Ta Biết Võ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Lại đến Dị Năng Cục.
"Tốt, đã biết!" Nguyễn Long đáp lại.
"Ngoài ra, ta đến thực hiện ước định. Gọi hai tên Phong Hồ cùng Hắc Hổ ra đi!" Trọng Lâm lạnh lùng nhìn Phong Hồ cùng Hắc Hổ.
"Muốn c·h·ế·t?" Nguyễn Long đột nhiên lạnh mặt.
"Ha ha!" Hồ Đại cười gượng."Em biết, nhưng ai bảo, bạn em toàn lũ cố chấp, thích đi đường khó, nên em theo bồi chúng nó!"
Nhìn cả đám rời đi. Nguyễn Long chợt cười to.
"Sư đệ của ta! Thật là tốt! Ha ha, thù của Trọng Gia sẽ được báo!" Nguyễn Long cười lên hạnh phúc, hắn chờ đã lâu rồi, dù cho có lâu hơn nữa, hắn vẫn sẽ chờ, vì hắn đã thấy cơ hội báo thù đến rồi.
Cốc Cốc!
Trong chuyện của Tỳ Ma Phái, Trọng Lâm cũng đã lập công, nhưng đồng thời cũng thành kẻ thù của Tỳ Ma Phái, nhưng may mắn, toàn bộ đã bị c·h·ế·t hoặc bị bắt, nên Trọng Lâm có tham gia cũng chỉ là bí mật. Trừ vài người tại nơi đó. Nguyễn Long thầm nghĩ một lúc thì lắc đầu, tốt nhất không nên kéo tiểu sư đệ vào chuyện này. Đây là chuyện của quốc gia.
"Ồ!" Nguyễn Long hứng thú ngước lên nhìn Hồ Đại. "Này nhóc, không phải vì suất này, mà chú mày bị trục xuất hay sao, may mắn có anh, không thôi mày đã xong rồi!"
Trọng Lâm mặt mày đen lại, không biết tại sao mỗi lần nhìn thấy tên này, hắn chỉ muốn cho một đấm! Gương mặt cứ như hắn ăn hết cả nhà của Nguyễn Long không bằng.
"Cảm ơn anh, Long. Em cùng bọn chúng về đây!" Lý Dương cũng tạm biệt Nguyễn Long.
Trọng Lâm cũng bất ngờ, không ngờ trên thế giới này, vẫn còn có người bị nghiện đánh đến như vậy.
Một nhóm bốn người Phong Hồ, Hắc Hổ, Lý Dương và Hồ Đại cảm giác căn phòng này càng lúc càng lạnh lẽo. Như trong một hầm băng, không khí thì có vẻ bạo tạc, có thể nổ bất kỳ lúc nào.
"Ngu ngốc!" Nguyễn Long nhìn hai đống thịt hừ lạnh một tiếng.
Dương Thiến cùng Dương Kỳ Vũ sau khi vào cục cảnh sát để hỗ trợ điều tra thì điện thoại không thể liên lạc được. Nên Lý Dương cũng không thể gọi để hỏi thăm, đành phải hỏi qua Nguyễn Long.
Nguyễn Long dùng phong dị năng thử điều tra. Sau đó hàng lông mày của hắn giãn ra.
"Tốt tốt!" Phong Hồ lập tức phấn khích, đánh nhau đi, đánh nhau còn hơn ngồi chịu đựng hai thùng thuốc s·ú·n·g thế này.
Nguyễn Long chợt phì cười. Tuổi trẻ thật tốt, tự do kết bạn. Nguyễn Long bất chợt hâm mộ.
"Nói!" Nguyễn Long cúi mặt nhìn tập hồ sơ trên bàn. Nhưng tâm trí của hắn đang suy nghĩ đến chuyện của Trọng Lâm. Hắn đang quyết định có nên nói chuyện của Tỳ Ma Phái cho Trọng Lâm hay không.
Một tiếng gió thổi nhẹ, Trọng Lâm biến mất. Nguyễn Long quay lại bàn làm việc cầm lên chén trà. Hớp nhẹ một miếng. Sau đó chép chép lưỡi thưởng thức vị trà.
"Anh Long, em có việc này!" Hồ Đại lập tức lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hồ Đại có việc, còn ta chỉ đến nói cảm tạ. Mặc dù chuyện hôm qua, không giúp ta nhiều, nhưng cũng cảm ơn đã đến cứu." Trọng Lâm cũng mặt lạnh đáp trả, nếu không muốn nói chuyện tình cảm, thì hắn cũng lạnh lùng.
"Như vậy là bọn chúng đã trốn thoát?" Nguyễn Long nhíu mày nhìn Phong Hồ cùng Hắc Hổ. "Còn Thánh Nữ của Đạo Giáo thì sao?"
Thời gian không quá một hớp trà của Nguyễn Long. Trọng Lâm đã ngồi đối diện với Nguyễn Long.
"..." Phong Hồ cùng Hắc Hổ im lặng nằm nhìn trần nhà nghĩ về nhân sinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Xem ra, có người chỉ dẫn cho bọn chúng!" Nguyễn Long gõ gõ trên bàn.
"Bọn ngu, mấy hôm không ăn đòn đã muốn lật trời. Hôm nay sướng nhé!" Nguyễn Long cười đám Phong Hồ cùng Hắc Hổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đại ca, như vậy không được, tại sao lại nhận thua, tụi em còn chưa đánh mà!" Phong Hồ lập tức phản đối, Hắc Hổ cũng gật đầu đồng ý.
"Không sao, bọn họ đã được cứu chữa, tạm thời đang chờ lấy lời khai, sau đó được về nhà thôi." Nguyễn Long đáp.
"Em cũng đi về cùng tên kia đây!" Hồ Đại cười cười, hắn không dám chọc Nguyễn Long nữa.
Hồ Đại cùng Phong Hồ đồng thời lắc đầu. Lúc này mà trốn thì c·h·ế·t chắc, Nguyễn Long đại ca sẽ lột da bọn hắn.
"Xem ra chuyện của Tỳ Ma Phái, nên cho tên nhóc đó biết, nếu nó tò mò thì sẽ đi, còn không thì thôi. Xem như tặng cho hắn một chút bát quái." Nguyễn Long cười cười.
"Đại ca, bây giờ rút lại lời nói còn kịp không?" Hắc Hổ lập tức lên tiếng.
"Coi như ta chịu thua, lần trước, ta xin lỗi!" Nguyễn Long thẳng thắn nhận lỗi. Vì đây là sư đệ của mình, không phải người ngoài, nên Nguyên Long chẳng ngại.
Nguyễn Long lắc đầu. Sau đó hắn lấy điện thoại gọi cho Trọng Cường. Hai chú cháu trò chuyện một lúc thì cúp máy. Nguyễn Long vẫn luôn cười nói qua điện thoại, nhưng khi vừa dập máy thì ánh mắt hốt hoảng.
Nguyễn Long liếc mắt nhìn sang Trọng Lâm.
Nguyễn Long lâp tức khoát tay, ra hiệu Phong Hồ lui lại. Hắn không có bị ngu, hôm qua cũng không có bị mù, Trọng Lâm chém g·i·ế·t cấp 6, hai tên đàn em của mình, cùng liên thủ thì cấp 5 đủ sức đối phó, còn cấp 6, cầm cự được vài phút đã là may mắn. Đem lên cho Trọng Lâm, khác nào tự đánh mặt mình.
"Đến đây có chuyện?" Vẫn gương mặt nghiêm nghị không một chút cảm xúc, vẫn giọng nói lạnh lùng, khác hẳn so với một phút trước.
Dương Thiến cùng Dương Kỳ Vũ sau khi trở về, phải đi đến cục cảnh sát lấy lời khai, Nguyễn Long căn dặn Dương Kỳ Vũ, cứ đổ lỗi cho khủng bố, còn lại nói không biết, mọi việc để hắn lo. Chuyện Chức Nghiệp Giả đánh nhau, không thể công bố với dân thường, bởi vì bây giờ chưa phải là lúc cho mọi người biết.
"Ta về!" Trọng Lâm cũng không muốn nói nhiều, việc hắn cần làm ở nơi này, đã xong. Không cần thiết ở lại nữa.
"Không không!" Hồ Đại liên tục lắc đầu. "Em không hối hận, vì quen bọn chúng, cuộc sống em mới thoải mái hơn haha"
"Lúc này trốn có kịp không?" Lý Dương nói khẽ.
...
Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên. Nguyễn Long nhíu mày nhìn về phía cửa. Đây là tổng bộ của Dị Năng Cục tại thành phố Khánh Nha, hầu như không bao giờ đón khách. Hôm nay lại có người đến gõ cửa?
"Là tiểu sư đệ của ta, mở cửa đi, xem nó muốn cái gì." Nguyễn Long cười cười.
"Đây là náo nhiệt, ta vốn không muốn đệ tham gia, nhưng đệ đã là đệ tử của người đó, thì nên đi đi!"
"Ha ha... anh Long, anh cười nhìn ghê quá!" Hồ Đại bất chợt bộc phát lên nói.
"Hối hận không?" Nguyễn Long cười cười, đối với Hồ Đại thì đây là nụ cười hiếm thấy của Nguyễn Long, ai cũng biết Cục Trưởng Dị Năng Cục Nguyễn Long luôn được gọi là thiết diện, mặt sắt. Chẳng bao giờ cười. Lần này lại cười với Hồ Đại.
"Đã về rồi à?" Nguyễn Long đặt nhẹ chén trà xuống bàn. Hắn cũng hơi bất ngờ. Sư thúc nói đi Trung Châu, chưa được một tháng đã trở về, có phần hơi nhanh.
"Anh Long!" Hồ Đại hớn hở chào hỏi với Nguyễn Long. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Long cũng thật sự không ngờ, Trọng Lâm lại tiến bộ nhanh đến như vậy. Chỉ mới có mấy ngày, đã phải nhìn bằng con mắt khác.
Hai tên Phong Hồ cùng Hắc Hổ thì lại khác.
"Anh Long, nhà Dương Thiến thế nào rồi?" Lý Dương lúc này chợt hỏi.
Tiểu sư đệ của hắn tự mình đăng tràng gặp hắn, xem ra có chuyện thú vị muốn nói.
Phong Hồ cùng Hắc Hổ đột nhiên cảm thấy bất ổn, có gì đó sai sai.
Nguyễn Long cũng không nhìn đám Lý Dương cùng Hồ Đại. Hắn chỉ nhìn Trọng Lâm.
Vù!
Nguyễn Long lập tức soạn một mail có toàn bộ thông tin về Tỳ Ma Phái, cũng như hướng đi của Tỳ Ma Phái gửi cho Trọng Lâm.
Nguyễn Long đang nghe Phong Hồ cung Hắc Hổ báo cáo. Hắn cũng không ngờ, lực lượng chính của Tỳ Ma Phái lại chạy về hướng Nam, một bộ phận gây rối ở phía Tây, còn một bộ phận ở phía Bắc. Xem ra bọn chúng đã vạch ra kế hoạch cụ thể. Nhưng Nguyễn Long cũng nghi hoặc. Bọn Tỳ Ma Phái này không quen thuộc địa hình của Khánh Nha, sao có thể lên kế hoạch cụ thể như vậy. Những nơi bọn chúng t·ấn c·ông đều là những nơi quan trọng của thành phố. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Long mặt đen lại, hai tên khốn nạn! Hai tên này chỉ cần vài ngày không bị đánh, là muốn lên trời. Bọn chúng còn chưa biết thực lực của Trọng Lâm.
"Chuyện của cha, ta đã biết. Đến đây chấm dứt, cha ta đã về, có cơ hội thì đi gặp ông ấy đi!"
Từ khi nghe Trần Chiến muốn gặp hắn, Hồ Đại tâm hồn luôn ở trên mây.
"Em có hai suất nhập học trực tiếp vào trường Chức Nghiệp Quốc Gia, bọn em bây giờ không cần, nên muốn đưa lại cho anh!"
Căn hộ vẫn sạch sẽ, không có một chút nào vừa mới trải qua chiến đấu. Chỉ có trong một góc nhà, có hai đống thịt đang nằm, hơi thở vẫn còn, chưa c·h·ế·t, nhưng đang hoài nghi nhân sinh.
Chương 82: Lại đến Dị Năng Cục.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.