0
Chương 43 : Quay lại Mẽo !
Mọi việc đang theo guồng quay đi nam nhân đều đang bận túi bụi cho trận đánh đòi lại chính nghĩa . Mẹ Nam thì giờ này ngồi thẫn thờ trong phòng con trai đã một ngày rồi chưa thấy hai đứa quay lại
Không biết chúng đã đi đâu?
Còn khỏe không ?
Nỗi lo của người mẹ chẳng lúc nào có thể giảm bớt kể cả khi đã trưởng thành chăng nữa thì tình thương ấy có bao giờ phôi phai. Với mẹ con mãi mãi là tất cả bé bỏng non dại và cần sự trở che.
Bỗng tia sáng lóe lên làm bà nhắm chặt mắt lại đang tự hỏi chuyện gì đã xảy ra thì giọng nói của Nam vang bên tai :
Mẹ !
Bà giật mình mở mắt con trai đang đứng trước mặt bà quần lấm lem bùn đất và nước ươt sũng ngực để trần lộ ra thân hình thật cân đối . Tuy đã cố gắng lau mặt mũi và cơ thể nhưng không khó để nhận ra vẫn còn bùn đất trên tóc và trên người bà không hiểu sao con mình lại có vẻ chật vật đến vậy .
Nhưng chẳng sao cả bà đứng dậy ôm lấy hắn và khóc lớn. Nỗi lòng người mẹ giờ như nước lũ vậy cuộn trào mãnh liệt mặc cho bùn đất dính vào người .
Sau vài phút thì bà cũng bình tâm lại tiếp đó những câu hỏi dồn dập vang lên :
Con đã đi đâu vậy ?
Huyền đang ở đâu ?
Mọi chuyện là như thế nào ?
Bao nhiêu nghi vấn trong đầu tuôn ra Nam cười khổ không thôi hắn biết giờ dù muốn giấu cũng chẳng được nữa . Có lẽ cần cho bố mẹ biết một số bí mật của hắn việc của hắn muốn làm còn cần sự giúp sức từ bố mẹ rất nhiều.
Mẹ ơi !
Chút con nói sau được không ạ !
Mẹ gọi bố về cùng với cô Hà nữa. khi mọi người đông đủ con sẽ kể lại chứ giờ con nói với vẹ chút nữa lại nói quá mệt sức . Với lại chuyện này có lẽ vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.
Bà nghe con trai nói vậy thì cười mắng " Cha bố anh có chuyện gì mà tôi chưa từng trải qua không cần phải thần thần bí bí như vậy "
Tuy thế bà cũng đồng ý với hắn dù sao cần chồng và bạn thân cũng sẽ rất vui mừng nhưng chuyện của Huyền thì bà cần biết ngay không thể chờ đợi được vì thế vẫn lặp lại câu hỏi cũ :
Huyền ở đâu ?
Cô ấy vẫn sống tốt mẹ đừng lo lắng chút nữa con sẽ kể mà giờ con đi tắm cái đã ạ .Nam đáp lời bà rồi đứng dậy đi đến tủ lấy quần áo đi vào nhà vệ sinh bà thì vôi vàng chạy ra phòng khách rút điện thoại gọi cho chồng và bạn thân.
Anh đang ở đâu ?
Có chuyện gì thế em ? Anh đang ngồi với bác Long!
Anh cần về nhà ngay con về rồi !
Câu "con về rồi " làm trái tim ông đập thình thịch khẽ liếc ông anh một cái thì ông Hưng cũng quyết định cho ông anh biêt chuyện này . Không cần thiết giấu với ông vì sẽ có nhiều việc phải nhờ ông giúp nên khẽ nói " cháu Nam về rồi anh anh qua nhà em luôn chứ "
Ông Long nghe đến đây thì đồng ý !
Ông cũng đang rất tò mò về việc này một người một xác không thể tự dưng biến mất được.
Từ lúc thằng cháu bế xác bạn gái đi hơn một ngày biến mất ông đã rất vất vả để đè tạm chuyện này lại giờ cũng là lúc biết lí do .
Hai người vội vã chạy về nhà trong khi đó mẹ Nam lại gọi cho cô Hà vẫn mấy câu tương tự thì dập máy .
- - - -
Nam đang ngồi trên ghế ở phòng khách cửa nhà đã được đóng kín . Bốn người với tám con mắt đang nhìn tròng chọc vào hắn như muốn nhìn dõ mọi thứ của hắn vậy.
Hắn bắt đầu kể mình vô tình nhặt được khối Rubic tất nhiên là chém gió là nhìn thấy nó rơi từ trền trời xuống lúc đi thả vịt rồi. Không lẽ nói trọng sinh giờ là linh hồn người gần 40 tuổi, khi đó liệu hắn còn có sự thương yêu của bố mẹ nữa không ? Hay sẽ mang lại sự nghi ngờ cho họ ý nghĩ con trai bị đoạt xá thì sao ?
Hắn cân nhắc nên không nói chuyện trọng sinh ra làm gì cả rồi chuyện Huyền vẫn còn sống nhưng không thể ra khỏi không gian .
Phép màu có thể có nhưng xuyên thời không thì thôi giữ trong lòng là được . Huyền là trường hợp ngoại lệ cô sẽ tin tưởng hắn vô điều kiện .
Rồi chuyện tín ngưỡng lực nói xong Nam nhìn đống đồ ăn nước uống, quần áo và đò dùng cá nhân mà hắn đã chuẩn bị ở trên bàn ngoài ra còn một chiếc radio và khá nhiều băng ca nhạc và cả ghi âm giọng nói của hắn bố mẹ hắn nhất là mẹ cô nữa khẽ chạm tay vào thì trước anh mắt của bốn người nó hư không tiêu thất.
Cả bốn người đều không nói nên lời họ theo chủ nghĩa duy vật nhất là ông Long làm quan đến phó bí thư tỉnh thì vấn đề mê tín dị đoan hay thần thánh ông chẳng bao giờ tin cả . Giờ nhìn sự việc trước măt nó hầu như lật đổ mọi nhận thức trong lòng ông khiến một người trải qua bao sóng to gió lớn cũng phải khiếp sợ.
Ông Long cũng biết việc này không thê lộ ra ngoài được nhưng cái đau đầu là việc cảu Huyên sẽ giải thích ra sao đây ông cũng không thể che việc này lại được trì hoãn một chút không sao nhưng để nó biến mất là không thể .
Nam cũng biết chuyện này quá khó nên nói luôn con sẽ sang Mẽo nhưng không thể đi đường chính quy được . Bác có cách gì để con có thể vượt biên không ạ !
Đêm hôm đó một chiếc xe lặng lẽ đón hắn và chạy thẳng lên biên giới VQ và Tàu khựa hành trang mang theo chỉ vẻn vẹn hai bộ quần áo và ít tiền .
Sang đến Tàu khựa thì có người đưa hắn đến một sân bay nhỏ lên chiếc máy bay tư nhân rồi cất cánh ông bác nhờ mối quan hệ của mình và tiền thì tất nhiên là hắn tự giao rồi mất 10 triệu US mới đả thông được hết để cho máy bay tư nhân bay thẳng đến Mẽo .
Hơn một ngày sau hắn có mặt tại nhà của bà chị Khánh Ly hai cô cũng đã nghe chuyện về hắn . Chỉ biết hắn mất đi bạn gái nên bỏ học sang Mẽo để tránh đau buồn .
Khánh Ly nhanh mồm hỏi hắn còn việc học sẽ ra sao thì hắn nói :
Có quan trọng không ạ !
Ly nghĩ nghĩ một chút thì thấy hắn nói cũng đúng giờ hắn có tiền tiêu mười đời chắc gì đã hết . Mà ở Mẽo cũng có rất nhiều người bỏ học nhưng vẫn thành công đó thôi nghĩ vậy nên cô cũng không xoắn xuýt vấn đề này nữa .
Hắn có quy hoạch của mình chẳng cần cô bé mới lớn như Ly lo lắng làm gì !
Việc cần bây giờ là kiếm thật nhiều tín ngưỡng lực để có thể đưa Huyền ra khỏi không gian . Chậm ngày nào là lòng hắn lại nhói đau ngày đó .
Trong không gian thì Huyền nhận được đồ mà hắn chuyển vào trước mắt đã khá đủ mọi thứ để cô sinh hoat tạm thời nhưng không có chăn gối gì cả . Cô cười khổ không thôi không phải Nam không muốn mà tín ngưỡng lực của hắn không đủ nếu không có khi hắn chuyển cả cái nhà vào cho cô ở luôn.