Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 89: Đền ảo ảnh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 89: Đền ảo ảnh


"Vậy ra cô cũng không biết thông tin về nơi đó à? Thôi được để tôi gửi bản đồ cho cô!"

Cánh tay nắm lấy thanh trường kiếm điên cuồng đâm lên người gã, có thể sát thương mà hắn gây nên không cao, một nhát không ăn thua nhưng 10 nhát thì lại khác, gã sát thủ hp tụt xuống còn không, gã nhanh chóng vỡ thành từng mảnh.

Hắn nhìn ngang ngó dọc cuối cùng tiến tới cái bàn dài trước quầy, bartender ở đây là một anh chàng người thằn lằn, anh ta mặc một bộ vest lịch thiệp, đang dùng tấm vải trắng lau những ly rượu, nhìn thấy Darks anh ta nói:

Nghe thấy vậy Argo dựng đứng lên ngạc nhiên nhìn hắn, cô tùm lấy cổ áo của Darks nói:

"Cậu mà cũng bị bón hành cơ à? Không phải chỉ một mình cậu cũng đủ hạ con boss tầng 9 à?"

"Thế giờ cậu muốn mua thông tin gì từ tôi?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này lũ khác cũng tiến tới, Darks nhanh chóng vào thế hắn lùi người áp lưng vào vách tường, có hai gã mặc đồ đen đang bao vây trước mặt hắn, chúng ném tới những con dao.

"Ông chủ cho tôi trả tiền!"

"Hử? Làm sao cô biết điều này?"

"He he. . . tôi là ai? Thương buôn chuột cống Argo này mà có thông tin gì không biết! Bây giờ cậu khá nổi tiếng rồi đấy! Có không ít guild lớn mua thông tin của cậu từ tôi rồi! Kiếm cũng được kha khá ehe!"

"Tất cả là tại con lạc đà điên đó, nếu không còn lâu tôi mới chạy được xa như vậy trong ngày thứ hai, hơn hết tôi phí mất một ngày chỉ để tìm đường về đấy! Vàng của tôi, kinh nghiệm của tôi! Đã thế còn bị một con quái vật bón hành cho nữa chứ!"

Darks tặc lưỡi một cái thế rồi hắn không có dừng lại thậm chí còn chạy nhanh hơn, hắn băng qua đá·m s·át thủ, bước chân vô cùng nhịp nhàng chẳng mấy chốc đã để chúng lại đằng sau.

Thế rồi hắn chạy xuống căn phòng của mình đóng cửa lại.

"Đi đâu mà vội mà vàng, lại mắc phải đá lại quàng phải dây? Em trai chưa thanh toán tiền nước xương rồng kìa!"

"Nhiệm vụ của ta hiện tại đã hết! Có lẽ tới lúc ta nên rời đi rồi! nếu muốn tìm mẩu giấy cuối cùng cậu hãy tới kiếm gã thợ rèn!"

Thời gian đảo mắt đã là sáng ngày hôm sau.

Chương 89: Đền ảo ảnh

"À phải tôi tôi suýt quên mất! Vậy cậu đã ghép được nó hoàn chính chưa?"

"Tô đã tìm con lạc đà về cho ông! Vậy bây giờ có thể nói cho tôi thứ tôi đang tìm chứ?"

Hắn cảm thấy lông tơ dừng đứng bước chân dừng lại cúi người xuống, lưỡi dao găm đánh trượt mất, thấy vậy Darks giơ chân lên, xoay người về một bên, chân phải đưa cao móc lấy đầu gã sát thủ vật hắn xuống.

Darks hơi âm trầm lật sang trang cuối cùng:

"Nơi này cũng không thể thoát khỏi số phận bị hủy diệt bởi những cơn bão cát khổng lồ, những nơi nó đi qua tất cả đều bị xé nát, ngay cả ngôi làng nơi tôi lớn lên cũng không thoát khỏi số phận, tôi đã rất sốc khi biết tin này, tôi ôm đầu tự hỏi tại sao lại như vậy? Tại sao nơi này chỉ toàn cát là cát? Tôi không thể chịu được khi sống trong một thế giới như thế này. . . "

Một cánh tay được nối liền với một lưỡi kiềm nhọn chém về phía Darks, hắn nhanh chóng thoát khỏi vòng vây, mất một lúc khi vừa phải tránh những con dao găm phi tới, vừa phải đỡ lại những lưỡi dao nhọn trên tay lũ sát thủ.

"Cậu thì cũng có khác gì đâu?" Darks nhìn người chơi ở bên cạnh nói, người này mặc một cái áo choàng màu nâu chùm kín đầu, trước mặt người này đặt một cốc nước ép quả xương rồng.

Argo đứng hẳn lên hay tay chống hông nhìn Darks tự tin vỗ ngực nói, thấy vậy Darks mắt biến thành giống như mắt mèo hắn lại túm lấy cổ áo của Argo lắc lư nói:

"Ngôi đền nào? Cậu tìm thấy một ngôi đền trên sa mạc? Bán thông tin này cho tôi đi! Tôi ra giá 500 không 700 col!"

Chúng nhanh chóng xuất hiện trên những mái nhà hay ngọn cây, ánh mắt sáng nhìn xuống phía Darks, chúng yên lặng như một sát thủ, nháy mất vài tên ở trên nóc cung điện biến mất.

"Ông còn phải hỏi à? Tất nhiên là truyện cuốn sổ!"

Darks mở ra cửa sổ thông tin nháy mắt đã trả tiền cốc nước của mình cho ông chủ, thế nhưng lúc hắn định rời đi đối phương lại ngăn hắn lại nói:

"Tsk! Đám này học thuật phân thân hay gì tại sao hồi sinh nhiều như vây?"

Nói rồi ông ta dắt theo con lạc đà của mình rời khỏi con hẻm, Darks cầm lấy mẩu giấy nhét vào trong cuốn sổ thở dài nhìn bóng lưng người hát rong biến mất trong cái nắng gay gắt của sa mạc này.

Nhưng hắn vẫn đánh được chúng, Darks chơi chiến thuật bắt lẻ, hắn dẫn một hoặc hai gã tới gần mình thế rồi chạy ra thật xa khiến chúng đuổi theo, hắn cố gắng tạo khoảng cách giữa đám lạc đàn và lũ trong lâu đài nhất có thể, từ đó thuận lợi hạ chúng.

Hắn nhanh chóng tới một tiệm rèn và tìm ông chủ của tiện rèn, ông ta có vẻ là một người khá dễ tính và không yêu cầu gì nhiều nên Darks chỉ cần làm một nhiệm vụ đó là đánh đuổi đám Sandon.

Ông ta nói:

"Nói thật đi! Cô ăn được bao nhiêu từ thông tin của tôi! Không nói nhiều 5:5!"

"Tiến vào quán rượu mà không uống rượu cậu đúng là kỵ lạ thật đấy!"

"Cô có thể cho tôi biết thông tin về ngôi đền xuất hiện trên xa mạc chứ? Làm thế nào để hạ được con người cát canh giữ ở bên ngoài nơi đó?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Buông ra! Cậu còn nợ tôi tiền đấy!" Argo nhanh chóng tránh thoát, cô co giò chạy khỏi quán rượu, thấy vậy Darks cũng không đuổi theo hắn chỉ phì cười một cái lại ngồi xuống uống nốt ly nước của mình.

Hắn dắt con lạc đà tới trước mặt người hát rong nói:

Darks đẩy cánh tay của Argo ra nói:

Darks sau khi hạ gục hết tất cả đám Kuchina Elite Assassin trong này hắn phải nhanh chóng lấy đồ cần lấy, bởi hắn mất quá nhiều thời gian trong việc hạ chúng, rất có thể con quái bị hạ đầu tiên sẽ hồi sinh lại trong vài phút nữa.

Sandon là một sinh vật nhỏ nó nhìn giống một con sâu nhưng với chân và tay, chúng đứng bằng hai chân cùng với cái miệng lớn, cái miệng của nó dường như trải dài khắc khuôn mặt, đôi mắt to tròn màu xanh lục, nó cứ lồi ra ngoài và thứ này không hề chớp mắt, nó có những cái sọc màu nâu khắp cơ thể và chiếc đuôi có tẩm độc.

Darks lật tung cả lâu đài cuối cùng hắn cũng tìm thấy đống hành lý, vác chúng lên vai hắn hướng phía cửa cung điện chạy đi, thế nhung lúc này vài con quái đã được hồi sinh lại, chúng chặn lại cánh cửa trước mặt hắn.

"Ồ cậu đi đâu cả ngày hôm nay vậy?"

Thấy vậy ông chủ nhận lại dây cương kéo con lạc đà về phía mình, ông ta lộ ra khuôn mặt của thằn lằn, thè ra cái lưỡi dài nói:

"Cậu chạy đi nơi nào mà xa tới như vậy?"

"Rốt cuộc sau bao nhiêu lâu tìm kiếm trong vô vọng, tôi liên tục hỏi đi hỏi lại những người ở nơi này, nhiều người cho rằng tôi bị điên và họ muốn g·iết tôi!"

"Cậu dùng một chút gì chứ quý khách?"

Darks lao ngay vào con hẻm, hắn ném cho người hát rong đống hành lý, thấy vậy ông ta chỉ mỉm cười, thế rồi treo hành lý lên người con lạc đà, ông ta cởi xuống cái mũ lấy ra một mẩu giấy đưa cho Darks.

Darks ném cho Argo một cuộn giấy thế rồi thu lại 700 col để ở trên bàn, Argo sau khi xem bản đổ càng ngạc nhiên hơn cô nói:

Hắn cũng biết tên đám này, chúng tên là: Kuchina Elite Assassin.

Darks hoàn thành nhiệm vụ và nhận được mẩu giấy cuối cùng, hắn trở lại phòng trọ, mở ra cuốn sổ, lật qua trang đầu tiên nhìn lấy trang thứ hai: (đọc tại Qidian-VP.com)

. . . . . . . . . . . . . . . . . . (đọc tại Qidian-VP.com)

Darks thấy vậy nhanh chóng rút ra thanh kiếm, hắn không dám một mình đánh hết đám này thế là lùi người vào phía vách tường, thế nhưng nơi này lại là chỗ ẩn nấp của một gã khác. hắn chém mạnh con dao găm về phía gáy Darks.

"Vẫn dậm chân tại chỗ!"

Nơi này có thiết kế giống mấy lâu đài của Samurai thế nhưng lại không có Samurai, mà thay vào đó là một đám quái dạng người, chúng khác trên mình bộ đồ màu đen với cái mũ trùm kín đầu, trên mặt còn đeo một cái mặt nạ màu đen, đôi mắt của nó sáng rực.

Ông ta để lộ ra con mắt lớn màu vàng như mắt mèo nhìn Darks rồi lại nhìn về cốc nước của Argo, thấy vậy Darks nháy nháy mộ bên mắt, cuối cùng không làm gì hơn là đành phải trả tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không cần! Cho tôi một ly nước thường là được!" Darks từ chối thẳng thừng và chỉ gọi một ly nước trắng, thấy vậy người ngồi ở bên cạnh hắn nói:

Darks cưỡi trên con lạc đà lang thang trên khắp sa mạc, mãi cho tới khi trời chợp tối hắn mới quay trở lại Kuchina, Darks dắt con lạc đà vào hiểm nhỏ hôm trước nhìn thấy npc đó vẫn còn hắn mới thở ra một hơi.

Hắn không dám dừng lại cứ cắm đầu hướng Kuchina chạy đi, phải nói cung điện của đá·m s·át thủ cũng gần ngoại ô Kuchina nên hắn chạy tầm 30p là có thể về tới Kuchina rồi.

Thấy vậy đối phương bỏ xuống cái mũ như cái tai mèo, để lộ ra mái tóc màu vàng cam cùng với khuôn mặt có những cái ria mèo, người này tất nhiên là Argo chứ chẳng phải ai khác, Darks chính là người gọi cô ra đây.

"Nhưng hành lý trên người của ta cũng bị lấy mất rồi! Và bên trong đó có thứ mà cậu cần! Lũ lấy chúng là đá·m s·át thủ ở bên ngoài nơi này! Hãy đi tìm chúng và lấy lại nó cho ta!"

Thấy vậy Darks cũng thở dài nói:

Chương 89: Đền ảo ảnh

Nghe tới đây Argo hai bên tóc dựng đứng lên như một đôi tai mèo, nhìn hắn nói:

Darks quay trở lại phòng trọ nhìn thấy ông chủ thằn lằn vẫn còn thức ông ta đang ngồi đềm từng đồng tiền một, nhìn thấy Darks ông ta lên tiếng chào:

Thấy vậy Darks điên lắm rồi, hắn cay nhưng không làm được gì đánh nhần vào chấp nhận nhiệm vụ thế rồi bước ra khỏi con hẻm, hắn không có về quán trọ ngay mà tiến vào một quán rượu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 89: Đền ảo ảnh