Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 88: Cực Dương Thể Chất.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: Cực Dương Thể Chất.


Nhanh, nhanh đến mức không ai kịp phát giác!

Vân Mộng từng bước áp sát Trọng Lâm. Từng cơn gió áp bức Trọng Lâm, trong gió còn mang theo cả lôi điện.

"May mắn là chưa gãy xương!" Trọng Lâm cắn răng. "Nhưng mà... Ta thích."

Trong đầu Trọng Lâm chỉ còn lại suy nghĩ như vậy. Đây là hắn lúc còn tại Vẫn Tinh Động Thiên. Phải sống sót. Vân Mộng lúc này đã trở thành đối tượng săn g·iết.

Rốp rốp!!!

Vân Mộng nắm hai bàn tay lại, xương cốt vang lên tiếng rôm rốp như tiếng sấm!

"Thiếu gia điên thật rồi sao? Chị Mộng nặng tay quá rồi!" Đặng Y Nhi đau lòng.

Trọng Lâm vẫn luôn xem mình là con mồi, là dã thú, và những người còn lại là thợ săn. Hắn muốn phản săn bắt. Thợ săn săn con mồi, hay con mồi săn thợ săn? Đây là suy nghĩ sống của Trọng Lâm khi đấy.

Trần Chiến mỉm cười nhìn nàng. "Dừng tay được chứ? Tên này, b·ất t·ỉnh rồi!"

"Thật nhanh!"

"Tính mạng không lo, nhưng xương cốt... không đảm bảo được." Đường Lân cười hắc hắc. "Gặp Vân Mộng, có mấy ai yên ổn đâu chứ?"

Chương 88: Cực Dương Thể Chất.

Trọng Lâm lại tiếp tục hứng một quyền. Lần này còn đau hơn lần trước.

Không còn hình ảnh, chỉ có tiếng động vang lên. Cả luyện võ trường đều tĩnh lặng, chỉ còn tiếng ầm ầm, tiếng quyền cước va vào nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vân Mộng lôi điện chớp loé trên thân. Khí thế bạo ngược, nàng là nữ tử, nhưng tướng mạo lại như một tên lực điền. Lúc này lại được lôi điện bao quanh, cực kỳ phù hợp với hình thể của nàng lúc này. Hung ác, bạo ngược và huỷ diệt.

Trọng Lâm lúc này lại điên cuồng hấp thu linh khí, hắn cũng không còn để ý cơ thể có thể hấp thụ hay không, cũng không quan tâm sự quá tải của cơ thể, chỉ có hấp thụ linh khí.

Trọng Lâm cười lên điên cuồng. Hắn thích cảm giác này, cảm giác như lúc trước khi còn tại Vẫn Tinh Động Thiên. Cơ thể hắn mấy khi được lành lặn, luôn luôn đau nhức, chồng chất v·ết t·hương. Nhưng từ khi đến nơi này, cảm giác đấy đã một đi không trở lại. Giờ đây trước mặt hắn là một con hung thú hình người. Còn là giới tính nữ. Có lẽ thượng thiên sinh sai.

Trọng Lâm bị một quyền đánh văng vào vách tường. Hắn vội vàng đứng dậy. Nhưng tiếp hắn lại là một quyền.

Ha ha ha!

"Thiếu gia b·ất t·ỉnh rồi?

Đánh! Sống sót! Đánh!...

"Xong!"

Trọng Lâm vội vàng né tránh, nhưng tiên cơ đã mất. Dù rằng đã đưa tay lên đỡ đòn, nhưng trong tình huống luống cuống, Trọng Lâm vẫn b·ị đ·ánh cho bay ngược về phía sau.

"Vân Mộng! Vân Mộng!"

"Tốt, lại tới!" Vân Mộng phấn khích cùng lao về phía Trọng Lâm. Tốc độ của Phong Lôi dị năng không phải là để trang trí. Khi hai dị năng cùng điệp gia, đó là một tốc độ kinh khủng.

"Bản năng? Chỉ bản năng mà lại cầm cự lâu như vậy? Có loại người như thế sao?"

Vân Mộng cũng như vậy, nàng đã không còn thiếu gia trong mắt, chỉ còn một quái vật đang cùng nàng đối chiến. Chỉ cần sơ sót, chiêu chiêu tất sát. Vân Mộng cũng tận hưởng cảm giác này. Khoái cảm đã lâu không có trong chiến đấu.

Ầm Ầm!

Đường Lân cười hắc hắc ngả ngớn. Tên này không lúc nào nghiêm chỉnh được. Hắc Ảnh khoé mắt co giật. Hắn nhìn Trọng Lâm lại nhớ đến lần đầu gặp Vân Mộng.

"Tốt! Ngừng thôi!" Trần Chiến bỗng nhiên xuất hiện giữa cả hai. Một tay bắt lấy một người.

Vân Mộng ngay lập tức biến mất. Trong không trung chỉ còn lại tiếng gió rít và tiếng lôi điện ầm ầm.

"Phen này thiếu gia phải nhập viện nằm nửa tháng mất!"

... (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng lúc này, lại có một con tiểu quái vật khác đang chiến đấu với đại quái vật. Và còn là chênh lệch cả một đại cấp độ. Sơ cấp dị võ giả đối chiến Trung cấp hậu kỳ dị võ giả. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

"Thiếu gia, vẫn còn ổn chứ?"

"Trọng thời gian ta không có ở đấy, có gì đã thôi thúc con trở thành như vậy sao? Dù rằng b·ất t·ỉnh, nhưng bản năng chiến đấu vẫn cao như vậy!"

Cả Vân Ám Vệ đều đang sôi trào. Vân Mộng đối với cả Vân Ám Vệ là một chiến thần. Nàng chưa bao giờ bại trận, dù là đối thủ cao cấp hơn cả chính nàng, thì nàng vẫn bất bại.

Trọng Lâm hít một hơi thật sau. Thật đau, cơ thể Trọng Lâm run lên bần bật, lúc này không còn là sự hưng phấn, mà là đau nhức thật sự. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ một gian phòng phía xa xa, Trần Chiến đang đứng nhìn đệ tử của mình phát uy. Khoảng cách đối với hắn dù có xa vài toà nhà, chỉ cần hắn muốn, thì cũng như trước mắt đang diễn ra mà thôi.

"Ồ! Dương Cương thể chất?" Trần Chiến nhíu mày.

Trọng Lâm bỗng nhiên rùng mình, giọng nói này... với hình thể. Thượng đế tạo hình sai sao?

Cũng trong trường hợp gần giống thế này, và cũng một quyền. Bất giác Hắc Ảnh đưa tay lên sờ phần bụng. Ám ảnh nửa tháng nằm trên giường, chỉ có thể truyền dịch, cháo cũng húp không nổi.

Trọng Lâm bất ngờ, còn chưa kịp hoàn hồn vì giọng nói của Vân Mộng. Trọng Lâm đã bị kình phong quất vào mặt, kế tiếp một cỗ cuồng phòng đi kèm sấm chớp đánh mạnh vào phần bụng của Trọng Lâm.

Trọng Lâm liên tục tăng tốc, nhanh đến mức không còn cả tàn ảnh. Cực tốc phóng tới Vân Mộng.

"Chiến Thần!" Vân Mộng đang tức giận vì có người xen ngang vào trận chiến của nàng, nhưng khi nhìn kỹ lại, đó lại là Chiến Thần lừng danh.

Đặng Y Nhi không đành lòng che mắt. Vân Mộng đã bật chế độ đồ sát, có mấy ai có thể gánh đòn được chứ.

Vân Mộng là biểu tượng của sự kinh khủng trong cả Vân Ám Vệ. Một con quái vật không ai dám ngăn cản.

Tê!!!...

Hắc hắc!

Trọng Lâm và Vân Mộng cũng đều đã quên đây chỉ là một cuộc diễn luyện. Cả hai hăng say chiến đấu. Trọng Lâm lúc này trên người v·ết t·hương chồng chất, đau đớn. Nhưng hắn dường như đã quên đi toàn bộ. Chỉ có liều mạng chiến đấu, tận hưởng cảm giác chiến đấu.

"G·i·ế·t!"

Không còn quyền cước màu mè, không có chiêu võ thuật nào được đánh ra. Chỉ đơn giản là tốc độ và b·ạo l·ực, nắm đấm thô bạo.

"Đúng, hắn b·ất t·ỉnh từ lâu rồi, chiến đấu với ngươi chỉ là bản năng tự vệ của hắn mà thôi." Trần Chiến cười cười.

Không biết ai đã bắt đầu hô lên, sau đó tiếng hô lan rộng cả Vân Ám Vệ.

"Lại một người hung ác, không thể chọc! Không tin được là hắn chỉ mới cấp ba!" Đường Lân thầm nuốt nước bọt.

Hắc Ảnh cũng lạnh cả người, nếu lúc ấy thiếu gia cũng đánh hắn như vậy, thì lúc này có lẽ hắn đã nằm trên cáng.

"Phong Lôi dị năng? Song thuộc tính?" Trọng Lâm bất ngờ.

Đặng Y Nhi dùng tay che mắt, nhưng năm ngón tay lại hở đủ nhét cả con chuột chạy qua.

Từng luồng linh khí hấp thụ vào cơ thể, sau đó lại nhả ra từng đợt khí đen kịt như ma khí. Quanh thân Trọng Lâm lúc này đã tràn đầy những linh khí màu đen, mà chính mắt thường cũng thấy được. Trọng Lâm khẽ rít lên một tiếng g·iết, rồi lao đến Vân Mộng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không ngờ nơi này lại có thể chất đặc thù này. Nhưng lại là nữ, thật là số khổ!" Trần Chiến cười cười lắc đầu. "Nhưng, làm hộ vệ của Trọng Lâm cũng đủ."

"Thiếu gia thật hung mãnh! Lại dám đối cứng với Vân Mộng đến mức này!" Đặng Y Nhi nuốt nước bọt.

"Em trai, làm rất tốt. Để chị xem, thực lực của em lúc này thế nào?!"

Chương 88: Cực Dương Thể Chất.

...

Trần Chiến cười khổ, vẫn giữ chặt lấy Trọng Lâm. Vân Mộng bất ngờ.

Vân Mộng như một chiến thần, lôi điện vườn quanh khắp người, từng bước từng bước hướng về phía Trọng Lâm.

...

Trần Chiến ánh mắt ôn nhu nhìn lấy Trọng Lâm.

"Này nhóc, đã gục rồi sao? Hay là điên rồi?"

Trọng Lâm cười cười. Trò hay đến rồi!

Cả hai đều là dị võ giả, đều là người trên người. Và đều là quái vật trong quái vật. Lúc này lại đang liều mạng chém g·iết lẫn nhau.

...

"Trọng Lâm, sư phụ lót sẵn đường cho con rồi đấy!" Trần Chiến cười cười tiếp tục quan chiến.

Phong cùng Lôi đều là hai hệ dị năng đặc biệt. Nhưng Phong hệ thì có rất nhiều người có được, còn Lôi hệ, đây là hệ cực kỳ hiếm gặp. Lôi hệ thuộc qua hệ thống dị năng Dương Cương. Cuồng bạo, huỷ diệt và tốc độ. Đó là những gì mà người khác miêu tả về Lôi hệ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 88: Cực Dương Thể Chất.