Chương 21 : Thi học kì 2 !
Đúng 7 giờ 30 phút tiếng trống trường vội vã vang lên .
Hôm nay là ngày thi đầu tiên của học kì 2 mở mắt ra đã phải ngồi viết văn rồi . Tài văn chương của Nam chỉ ở dạng khá thôi chứ chưa thể giỏi được chính vì thế hắn mới lao đầu vào cái lớp văn này để cố gắng nâng cao khả năng bốc phét lên .
Nhìn qua một lượt thì không có gì khó với trí nhớ siêu phàm của hắn cả .
Nhưng đọc đến câu 5 điểm là hắn lại cảm giác khó chịu .
Đề bài: Viết đoạn văn về vấn đề sau: Tinh thần độc lập, ý thức về chủ quyền dân tộc được thể hiện trong Bình Ngô đại cáo .
Lại phải bốc phét nhưng mà nói thật hắn bốc phét không giỏi cho lắm nên thường chỉ được khoảng 2 đến 3 điểm cho câu này . Mặc dù hắn xem rất nhiều sách nhưng lối viết của hắn không được lòng các thầy cô giáo chấm điểm .
Có khi cho hắn viết một bài thơ hay một bài báo nêu lên quan điểm sống có lẽ hắn sẽ được điểm cao chứ viết lời bình cho các tác phẩm của người khác thì ngoài bốc phét ra có làm được gì .
Cố gắng ngồi mân mê hết hai tờ phi đúp thì cũng nghẹn hết cả cổ không tìm đâu ra ý tưởng và từ ngữ để bốc phét nữa hắn đành kết câu rồi dừng bút .
Tất nhiên hắn không thể không thừa nhận Bình Ngô Đại Cáo của tác giả Nguyễn Trãi là kiệt suất . Nó có thể coi là bản tuyên ngôn độc lập thứ 2 thì cũng không phải dạng vừa .
Mà con người có thể viết nên những câu thơ như vậy thì tài hoa quá đỗi là lỗi lạc .
Ngồi đọc qua hết một lượt bài làm xong thì hắn ngồi nhìn quanh lớp . Không hiểu chúng nó ăn gì mà viết lắm thế có đưa hết mấy tờ phi đúp rồi mà vẫn cứ viết .
Kể cả Huyền ở ngay bàn trên cũng thế vẫn đang cặm cụi viết . Hắn nghĩ kể ra cô nàng này cũng có tài bốc phét phết nhỉ !
Hắn ngồi sắp ngủ gật đến nơi thì trống trường mới nổi lên vậy là đã hết 90 phút . Nam chỉ làm bài mất 60 phút còn lại 30 phút là ngồi chờ vừa nộp bài xong Huyền đã quay xuống để chém gió với hắn về đề văn rồi .
Nam ! anh có làm được bài không ?
Thực ra cô khá lo lắng vẫn biết là hắn học rất tốt nhưng học tài thi phận mà nhỡ đâu hắn bị điểm kém bố mẹ hắn lại ghét cô thì sao ?
Đúng là tâm lí của trẻ trâu có khác luôn kiểu lo bò trắng răng như vậy .
Hắn đưa tay xoa xoa đầu cô làm cho mấy sợi tóc buộc không được chặt rối bù lên cô cũng rất hưởng thụ khi được hắn xoa đầu như thế .
Vừa xoa hắn vừa nói : " Yên tâm đi ít nhất là được khoảng 7 điểm không đến nỗi . Còn đoạn cần bốc phét thì có vẻ không được hoàn mĩ lắm viết thấy ngượng tay ".
Mấy đứa con gái nhìn thấy hai người thân mật như vậy thì trố mắt nhìn chúng không hiểu nổi tại sao Nam lại thích đứa nhà nghèo đó .
Ừ ! Thì nó cũng xinh một tí học cũng giỏi một tí . Mấy đứa trong lớp cũng có kém gì nó đâu đã thế điều kiện gia đình còn khá tốt .
Mộng đẹp của các nàng tan vỡ bạch mã hoàng tử bị lọ lem lấy mất trái tim rồi giờ trong lớp còn toàn heo thôi .
Chẳng còn nam thần lạnh lùng mà không mất phần ôn nhu kia nữa bình thường khi thấy các đôi tỏ thái độ yêu đương thì kiểu gì cũng muốn chêu vài câu . Không hiểu sao nhìn thấy Nam với Huyền như vậy các cháu chỉ thấy mồm chua loét mà thôi mà với hắn thì mặc kệ người khác nghĩ thế nào .
Đùa nghịch một chút thì tiếng trống lại vang lên môn tiếp theo là lịch sử rồi địa lí . Hai môn này chủ yếu là cần trí nhớ tốt là ổn nên hắn làm bài rất nhanh mỗi môn chỉ khoảng 20 phút là đã làm xong .
Có lúc Huyền quên mốc thời gian nào đó lại cố gắng lúc giáo viên không để ý thì quay xuống hỏi hắn hắn không ngờ cô nàng này cũng đi hỏi bài cơ đấy .
Vì việc này mà trên đường về bị hắn chêu cho thực ra cô cũng sợ bị điểm kém lắm . Không phải vì lí do nào khác ngoài lí do sợ bố mẹ hắn và mẹ cô cấm yêu sớm đúng là khổ thật .
Đôi chim câu này đang hớn hở đạp xe thì bỗng dưng tay lái ngoằn nghèo vành đảo sang trái rồi lại sang phải Nam cố gắng lắm mới giữ thăng bằng và dừng được xe lại .
Hai người măt nhìn nhau một cái xong rồi Nam cúi đầu xuống nhìn bánh xe hết sạch hơi . Hắn lại ngước lên nhìn Huyền một cái rồi nói với giọng tiu nghỉu đoạn đường này không có chỗ vá xe rồi hay em đi nhờ người khác về trước đi nhé .
Bình thường thì buổi sáng hay đi thành đoàn đi học nhưng buổi trưa rồi đứa nào đứa nấy bụng đói meo nên phi ầm ầm về . Có mỗi hai đứa đèo nhau thế này đã thế còn anh anh em em nên đi lại tít đằng sau cho chừa cái tội không đi theo đoàn .
Hai con giời mặt méo sệch rắt bộ trên đường cũng may đang là mùa đông chứ nếu mà là mùa hè thì đúng là số nhọ . Nam vừa rắt xe vừa than thở với Huyền nếu thỉnh thoảng lại rắt bộ một lần như này thì cũng mệt lắm em à !
Hay mình đi xe máy nhé !
Hắn chưng cầu ý kiến của" cô vợ nhỏ " . Nghĩ một chút thì Huyền cũng đồng ý !
Lúc đầu Nam cũng muốn đạp xe giống các bạn cùng chăng lứa nhưng nay không nghĩ cho mình thì cũng phải để ý đến cô gái nhỏ của mình nữa chứ . Thời nay việc bắt đi xe máy do không có bằng rất hiếm nhất là ở cùng ngoại thành nữa thậm chí đi cả tháng cũng chẳng thấy giao thông đứng bao giờ .
Huyền cũng nghĩ giống hắn vậy với lại đâu phải một mình bọn hắn lạc loài đâu cũng kha khá người đi xe mày mà với lại mua xe 50 cc thì sao đâu .
Nhưng giờ chỉ là ý nghĩ mà thôi rắt bộ thì vẫn cứ phải rắt . Bỗng cô nàng nổi hứng chạy lên đằng trước rựt mấy cây lau ven đường nhìn đúng là cảnh đẹp ý vui .
Lê lết một lúc thì cũng đến đầu làng nhà Huyền ở đó có quán sửa xe đạp . Cũng may ông bác này khá nhiệt tình thấy có người gọi sửa xe mặc dù đang ăn cơm cũng lật đật đứng dậy ra thay săm cho Nam .
Hai đứa về đến nhà thì đã gần 1 giờ chiều vừa đói vừa mệt . Cũng may là giờ cả Nhung và thằng cu Thắng em của Huyền đều ăn bán trú không thì không biết sẽ xử lí ra sao nữa .
Mẹ Huyền giờ làm ở công ty nhà hắn nên thu nhập cũng tốt hơn đủ tiền để lo cho hai chị em . Cũng làm việc từ sáng đến muộn mới về được cái là nhàn hơn không phải mang vác gì .
Huyền định đi vào nấu cơm thì hắn gọi lại giờ mà nấu cơm thì bao giờ mới được ăn .
Ăn tạm mì tôm trứng rồi đi ngủ trưa thôi em vừa nói hắn vừa nhăn nhở cười .
Nhìn phát biết ngay là lại có ý định gì xấu bụng rồi nhưng giờ cô cũng quen hơn không còn cảm thấy xấu hổ nữa . Có đôi lúc hắn cũng tiến lên đồi cao một chút cô cũng không ngăn cản như lần đầu mặc hắn dày vò chỉ bảo vệ cái ranh giới cuối cùng mà thôi .
Họ ăn mì tôm còn tác và độc giả thì ăn cơm tó :(
0