Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 187: Chớp lửa trong lòng đất
Sau lời dặn dò, Diavel xoay người, lặng lẽ ra hiệu bằng một cái gật đầu.
Không cần nhiều lời, cả nhóm bắt đầu chuyển động, từng bước thận trọng trên nền đá gồ ghề, ánh đuốc bập bùng soi sáng con đường phía trước.
Ren bước giữa Yuna và Nautilus, thi thoảng liếc nhìn sang hai người bạn của mình.
Dưới ánh sáng lay động, nét mặt của Yuna hiện lên với vẻ căng thẳng mà cứng cỏi, còn Nautilus thì hơi khom vai lại, như đang cố thu hết can đảm vào từng bước chân.
“Giữ đội hình chặt.” Shivata, người đã sẵn sàng chiến đấu với tấm khiên và thanh kiếm thép thẳng của mình, trầm giọng nhắc nhở từ phía sau.
Phía trước, Diavel nâng cao tay, lòng bàn tay xòe ra, ra hiệu cho cả đội dừng lại.
Ren lập tức khựng lại, nín thở.
Trong bóng tối, chỉ cách họ không xa, âm thanh khe khẽ như tiếng móng vuốt cào trên đá vang lên, một thứ âm thanh quen thuộc mà cậu đã từng nghe trong lần lang thang lạc lối trước đây.
“Kobold.” Lind thì thầm, tay đã đặt lên chuôi kiếm, đôi mắt như ánh lên một tia lạnh lùng.
Từ phía trước, bốn, năm bóng dáng lù lù hiện ra. Chúng cao cỡ một nửa người trưởng thành, cơ thể gầy gò với lớp da hơi nhợt nhạt, tay cầm chặt những v·ũ k·hí thô sơ bằng đá và sắt gỉ.
Đôi mắt chúng sáng quắc trong bóng tối như hai đốm lửa bệnh hoạn.
“Chiến thuật như đã bàn.” Diavel hạ thấp giọng, tay siết chặt thanh kiếm dài.
“Shivata và Lind chủ động đánh lạc hướng, Ren có chỉ số AGI cao nhất cùng với tôi cắt đôi đội hình Kobold.
Chest giữ an toàn cho tuyến sau. Yuna và Nautilus, yểm trợ và sẵn sàng lui lại nếu cần.”
Ren khẽ gật đầu. Cậu cảm thấy lòng mình siết lại, nhưng đôi chân thì không còn run rẩy như trước.
Ánh mắt của cậu bắt gặp ánh mắt của Yuna và Nautilus, một cái gật đầu dứt khoát từ cô gái, và một sự quyết tâm non trẻ nhưng kiên định trong ánh mắt Nautilus.
Ngay giây sau, Diavel giơ kiếm chỉ thẳng về phía trước.
“Tiến lên.”
Tiếng bước chân dội mạnh trên nền đá, âm thanh của thép rít lên khi rút khỏi vỏ.
Ren lao theo sau Diavel và Lind, trái tim đập thình thịch trong lồng ngực, nhưng lần này, cậu không hề chùn bước.
Trong bóng tối của lòng đất, ngọn lửa quyết tâm le lói trong mỗi người bọn họ, sẵn sàng thắp sáng một trận chiến.
Bọn Kobold gầm lên, tiếng rống thô bạo vang vọng trong không gian chật hẹp. Chúng lao tới như những bóng đen vụt qua ánh đuốc chập chờn.
Diavel là người đầu tiên v·a c·hạm, động tác của anh dứt khoát như một cú lao thẳng của mũi thương, thanh kiếm dài vung mạnh theo một đường cong sắc lạnh, ép một con Kobold phải bật ngửa ra sau.
Ngay sát cạnh anh, Lind nghiêng người né đòn rồi phản công nhanh như chớp, một nhát chém quét vào hông kẻ địch, buộc nó phải lùi lại rít lên đau đớn.
Ren không có thời gian để nghĩ. Một con Kobold khác đang phóng tới, vung rìu bằng cả hai tay.
Trong khoảnh khắc ấy, cơ thể cậu tự động phản ứng. Bàn tay siết chặt chuôi kiếm, một nhịp thở mạnh đẩy cơ thể cậu lao về phía trước.
Đòn chém đầu tiên của Ren hơi lệch, chỉ sượt qua vai kẻ địch, nhưng thay vì lùi lại, cậu xoay người, mượn quán tính kéo thanh kiếm vòng xuống lần hai.
Lưỡi kiếm cắt một đường sâu vào phần ngực bên trái con Kobold, những mảnh pixel đỏ vỡ ra như những mảnh vụn thủy tinh.
Tiếng gầm của nó vang lên, chói tai và hỗn loạn, khiến Ren siết chặt hàm hơn nữa.
Phía sau, Shivata đã chặn đứng thêm hai con Kobold khác đang cố vòng ra đánh úp.
Cái khiên của anh ta di chuyển như thể nó là một phần của cánh tay, từng cú đập mạnh mẽ đẩy lùi lũ quái vật.
Chest vừa giương cao đuốc vừa vung kiếm với những cú chém mạnh mẽ và hiểm hóc, liên tục tận dụng sơ hở của lũ Kobold bị Shivata đánh lệch hướng.
Động tác của anh không hoa mỹ, nhưng đầy hiệu quả và kinh nghiệm trận mạc.
Thỉnh thoảng, từ dưới áo choàng, anh ném ra vài phi tiêu nhỏ.
Chúng bay v·út đi trong không khí, sắc bén và chuẩn xác, ghim chặt vào cổ tay hay chân của lũ quái, khiến chúng khựng lại giữa đà t·ấn c·ông.
Ren cảm thấy Yuna và Nautilus đang di chuyển theo sát phía sau mình.
Một tia sáng bạc lóe lên trong tầm mắt, lưỡi dao găm của Yuna bay v·út đi, xoáy tròn trong không khí rồi cắm phập vào vai một con Kobold đang phóng tới gần Lind.
Cậu khựng lại một nhịp. Từ khi nào Yuna học kỹ năng ném dao?
Trong trí nhớ của Ren, cô thường chỉ dùng đoản kiếm và vài vật phẩm hỗ trợ như bom choáng hay bình dầu.
Cảm giác quen thuộc ấy bỗng trở nên xa lạ, như thể cô gái ấy đã đi xa khỏi hình ảnh mà cậu từng biết.
‘Có khi… sau trận chiến với con sâu?’
Ý nghĩ thoáng qua, nhưng không kịp bén rễ. Một cú đánh bất ngờ từ phía sau khiến Ren lảo đảo, bị húc mạnh vào lưng.
HP tụt một khoảng đáng kể, màn hình nhấp nháy đỏ nơi khóe mắt.
Ngay sau đó, một tấm khiên kim loại chắn ngang, tiếng v·a c·hạm vang lên như chuông sắt, Diavel đã lao đến.
Anh hất văng con Kobold bằng khiên rồi trượt bước sang trái, thi triển liền ba đường kiếm kỹ, kết thúc sinh mạng của kẻ địch trước khi nó kịp kêu lên lần nữa.
“Không sao chứ?” Anh hỏi, mắt vẫn không rời khỏi chiến trường phía trước.
Ren gật đầu, giọng thở gấp nhưng vững vàng: “Tôi ổn… cảm ơn anh.”
Nautilus, với từng bước di chuyển nhanh chóng, tiến lên, chắn trước Yuna với tất cả sự can đảm có thể cảm nhận được từ trong ánh mắt.
“Giữ vững!” Diavel hô lớn, giọng anh át cả tiếng binh khí v·a c·hạm. “Đừng để chúng tách chúng ta ra!”
Ren nghiến chặt hàm răng, cảm giác đau đớn từ cú đập trước đó vẫn còn len lỏi trong cơ thể, nhưng cậu không cho phép bản thân yếu đuối.
Mỗi bước chân giờ đây linh hoạt hơn, như một con báo săn mồi, tránh né những đòn đánh nhanh chóng và chính xác.
Cảm giác căng thẳng trong không gian hẹp của hang động, nơi mọi hành động đều mang tính quyết định, khiến Ren càng lúc càng hòa mình vào nhịp điệu của trận chiến.
Từng hơi thở, từng cú đỡ, từng nhát kiếm của cậu như ăn khớp hoàn hảo với nhau, tạo nên một cơn lốc tốc độ và sức mạnh.
Lũ Kobold không phải đối thủ quá mạnh mẽ, nhưng chúng lại tận dụng không gian chật hẹp này như một lợi thế. Một sơ suất nhỏ, một sự chần chừ có thể khiến cả đội phải trả giá đắt.
Cậu có thể cảm nhận được sự căng thẳng trong từng thớ thịt, từng sợi dây thần kinh đang giằng co, bám vào từng khoảnh khắc.
Ren hít một hơi dài, đôi mắt sắc như dao, và khi kẻ địch lao về phía cậu, cậu không còn do dự.
Cả cơ thể căng ra như một sợi dây đàn, thanh kiếm vung lên mạnh mẽ.
Đoạn chém xé không khí, thanh kiếm như một tia chớp rực rỡ, vừa vặn cắt ngang cổ của con Kobold, và cái đầu của nó bật khỏi cơ thể, cuộn vào không khí rồi rơi xuống đất với một tiếng "rắc" khô khốc.
Mảnh pixel đỏ bắn tung tóe trong ánh lửa đuốc, như những vì sao vỡ vụn trong bầu trời đêm.
Chúng bay lả tả xung quanh, vương vãi một cách tàn bạo và đẹp đẽ, chỉ một khoảnh khắc, rồi biến mất như chưa từng tồn tại.
Ren không dừng lại, ánh mắt lại quay sang tìm mục tiêu tiếp theo. Trận chiến vẫn chưa kết thúc.
Ren hít một hơi dài, những cảm giác đập mạnh trong lồng ngực dần dần dịu lại sau cú chém vừa rồi, nhưng sự tỉnh táo thì vẫn không rời đi.
Cậu vẫn phải chiến đấu, vẫn phải giữ vững nhịp độ trong lòng những bước chân không ngừng di chuyển trên nền đá lạnh lẽo.
Một con Kobold khác lao tới, mắt đỏ ngầu như ngọn lửa giận dữ. Ren tránh sang một bên, cảm giác thanh kiếm vung lên theo bản năng, lướt qua đối thủ trong một đường cắt chính xác.
Nhưng con Kobold này không dễ bị tiêu diệt như những con trước. Nó quay lại nhanh chóng, vung dao đá về phía Ren.
Cậu nhíu mày, theo quán tính, né sang bên phải. Con dao bay vèo qua đầu Ren, chỉ thiếu chút nữa là làm thủng chiếc mũ trùm trên cậu.
Nhưng một khi đối thủ đã bắt đầu phản kháng, Ren biết phải chuẩn bị tinh thần cho những đòn đánh tiếp theo.
Ngay lúc đó, Yuna và Nautilus xuất hiện từ phía sau, tiếp cận con Kobold với tốc độ như lướt gió.
Yuna đâm thanh kiếm ngắn của cô vào mắt con Kobold, khiến nó quay lại kêu lên, nháy mắt chớp vội và bị Nautilus đánh gục bằng một cú đâm mạnh vào cổ. Cả hai phối hợp ăn ý như một cặp chiến binh dày dặn kinh nghiệm, không chút chần chừ.
Ren mỉm cười trong lòng, cảm giác tự hào không thể che giấu.
Dù chỉ là những động tác nhỏ, nhưng chúng đã hòa nhập hoàn hảo, khiến Ren cảm thấy như những mảnh ghép trong một bức tranh lớn đang dần dần hoàn thiện.
“Cẩn thận đằng sau!” Shivata kêu lên từ phía sau.
Ren quay lại ngay lập tức, thanh kiếm của cậu lại vung lên, không để một con Kobold nào có cơ hội t·ấn c·ông từ phía sau.
Đòn t·ấn c·ông sắc bén cắt xuyên qua lớp giáp thô sơ của nó, khiến con quái vật gục xuống ngay lập tức.
"Chúng ta không còn nhiều nữa," Lind lùi lại gần Ren, lần này, ánh mắt không còn nhiều sự bài xích mà là một chút gì đó phức tạp đan xen. "Cố lên, chỉ còn vài con nữa."
Cả đội giờ đã có một nhịp điệu ổn định, như một cỗ máy chiến đấu hoàn hảo.
Những con Kobold không còn là mối đe dọa lớn, nhưng Ren biết rằng trận chiến chưa kết thúc.
Chỉ cần một sơ suất, tất cả có thể thay đổi. Cậu hít sâu, thanh kiếm lại vung lên, chuẩn bị cho lần t·ấn c·ông tiếp theo.
Những con Kobold còn lại đang dần bị dồn ép vào góc, không còn đủ sức để phản kháng.
Ren tiếp tục vung kiếm, từng đòn đánh chính xác, không để lại chút sơ hở nào.
Cậu cảm nhận được mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng không có thời gian để nghỉ ngơi. Mắt cậu luôn chú ý vào từng chuyển động, từng bóng dáng lướt qua trong bóng tối.
Cuối cùng, chỉ còn lại một con Kobold duy nhất. Nó đứng đối diện với Diavel, tay cầm dao đá, ánh mắt tràn đầy sự hoảng loạn.
Đối diện với một chiến binh dày dặn kinh nghiệm như Diavel, nó không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lao vào, nhưng ngay khi nó tiến lên, Diavel đã nhanh chóng t·ấn c·ông. Một cú chém mạnh mẽ, không chút chần chừ, kết liễu sinh mạng của nó.
Khi con Kobold cuối cùng ngã xuống, một sự im lặng bao trùm. Tiếng thở hổn hển của cả nhóm hòa vào nhau, sự căng thẳng trong không khí từ từ lắng xuống.
"Chúng ta đã làm được," Ren thở phào nhẹ nhõm, nhìn xung quanh.
Mặc dù mọi thứ vẫn chưa hoàn toàn kết thúc, nhưng ít nhất, đội đã chiến thắng trong trận này. Mọi người đều có thể nghỉ ngơi, ít nhất là trong chốc lát.
Diavel quay lại, mỉm cười hài lòng, đôi mắt xanh sáng ngời. "Tốt lắm. Nhưng đừng quên, đây mới chỉ là bắt đầu."
Ren nhìn vào mắt Diavel, rồi chuyển sang Yuna và Nautilus.
Mỗi người đều có một tia sáng trong ánh mắt, một cảm giác mới mẻ, họ đang trở thành một đội, dù còn nhiều thử thách phía trước.