Ta Chém Gió Thành Thần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Cứu Chữa
" Ta nói các ngươi cầm thì cứ cầm đi. Lằng nhằng làm cái gì "
" Đại ca ca, tặng ngươi "
" Chúng tiểu nhân không dám. Mong tiên nhân thu hồi lai. Tiền nợ bọn ta cũng không cần "
Bạch Võ Nam có chút tức giận.
" Mẫu thân, sau khi ngươi đi làm về liền ngất xỉu ở sân, ta cùng đậu đậu dìu ngươi lên giường....." Nói rồi A Ngưu thật thà tường thuật lại mọi việc xảy ra.
" Tiểu nữ vái tạ hai vị ân công " Nữ Phụ muốn đứng dậy nhưng bị Bạch Võ Nam cản lại.
Vừa dứt lời, tiếng ho nhẹ vang lên. Người nữ phụ đang nằm trên giường bỗng nôn ra ngụm máu đen. Ánh mắt từ từ khẽ mở.
" Đa tạ đại ca ca "
" Khổ cực cho hai ngươi " Nghe những việc A Ngưu trải qua, người nữ phụ hóc mắt phiếm hông, nước mắt tuôn trào.
Ngay khi vừa cúi xuống lấy.
Bạch Võ Nam thản nhiên.
Nàng tiếp tục nhìn về phần màn thầu còn lại sau đó suy nghĩ đắn đó điều gì. Cuối cùng như quyết tâm nàng liền đút màn thầu vào túi.
Hai người thấy vậy cũng đành thu hồi viên linh thạch, hai tay cung kính đưa giấy nợ tới trước mặt Bạch Võ Nam.
Chương 43: Cứu Chữa
" Bỏ đi thôi, không cần thiết " Bạch Võ Nam lắc đầu.
" Bá Đạo, ngươi tiến lại gần kiềm tra xem "
" Ân....ân công...."
" Đứng lên đi, thiếu nợ trả tiền. Các ngươi nhận lấy không có gì sai "
Màn thầu là lúc nãy dạo phố Bạch Võ Nam tò mò mua ăn thử. Còn dư nên cất vào giới chỉ.
" Tiền ta không có, nhưng có viên linh thạch này. Các ngươi cầm đi đổi đi " (đọc tại Qidian-VP.com)
Đậu Đậu chạy lại bên người Bạch Võ Nam, trong tay nàng là một vòng hoa nhỏ
Bọn họ không biết Bạch Võ Nam, tuy nhiên nếu có người sẵn sàng trả nợ giúp họ cũng vui lòng, cho nên một trong hai người móc ra giấy nợ rồi nói.
" Dạ, dạ....."
Lại như idol nào nói " Trên đời không có đúng sai, chỉ có kẻ mạnh và kẻ yếu " giờ cũng đi tù vài năm rồi.
Lúc này trong suy nghĩ, nào còn muốn tiền bạc gì. Hơi làm người trước mặt này mất lòng. Bọn họ thậm chí liền c·hết.
Tu tiên giới n·gười c·hết ta sống. Bạch Võ Nam làm vậy phải chăng quá nhân từ.
Những đứa trẻ hiểu chuyện thường khổ. Bạch Võ Nam thở dài. Hắn tiếp tục móc trong chữ vật giới chỉ ra một túi lớn màn thầu.
A Ngưu cùng tiểu muội tiến tới khấu đầu. Bạch Võ Nam lúc này mới chú ý tới trên mặt của tiểu muội A Ngưu có một vết bớt màu đỏ.
Ôm túi màn thầu Đậu Đậu chạy vào trong phòng, lúc sau quay lại trên tay đang cầm 2 cái.
" Được " Đinh Bá Đạo đáp ứng sau đó phóng xuất một luông linh lực tiến vào trong có thể mĩ phụ.
" Cảm ơn đại ca ca " Nhìn thấy màn thầu, Đậu Đậu ánh mắt sáng lên. Nàng bẻ liền một góc cho vào miệng ngấu nghiến nhai, rồi nuốt cái ực, khuôn mặt thỏa mãn.
" Công tử, sao không để ta đập c·hết bọn họ " Đinh Bá Đạo tiến lên hỏi.
" Tiên nhân tha mạng, tiên nhân tha mạng..."
" Cả tiền gốc lẫn lãi, là 30 lượng bạc "
" Mẫu thân ngươi tỉnh rồi..." Hai anh em A Ngưu vui mừng chạy lại gần giường.
" Đa tạ ân công "
Không để ý tới A Ngưu, Bạch Võ Nam quay về phía hai tráng hán cất tiếng hỏi.
" Đa tạ ân công "
" Đại ca ca, cái này ngươi ăn " Nàng chìa một cái về hướng Bạch Võ Nam.
Lúc nãy đệ tử cũng đã tiện tay khu trừ đi độc tốc, chắc phu nhân cũng sắp tỉnh " Đinh Bá Đạo thành thật trả lời.
Căn phòng tình cảnh cũng không khác gì Văn Lang tông lúc trước. Nhà tranh vách đất, thủng hàng trăm lỗ xung quanh. Chỉ khác mỗi cái không có biển hiệu Văn Lang Tông trước cửa.
Trong nhà ngoài một chiếc giường đơn sơ ọp ẹp mà bất cứ khi nào cũng có thể đổ sập thì chẳng có vật dụng gì.
" Ngươi ăn đi, chỗ này ta còn nhiều "
" Cũng không có gì đáng ngại, chỉ bị rắn độc cắn, độc tố mới chỉ đi vào kinh mạch, chưa ảnh hưởng tới lục phủ ngũ tạng.
Bạch Võ Nam gật đầu, lấy từ không gian giới chỉ một viên trung phẩm linh thạch ném cho hai người.
Đậu Đậu vội vàng nói, sợ Bạch Võ Nam không vui.
" Thật xin lỗi đại ca ca, làm người mất hứng "
" Không sao, nơi đây ta có đồ ăn. Đến, ta chia cho ngươi " Nói rồi Bạch Võ Nam xuất ra màn thầu trong chữ vật giới chỉ đưa cho nàng.
Ục...uc...
" A, Được " Nhìn vòng tay được tết bằng đủ các loại hoa cỏ mà hắn không biết trong tay Đậu Đậu. Bạch Võ Nam mỉm cười
Kẻ này tùy tiện có thể lấy ra linh thạch, còn có thể là ai khác...... Cả hai Vội vàng quỳ xuống.
Hai người như được đại xá, vội vàng tháo chạy khỏi đây.
Tiếng bụng đói vang lên, Đậu Đậu xấu hổ cười nhìn hắn.
Nhận lấy viên linh thạch, hai người lẩy bẩy run rẩy. Tuy chưa từng thấy linh thạch nhưng bọn họ cũng nghe thấy đây là vật của tiên nhân thường dùng.
" A Ngưu, Đậu Đậu..." Nhìn thấy hai đứa con, người phụ nữ vui mừng, sau đó lên tiếng hỏi.
" Ngươi không ăn nữa ? "
" Đây là....." Vừa mở mắt, chưa định hình được xung quanh. Người nữ phụ lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Võ Nam lên tiếng thắc mắc.
Nữ phụ tuy đã tỉnh lại nhưng mới hồi phục, sức khỏe còn yếu. Gia cảnh lại bần hàn. Tiễn phật thì tiễn tới tây thiên nên Bạch Võ Nam phân phó Đinh Bá Đạo ra ngoài làm chút việc còn hắn tùy tiện dạo chơi trong lúc chờ đợi.
" Sao ta lại nằm đây " (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai tráng hán dừng lại, đồng thời cùng nhìn về hướng Bạch Võ Nam, ánh mắt cảnh giác.
" Mới tỉnh lại sức khỏe ngươi còn yếu hãy cứ nằm nghỉ đi " Nói rồi ấn nữ phụ trở lại nằm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Loại hình chữa bệnh này Bạch Võ Nam tuy là võ giả nhưng cũng không am hiểu. Tốt nhất để người từng trải như Đinh Bá Đạo tiến hành.
" Gia đình họ nợ các ngươi bao nhiêu "
Trên giường nằm đó một trung niên mĩ phụ, khuôn mặt tái nhợt, mái tóc phong sương vì năm tháng.
" Không có gì, đứng dậy đi, dắt ta vào xem mẫu thân ngươi "
Nghe tiếng nói, A Ngưu ngước mặt lên, khuôn mặt Bạch Võ Nam đạm mạc đang nhìn hắn.
Tuy nhiên hắn cũng không để tâm lắm.
Hắn không phải loại thánh thiện gì. Nhưng thiếu nợ thì phải trả. Ai đời đi vay nợ xong quay ra đ·ánh c·hết chủ nợ. Loại việc này Bạch Võ Nam làm không được.
A Ngưu thì túc trực bên cạnh mẫu thân. Đậu Đậu thì chẳng biết đang nghịch gì.
" Đậu Đậu để phần màn thầu cho đại ca cùng mẫu thân " (đọc tại Qidian-VP.com)
" Mẫu thân, chính là nhờ vị ca ca cùng lão gia gia này cứu tỉnh người " Đậu Đậu nhanh nhảu chỉ vào hướng Bạch Võ Nam cùng Đinh Bá Đạo đang đứng.
" Thế nào " Đứng đợi một lúc, khi thấy Đinh Bá Đạo thu hồi sợi linh lực, Bạch Võ Nam cất tiếng hỏi.
Thu hồi giấy nợ. Đọc lướt qua thấy không có gì sai xót Bạch Võ Nam cũng cho bọn họ đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.