Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 97: Bí cảnh lịch luyện.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97: Bí cảnh lịch luyện.


Chương 97: Bí cảnh lịch luyện.

Ầm Ầm!

Liên tục t·iếng n·ổ vang lên, một lực hút cực mạnh cuốn lấy Trọng Lâm cùng Hạ Vũ, ngay lập tức, cả hai bị hố đen hút vào bên trong.

Trọng Lâm cảm giác cơ thể như muốn bị xé nứt thành từng mảnh. Cảm giác đau đầu chóng mặt và muốn nôn oẹ như người bị say xe. Trước mắt là một màu tối đen như mực. Nhưng Trọng Lâm cảm giác được là cơ thể đang xoay vòng vòng trong không trung. Cảm giác liên tục kéo dài khoảng mười phút. Nhưng Trọng Lâm lại cảm thấy như đã qua một thế kỷ. Đại chiến vài trăm hiệp kiệt sức b·ất t·ỉnh hắn không sợ, nhưng cảm giác xoay vòng vòng đi kèm chóng mặt buồn nôn kéo dài thế này, hắn chịu không thấu.

Như một viên sao băng loé lên rồi biến mất, Trọng Lâm cùng Hạ Vũ bị bắn ra khỏi lỗ đen, rơi từ trên cao xuống như hai viên sao băng, lao thẳng xuống mặt biển.

...

Trên Địa Tinh.

Trần Chiến lúc này sắc mặt tái mét.

Cánh cổng bí cảnh đột nhiên biến thành màu đỏ, sau đó ầm ầm rung động lắc lư. Trần Chiến vừa mới lao đến muốn xông vào bí cảnh thì bí cảnh đột nhiên biến mất. Trước mặt của hắn chỉ còn lại một vách núi và cái hang động bé tí, chẳng còn cánh cổng nào cả.

Trần Chiến liên tục đấm vào vách núi, từng luồng âm dương nhị khí cuồn cuộn đánh vào vách núi. Đáy biển sóng ngầm rung động, từng cơn sóng thần liên tục xuất hiện, vách núi vỡ nát và đứt gãy, nhưng cánh cổng bí cảnh vẫn không thấy đâu.

Trần Chiến gào thét điên cuồng! Nhưng vẫn không có kết quả. Bí cảnh đã biến mất.

...

Trọng Lâm mơ màng tỉnh dậy, toàn thân hắn đau nhức. Lại một lần nữa bị chấn thương, lần gần nhất nằm liệt giường có lẽ là khoảng bốn ngày trước, hắn nằm liệt trên giường bệnh. Lần này là nằm trên biển.

Trọng Lâm cố gắng liếc mắt nhìn xung quanh. Trời xanh mây trắng, xung quanh còn có tiếng hải âu đang bay lượn bắt cá. Hạ Vũ không thấy đâu, chỉ có một mình hắn đang lênh đênh trên mặt biển, đàn chim hải âu trên bầu trời còn xem hắn như thức ăn, bay tới cắn hắn.

- "Ngu ngốc!" Trọng Lâm thầm rủa. Da thịt của hắn đã trải qua Luyện Thể Cảnh, tiến vào Luyện Huyết Cảnh, đã vậy còn trải qua Sinh Mệnh Chi Khí tẩy lễ, Ma khí gột rửa, Linh Khí hoán cốt. Có thể nói hắn cực kỳ biến thái trong Luyện Thể Cảnh. Cơ thể cực kỳ rắn chắc, có thể so độ cứng với kim loại. Chim bình thường mổ hắn chỉ có gãy mỏ mà thôi.

Vừa nhìn con chim trên bầu trời lao về phía mình, Trọng Lâm vừa rủa thầm. Sau đó đột nhiên hắn cảm thấy hơi bất thường. Đúng là con chim đang lao về phía mình, nhưng sao lại lâu như vậy, bình thường chỉ trong chớp mắt là đến, nhưng lần này có lẽ đã trôi qua hai ba giây, nó vẫn đang lao đến.

Một hình thể chim khổng lồ dần dần hiện rõ trước mắt của hắn. Nào phải là hải âu, phải là quái điểu mới chính xác.

Một con chim khổng lồ với chiếc mỏ đầy răng nanh, trên đầu lại có mào như mào gà, cánh hải âu, đuôi lại là đuôi rắn. Cái mỏ đầy răng nanh sắt nhọn đang hướng về phía Trọng Lâm mà lao đến.

Tròng mắt Trọng Lâm như muốn rớt ra ngoài, nhìn chằm chằm về con chim. Càng gần hình thể khổng lồ của nó càng kinh khủng, phải to gấp ba lần người bình thường. Con này mà cắn thì liệu rằng còn xương để chôn hay không? Lúc này hắn lại không thể cử động, không thể phản kháng. Chỉ có thể mặc xác cho con chim lớn mổ hắn.

Ầm!

Con chim lớn đáp xuống mặt nước, chiếc mỏ đầy răng nanh mò vào trong biển, sau đó bay thẳng lên trời cao. Trong miệng của nó là Trọng Lâm đang nằm ngoắc ngoải. Trọng Lâm đắng chát nằm trong miệng chim.

Bí cảnh là đây sao? Lịch luyện là thế này? Vừa bắt đầu là chấn thương và sau đó là làm mồi cho chim. Có thể hiểu tại sao cái môn phái hay thế lực trên Địa Tinh lại liệt Đại Bí Cảnh vào dạng tuyệt địa. Vì đơn giản chỉ vừa xuất quân đã toàn diệt. Liệu rằng môn phái hay thế lực nào chịu nổi sự tiêu hao này?

Trọng Lâm có sai lầm nhận biết cực kỳ nghiêm trọng về bí cảnh. Những nơi bí cảnh mở ra đều là nơi thâm sâu bí hiểm. Dù có trong hiểm địa, nhưng vẫn có cơ hội sống sót. Chỉ có Trọng Lâm là bị sai lệch về bí cảnh, cổng bí cảnh bình thường hỗn loạn thành huyết sắc môn. Nơi vốn dĩ phải đến cũng đã cải biến, hiện tại hắn ở một nơi mà đến cả Trần Chiến cũng không biết được là nơi nào. Khởi đầu hỗn loạn, bắt đầu thê thảm, khiến cho Trọng Lâm nhận biết sai lệch. Độ nguy hiểm của bí cảnh trong hắn đề cao vô số lần.

...

Chim lớn liên tục cắn Trọng Lâm, hàm răng bén nhọn của nó như lưỡi kiếm đâm vào da thịt của Trọng Lâm, nhưng lại vang lên tiếng leng keng như sắt thép va chạm với nhau. Liên tục cắn nhiều lần, chim lớn không làm gì được da thịt của Trọng Lâm, nó cảm thấy không cam lòng, rít gào một tiếng. Sau đó bay thẳng về phía trời cao, trong miệng vẫn ngậm Trọng Lâm không buông.

Kréc Kréc!

Tiếng chim vang vọng cả bầu trời. Nó ngậm Trọng Lâm trong miệng, sau vài lần cắn không thành, nó lấy lưỡi vờn vờn Trọng Lâm, tiếp theo cảm nhận cái gì đấy, sau đó nó bay thẳng vào cánh rừng gần đấy.

Rừng rậm cây cao chót vót như chọc thủng trời. Cổ thụ mọc liên miên thành rừng. Nơi này như một vùng rừng rậm đã lâu năm không có bóng dáng người. Trong này tiếng thú gầm, tiếng chim chóc, tiếng cành lá vang trong gió. Mọi thứ tràn đầy hoang dã và âm u. Ánh nắng chỉ có thể khó khăn xuyên qua tán lá rồi chiếu rọi vào nơi này.

Ầm!

Con chim lớn đáp xuống trong cánh rừng. Nó đậu trên một cành cây cổ thụ cao chót vót, sau đó ngó chừng xung quanh cảnh giác.

Kréc Kréc!

Grừ!!!

Nó kêu lên vài tiếng, sau đó có tiếng gầm gừ đáp lại. Tiếp theo mọi thứ lại trở nên yên tĩnh. Không còn một tiếng động. Con chim lớn cũng cảnh giác im lặng.

Kréc Kréc!

Nó lại kêu lên vài tiếng, lần này không có tiếng động nào đáp lại. Nó vẫn cảnh giác nhìn xung quanh vài lần, sau đó đáp xuống đất.

Trong miệng con chim. Trọng Lâm đã muốn hôn mê, tiếng kêu đinh tai nhức óc của con chim truyền trực tiếp vào tai của hắn. Sau đó là mùi hôi thối từ miệng của nó phát ra. Quãng đường địa ngục của Trọng Lâm từ trong bí cảnh bước ra dường như được kéo dài.

Con chim lớn ngậm Trọng Lâm trong miệng, chạy vài vòng trong rừng, nó không còn bay lượn, mà dùng chân chạy, tốc độ lại không chậm tí nào. Trên Địa Tinh có loài chim gọi là Đà Điểu cũng chạy bằng chân và tốc độ không kém gì con này. Trọng Lâm thầm nghĩ không biết cả hai có họ hàng gì với nhau hay không. Nhưng lúc này hắn chỉ muốn nó dừng lại rồi cắn hắn tiếp, chứ chạy kiểu này, xóc nảy làm hắn lại xuất hiện triệu chứng chóng mặt buồn nôn.

Sau khí chạy vài vòng lớn, con chim khổng lồ dừng lại, nó dùng chân đào bới dưới một gốc cây cổ thụ. Chỉ một lúc sau, nơi này xuất hiện một hang động khổng lồ. Con chim lớn đi vào bên trong.

Trái với bên ngoài âm u đầy và hoang dã. Trong hang động không tối tăm mà lại sáng ngời, linh khí lại tràn đầy trong hang động, vờn quanh thành từng sợi linh khí thực chất có thể thấy bằng mắt thường.

Trọng Lâm hít một hơi thật sâu, linh khí tràn vào cơ thể của hắn, cọ rửa từng kinh mạch. Nhưng sau đó ma khí lại xuất hiện, cả hai va chạm. Nhưng lần này, ma khí lại có vẻ yếu ớt, chỉ trong chốc lát, linh khí đã lấn át toàn bộ ma khí. Tràn vào từng thớ thịt, cơ bắp và kinh mạch của Trọng Lâm.

Khẽ rên lên một tiếng sung sướng. Trọng Lâm cảm thấy cơ thể dần dần có lại một chút sức lực. Cơ thể của hắn từ từ phun ra hút vào linh khí.

Chim lớn cảm giác được cử động này của Trọng Lâm. Nó vứt Trọng Lâm xuống đất. Trọng Lâm lúc này vẫn không thể nhúc nhích, hai mắt nhắm nghiền, tập trung vận chuyển linh khí chữa thương trong cơ thể.

Con chim lớn lại đến gần, sau đó cắn lấy Trọng Lâm thật mạnh. Tiêng sắt thép va chạm lại vang lên. Nó gật gù cái đầu, sau đó lại quắp Trọng Lâm đi nơi khác.

Chim lớn bước vào một hang động. Nơi này hang động nối liền hang động. Từng nơi nó đi qua, Trọng Lâm đều cảm nhận được linh khí nồng nặc, hai mắt hắn vẫn nhắm nghiền, chậm rãi hút lấy linh khí chữa thương. Lúc này hắn lại có cảm giác như mình được ngâm vào trong ao linh khí. Linh khí nồng nặc đến kinh ngạc.

Đi một lúc, chim lớn vứt Trọng Lâm vào một hang động. Nơi này tràn ngập các khối linh thạch to nhỏ, có cả vài khối kim loại, linh khí toát ra nồng đập hơn cả lúc ban đầu. Trọng Lâm vừa lăn vào trong hang động đã lập tức điều hoà cơ thể, làm cho cơ thể mình cùng nơi này như một nhịp đập, hút vào thở ra linh khí.

Chim lớn gật gù như đang thưởng thức một tác phẩm. Sau đó nó kêu lên vài tiếng rồi bỏ đi.

Ầm Ầm!

Từ trong hang động, Trọng Lâm nghe được tiếng ầm ầm như một tảng đá khổng lồ đập xuống. Chim lớn lúc này cũng mất dạng. Trong hang động trở nên im ắng. Chỉ còn tiếng hít thở của Trọng Lâm và ánh sáng đủ màu sắc của các kim loại linh thạch kỳ lạ sau lưng hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 97: Bí cảnh lịch luyện.