Chương 35 : Lên đường đến núi Washington !
Nam cũng không nói dõ với bố là đầu tư cái gì cả chỉ nói đại khái là sẽ thành lập quỹ đầu tư mà thôi .
Còn với bố thì chắc là cũng thần tượng thằng con rồi nên cũng không hỏi cái quan trọng là các công trình của ông đều đang tiến hành rất tốt .
Ông xây dựng bon chúng bằng cái nhìn của người sử dụng chất lượng luôn đặt hàng đầu như thằng con đã nói mình phải tạo được thương hiệu riêng khi họ sử dụng luôn nhớ đến người đã tạo ra những công trình đó mới là thành công nhất .
Ông cũng có ước mơ là sau này các công trình của ông sẽ góp phần cho nền phát triển của đất nước chính vì vậy vấn đề giám sát chất lượng được ông đặt lên hàng đầu .
Thằng con nếu mà không thành công thì ông cũng có cái mà đập vào tất nhiên điều kiện là không có lãi chứ không phải mất cả gốc nếu mất cả gốc thì ông có bán mười cái công ty cũng chẳng đền bù nổi chỗ hao hụt .
Sau khi trao đổi với bố hoàn tất thì hắn cũng coi như hoàn thành được 2 việc rồi . Cái vụ mua mấy món đồ công nghệ cao thì đã để cho đệ đi làm rồi hắn chỉ việc chờ thôi được cái thằng này cũng kĩ tính phết yêu cầu quay lại cả quá trình tháo dỡ thật chậm . Không đem về không lắp được hoặc lắp xong lại thừa linh kiện hay không chạy được thì đúng là nhục .
Mất toi 3 ngày ở đây rồi !
Ngày thứ 4 thì hắn quyết định thả lỏng bản thân bằng việc bắt bà chị và cô bé Trần Lưu Ly đưa đi chơi khắp thành phố tât nhiên tiền đều là hắn bỏ ra cả . Hắn hào phóng như vậy là do hôm trước em Lưu Ly buổi tối lén lút vào phòng hắn .
Tường làm chuyện điên rồ gì hóa ra trả lại tiền mua đồ . Chắc bố mẹ mới gửi sang nên mới có tiền trả được cái nhà cô bé này cũng giàu ú ụ . Nam cũng đoán nhà LY rất ổn nên cũng chẳng quan tâm lắm chút tiền đó ai dè người ta là thiên kim thực sự bố làm chủ tịt ông thì cấp bộ trong chính trường .
Nhiều lúc nghĩ nghĩ bọn ngậm thìa vàng này đúng là sướng thật sướng từ trong trứng là có thật . Nhưng nói đi cũng phải nói lại ông bà rồi bố mẹ nó đã phấn đấu rồi . Nhiều đời tích lũy từ tiền bạc lẫn các mối quan hệ . Nên muốn con hay cháu hoặc chắt được cái danh là ngậm thìa vàng thì các đời đều phải cố gắng oán trách làm gì .
Dù Nam không có ý gì với cô nàng này nhưng vẫn phải duy trì mối quan hệ bố hắn mở công ty thì kiểu gì cũng đến lúc phải nhờ vào mối quan hệ này . Chẳng đi đâu mà thiệt cả được cái nhìn ngắm cũng cảnh đẹp ý vui tuy nhiều lúc hâm hâm nhưng vẫn trong phạm vi chịu đựng được .
Lưu Ly đang ngồi trong lớp thì hắt xì liên tục mấy cái lẩm bẩm chắc hôm qua bị lạnh do đưa Nam đi chơi .
Đâu biết rằng thằng cờ hó đang ngồi nhả rãnh về mình cơ chứ . Nếu mà biết chắc phải đập cho không trượt phát nào để phát tiết sự bất mãn mất .
- - - - --
Buổi chiều khi hai nàng đi học về thì hắn cũng ngỏ ý muốn đi công việc ở đây đã tạm ổn . Với lại sang tuần hắn còn phải quay lại đây nữa mà cái quan trọng là giờ tìm người đưa hắn đến chân núi .
Tất nhiên là đưa vũ khí chứ không phải hắn hắn thì ngồi máy bay đến New Ham việc này bà chị cũng nhận bao trọn luôn . Hắn đoán chắc là cái thằng dại gái ở trường bắn rồi nhà hắn bán được vũ khí thì kiểu gì chẳng có đường đưa đến Nam chỉ cần chi một ít tiền vận chuyển là ổn .
Tính toán đã đâu ra đấy rồi định mẩm sẽ nhờ bà chị lần nữa .
Khi Khánh Ly gọi điện cho Bevis thì bị hắn phỉ nhổ hai chị em một trận đã chơi thân mà không nói trước và nói chỉ cần đến đó sẽ có người đưa súng cho hắn . Cần gì phải vận chuyển cho mất công nhà hắn cũng đâu thiếu mấy khẩu loại này . Tự dưng Nam lại đỡ được một khoản vì tiền thuê vận chuyển còn đắt hơn nhiều vói tiền mấy viên đạn mà có lẽ hắn sẽ bắn khi leo núi thuê súng thì Bevis miễn phí luôn.
- - - - -
Hôm sau Nam vừa đặt chân xuống sân bay thì có một người đàn ông đã đứng chờ sẵn hắn làm quản lí cửa hàng cho nhà Bevis . Jonny chở hắn đến chân núi Washington khi xuống xe thì dỡ ở thùng sau xuống một xe máy chạy trên tuyết .
Nam khá ngạc nhiên vì chiếc xe bèn hỏi người quản lí . Người quản lí trả lời đây là quà của Bevis dành cho hắn từ nới chân núi đi lên cũng thoải nên có thể chạy xe được một đoạn khá dài đỡ tốn công hắn đi bộ . Với lại xe này không phải là mới mà được hắn sắm từ lâu rồi giờ lấy ra cho mượn thôi.
Nam chuyển mọi thứ ra và buộc đằng sau xe chào tạm biệt người quản lí rồi rồ ga phóng đi trên nền tuyết trắng xóa .Đi mất khoảng hơn hai giờ thì xe không thể tiến thêm được nữa hắn rút chìa khóa cất đi lôi toàn bộ đồ dùng xuống buộc trên cái cáng và kéo lê.
Tiếp tục di chuyển qua những mỏm đồi được phủ trắng trong màn tuyết một tay kéo dụng cụ một tay cầm chiếc gậy chống . Nhìn hắn bây giờ khác gì một con gấu bông đâu đồ chống lạnh và mọi thứ đều dùng màu trắng cả nó sẽ lần với màu tuyết từ xa không thể phát hiện ra hắn.
Cứ theo tình hình nỳ thì chăc phải chiều tối hắn mới có thể đến đỉnh ngọn núi Nam vẫn nhớ khi máy bay rơi xuống thì chỗ đó là một bãi khá rộng một mặt có hai tảng đá khá là to nằm sát nhau . Khối Rubic nằm ở giữa hai tảng đá hắn ngã xuống cũng là ở điểm đó nên mới có cơ hội tiếp xúc nới nó không thì giờ này hắn không thể đứng đây mà cảm thán được nữa.
Thỉnh thoảng xuyên qua từng hàng cây lá kim mọc chẳng theo một quy tắc nào cả được cái có lẽ người từng lên trước đó đã chặt kha khá tạo nên một lối đi riêng . Giờ hắn chỉ việc men theo là ổn.
Khi gần đến nơi rồi chỉ còn cách khoảng hai trăm mét hắn đã nhìn thấy khu vực bãi trống trước mặt thì hắn cũng không vội vã mà tìm hiểu . Trời đã có vẻ sắp tối việc trước tiên là dựng lều tạo chỗ ẩn náu qua đêm không thì sáng hôm sau có khi hắn thành tượng băng cũng không biết chừng .
Bỏ đồ nghề ra cố định lều vào một số cái cây khá to . Đảm bảo gió không thể nào làm bay đi được xúc từng xẻng tuyết để đắp chân cho cái lều khi chỗ ẩn náu đã hoàn thành hắn nhàn nhã bỏ bếp ra nấu nước pha cho chính mình một cốc cafe nóng và mì ăn liền .
Chẳng phải cao cấp gì nhưng giờ hắn quá mệt và đói nên ăn đặc biệt ngon cứ ngỡ rằng mình đang ăn bát mỳ ngon nhất thế giới vậy . Trời đã tối hơn rất nhiều để đảm bảo sự an toàn thì tất cả vũ khí đều được hắn lấy ra để ở gần người . Hắn không dám thắp sáng vì nó quá là bắt mắt trên cao mà thắp đèn thì khác gì mục tiêu sống cả dã thú và con người đều có thể là mối nguy hiểm cho hắn .
0