Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 19: Câu truyện về chàng kiếm sĩ dưới ánh trăng
Một đội năm sáu người đang vất vả chống đỡ một đám khỉ đột cao lớn, lúc này một người đồng đội tuyệt vọng nói:
Nhưng đó không phải là tất cả, Darks cầm trên tay một thanh trường kiếm cẩn thận vuốt ve nó, thứ này hắn cũng nhận được thêm sau khi hoàn thành nhiệm vụ ngồi nghe cậu truyện:
"Thừa nhận? Chỉ đưa ông ấy một nồi thịt hầm mà được ông ấy thừa nhận?" Darks gãi gãi sống mũi nói.
Một người quỳ sụp xuống khóc lớn, thấy vậy người đội trưởng ở phía trước vẫn chống đỡ những cú đánh như trời giáng của đám khỉ đột, cắn răng nói:
"Này Argo giờ tôi 1vs1 với con boss có bị những người chơi khác úp sọt không nhỉ?"
"Câu truyện về chàng kiếm sĩ dưới ánh trăng!"
Argo cũng nhanh chóng trả lời, nhưng Darks rút ra thanh kiếm mỉm cười nhắn lại:
Darks ngồi yên một chỗ nhìn, người hiệu trưởng, thấy vậy đối phương trong con mắt tràn ngập hồi ức bắt đầu kể truyện:
"Cái ria trên mặt cô là làm cái nhiệm vụ đó à?" Darks cười phá lên nhìn Argo.
"Cậu bây giờ không cần biết về việc này!"
"Anh quên tôi là thương buôn chuột cống Argo khét tiếng à? Còn mở khóa? Khó gì?"
"Điên thật không ngờ mình lại nhận được thứ này!" Darks bước đi trên con đường lát bằng đá, mở ra thông tin của kỹ năng vừa đi vừa lẩm bẩm.
"Tuyệt! Với thứ này mình có thể đánh lên những tầng cao hơn một cách nhanh và dễ dàng nhất!"
"Ha ha ha, vẫn mê trai như mọi khi nhỉ?"
"Cậu bị điên hay sao mà dám 1vs1 với con quái vật như thế? Chỉ một cái móng của nó cũng đủ đè nát cậu rồi đấy có biết không?"
Darks chém c·hết một con quái, nhìn sắc trời lúc này cũng hừng đông, thanh kiếm trên tay hắn cũng nát bét nhưng khóe miệng lại mỉm cười, mặc dù mất số lượng lớn bình máu nhỏ nhưng như vậy cũng đáng.
"Không phải chỉ cần nhắn tin là được rồi à?" Darks không hiểu chỉ chỉ vào cửa sổ thông tin nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chúng ta được cứu rồi" có người không tin vào mắt mình lẩm bẩm nói.
"Tất cả chúng ta sẽ phải c·hết ở đây! Đáng lẽ ra tôi không nên mua trò chơi này!"
"Vậy ra hai người bắt đầu chia tay từ đây?"
Yêu cầu: cấp 15
"Biết tin gì chưa? Một kiếm sĩ tối ngày hôm qua vừa cứu hơn 50 người khỏi đám quái vật đấy!"
Dmg +0
Hiệu trưởng đưa bàn tay chạm nhẹ lên con mắt trái, Darks có thể thấy được con mắt trái của hiệu trưởng dường như không thể sử dụng, hắn mới thốt lên một câu:
"Booooohh"
Đám người lúc này cũng chỉ nhìn thấy bóng lưng của hắn, Darks sau khi hạ xong đám quái lại tiếp tục chạy đi nơi khác hòng săn thêm, thanh kinh nghiệm của hắn cũng gần như là đầy, chỉ một vài con mob nữa là hắn có thể thuận lợi lên cấp.
Kỹ năng hắn nhận được quả là một thứ gì đó vô cùng hữu ích cho dù tới cuối game vẫn như cũ nó sẽ giúp hắn rất nhiều, tên cũ kỹ năng này là:
Con boss hét lên đau đớn, nhanh chóng cử động thân thể to lớn.
"Anh ta chạy đi đâu rồi?"
Đóng lại cửa sổ tin nhắn, cầm trên tay thanh kiếm bạc Darks vuốt ve thân kiếm một hồi rồi nhìn thẳng về con boss với hình thể lớn như quả núi, cầm kiếm nhảy bật lên vài mét bổ xuống một đường kiếm sâu vào chân boss.
Darks vừa chạy vừa đánh, hắn vào vào bên trong đám quái vật, một kiếm vung ngang nháy mắt đã hất tung năm sáu con sói xám, Darks nhẹ nhàng tránh đi những cú vồ cùng nhiều nhát cắn, cứ như hắn có con mắt ở phía sau vậy.
Hiện tại cấp độ của Darks là 14 và hắn không dùng được thanh kiếm này, nhưng hắn không thể chờ đợi được, ghé vào item shop đổi một đống bình máu rồi cắm đầu chạy ra khỏi cổng thành.
"Nhưng chúng ta làm gì có đội tiếp viện? Thanh máu của tôi sắp không trụ được rồi!"
"Vậy những tầng bên trên có gì?"
Str: +5
"Chắc chắn cậu ta rất là đẹp trai!"
Câu truyện cứ như vậy tiếp diễn, Darks thỉnh thoảng nhấp một ngụm trà yên lặng ngồi nghe hết câu truyện, thời gian nhanh chóng trôi tới xế chiều.
Darks đi dạo một vòng quanh khu vực thành phố, không phát hiện được nhiệm vụ gì tốt hắn bèn rời đi, bước tới phía trước cánh cổng vào bên trong Dungeon, mở ra tin nhắn nhập một vài chữ.
Speed +0
"Không! Ta nghe lão già đó nói là lão tự nguyện đánh mất cánh tay cầm kiếm của mình!"
Nếu tăng tới cấp độ cao hơn nữa hắn có thể nhìn được trước cả quỹ đạo t·ấn c·ông của đối thủ, như cả buổi chiều hiệu trưởng Scalet đều nhẹ nhàng phá được những đường kiếm của hắn ngay trước khi hắn định vung kiếm ra.
"Từng là đồng đội cũ! Chúng ta biết nhau trong cuộc chinh phạt quái vật ở những tầng cao hơn!"
"Argo cô làm thế nào mà vào trong này được! Hơn hết làm sao lại biết tôi ở trong này?"
"Mọi người giữ vững đội hình! Có lẽ quân tiếp viện sắp tới rồi!"
[ Con mắt thứ ba ]
"Vậy thứ đó chính là cái con đã lấy đi cánh tay của ông Victor?" Darks hiếu kỳ hỏi.
Hiệu trưởng từ từ trả lời, Darks không lấy làm ngạc nhiên mà tiếp tục hỏi:
"Nên bắt đầu từ đâu nhỉ? À cái ngày đầu tiên mà chúng ta gặp mặt! . . ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Độ bền: 600
Thở dài một hơi, quay về thành phố, bán đi đống trang bị, lê lết thân thể mệt mỏi về quán trọ, Darks định đánh lấy một giấc tới chiều, thì khi đi ngang qua một quán bar một âm thanh lọt qua tai hắn:
Giọng nói dần trở nên chua sót nhưng rất nhanh vị hiệu trưởng già, đứng dậy nhìn hắn nói:
"Ở hướng kia! Ngay đàn khỉ!"
Hắn không dám nhìn thẳng vào người hiệu trưởng vì sợ chỉ c·ần s·ai một thứ gì đó hắn liền có thể đầu lìa khỏi cổ, nuốt xuống một ngụm nước bọt, thấy vậy người hiệu trưởng chỉ thở dài một hơi nói:
Darks quýnh lên hỏi, thấy vậy Argo bỏ xuống cái mũ chùm kín đầu, để lộ ra mái tóc vàng cùng cặp ria mèo trên mặt, nói:
"Mắt trái của người!"
"Mọi người cố thêm chút nữa thôi! Chắc chắn chúng ta còn hy vọng!"
Từ trong khu rừng rậm rạp những con mắt sáng chằm chằm nhìn lấy Darks, thấy vậy hắn không những không rời đi mà mỉm cười, vác lên trường kiếm lao tới, phong cách t·ấn c·ông của hắn rất đa dạng, có chém, đâm thậm chí là cả đấm và đá.
"Hi vọng họ không nhớ mặt mình! Không thì phiền phức!"
"Biết chứ! Có người còn viết cả về cậu truyện để ca tụng anh ta cơ mà tên nó là cái gì nhỉ. . .?"
"Là do con rồng pha lê ở tầng thứ 50 gây ra mặc dù hạn chế thị lực của ta nhưng không ảnh hưởng gì nhiều!"
[ Đại kiếm bạc ]
Mất tới một tiếng và mười bình hp nhỏ, Darks mở hạ được đàn sói nhưng thanh kinh nghiệm của hắn mới đạt tới một nữa, đám quái trên đồng cỏ đã không được sinh ra nữa bắt buộc Darks phải tiến đến đánh với những con mob nguy hiểm hơn.
. . . . . . .
"Thôi được rồi! Tôi muốn thông báo cho cậu: ngày mai tất cả những người chơi sẽ bắt đầu t·ấn c·ông con boss canh giữ cửa ngục tối! Hi vọng cậu cũng tham gia!"
Đám người ngồi trong quán bar nghị luận vô cùng sôi nổi, thấy vậy Darks lạnh cả gáy hắn nhanh chóng chạy về quán trọ, vừa mở cửa bước vào phòng mình, một thanh âm vang tới:
Nội dung: Câu truyện của người hiệu trưởng về cuộc gặp gỡ cùng chia ly của hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vậy ngài với ông Victor quan hệ giữa hai người là?" Darks cầm lên ly trà nhấp môi một cái chậm chậm hỏi.
Darks cảm thấy tiếc nhưng cuối cùng cũng không lên tiếng, ánh mắt nhìn nước trong tách trà, lúc này hiệu trưởng lại lên tiếng:
"Thế nào? Chấp nhận học kỹ năng đã làm nên tên tuổi của Scalet này chứ?"
"Nổi tiếng quá nhỉ? Kiếm sĩ ánh trăng!"
Darks mỉm cười nhìn vị hiệu trưởng tên Scalet nói:
"Cậu cũng coi như là đệ tử của Victor vậy cũng là đệ tử của ta! Có muốn nghe câu truyện nhỏ này không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù nói như vậy nhưng thanh máu của anh ta cũng tụt xuống mức báo động, đương lúc đám người tuyệt vọng nhất thì một ánh kiếm màu bạc lóe lên, kèm theo đó là đám quái vật lần lượt tan vỡ.
Không nói về level chỉ riêng nguyện liệu cùng item đã để hắn kiếm được một món hời, Darks cũng thay mới một thân trang bị bằng những item tốt hắn nhặt được, chiến lực cũng tăng lên một nấc mới, tổng hợp các kỹ năng hiện tại cấp độ nếu so trong đám người chơi thì hắn được coi là cao.
Nhưng kinh nghiệm tăng lên thật quá chậm, Darks cần nhiều hơn vì vậy hắn bắt đầu đoạt quái từ những người chơi khác, nhưng hắn nào ngờ hành động này của hắn lại cứu được không ít người chơi.
Loại: Trường kiếm/ hai tay
"Nhưng bây giờ ông ấy đã mất đi một cánh tay!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Dame: 90
"Tới đây hết nào!"
"Con đã sãn sàng!"
Thấy vậy mặt Argo hơi hồng hồng giật bắn lên như con mèo bị dẫm vào đuôi, nháy mắt đã chạy đi nơi khác, thấy vậy Darks cũng không quản nhiều, nằm xuống trên cái giường cứng, nhắm mắt ngủ lấy một giấc.
"Là một người chơi với chiếc áo khoác màu trắng đã cứu chúng ta!"
"Dạ được ạ!"
"Không đúng ra ta tưởng ông ấy c·hết rồi chứ!"
"Được rồi! Ta xin lỗi cậu vì hành động vừa rồi! Có vẻ như cậu đã được người đàn ông ấy thừa nhận rồi nhỉ?"
"Lão ta là người như vậy đấy! Luôn thỏa mãn với những thứ đơn giản!" hiệu trưởng rót cho hắn một tách trà rồi từ từ nói.
[ Nhiệm vụ: Mẩu truyện nhỏ ]
Khi hắn tỉnh lại lúc này cũng đã là giữa trưa ngày hôm sau, vươn người một cái, Darsk cầm lên thanh kiếm cùng trang bị mới tiến vào cửa hằng rèn nhờ Npc ở nơi đây cường hóa tổng trang bị lên +4, riêng cây kiếm hắn một hơi cho đập lên +6 với tỉ lệ là 5 speed, 1 dmg.
"Nhưng tôi đánh nó rồi!"
Chương 19: Câu truyện về chàng kiếm sĩ dưới ánh trăng
Trọng lượng: 90kg
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.