn hai chiếc lưỡi thơm tho cuốn lấy nhau . Hắn nhẹ nhàng dìu cô nằm xuống giường đôi tay như tham lam ve vuốt cơ thể cô đến khi nó vừa leo lên cao sơn thì đầu lưỡi truyền đến cảm giác đau nhói .
Cô lườm hắn một cái thật dài rồi nói .
Tay anh định làm gì thế ?
Hắn cười cười rồi trả lời . Theo bản năng hì anh sẽ không làm thế nữa .
Đùa chứ tầm này mà không thề thốt thì còn đợi đến khi nào không khéo lại bị đuổi ra ghế sô fa ngủ cũng nên giải pháp tốt nhất là xin lỗi ngay . Quả thật cổ nhân không lừa ta thấy hắn xin lỗi thì mặt cô cũng dịu đi .
Anh nằm quay mặt vào tường và ngủ đi em hẹn giờ rồi chút nữa dậy học .
Nói rồi Huyền cũng quay mặt ra ngoài để mặc hắn ngơ ngác lúc này mặt cô đang đỏ bừng cảm giác khó tả cứ quanh quẩn trong đầu nó đê mê sung sướng muốn vung đi không được .
Lúc tay hắn đưa lên thì như có một luồng điện chạy dọc cơ thể làm cô khoan khoái lắm nhưng lão sói xám sẽ được đằng chân lên đằng đầu mẹ cô đã nói rồi giờ còn nhỏ phải tự học cách bảo vệ mình không được làm chuyện quá đáng .
Nam vừa bực mình vừa buồn cười cô gái nhỏ này đanh đá phết cứ như bông hồng đầy gai vậy . Muốn hái được thì phải lựa phải từ từ chứ nếu hấp tấp thì kiểu gì cũng bị đâm đến thương tích đầy mình .
Nhưng chiếm chút lợi tức nhỏ thì chắc là không vấn đề đâu !