Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Tắc kè thủy tinh (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Tắc kè thủy tinh (2)


Những lời mắng chửi của tôi tỏ ra rất có tác dụng. Làn da của con tắc kè kia sau khi nghe tôi chửi thì ngay lập tức chuyển từ màu xanh lá thành màu đỏ. Ánh mắt của nó dần dần trở nên lạnh lùng.

*Vèo* *Bốp*

Máu: 65/72

Trạng thái: Sơ sinh

-- À mà không phải ta có kỹ năng (Kháng độc sơ cấp) hay sao? Tại sao ta vẫn bị trúng chiêu chứ?

Cả người tôi bắt đầu chảy ra mồ hôi lạnh, lòng thầm chửi thề: (đọc tại Qidian-VP.com)

-- Ha ha ha! Ngu xuẩn! C·hết đến nơi rồi còn không biết.

-- Cái đệt!

-- Chủ nhân hiện tại không có kỹ năng nào có thể giúp phá giải trạng thái t·ê l·iệt hiện tại. Đồ bên trong túi trữ vật của chủ nhân cũng không có thứ gì có thể hoá giải trạng thái này. Chủ nhân chỉ có thể chờ đợi đến khi trạng thái này tự hoá giải mà thôi.

-- Phải chờ bao lâu?

Huyết Mạch: Hổ Xà (150%) Chồn Hoa Lan (60%) (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ đến đây, chợt trong đầu tôi có ánh sáng loé lên. Một kế hoạch táo bạo chợt hiện lên trong đầu tôi. Ngay lập tức tôi hét lớn về phía con tắc kè đang đắc ý cách tôi không xa.

Điểm tiềm năng: 4

-- Không được rồi, cứ tiếp tục thế này thì mình sẽ c·hết chắc. Nhất định phải nghĩ ra biện pháp hoá giải tình huống hiện tại. Ta cũng không tin bản thân ta lại là quỷ đoản mệnh a.

-- Thì chủ nhân kháng độc chứ có kháng t·ê l·iệt đâu.

Nó bắt đầu kêu lên đau đớn, làn da của nó liên tục đổi màu. Miệng của nó bắt đầu xuất hiện bọt trắng, ánh mắt trợn to như muốn lòi ra ngoài. Một lúc sau, nó nằm bệt xuống cành cây, cơ thể co giật, bọt mép chảy ra từ miệng nó bắt đầu biến từ bọt trắng thành bọt máu màu đen trông vô cùng yêu dị. Tôi dùng ánh mắt lạnh lùng chứng kiến quá trình c·hết của nó, cho đến khi hệ thống vang lên báo rằng tôi đã nhận được 30 điểm kinh nghiệm thì ánh mắt của tôi mới nhắm lại, miệng phun ra một câu thoại trong bộ truyện tranh mà tôi ưa thích:

Tên: Không

-- Cũng không quá lâu đâu, tầm mười lăm phút.

+Bị động: Cước pháp, Mổ, Nhanh nhẹn, Kháng độc sơ cấp.] (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỹ năng: +Chủ động: Giám định, Phong trảo, Túi không gian, Kê nhãn.

Tôi lúc này cũng không quan tâm nó đang đánh cái chủ ý gì với tôi. Hiện tôi đang cố gắng cử động cơ thể, muốn trong thời gian ngắn nhất thoát khỏi trạng thái t·ê l·iệt hiện tại. Đáng tiếc rằng ngoài ánh mắt của tôi còn có thể cử động ra thì toàn bộ cơ thể của tôi vẫn đứng im như tượng gỗ.

Tôi lúc này đang đau đến mức không thở được, cả người có chút co quắp lại giống như con tôm, trong lòng suy nghĩ:

Thật ra thì lúc (Giám định) thì tôi cũng đã chú ý đến cái kỹ năng gây t·ê l·iệt của nó rồi. Tuy nhiên tôi lúc đó cũng chỉ nghĩ rằng thứ nước bọt đó chỉ khi nuốt vào bụng hay dính vào v·ết t·hương thì mới có hiệu quả. Ai mà biết được thứ nước bọt này lại giống như là râu của con sứa vậy, chỉ cần chạm nhẹ vào thì đã trúng chiêu rồi.

*****

*Vèo* *Bốp*

-- Cái đệt!

Chương 25: Tắc kè thủy tinh (2)

Nghĩ đến đây, tôi nhanh chóng mở ra bảng thông tin. Mặc dù hệ thống đã nói với tôi rằng tất cả những kỹ năng của tôi đều không dùng được, nhưng hiện tại thì tôi cũng không có quan tâm nhiều như vậy.

-- Kéc!! (C·hết đi!)

Cấp độ: 9/10

[Chủng tộc: Gà Mai Hoa (Đực)

Sức t·ấn c·ông: 9

-7

Tốc độ: 6 (+6)

-- Chiiip! Chip chíp. Chíp? (Tao xcbn cả họ hàng hang hốc nhà mày đấy con thằn lằn khốn nạn kia! Mày có giỏi thì ăn bố mày trong một ngụm để cho bố mày c·hết thống khoái chút. Cứ gãi ngứa cho tao mãi thế không thấy chán à?)

-- Đậu xanh! Ta cũng không tin bản thân ta sẽ c·hết một cách uất ức như vậy. Nếu kỹ năng không sử dụng được vậy thì trang bị thì sao?

Tôi căng mắt ra nhìn vào từng kỹ năng, hi vọng có thể sẽ suy nghĩ ra cách nào đó để giúp tôi thoát khỏi khốn cảnh hiện tại. Đáng buồn là hi vọng càng nhiều thì thất vọng lại càng sâu a.

-- Truy tung phù? Trong tình huống hiện tại thì thứ này không có tác dụng. Giải độc đan? Mình hiện tại cũng có kháng độc rồi nên cũng không cần đến thứ này nữa, uống vào cũng không giải quyết được trạng thái t·ê l·iệt. Sinh cơ đan chỉ có tác dụng trị thương. Còn lại chính là lọ thuốc độc...

*Vèo* *Ực*

Danh hiệu: Không (đọc tại Qidian-VP.com)

Khoé miệng của tôi có chút co giật. Mười lăm phút là đủ để hắn c·hết vài chục lần rồi a. Phải biết rằng lý do mà bản thân mình còn chưa có c·hết là bởi vì con tắc kè kia đang chơi trò mèo vờn chuột với mình. Đợi đến khi nó chơi chán rồi thì mình c·hết là cái chắc a.

-- Kéc Kéc!

Trong nháy mắt đó, cái lưỡi của con tắc kè quấn lấy lọ sứ rồi nuốt vào trong bụng. Vừa mới nuốt lọ sứ kia vào, con tắc kè ngay lập tức phát hiện có chút không đúng. Tại sao con mồi nó mới nuốt vào bụng lại có chút vị lạ như vậy?

-- Omae wa mou shindeiru!

Vừa nghĩ đến đây, cái lưỡi của nó lại đánh tới. Lần này là đánh thật, đầu lưỡi của nó giống như một nắm đấm đập thẳng vào giữa bụng của tôi, đánh cho tôi bay thẳng về phía sau. Cũng may bản thân tôi cũng không bị ngã xuống khỏi cành cây, nếu không thì kết cục của tôi cũng sẽ giống như 3 con chuột lúc nãy mất. (đọc tại Qidian-VP.com)

-- Đây là một trong những kỹ năng của con yêu thú này. Nước bọt của nó có khả năng gây t·ê l·iệt rất mạnh. Lúc chủ nhân đá vào cái lưỡi của nó thì đã bị dính phải nước bọt gây tê của nó rồi. Pha nhổ nước bọt sau đó chỉ là để cho chắc chắn mà thôi.

Nói xong, cơ thể của nó đột nhiên có phản ứng.

Loại: Động vật

-- Con thằn lằn khốn nạn này đang muốn chơi trò mèo vờn chuột với mình. Mịa mày chứ, đừng để cho tao bắt được mày. Này hệ thống, có cách nào giúp cho ta thoát khỏi trạng thái t·ê l·iệt này hay không?

Đột nhiên tôi nhớ đến một vấn đề, vội hỏi:

Kêu lên một tiếng đầy sát khí, nó ngay lập tức bắn cái lưỡi đỏ lòm của nó về phía tôi. Tốc độ phóng lưỡi của nó so với trước thì lại càng nhanh hơn gấp đôi.

Tôi ngay lập tức nhắm mắt, tâm trí chìm vào trong không gian trữ vật. Từng món đồ mà tôi cất giữ dần dần hiện ra ở trong đầu tôi.

Thanh kinh nghiệm: 17/90

Chợt âm thanh xé gió quen thuộc vang lên, cái lưỡi của con tắc kè kia bay thẳng về phía mặt của tôi. Khi tôi tưởng rằng cái lưỡi đó sẽ đập thẳng vào tôi thì đột nhiên nó đổi hướng nhắm chệch về phía bên phải, sượt qua mặt tôi, chính xác bắt lấy một con sâu đang bò ở đằng sau lưng.

Thấy cái lưỡi dài của nó đang phóng đến, tôi nở một nụ cười gian xảo. Một cái lọ sứ màu trắng bất thình lình xuất hiện che trước người của tôi. Đây là một tác dụng khác của kỹ năng (Túi không gian) mà tôi đã mò ra được trong quá trình thử nghiệm mấy ngày gần đây. Tôi phát hiện ra rằng, bản thân tôi có thể triệu hồi đồ vật bằng suy nghĩ của mình mà không cần phải dùng chân hay cánh để cố gắng lôi món đồ bên trong túi không gian ra ngoài. Hơn nữa, tôi có thể chỉ định vị trí mà món đồ đó được triệu hồi ra. Chỉ cần trong bán kính 1 mét xung quanh tôi, tôi có thể triệu hồi đồ vật ở bất cứ đâu, giống như hiện tại tôi vừa dùng kỹ năng (Túi không gian) để triệu hồi lọ sứ chắn trước người tôi vậy.

Sức phòng thủ: 5

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Tắc kè thủy tinh (2)