Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 470 : Tình huống gì?
"Đúng rồi, Annie nói là họ ở bên trong thì chắc chắn họ đang ở bên trong rồi vậy chúng ta muốn vào trong đó tìm người không ?" Melissa hứng khởi.
“Ai?”
Lina như xấu hổ cúi đầu xuống mà khoát tay lia lịa nói.
Tiếng của Annie phá vỡ dòng chảy nói chuyện không ngừng của họ, vừa đẩy cửa vào lại thấy có một cậu bé nhỏ tuổi tựa ở một góc tường mà không thấy hắn có chút động đậy gì.
“Mà cũng lạ, đội chấp pháp sao vẫn là chưa thấy mặt đâu nhỉ? Thường ngày chỉ tầm năm phút là bọn đần mặt đơ đó nên đến rồi.”
“Ừ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mấy đứa xuống được rồi á còn ngươi hãy cứ mang Dean theo đi.”
“Lại còn chen thêm lần nữa thử xem, ta bẻ cổ các người đấy.”
“Thế mà nói đúng theo logic thì chỉ có một cách lý giải duy nhất là kính vỡ đó là do đánh từ bên ngoài đi vào bên trong chứ? Mà ngươi quan sát cũng kỹ thật đấy chứ, có hơi nhiều suy nghĩ.”
Mà khi vừa nhìn thấy mấy cái đó là biết chắc Dean lúc ban đầu chắc tình huống không ra làm sao đâu mà cái thì trông có thể là Melissa mặt ngoài bình thản thì khi nào nhìn thấy tử thi mà lại có thể nhúc nhích mắt một tí đâu chứ duy nhất chỗ bé tí xíu thôi mà làm cho Melissa thấy khó xử thôi.
“Không phải chứ, mà ta cũng muốn xuống chỗ đó coi a” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà Annie và Lina không hề có cái kiểu hành động hấp tấp vội vã như vậy đó mà Annie lại sau khi tiến vào xong liền nhìn tứ hướng mà sau đó cũng đem ánh mắt mình đặt vào thân thể của nam hài kia.
Nhà hát lớn cửa nẻo đã cũ kỹ, trang trí lộng lẫy lúc trước chẳng hiểu vì sao trông lại giống một kẻ khốn khổ đang run lẩy bẩy thế.
Melissa hai tay vòng lại, coi như kính viễn vọng nhìn về phía trước đám người đang vây xem.
Hắn?
"Á nè ! Nói là chỗ này lại không xuống dưới đó được, hay người muốn làm gì đây?"
“Hiệp thứ nhất vòng một, bắt đầu.”
Lina cùng với Melissa lẽo đẽo đi theo Annie đằng sau rồi thấy khi Annie đi vào rồi thì tìm đường lên lầu có vẻ rất dễ dàng.
"Hóa ra ở đây có một tiểu nam hài.”
Melissa buông tay xuống, chỉ vào tòa nhà nhìn sắp sập kia.
"Á mà nếu là họ từ bên trong đó chạy ra, vậy chẳng phải chúng ta đi vào cũng tìm không được ai sao?"
Melissa quay sang xem xem Dean, rồi chú ý vào cả mấy bộ phận vẫn chưa được quần áo che kín chỗ ấy cho nam hài.
Chương 470 : Tình huống gì?
Melissa lúc này lại lên tiếng dùng một giọng ôn nhu rất không giống phong cách thường ngày của mình nói với Dean mà Dean lại chậm rãi ngẩng mặt mà liếc 3 người một cái, sau đó chôn cúi đầu như cũ.
Melissa lại trừng trừng vào cánh cửa lúc nào cũng bị kẹt mà cứ muốn làm phiền cho xong lại lúc đó có vẻ hoạt động bình thường thôi á.
“Ngươi là đang nói tới cái nhà hát kia sao? Ta cũng từng nghe qua chỗ này rồi nhưng mà người nhà ta lại chẳng bao giờ dẫn ta tới cả, nghe bạn ta nói màn biểu diễn bên trong trông rất là đẹp a, ta cũng muốn được thấy lắm a!”
Lina thay Annie giải thích mà lúc đó Melissa mới nhận ra được, “Cửa sổ vỡ a vậy nói là lúc trước có người từ chỗ này đi ra đi vào đó thôi chứ có gì lạ, cũng khó nghĩ đấy nhỉ ?”
"Hắn là thẻ bài nhân hình thật sao ?"
Vừa khen hai người một chút xong Melissa lại quay sang suy tính câu khác.
Annie ở bên cạnh thấy Dean trợn to mắt mà nói, nhân cơ hội hỏi những câu nàng vẫn đang xoắn xuýt trong lòng ra.
“Ở bên trên có cái cửa sổ vỡ thì chắc Annie là định đi lên chỗ đó chứ gì.”
“.....” Annie nghĩ nghĩ, chỗ này thì chỉ thấy mỗi mình đứa bé này mà thôi, hắn ta chắc cũng biết một chút.
Tại sao cũng là trước khi cái cửa đã sập xuống hoàn toàn, thì Melissa đã nghe được có người nói ở ngoài như thế.
Chỉ thấy Melissa nói bâng quơ một chút sau đó bỏ mặc hết đám đông đang đằng sau.
“Lượng thủy tinh vỡ ở dưới lầu thì số lượng lại không đúng a, nói như nào thì nếu như là từ bên trong đánh ra bên ngoài cửa sổ bị vỡ tan tành mà đúng không thì đáng lẽ là lượng thủy tinh rơi ra bên ngoài nhiều hơn chứ?”
"Ái cha nội, ngươi dùng lời lẽ hình dung như vậy thì làm sao ai hiểu ngươi đang nói tới ai hả lại còn có ngu ngốc với biến thái sao nói nghe lại mất thiện cảm đến vậy, dùng nó để tả người mà kiếm người à?”
"Bọn họ... Có ở bên trong không..."
"Họ, họ xuống dưới đó rồi.”
“Ngươi có sao không chứ, ngươi có thấy b·ị t·hương ở chỗ nào không?”
Dean thì lại lo âu cho bản thân rồi càng thấy lo hơn, nhìn dáng vẻ kêu lên của Melissa nói.
“Ơ là sao, sao lại vậy?”
Melissa không rõ lý nào mà Annie bỗng dưng thảo luận vấn đề về thẻ nhân hình cùng với nam hài này, nên lại chen vào giải thích thêm một chút: "Ngươi mà biết là nàng ta cũng không có nói sai gì đâu, thẻ bài nhân hình kia thế mà đánh bại người trên thế gian mà không có ai là đối thủ cả, vậy nên hắn ta có lẽ được coi là đứng top một luôn á."
Melissa có chút bất mãn thái độ đối với nam hài đó của Annie, rồi lại lần đầu tiên chỉ trích nàng.
“Uy, chúng ta cũng không cần tìm người mà hỏi đường à? Ngươi đâu phải lần đầu tiên tới chỗ này chứ?”
“Vậy sao, ta phải dẫn ngươi đi chỗ này mới được, cũng phải đi ra khỏi nơi này nữa.”
Cây bút máy đó cũng được bọc một lớp mạ bạc lại cũng vừa mới hạ cây bút xuống còn tí lại cái đuôi chỗ đó xong, mà rồi Annie liền đè tay mà bấm cái nút xuống đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Annie nghe Melissa nói vậy, nhìn toàn bộ tòa nhà.
Sau khi nhìn thấy cái cửa sổ bị vỡ ở lầu hai đó liền xách chân đi vào bên trong.
Khiến cho câu hỏi này của Dean thì thân thể liền bỗng khựng lại rồi tựa hồ nghĩ tới điều gì đó rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói một chút lại lạc đề, khán giả ban đầu đang tụ tập bên ngoài rạp hát vẫn còn chưa tản ra, dù sao ở Vô Lộ Nhai thường thường sẽ xảy ra chuyện thú vị nhưng vì có cả đội chấp pháp, ở đó cũng sẽ không tạo ra xung đột gì lớn lắm, lâu lắm mới thấy có vụ mà c·hết hai mươi người, nhất là t·hi t·hể của các thành viên đội thương nhân mà lại chỉ có một đối thủ.
Annie mở lời quyết định, lại còn chen qua cả đám đông trước để đi vào bên trong nữa.
“Xuống?”
Vấn đề này Dean hỏi như nằm trong dự đoán của Annie, nàng xem tình hình đó của Dean rồi nghĩ một hồi, nói: "Đúng là thẻ nhân hình nhưng không phải là loại bình thường, ta cũng có thể gọi hắn là loại mà lợi hại nhất cũng được.”
“Các người chen cái gì? Không thấy là đang đông như vậy à!”
Vẫn cứ là Lina đang giải thích, Melissa ngạc nhiên chút.
"Phía trước đó là tình huống gì?"
“Đến rồi.”
Thiếu nữ này thật sự là quá mức kỳ lạ rồi đó mà Annie suy nghĩ trong lòng.
"Woww, nơi đây là nhà hát mà trông hoa lệ thật đấy.”
Annie chú ý được điểm này mà không cần suy tính liền nhận ra hắn ta là đang chỉ vào Tạ Kỳ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“À chuyện này thì cũng......”
Annie lại xem xét qua cái nút có chữ F1 kia rồi đem thẻ bài của mình gọi ra rồi sau đó lại nói : “Loại vật này lại làm không xong sao hả.”
Đối diện với nhà hát nhìn như nhà hoang, nàng không hề sợ hãi mà ngược lại lại có vẻ hào hứng nữa chứ.
Dean lấy tay mình mà chỉ vào cái mặt tường đang đối diện, “Là họ đã dùng thang máy chỗ này để đi xuống á nhưng nếu muốn sử dụng thang máy này phải dùng vân tay mà đúng không, chắc giờ thì làm sao có ai dùng được thang máy kia mà chỉ còn cách chờ họ lên thôi.”
“Vậy cứ vào trong đó xem một chút trước đi rồi hẵng hay khi đợi khi nào bọn chấp pháp tới thì thôi.”
“Thế giới hạng nhất.... Thế nghĩa là hắn phải so với tất cả những thẻ bài khác còn phải mạnh hơn nhiều hay sao?
Nàng nhận ra Annie với Lina đều im re nên lại quay đầu nhìn xem đã thấy hai người đã tự tay mình mở được cửa thang máy ra rồi.
“Xin lỗi xin lỗi bọn ta có chút việc gấp thôi.”
Melissa người thứ nhất gọi lên kinh ngạc rồi vội vàng tiến lên phía trước.
Ánh mắt của Dean lên, thấy vậy thì Melissa lại gật gù, “Dĩ nhiên rồi, có nghe cái tên Ellia gì bao giờ chưa ? Mà con bài dị thú Siêu cấp S Cánh Cửa Long thì chắc cũng là dị thú thẻ đỉnh cao cấp rồi chứ mà nhỏ đó cũng thua ở tay Tạ Kỳ mà nói gì đó nói cho người thấy chứ.”
“Mấy người......Biết hắn sao?”
Vậy là nàng đến chỗ chỗ Dean mà ngồi xuống, hỏi không mặn không nhạt: “Ngươi thấy qua hai nam nhân nào chưa ? Một cái tóc dài màu đỏ còn lại tóc đen ngắn một chút mà người đầu tiên thì nhìn rất khờ khạo, còn lại trông thì rất biến thái.”
Lina đứng bên cạnh nàng, mang theo lo lắng tìm kiếm bóng dáng quen thuộc khắp nơi.
Melissa thấy cũng lạ, ban nãy nàng còn bảo trị an Vô Lộ Nhai rất tốt cơ, nhưng bây giờ thì lại thấy cả đống người đang tụ tập đông nghịt, rõ ràng là đã có người m·ất m·ạng rồi mà vẫn không thấy bóng hình đội nào đến cả?
“Ngươi nói xem, nhóm bọn hắn lại chạy đâu rồi?”
"Lợi hại nhất...."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.