Tôi chưa kịp nói gì thì khung cảnh xung quanh đổ sập xuống, có một lực xoáy cực mạnh hút tôi ra đằng sau khiến tôi lại ngất đi thêm lần nữa.
*****
Khi tôi tỉnh dậy thì không gian xung quanh vẫn tối đen như mực. Hơn nữa, tôi phát hiện ra là cơ thể tôi hoàn toàn không thể động đậy. Tôi thầm nghĩ:
-- Chẳng lẽ mình đầu thai có vấn đề gì đó hay sao? Này hệ thống, rốt cục là ta đang bị làm sao vậy?
Đợi 1 lúc, âm thanh của hệ thống vang lên:
-- Chủ nhân đang trong quá trình hấp thụ chất dinh dưỡng bên trong trứng. Hôm nay đã là ngày thứ 19 sau khi chủ nhân đầu thai. Vì sự an toàn của bản thân, kính xin chủ nhân không nên động đậy, hiện tại nếu phá vỏ trứng quá sớm sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của bản thân chủ nhân.
-- Trứng!?
Tôi đột nhiên nhớ lại cuộc nói chuyện của tôi với Đỗ bà lúc trước. Bà ta đã bói cho tôi 1 quẻ rồi nói kiếp này của tôi sẽ đầu thai làm súc sinh. Tôi chợt nhớ ra 1 việc quan trọng vội hỏi:
-- Đợi đã, đây là trứng của con gì? Ta rốt cuộc là ta đã đầu thai thành loài động vật nào?
Nếu đây mà là thế giới tiên hiệp mà tôi biết thì khẳng định cái thế giới này vô cùng nguy hiểm. Nếu như tôi đầu thai trở thành một loài yêu thú nào đó thì cũng thôi. Nhưng nếu mà tôi lại đầu thai thành gà giống như lời của Đỗ bà thì chắc tôi sẽ sớm gặp lại 2 anh Hắc Bạch vô thường quá.
Đáng tiếc, câu trả lời lạnh băng của hệ thống lại làm cho tôi sợ hết hồn.
-- Chủ nhân đã thành công đầu thai trở thành 1 chú gà Mai Hoa. Đây là một loài gà rừng có giá trị dinh dưỡng rất cao ở thế giới này, được rất nhiều quý tộc ưa thích.
-- Ôi thôi, bỏ mama rồi. Đầu thai thành gà ở thế giới đầy rẫy yêu thú khát máu cùng với đám tu tiên giả chuyên g·iết yêu thú để lấy thịt. Kiểu này chắc mình không sống được lâu quá.
Tôi thầm tự chửi bản thân vì đã không tiện xin Đỗ bà cho tôi đầu thai sang loài động vật khác. Nếu như tôi được đầu thai thành rồng hay phượng hoàng gì đó thì tôi cũng không cần phải sợ bất cứ thứ gì ở thế giới này rồi.
-- Này hệ thống, rốt cuộc là phải bao lâu nữa thì ta mới có thể phá vỏ trứng vậy?
-- Thời gian ước tính là 3 tiếng 23 phút nữa. Hiện cơ thể của chủ nhân đã hấp thụ 97.8% chất dinh dưỡng chứa trong trứng. Khoảng 23 phút nữa thì chủ nhân sẽ hấp thụ xong toàn bộ chất dinh dưỡng và mất 3 tiếng để tiêu hóa. Sau khi tiêu hóa xong thì chủ nhân sẽ lên lv.1, có thể phá trứng ra ngoài.
-- Lv.1!? Vậy hiện tại ta đang lv.0 sao?
-- Chủ nhân có thể mở bảng thông tin để xem chỉ số của bản thân.
Nghe hệ thống nói, tôi bắt đầu có hứng thú muốn xem thử, liền nói:
-- Mau mở bảng thông tin cho ta xem.
*Ting*
Một cửa sổ màn hình hiện ra trong đầu tôi, bên trên có ghi thông tin tôi cần:
[Chủng tộc: Gà Mai Hoa (Đực)
Tên: Không
Loại: Động vật
Huyết Mạch: Không (Cần huyết mạch để tiến hóa)
Cấp độ: 0/10
Thanh kinh nghiệm: 0/1
Danh hiệu: Không
Trạng thái: Chưa nở
Máu: 6/6
Sức t·ấn c·ông: 0
Sức phòng thủ: 0
Tốc độ: 0
Kỹ năng: +Chủ động: Không
+Bị động: Không]
-- Ờm, mặc dù không có yêu thú hay động vật khác để so sánh nhưng chỉ với những thông tin mà mình đọc được thì có vẻ là tôi... Siêu yếu!
-- Báo cáo: Sức chiến đấu của chủ nhân hiện tại bằng 1 phần 10 so với một con chuột nhà ở trái đất cũ, và bằng 1 phần 38 lần so với chuột ở thế giới này.
Tôi... Tôi thật sự là muốn chửi thề mà. Thế này thì tôi sẽ bị g·iết c·hết ngay sau khi nở mất.
Có vẻ như cảm nhận được sự bi quan và tuyệt vọng của tôi, hệ thống bổ sung thêm.
-- Xin chủ nhân cứ yên tâm, đặc tính của gà Mai Hoa là rất bảo vệ con của mình. Sau khi ngài phá vỏ trứng ra ngoài thì hẳn là gà bố mẹ sẽ bảo vệ cho ngài an toàn 1 đoạn thời gian.
-- À đúng, đúng rồi, suýt nữa thì quên mình đầu thai kiếp này vẫn là có bố mẹ a.
Mặc dù tôi hơi bị nghi ngờ về khả năng bảo vệ con của 2 con gà, nhưng mà nghe đến việc được bảo vệ cũng khiến cho tôi bình tĩnh hơn trước rất nhiều.
Tôi kiên nhẫn chờ đợi 3 tiếng trôi qua, đến khi hệ thống thông báo rằng tôi có thể ra ngoài thì tôi ngày lập tức dùng lực ở mỏ đập mạnh vào thành vỏ trứng.
*Rắc*
Vỏ trứng nứt ra một lỗ hổng nhỏ. Tôi liên tục mổ vào thành vỏ trứng thêm vài phát cho đến khi vỏ trứng bên ngoài hoàn toàn vỡ nát.
Cùng lúc tôi đập nát quả trứng thì âm thanh lên cấp của hệ thống cũng vang lên.
Sau khi thoát được khỏi vỏ, tôi cố gắng giãy dụa cơ thể, điều khiển cho bản thân đứng dậy. Quá trình này mất của tôi khoảng một tiếng. Theo giải thích của hệ thống thì do cơ thể tôi mới sinh, còn quá yếu ớt, cho nên tôi cần phải luyện tập 1 khoảng thời gian mới có thể di chuyển bình thường được. Quá trình này giống như là trẻ sơ sinh tập đi vậy, nhưng vì bản thân tôi là động vật có khả năng thích ứng cao hơn con người rất nhiều, vì thế nên chỉ cần khoảng 1 đến 2 tiếng là tôi có thể di chuyển như 1 chú gà con bình thường được rồi. Cũng trong 1 tiếng đồng hồ này, đôi mắt của tôi cũng dần quen với ánh sáng mặt trời, lúc này tôi mới bắt đầu nhìn ngó xung quanh.
Chỗ tôi đang đứng là dưới 1 gốc cây khổng lồ, ít nhất là đối với 1 con gà con như tôi là như vậy.
-- Ừm, bên phải vài bước chân là quả trứng mà mình đã thoát ra. Bên trái và phía trước không có gì, đằng sau là 1 bụi cây khá rậm rạp. Đợi chút đã, cha mẹ mình đâu rồi?
Khi tôi đang tự hỏi thì đằng sau chỗ bụi cỏ chợt phát ra âm thanh loạt xoạt.
-- Ồ, chẳng lẽ cha mẹ mình ở đằng sau bụi cây.
Nghĩ vậy, tôi cất bước đi vòng qua bụi cây với ý định hội họp cùng với gia đình. Đáng buồn cho tôi là cảnh tượng đằng sau bụi cây kia lại không phải là cảnh tượng mà tôi muốn thấy.
*Rôm rốp* *Răng rắc*
Đằng sau bụi cây đó, 1 con thằn lằn to cỡ con chó Husky mà tôi từng nuôi đang nhai nuốt thứ từng là cha mẹ của tôi. Bên cạnh xác của họ là vài mảnh vỡ vỏ trứng nghi ngờ là của các anh chị em xấu số mà tôi chưa từng có cơ hội gặp mặt.
Tôi cứ thế đứng đờ người ra, sợ hãi đến mức không dám đi động. Chợt âm thanh hệ thống vang lên khiến cho tôi giật mình tỉnh táo lại.
*Ting*
[Công bố nhiệm vụ tân thủ: Bạn đang ở một hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm. Một con Kỳ nhông đất đã ăn thịt cha mẹ cùng anh chị của bạn. Nhưng hiện tại bạn còn chưa có đủ sức mạnh để trả thù cho gia đình. Ưu tiên hiện tại của bạn chính là phải chạy trốn trước khi nó phát hiện ra bạn. Rất may mắn là loài Kỳ nhông đất này có tầm mắt không được tốt. Nếu bạn có thể đi chuyển cẩn thận thì khả năng trốn thoát sẽ rất cao.
Mục tiêu nhiệm vụ: Chạy trốn.
Thời hạn: Đến khi bạn bị phát hiện.
Thất bại: Bị ăn thịt.
Phần thưởng: 5 điểm kinh nghiệm, 1 điểm tiềm năng.]
Đầu tôi lướt nhanh qua từng dòng nhiệm vụ, sau khi đọc xong, tôi chậm rãi lùi lại từng bước, quay trở lại đằng sau bụi cây nơi tôi nở ra. Sau khi lùi lại vào sâu bụi cây, tôi thầm thở phào. Quay đầu lại định rời đi, chợt một tiếng rắc rõ to vang lên. Tôi nhìn xuống dưới chân mình, thì ra tôi vì quá căng thẳng mà đã không để ý dưới chân, dẫm thẳng vào mảnh trứng vỡ của chính mình.
*Bình bịch* *Bình bịch* *Xào xạc*
Tiếng bước chân vang lên, một cái đầu thò ra khỏi bụi cây đằng sau tôi. Ánh mắt sắc bén của con hung thú kia liếc qua liếc lại, đánh giá toàn cảnh xung quanh.