Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 22: Chương 24

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Chương 24


Trên đời này, chẳng có ai rời bỏ ai mà không sống được cả.

Ta cảm thấy bọn họ thật ghê tởm. Chẳng biết hai kẻ đó ngày ngày nhìn ta nhún nhảy, điên cuồng chẳng khác nào một con hề, trong lòng lại nghĩ gì.

Đã như vậy, Triệu Tư Hành vì sao còn muốn cưới vợ? Ta cười tự chế giễu chính mình, bởi vì Giang Uyển vĩnh viễn chẳng thể đường hoàng, ra dáng vẻ, vĩnh viễn chẳng dám xuất hiện trước mặt người đời, vậy nên Triệu Tư Hành cần một Vương phi.

Triệu Tư Hành chẳng bao giờ dẫn Thẩm Ý đi gặp gỡ người ngoài, hóa ra là đang bảo vệ nàng ta. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Uyển cũng đâu phải đã hai mươi tuổi, nàng ta nhỏ hơn Triệu Tư Hành hai tuổi, năm nay cũng phải hai mươi ba rồi.

Chương 22: Chương 24

Không được, ta không muốn ở lại đây thêm một giây phút nào nữa.

Nàng ta nào có cha mẹ gì, cha mẹ nàng ta sớm đã bị c.h.é.m đầu để bêu đầu thị chúng từ ba năm trước rồi. Là do Triệu Tư Hành làm chứ ai, hai người bọn họ thật đúng là trời sinh một cặp, mèo mả gà đồng.

Ta hận hắn, ta hận cả chút ít dịu dàng mà hắn đã ban phát cho ta.

Thanh Uyển, đi thôi, rời khỏi nơi này, làm lại chính mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ta muốn về nhà, ta muốn hòa ly. Đúng, hòa ly.

Nói xong, ta bật cười khẽ rồi bước ra cửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Ý thấy ta ngày ngày gây khó dễ, trong lòng có phải cũng đang thầm cười nhạo ta thảm hại đến tột cùng, nàng ta có phải cũng có chút đắc ý, vậy nên dù ta đối xử với nàng ta thế nào, nàng ta cũng hoàn toàn chẳng để vào tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mùng hai, Triệu Tư Hành ngỏ ý muốn cùng ta về nhà thăm Cha. Ta cứ như thể nghe được chuyện gì kinh thiên động địa lắm, nhìn hắn đầy hứng thú: “Trước kia chưa từng đi, bây giờ cũng không cần thiết phải đi nữa, chi bằng Vương gia cứ dẫn Thẩm Ý về Dương Châu thăm cha mẹ nàng ta thì hơn.” Nói xong, ta mắt không chớp nhìn Thẩm Ý: “Năm nay là năm đầu tiên cô nương rời khỏi nhà đúng không, chắc hẳn cha mẹ cô nương nhớ thương cô nương lắm đó.”

Tối hôm đó, nàng ta cố ý.

Ta tự nhủ với lòng như vậy.

Thế gian này vẫn còn cảnh đẹp ý vui, vẫn còn chuyện vui lòng đẹp ý đáng mong chờ.

Ta mới chỉ mười sáu tuổi, ta không muốn cả đời ở bên cạnh một người đàn ông không yêu ta, vì hắn mà cần cù chịu khó quán xuyến cả một đời.

Ta gắng sức kìm nén cơn buồn nôn đang cuộn trào trong lồng ngực, chỉ cảm thấy n.g.ự.c như bị đá lớn ngàn cân đè nặng. Cả người bỗng chốc như bị hút cạn hết sức lực, chẳng khác nào một đóa hoa tàn úa sau mùa thu, héo hon, suy tàn.

Thì ra mối tình thiếu thời sâu đậm suốt hai mươi lăm năm của hắn, lại đều đã trao trọn cho Giang Uyển. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vãn Cư, đó chẳng phải là Triệu Tư Hành cố ý chuẩn bị cho Giang Uyển hay sao? A Hành, đó chẳng phải cũng là cách Giang Uyển gọi hắn hay sao?

Ta nở một nụ cười.

Tối hôm đó, nàng ta cố ý đúng không.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 22: Chương 24